Ảnh Hậu Trọng Sinh
Chương 59: Quà sinh nhật
Một thời gian rất dài sau, Chu Hạ Ninh vẫn nhớ những lời Trang Dực nói trong buổi lễ tốt nghiệp của cô, ánh mắt đó cộng thêm cái nháy mắt khiến cô rung động không thôi.
Lúc ấy cô nhìn các bạn học nữ xung quanh không ngừng kích động, trong lòng lại cười trộm: Nhìn xem, đó là người đàn ông của tôi!
Sau buổi lễ tốt nghiệp, Chu Hạ Ninh trở về đoàn phim tiếp tục quay. ‘ Trường kiếm thiên nhai’đã đến giai đoạn cuối, Chu Hạ Ninh lại bắt đầu bận rộn.
Chị Đỗ đã giúp cô ký hợp đồng mới với Vương Vũ Thần, còn chọn thêm 2 quảng cáo, cũng chính thức bắt đầu quảng bá. Mặt khác, cô còn có hai bộ phim điện ảnh và một bộ phim truyền hình, ba quảng cáo khác đang trong giai đoạn bàn bạc.
Vốn theo ý chủa chị Đỗ là chỉ nhận phim điện ảnh, đào tạo Chu Hạ Ninh thành diễn viên điện ảnh. Phim truyền hình quay mất thời gia dài, thù lao cũng không quá cao, chị Đỗ cảm thấy khởi điểm của Chu Hạ Ninh đã cao cho nên có thể hoàn toàn đi theo con đường điện ảnh. Chỉ là bộ phim truyền hình lần này công ty chế tác là công ty có tiếng trong nước, kịch bản cũng không tệ, chị Đỗ cũng có chút do dự, trước mắt cứ chờ bọn họ đưa kịch bản lại đây đã.
Chu Hạ Ninh cảm thấy may mắn vì có kinh nghiệm ở kiếp trước, kiếp này cô có một khởi điểm mới, tất nhiên không tính bán mạng vì công việc nữa. Đợi đến khi mọi việc đều vào quỹ đạo, một năm cô sẽ chỉ nhận một bộ phim, ngẫu nhiên nhận một hai cái quảng cáo thích hợp, thời gian còn lại sẽ phối hợp tuyên truyền, đi du lịch hoặc là nghỉ ngơi ở nhà, nhàn nhã biết bao.
Nhưng trước mắt, cô phải tích lũy danh tiếng cũng như các mối quan hệ cho thật tốt, không thể để bản thân nhàn nhã được.
‘Trường kiếm thiên nhai’ đóng máy đúng vào ngày sinh nhật Chu Hạ Ninh, đạo diễn Tạ và Tiều Điều vụng trộm mua mộtcái bánh ngọt, khi đoàn làm phim liên hoan thì đẩy ra, ánh nến rung rung, Chu Hạ Ninh chắp tay cầu nguyện.
“Cô cầu cái gì vậy?” Quen biết Tiếu Điều được một thời gian, Chu Hạ Ninh mới phát hiện thằng nhóc này rất thích bát quái. Ừm, có thể là còn trẻ nên lòng hiếu kỳ quá nặng.
“Anh bạn trẻ, khi còn nhỏ thầy giáo không dạy cậu làm người thì lòng hiếu kỳ không thể quá nặng sao?” Chu Hạ Ninh cau mày lắc lắc đầu: “Điều ước nguyện nói ra sẽ mất linh cậu không biết sao? Không tri thức, thật đáng sợ.”
“Chu Hạ Ninh, cô qua sông đoạn cầu á!” Tiêu Điều trừng to mắt, khó có thể tin nhìn cô: “Cái bánh ngọt này tôi phải mất 300 đồng mới mua được đó, miếng bánh cô vừa nhét vào miệng cũng phải trị giá hai mươi đồng đó! Cô không phải nên tỏ vẻ biết ơn một chút sao?”
“Cậu còn không biết xấu hổ mà nói ra sao? Giá trị của tôi cũng chỉ bằng cái bánh ngọt 300 đồng hả?” Chu Hạ Ninh trợn trắng mắt: “Dù thế nào thì ít nhất cậu cũng phải mua cho tôi cái bánh 500 đồng chứ!”
“Được rồi.” Tạ đạo diện hoà giải: “Hai người đừng đứng ở đây liếc mắt đưa tình, diễn lâu như vậy còn chưa đủ sao? Không đủ thì chờ một chút sẽ được tiếp tục diễn tiếp!”
Mấy ngày hôm trước Tiêu Điều mới nói cho ông biết hắn đã ký hợp đồng với Vương Vũ Thần, cho nên, hắn và Chu Hạ Ninh, sẽ từ cặp tình nhân giới võ lâm trong ‘Ttrường kiếm thiên nhai’biến thành cặp vợ chồng nhỏ ở phim mới.
Vừa nhắc đến việc này, Chu Hạ Ninh lại cúi đầu len lén cười.
Việc này Trang Dực phải biết sớm hơn so với cô một chút. Tiêu Điều vốn là nghệ sĩ của Tinh Diệu, nhưng sau này Chu Hạ Ninh mới biết được, hóa ra Tiêu Điều và Trang Dực lại có cùng một người đại diện.
Đêm qua hắn nói muốn chúc mừng sinh nhật cô đầu tiên, cho nên nửa đêm cô lại vụng trộm chạy tới chung cư của hắn, ăn cái bánh ngọt xiêu xiêu vẹo vẹo không thành hình mà hắn cố gắng học, nhưng phần tâm ý nàykhiến Chu Hạ Ninh cảm động không thôi.
Lúc ấy miệng đầy kem bơ hôn hắn một cái.
Chỉ là sau đó Trang Dực ai oán lên án: “Em chưa từng diễn vai tình nhân với anh! Thế nhưng lại hai lần làm tình nhân và vợ chồng với thằng nhóc Tiêu Điều kia! Anh vừa nghĩ đến lại đau lòng rồi!”
Chu Hạ Ninh cười liếc xéo hắn: “Đau lòng? Không phải là nên xót xa sao? Mùi vị dấm chua cũng không nồng lắm đâu.”
Trang Dực nhất thời càng u oán: “Em còn đâm vào nỗi đau của anh?” Nói xong hắn đẩy ngã Chu Hạ Ninh lên sô pha, dùng miệng đầy kem bơ cắn lên mặt lên cổ cô.
Chu Hạ Ninh cuối cùng cũng chịu không nổi, vừa cười vừa trốn: “Ai nha, anh cẩn thận một chút, để lại dấu vết thì ngày mai em làm sao có thể gặp người!”
Trang Dực nghe vậy động tác càng mạnh hơn, cũng cảm thấy trong lòng bắt đầu nóng lên. Vốn hắn chỉ tùy tiện trêu đùa, nhưng Chu Hạ Ninh nói như vậy lại khiến tâm tư xấu xa của hắn phát triển.
Làm dâu tây xem sao...
Thân thể thường nhanh hơn so với đầu óc, hắn cúi đầu, từ môi Chu Hạ Ninh nhẹ nhàng lưu luyến, lướt qua mặt, lướt qua vành tai, từ từ hướng xuống.
Chu Hạ Ninh bị đặt trên sô pha, nghethấy hơi thở của Trang Dực dần nặng nề hơn cũng chậm rãi thu lại ý cười.
Cô thật sự không biết có nên một cước đá bay Trang Dực đi hay không... Như vậy lại có chút vô nhân đạo a...
May mắn cô không cần phải do dự quá lâu, di động của Trang Dực đúng lúc vang lên.
Trong di động riêng của Trang Dực không có nhiều số, đều là bạn bè thân quen và vài người quan trọng trong công ty, hắn cúi đầu do dự trong chốc lát cũng chỉ có thể thở dài đứng dậy.
Đợi đến khi hắn nghe xong điện thoại của công ty, Chu Hạ Ninh đã ngồi dậy, ôm gối nhìn hắn cười cười.
Không khí đã không còn, hắn cũng không dám nhào qua theo tà tâm nữa, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng ngồi trở lại sô pha.
“Aiz, nằm mơ anh cũng muốn quay chung phim với em, sớm chiều bên nhau đó.”
Chu Hạ Ninh nhìn thấy phiền muộn của Trang Dực, nghĩ hai người quen nhau nhưng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, trong lòng cũng khó tránh khỏi lung lay một chút.
“Có cơ hội thì nói sau.” Cô cũng không có lên tiếng cự tuyệt, nhưng thấy ánh mắt Trang Dực sáng lên, vội vàng bổ sung thêm: “Anh đừng cố ý sắp xếp, về sau sẽ còn rất nhiều cơ hội.”
Trang Dực xụ mặt: “Kỳ thật nếu anh yêu cầu sắp xếp vai nữ chính cũng không có vấn đề gì đâu”
Chu Hạ Ninh kiên định lắc đầu: “Có thừi điểm không có vấn đề gì nhưng có thời điểm thì không được!”
Bây giờ Chu Hạ Ninh nhớ lại trong lòng vẫn có chút ngọt ngào. Nói thật, trong lòng cũng rất muốn được cùng quay phim với Trang Dực, cô còn chưa từng thử qua, không phải chỉ là diễn vai yêu đương bình thường mà là cái cảm giác hai người đang yêu lại diễn vai tình nhân thì sẽ như thế nào?
Chỉ là...
Cô quay đầu nhìn bữa tiệc ăn mừng đóng máy, nghĩ đến Trang Dực đang ở Paris quay ngoại cảnh, trong lòng đột nhiên có chút mất mát.
Nếu không phải sáng sớm hôm nay Trang Dực xuất phát đi Paris thì tốt rồi... Tuy rằng ngày hôm qua đã gặp nhau, nhưng dù sao hôm nay cũng là sinh nhật đầu tiên sau khi bọn họ quen nhau mà. Sinh nhật bạn gái, không phải cũng quan trọng như lễ tình nhân hay sao?
Được rồi, Chu Hạ Ninh thừa nhận, cô cảm thấy có chút khó chịu.
Biết rất rõ đó là công việc của Trang Dực, không có cách nào thay đổi, nhưng cô vẫn nhịn không được nghĩ nếu Trang Dực ở đây thì tốt rồi. Không phải ở trong điện thoại nói “Sinh nhật vui vẻ”, mà là mặt đối mặt nói một câu:Sinh nhật vui vẻ.
Cửa phòng bao bị gõ, có người hơi hơi mở cửa ngó đầu vào thăm dò: “Xin hỏi, tiểu thư Chu Hạ Ninh có ở đây không? Có chuyển phát nhanh muốn cô ký nhận một chút.”
Chu Hạ Ninh nghi ngờ đứng dậy, không rõ chuyển phát nhanh tại sao lại tìm tới chỗ này. Không phải, phải là vì sao cô lại có chuyển phát nhanh bất ngờ như vậy. Cô cau mày, ngừng bước chân: “Anh...”
Hai cánh cửa phòng từ từ mở ra, mọi người trong phòng im lặng sau đó tiếng cảm thán vang lên không ngừng.
Chu Hạ Ninh nhìn thật nhiều hoa hồng màu vàng ddwwocj đẩy vào, trong nháy mắt tim đập nhanh hơn.
Lúc trước Trang Dực như vô ý hỏi qua cô thích hoa gì. Điều này cũng là điều mà người bạn trai chính thức nên được biết, trong lòng cô thầm vui vẻ nói cho hắn biết là hoa hồng vàng, sau đó đợi mấy ngày cũng không thấy hắn tặng hoa, trong lòng kỳ thật cũng thất vọng.
Cũng không nghĩ đến, hôm nay lại nhận được số hoa hồng tương đương với số ngày trong năm như vậy.
Trong óc cô thoáng chốc xuất hiện một ý niệm: nhiều như vậy, cô làm thế nào để mang về nhà đây...
Sau khi ký nhận, Chu Hạ Ninh không biết người gửi là ai nhưng nhìn chữ viết quen thuộc đó, khóe môi nhịn không được nhếch lên.
Sinh nhật vui vẻ!
Câu chúc rất đơn giản không thể gợi ra suy đoán gì, cũng không có bất cứ nét chữ lạ mắt nào, nhưng mấy chữ này cô đã quá quen thuộc, bởi vì ngày hôm qua Trang Dực cũng đã đưa tặng cô một món quà, trên thiệp chúc mừng gửi tới cũng có nét chữ như vậy.
Ngày hôm qua là một cái bánh ngọt tự làm, đại biểu cho sự cam tâm tình nguyện của Trang Dực với cô.
Mà hôm nay là hoa hồng, ý chỉ Trang Dực tặng cho cô sự vui mừng lãng mạn.
Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn thấy bốn nhân viên chuyển phát nhanh nhìn cô cười cười, sau đó đưa giỏ hoa tươi đến trước mặt cô.
Mọi người trong phòng đều đứng dậy, vây quanh nhìn giỏ hoa hồng đột nhiên xuất hiện này líu lưỡi không thôi.
“Trời ạ, ra tay thật mạnh!”
“Ra tay mạnh cũng không quá ngạc nhiên, phải nói là giỏ hoa này lớn quá, không phải cửa hàng nào cũng có thể làm được đâu á!”
“Ai nha, Chu Hạ Ninh, là ai vậy?” Tiêu Điều đi tới, tò mò thăm dò nhìn thiệp trên tay cô: “Là người thầm mến cô?”
Chu Hạ Ninh mím môi nở nụ cười: “Là, em trai của tôi.” Cô dừng lại một chút, tìm từ an toàn để nói: “Nó nói không ai theo đuổi tôi cho nên cố ý đưa tặng tôi hoa hồng.”
“Cái gì, là em trai á!.” Tiêu Điều lắc lắc đầu: “Em trai cô bị hâm sao? Vật như vậy nên đưa tặng bạn gái chứ không phải là chị gái! Quá lãng phí tình cảm!”
Chu Hạ Ninh hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy mùi hương làm say lòng người.
Nhưng đợi đến khi kết thúc bữa tiệc đóng máy, cô nhìn giỏ hoa góc phòng lại bắt đầu nhức đầu.
Đừng nói là cầm về nhà, ngay cả việc mang xuống tầng cô cũng cảm thấy thật nhức đầu.
“Hắc hắc, xem cô làm thế nào!” Tiêu Điều ở bên cạnh sung sướng khi người gặp họa, hai tay ôm ngực, không hề có ý giúp đỡ.
Chu Hạ Ninh nhìn giỏ hoa so với bản thân còn cao hơn, nặng nề thở dài.
Kết quả, ăn xong tiệc đóng máy, trên tay mỗi người đều ôm một bó hoa hồng kiều diễm xinh đẹp vô cùng vui vẻ đi về.
Buổi tối khi Trang Dực gọi điện thoại tới thì đắc ý cười, Chu Hạ Ninh nhịn rất lâu, nghĩ nghĩ một hồi vẫn là uyển chuyển nói ra: “Chuyện ấy, hoa hồng em rất thích, cám ơn anh, nhưng về sau đừng lãng phí như vậy, đưa một bó nhỏ là được.”
Những 9999 đóa hoa hồng, thật sự là quá phiền phức rồi!
“Em đừng đau lòng, vì em thì có chút tiền hoa ấy anh cũng vui vẻ mà.” Trang Dực lại không lĩnh hội được ý tứ trong lời nói của Chu Hạ Ninh: “Nhưng cũng đúng, tiền của anh cũng là tiền của em, nếu em không thích lãng phí như vậy, về sau anh sẽ không phô trương thế nữa.”
Chu Hạ Ninh nghẹn, nói không ra lời.
Anh trai à! Tôi hoàn toàn không có ý này a!
Nhưng cô lại sợ Trang Dực thương tâm, chung quy muốn chuẩn bị lễ vật như vậy, hắn không chỉ có tiêu nhiều tiền mà nhất định cũng đã hao phí không ít tâm tư. Muốn thu thập gần mười nghìn đóa hoa hồng vàng như vậy tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Chu Hạ Ninh nhịn nhịn, chỉ có thể nuốt vào tất cả phản bác...
Được rồi, Trang Dực nói tiền của hắn cũng là tiền của mình, vậy thì đúng là cô buôn bán rất có lời nha! Trang Dực là cổ đông cấp cao ở Tinh Diệu, Tinh Diệu vài năm nay cũng là công ty giải trí có tiếng trong nước, vậy khoản hoa hồng được chia cũng rất khả quan nha!
Việc này sau đó cũng được một số nhân viên trong đoàn phim chụp ảnh lại rồi đăng lên weibo, nhưng Chu Hạ Ninh đã nói là do em trai gửi tặng, bản thân cô cũng không có scandal đúng sự thật nào nên cũng không có ai nhắc tới nữa.
Lúc ấy cô nhìn các bạn học nữ xung quanh không ngừng kích động, trong lòng lại cười trộm: Nhìn xem, đó là người đàn ông của tôi!
Sau buổi lễ tốt nghiệp, Chu Hạ Ninh trở về đoàn phim tiếp tục quay. ‘ Trường kiếm thiên nhai’đã đến giai đoạn cuối, Chu Hạ Ninh lại bắt đầu bận rộn.
Chị Đỗ đã giúp cô ký hợp đồng mới với Vương Vũ Thần, còn chọn thêm 2 quảng cáo, cũng chính thức bắt đầu quảng bá. Mặt khác, cô còn có hai bộ phim điện ảnh và một bộ phim truyền hình, ba quảng cáo khác đang trong giai đoạn bàn bạc.
Vốn theo ý chủa chị Đỗ là chỉ nhận phim điện ảnh, đào tạo Chu Hạ Ninh thành diễn viên điện ảnh. Phim truyền hình quay mất thời gia dài, thù lao cũng không quá cao, chị Đỗ cảm thấy khởi điểm của Chu Hạ Ninh đã cao cho nên có thể hoàn toàn đi theo con đường điện ảnh. Chỉ là bộ phim truyền hình lần này công ty chế tác là công ty có tiếng trong nước, kịch bản cũng không tệ, chị Đỗ cũng có chút do dự, trước mắt cứ chờ bọn họ đưa kịch bản lại đây đã.
Chu Hạ Ninh cảm thấy may mắn vì có kinh nghiệm ở kiếp trước, kiếp này cô có một khởi điểm mới, tất nhiên không tính bán mạng vì công việc nữa. Đợi đến khi mọi việc đều vào quỹ đạo, một năm cô sẽ chỉ nhận một bộ phim, ngẫu nhiên nhận một hai cái quảng cáo thích hợp, thời gian còn lại sẽ phối hợp tuyên truyền, đi du lịch hoặc là nghỉ ngơi ở nhà, nhàn nhã biết bao.
Nhưng trước mắt, cô phải tích lũy danh tiếng cũng như các mối quan hệ cho thật tốt, không thể để bản thân nhàn nhã được.
‘Trường kiếm thiên nhai’ đóng máy đúng vào ngày sinh nhật Chu Hạ Ninh, đạo diễn Tạ và Tiều Điều vụng trộm mua mộtcái bánh ngọt, khi đoàn làm phim liên hoan thì đẩy ra, ánh nến rung rung, Chu Hạ Ninh chắp tay cầu nguyện.
“Cô cầu cái gì vậy?” Quen biết Tiếu Điều được một thời gian, Chu Hạ Ninh mới phát hiện thằng nhóc này rất thích bát quái. Ừm, có thể là còn trẻ nên lòng hiếu kỳ quá nặng.
“Anh bạn trẻ, khi còn nhỏ thầy giáo không dạy cậu làm người thì lòng hiếu kỳ không thể quá nặng sao?” Chu Hạ Ninh cau mày lắc lắc đầu: “Điều ước nguyện nói ra sẽ mất linh cậu không biết sao? Không tri thức, thật đáng sợ.”
“Chu Hạ Ninh, cô qua sông đoạn cầu á!” Tiêu Điều trừng to mắt, khó có thể tin nhìn cô: “Cái bánh ngọt này tôi phải mất 300 đồng mới mua được đó, miếng bánh cô vừa nhét vào miệng cũng phải trị giá hai mươi đồng đó! Cô không phải nên tỏ vẻ biết ơn một chút sao?”
“Cậu còn không biết xấu hổ mà nói ra sao? Giá trị của tôi cũng chỉ bằng cái bánh ngọt 300 đồng hả?” Chu Hạ Ninh trợn trắng mắt: “Dù thế nào thì ít nhất cậu cũng phải mua cho tôi cái bánh 500 đồng chứ!”
“Được rồi.” Tạ đạo diện hoà giải: “Hai người đừng đứng ở đây liếc mắt đưa tình, diễn lâu như vậy còn chưa đủ sao? Không đủ thì chờ một chút sẽ được tiếp tục diễn tiếp!”
Mấy ngày hôm trước Tiêu Điều mới nói cho ông biết hắn đã ký hợp đồng với Vương Vũ Thần, cho nên, hắn và Chu Hạ Ninh, sẽ từ cặp tình nhân giới võ lâm trong ‘Ttrường kiếm thiên nhai’biến thành cặp vợ chồng nhỏ ở phim mới.
Vừa nhắc đến việc này, Chu Hạ Ninh lại cúi đầu len lén cười.
Việc này Trang Dực phải biết sớm hơn so với cô một chút. Tiêu Điều vốn là nghệ sĩ của Tinh Diệu, nhưng sau này Chu Hạ Ninh mới biết được, hóa ra Tiêu Điều và Trang Dực lại có cùng một người đại diện.
Đêm qua hắn nói muốn chúc mừng sinh nhật cô đầu tiên, cho nên nửa đêm cô lại vụng trộm chạy tới chung cư của hắn, ăn cái bánh ngọt xiêu xiêu vẹo vẹo không thành hình mà hắn cố gắng học, nhưng phần tâm ý nàykhiến Chu Hạ Ninh cảm động không thôi.
Lúc ấy miệng đầy kem bơ hôn hắn một cái.
Chỉ là sau đó Trang Dực ai oán lên án: “Em chưa từng diễn vai tình nhân với anh! Thế nhưng lại hai lần làm tình nhân và vợ chồng với thằng nhóc Tiêu Điều kia! Anh vừa nghĩ đến lại đau lòng rồi!”
Chu Hạ Ninh cười liếc xéo hắn: “Đau lòng? Không phải là nên xót xa sao? Mùi vị dấm chua cũng không nồng lắm đâu.”
Trang Dực nhất thời càng u oán: “Em còn đâm vào nỗi đau của anh?” Nói xong hắn đẩy ngã Chu Hạ Ninh lên sô pha, dùng miệng đầy kem bơ cắn lên mặt lên cổ cô.
Chu Hạ Ninh cuối cùng cũng chịu không nổi, vừa cười vừa trốn: “Ai nha, anh cẩn thận một chút, để lại dấu vết thì ngày mai em làm sao có thể gặp người!”
Trang Dực nghe vậy động tác càng mạnh hơn, cũng cảm thấy trong lòng bắt đầu nóng lên. Vốn hắn chỉ tùy tiện trêu đùa, nhưng Chu Hạ Ninh nói như vậy lại khiến tâm tư xấu xa của hắn phát triển.
Làm dâu tây xem sao...
Thân thể thường nhanh hơn so với đầu óc, hắn cúi đầu, từ môi Chu Hạ Ninh nhẹ nhàng lưu luyến, lướt qua mặt, lướt qua vành tai, từ từ hướng xuống.
Chu Hạ Ninh bị đặt trên sô pha, nghethấy hơi thở của Trang Dực dần nặng nề hơn cũng chậm rãi thu lại ý cười.
Cô thật sự không biết có nên một cước đá bay Trang Dực đi hay không... Như vậy lại có chút vô nhân đạo a...
May mắn cô không cần phải do dự quá lâu, di động của Trang Dực đúng lúc vang lên.
Trong di động riêng của Trang Dực không có nhiều số, đều là bạn bè thân quen và vài người quan trọng trong công ty, hắn cúi đầu do dự trong chốc lát cũng chỉ có thể thở dài đứng dậy.
Đợi đến khi hắn nghe xong điện thoại của công ty, Chu Hạ Ninh đã ngồi dậy, ôm gối nhìn hắn cười cười.
Không khí đã không còn, hắn cũng không dám nhào qua theo tà tâm nữa, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng ngồi trở lại sô pha.
“Aiz, nằm mơ anh cũng muốn quay chung phim với em, sớm chiều bên nhau đó.”
Chu Hạ Ninh nhìn thấy phiền muộn của Trang Dực, nghĩ hai người quen nhau nhưng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, trong lòng cũng khó tránh khỏi lung lay một chút.
“Có cơ hội thì nói sau.” Cô cũng không có lên tiếng cự tuyệt, nhưng thấy ánh mắt Trang Dực sáng lên, vội vàng bổ sung thêm: “Anh đừng cố ý sắp xếp, về sau sẽ còn rất nhiều cơ hội.”
Trang Dực xụ mặt: “Kỳ thật nếu anh yêu cầu sắp xếp vai nữ chính cũng không có vấn đề gì đâu”
Chu Hạ Ninh kiên định lắc đầu: “Có thừi điểm không có vấn đề gì nhưng có thời điểm thì không được!”
Bây giờ Chu Hạ Ninh nhớ lại trong lòng vẫn có chút ngọt ngào. Nói thật, trong lòng cũng rất muốn được cùng quay phim với Trang Dực, cô còn chưa từng thử qua, không phải chỉ là diễn vai yêu đương bình thường mà là cái cảm giác hai người đang yêu lại diễn vai tình nhân thì sẽ như thế nào?
Chỉ là...
Cô quay đầu nhìn bữa tiệc ăn mừng đóng máy, nghĩ đến Trang Dực đang ở Paris quay ngoại cảnh, trong lòng đột nhiên có chút mất mát.
Nếu không phải sáng sớm hôm nay Trang Dực xuất phát đi Paris thì tốt rồi... Tuy rằng ngày hôm qua đã gặp nhau, nhưng dù sao hôm nay cũng là sinh nhật đầu tiên sau khi bọn họ quen nhau mà. Sinh nhật bạn gái, không phải cũng quan trọng như lễ tình nhân hay sao?
Được rồi, Chu Hạ Ninh thừa nhận, cô cảm thấy có chút khó chịu.
Biết rất rõ đó là công việc của Trang Dực, không có cách nào thay đổi, nhưng cô vẫn nhịn không được nghĩ nếu Trang Dực ở đây thì tốt rồi. Không phải ở trong điện thoại nói “Sinh nhật vui vẻ”, mà là mặt đối mặt nói một câu:Sinh nhật vui vẻ.
Cửa phòng bao bị gõ, có người hơi hơi mở cửa ngó đầu vào thăm dò: “Xin hỏi, tiểu thư Chu Hạ Ninh có ở đây không? Có chuyển phát nhanh muốn cô ký nhận một chút.”
Chu Hạ Ninh nghi ngờ đứng dậy, không rõ chuyển phát nhanh tại sao lại tìm tới chỗ này. Không phải, phải là vì sao cô lại có chuyển phát nhanh bất ngờ như vậy. Cô cau mày, ngừng bước chân: “Anh...”
Hai cánh cửa phòng từ từ mở ra, mọi người trong phòng im lặng sau đó tiếng cảm thán vang lên không ngừng.
Chu Hạ Ninh nhìn thật nhiều hoa hồng màu vàng ddwwocj đẩy vào, trong nháy mắt tim đập nhanh hơn.
Lúc trước Trang Dực như vô ý hỏi qua cô thích hoa gì. Điều này cũng là điều mà người bạn trai chính thức nên được biết, trong lòng cô thầm vui vẻ nói cho hắn biết là hoa hồng vàng, sau đó đợi mấy ngày cũng không thấy hắn tặng hoa, trong lòng kỳ thật cũng thất vọng.
Cũng không nghĩ đến, hôm nay lại nhận được số hoa hồng tương đương với số ngày trong năm như vậy.
Trong óc cô thoáng chốc xuất hiện một ý niệm: nhiều như vậy, cô làm thế nào để mang về nhà đây...
Sau khi ký nhận, Chu Hạ Ninh không biết người gửi là ai nhưng nhìn chữ viết quen thuộc đó, khóe môi nhịn không được nhếch lên.
Sinh nhật vui vẻ!
Câu chúc rất đơn giản không thể gợi ra suy đoán gì, cũng không có bất cứ nét chữ lạ mắt nào, nhưng mấy chữ này cô đã quá quen thuộc, bởi vì ngày hôm qua Trang Dực cũng đã đưa tặng cô một món quà, trên thiệp chúc mừng gửi tới cũng có nét chữ như vậy.
Ngày hôm qua là một cái bánh ngọt tự làm, đại biểu cho sự cam tâm tình nguyện của Trang Dực với cô.
Mà hôm nay là hoa hồng, ý chỉ Trang Dực tặng cho cô sự vui mừng lãng mạn.
Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn thấy bốn nhân viên chuyển phát nhanh nhìn cô cười cười, sau đó đưa giỏ hoa tươi đến trước mặt cô.
Mọi người trong phòng đều đứng dậy, vây quanh nhìn giỏ hoa hồng đột nhiên xuất hiện này líu lưỡi không thôi.
“Trời ạ, ra tay thật mạnh!”
“Ra tay mạnh cũng không quá ngạc nhiên, phải nói là giỏ hoa này lớn quá, không phải cửa hàng nào cũng có thể làm được đâu á!”
“Ai nha, Chu Hạ Ninh, là ai vậy?” Tiêu Điều đi tới, tò mò thăm dò nhìn thiệp trên tay cô: “Là người thầm mến cô?”
Chu Hạ Ninh mím môi nở nụ cười: “Là, em trai của tôi.” Cô dừng lại một chút, tìm từ an toàn để nói: “Nó nói không ai theo đuổi tôi cho nên cố ý đưa tặng tôi hoa hồng.”
“Cái gì, là em trai á!.” Tiêu Điều lắc lắc đầu: “Em trai cô bị hâm sao? Vật như vậy nên đưa tặng bạn gái chứ không phải là chị gái! Quá lãng phí tình cảm!”
Chu Hạ Ninh hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy mùi hương làm say lòng người.
Nhưng đợi đến khi kết thúc bữa tiệc đóng máy, cô nhìn giỏ hoa góc phòng lại bắt đầu nhức đầu.
Đừng nói là cầm về nhà, ngay cả việc mang xuống tầng cô cũng cảm thấy thật nhức đầu.
“Hắc hắc, xem cô làm thế nào!” Tiêu Điều ở bên cạnh sung sướng khi người gặp họa, hai tay ôm ngực, không hề có ý giúp đỡ.
Chu Hạ Ninh nhìn giỏ hoa so với bản thân còn cao hơn, nặng nề thở dài.
Kết quả, ăn xong tiệc đóng máy, trên tay mỗi người đều ôm một bó hoa hồng kiều diễm xinh đẹp vô cùng vui vẻ đi về.
Buổi tối khi Trang Dực gọi điện thoại tới thì đắc ý cười, Chu Hạ Ninh nhịn rất lâu, nghĩ nghĩ một hồi vẫn là uyển chuyển nói ra: “Chuyện ấy, hoa hồng em rất thích, cám ơn anh, nhưng về sau đừng lãng phí như vậy, đưa một bó nhỏ là được.”
Những 9999 đóa hoa hồng, thật sự là quá phiền phức rồi!
“Em đừng đau lòng, vì em thì có chút tiền hoa ấy anh cũng vui vẻ mà.” Trang Dực lại không lĩnh hội được ý tứ trong lời nói của Chu Hạ Ninh: “Nhưng cũng đúng, tiền của anh cũng là tiền của em, nếu em không thích lãng phí như vậy, về sau anh sẽ không phô trương thế nữa.”
Chu Hạ Ninh nghẹn, nói không ra lời.
Anh trai à! Tôi hoàn toàn không có ý này a!
Nhưng cô lại sợ Trang Dực thương tâm, chung quy muốn chuẩn bị lễ vật như vậy, hắn không chỉ có tiêu nhiều tiền mà nhất định cũng đã hao phí không ít tâm tư. Muốn thu thập gần mười nghìn đóa hoa hồng vàng như vậy tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Chu Hạ Ninh nhịn nhịn, chỉ có thể nuốt vào tất cả phản bác...
Được rồi, Trang Dực nói tiền của hắn cũng là tiền của mình, vậy thì đúng là cô buôn bán rất có lời nha! Trang Dực là cổ đông cấp cao ở Tinh Diệu, Tinh Diệu vài năm nay cũng là công ty giải trí có tiếng trong nước, vậy khoản hoa hồng được chia cũng rất khả quan nha!
Việc này sau đó cũng được một số nhân viên trong đoàn phim chụp ảnh lại rồi đăng lên weibo, nhưng Chu Hạ Ninh đã nói là do em trai gửi tặng, bản thân cô cũng không có scandal đúng sự thật nào nên cũng không có ai nhắc tới nữa.
Bình luận truyện