Anh Hùng
Chương 83: Đảo rùa, câu cá lòng tong
- Đại ca, muội muốn ăn cá.
Tiểu Vi nhìn chằm chằm trong ao, nước miếng chảy ra nàng cảm giác mấy con cá kia rất ngon.
-Ừ, chúng ta bắt cá.
Hùng đi đến bên ao, linh lực phóng ra cách không chụp về một đám cá nhỏ.
Ầm!
-Cứng như vậy!
Cảm nhận mặt nước cứng như đá, Hùng tức giận chụp xuống liên tục.
Ầm ầm ầm ầm!
-Cái gì!
Linh lực cấp Võ Tôn mà chỉ khiến mặt rước hơi gợn sóng lăn tăn vài mét vuông.
Hùng giật mình, vừa chạm vào nước ao hắn cảm giác từng giọt nước nặng như ngọn núi nhỏ xếp chồng lên nhau, cứng rắn vô cùng. Nhưng mà mấy con cá kia vẫn bơi như thường bên trong ao. Hắn chụp loạn khiến đám cá sợ hãi bơi mất.
Hùng bắt hụt.
-Haha, buồn cười chết bổn toạ rồi!
Âm thanh cười nhạo vang lên trong đầu Hùng, bị cuốn sách xem thường, mặt Hùng tối sầm gầm lên:
-Thần Thuật – Tuyên Ngôn Độc Lập.
Hùng lập tức dang rộng hai tay, hóa thành một chưởng dồn toàn lực chụp một mảng nước ao hơn một mét vuông nâng lên. Nhưng càng lên cao trọng lượng càng tăng cấp số nhân không thể kéo nước lên bờ được.
Phóc phóc phóc!
Vài con cá bé bé bằng đầu đũa liền nhân cơ hội đó bơi trốn nhảy về lại trong ao, chúng nó còn bơi vòng vòng gần đó, dường như đang cười nhạo Hùng.
Mọi ngươi xung quanh cũng không để ý, ai mới tới cũng thử bắt giống Hùng nhưng không thành công.
Thiên Thư khinh bỉ:
-Ặc, có phải bổn toạ tìm nhầm người, tên này sao ngu như vậy?
-Tiểu tử, ngươi làm như vậy đừng mơ bắt được đám cá lòng tong kia.
Khoé miệng Hùng co giật, hắn cắn răng hỏi Thiên Thư:
-Cá lòng tong là cá gì?
-Cá lòng tong do thiên địa pháp tắc uẩn dưỡng, là bảo dược, có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vi, còn có thể gia tăng cảnh giới lĩnh ngộ, ăn rất ngon nữa.
-Tiểu tử! Tu vi quá yếu, thật mất mặt, mau bắt cá ăn vào.
-Dựa theo cách này mà câu, bổn toạ ngủ tiếp.
Nói xong nó truyền vào đầu Hùng bản đồ cái ao thu nhỏ, bản đồ đánh dấu khá nhiều chấm đỏ bao gồm cả các cách câu cá.
Lúc này khá đông người tới nơi đây thấy cả đám ngồi câu liền nghi hoặc, tới Hồ Gươm đều tìm kiếm cơ duyên, không ai làm chuyện nhàm chán. Mấy con cá này chắc chắn bất phàm.
Người mới tới thử chụp nhưng không làm được, liền tìm cách ngồi xuống bên bờ ao câu cá.
Hùng dựa vào hướng dẫn, hắn bẻ hai cây che thẳng dài 3 mét. Hắn dùng linh lực tuốt hết lá cạo cạo qua rồi lấy hai đoạn dây leo buộc lên làm cần. Do sinh sống xung quanh ao, dây leo, cần câu không bị trọng lực ảnh hưởng.
Hùng tiếp tục móc một ít đất bắt lên bắt vài con giun buộn lên đầu dây.
-Lalala.
Biết Hùng làm cần câu Tiểu Vi tung tăng chạy xung quanh, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn đỏ bừng.
-Của muội đây.
Làm xong hai cái cần, Hùng đưa cái cần nhỏ mà hắn dùng lá thắt thành lơ cho Tiểu Vi.
-Đẹp quá.
Chụt! Tiểu Vi nghển cổ hôn lên môi Hùng.
Hùng mỉm cười ôm nàng đi tới điểm nhỏ trong bản đồ, hắn cùng Tiểu Vi ngồi xuống thả cần câu.
Phốc! Phốc!
Vài giây sau Hùng giật lên một con. Tiểu Vi cũng câu được.
Hai người tiếp tục vung cần xuống, cá lòng tong liên tục bị câu lên bờ 10 con, 20 con, 30 con.
Tất cả mọi người ở gần đó cũng đều mắt trợn miệng há hốc.
Tiểu tử kia đúng là may mắn mà. Họ ngồi cả mấy ngày mới câu được một con không ngờ hắn câu lên liên tục.
Thẳng đến có chừng 40 con cá lòng tong bị bắt, đám cá này mới cảnh giác, không có tiếp tục ăn mồi như trước, mà chỉ bơi vòng vòng rỉa mồi.
Hùng nhìn lại thu họach cũng không ít, liền tạm ngừng. Lấy nồi ra nấu canh cá. Hắn thả chim sâu nhỏ trong Trấn Thiên Bi ra cho nó cùng ăn.
Chim nhỏ bay sung sướng bay xung quanh, nhận ra Tiểu Vi từng ở bên trong, nó bay tới chui vào lòng nàng.
Chỉ chốc lát, truyền ra mùi cá thơm mê người, chỉ ngửi hương vị một chút đã khiến cho linh lực toàn thân người ta bắt đầu sôi sục, dường như muốn đột phá.
Mọi người ở chung quanh đều đỏ mắt nhìn cái nồi của Hùng. Nuốt nước miếng.
Lúc này, một nhóm mười người toả ra hàn khí lành lạnh đi tới bên Hùng, dẫn đầu là một thanh niên 24 tuổi. Thanh niên này khá đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, bước đi như rồng như hổ, mỗi bước hạ xuống đều đạp lên một tấm băng mỏng. Phía trên thanh niên có thần quang xanh lam lưu chuyển, đại đạo lúc ẩn lúc hiện chứng tỏ tên này sắp hình thành vực.
Thanh niên nở nụ cười thân thiện hướng tới Tiểu Vi:
-Tại hạ Băng Tinh hoàng tử, tới từ Băng Tộc.
Âm thanh trầm ổn vang lên khiến nhiều tu sĩ nơi đây biến sắc, các thiếu nữ hai mắt toả sáng.
Băng Tinh hoàng tử là thiên tài nổi tiếng Bắc Vực.
Xuất thân từ Băng Tộc, một tộc rất cổ xưa, tộc này từng xuất hiện bốn Võ Thần, truyền thừa tới hiện tại. Băng Tộc do Băng Thiên Đại Thần – Triệu Đa sáng lập. Băng Thiên Đại Thần từ đại lục khác tới Việt Nam. Sau khi tới đây sáng lập lên Băng Tộc, Tộc này nằm trên ngọn núi tuyết cao nhất của Hoàng Liên sơn mạch, nơi đó quanh năm đóng băng, nhiệt độ dưới 0 độ C, tu sĩ bình thường không dám lại gần. Băng Tộc nhân số không nhiều nhưng đa số trời sinh Băng linh thể, Thiên linh thể thuộc tính băng. Tu luyện gần với đại đạo.
Tiểu Vi nhìn chằm chằm trong ao, nước miếng chảy ra nàng cảm giác mấy con cá kia rất ngon.
-Ừ, chúng ta bắt cá.
Hùng đi đến bên ao, linh lực phóng ra cách không chụp về một đám cá nhỏ.
Ầm!
-Cứng như vậy!
Cảm nhận mặt nước cứng như đá, Hùng tức giận chụp xuống liên tục.
Ầm ầm ầm ầm!
-Cái gì!
Linh lực cấp Võ Tôn mà chỉ khiến mặt rước hơi gợn sóng lăn tăn vài mét vuông.
Hùng giật mình, vừa chạm vào nước ao hắn cảm giác từng giọt nước nặng như ngọn núi nhỏ xếp chồng lên nhau, cứng rắn vô cùng. Nhưng mà mấy con cá kia vẫn bơi như thường bên trong ao. Hắn chụp loạn khiến đám cá sợ hãi bơi mất.
Hùng bắt hụt.
-Haha, buồn cười chết bổn toạ rồi!
Âm thanh cười nhạo vang lên trong đầu Hùng, bị cuốn sách xem thường, mặt Hùng tối sầm gầm lên:
-Thần Thuật – Tuyên Ngôn Độc Lập.
Hùng lập tức dang rộng hai tay, hóa thành một chưởng dồn toàn lực chụp một mảng nước ao hơn một mét vuông nâng lên. Nhưng càng lên cao trọng lượng càng tăng cấp số nhân không thể kéo nước lên bờ được.
Phóc phóc phóc!
Vài con cá bé bé bằng đầu đũa liền nhân cơ hội đó bơi trốn nhảy về lại trong ao, chúng nó còn bơi vòng vòng gần đó, dường như đang cười nhạo Hùng.
Mọi ngươi xung quanh cũng không để ý, ai mới tới cũng thử bắt giống Hùng nhưng không thành công.
Thiên Thư khinh bỉ:
-Ặc, có phải bổn toạ tìm nhầm người, tên này sao ngu như vậy?
-Tiểu tử, ngươi làm như vậy đừng mơ bắt được đám cá lòng tong kia.
Khoé miệng Hùng co giật, hắn cắn răng hỏi Thiên Thư:
-Cá lòng tong là cá gì?
-Cá lòng tong do thiên địa pháp tắc uẩn dưỡng, là bảo dược, có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vi, còn có thể gia tăng cảnh giới lĩnh ngộ, ăn rất ngon nữa.
-Tiểu tử! Tu vi quá yếu, thật mất mặt, mau bắt cá ăn vào.
-Dựa theo cách này mà câu, bổn toạ ngủ tiếp.
Nói xong nó truyền vào đầu Hùng bản đồ cái ao thu nhỏ, bản đồ đánh dấu khá nhiều chấm đỏ bao gồm cả các cách câu cá.
Lúc này khá đông người tới nơi đây thấy cả đám ngồi câu liền nghi hoặc, tới Hồ Gươm đều tìm kiếm cơ duyên, không ai làm chuyện nhàm chán. Mấy con cá này chắc chắn bất phàm.
Người mới tới thử chụp nhưng không làm được, liền tìm cách ngồi xuống bên bờ ao câu cá.
Hùng dựa vào hướng dẫn, hắn bẻ hai cây che thẳng dài 3 mét. Hắn dùng linh lực tuốt hết lá cạo cạo qua rồi lấy hai đoạn dây leo buộc lên làm cần. Do sinh sống xung quanh ao, dây leo, cần câu không bị trọng lực ảnh hưởng.
Hùng tiếp tục móc một ít đất bắt lên bắt vài con giun buộn lên đầu dây.
-Lalala.
Biết Hùng làm cần câu Tiểu Vi tung tăng chạy xung quanh, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn đỏ bừng.
-Của muội đây.
Làm xong hai cái cần, Hùng đưa cái cần nhỏ mà hắn dùng lá thắt thành lơ cho Tiểu Vi.
-Đẹp quá.
Chụt! Tiểu Vi nghển cổ hôn lên môi Hùng.
Hùng mỉm cười ôm nàng đi tới điểm nhỏ trong bản đồ, hắn cùng Tiểu Vi ngồi xuống thả cần câu.
Phốc! Phốc!
Vài giây sau Hùng giật lên một con. Tiểu Vi cũng câu được.
Hai người tiếp tục vung cần xuống, cá lòng tong liên tục bị câu lên bờ 10 con, 20 con, 30 con.
Tất cả mọi người ở gần đó cũng đều mắt trợn miệng há hốc.
Tiểu tử kia đúng là may mắn mà. Họ ngồi cả mấy ngày mới câu được một con không ngờ hắn câu lên liên tục.
Thẳng đến có chừng 40 con cá lòng tong bị bắt, đám cá này mới cảnh giác, không có tiếp tục ăn mồi như trước, mà chỉ bơi vòng vòng rỉa mồi.
Hùng nhìn lại thu họach cũng không ít, liền tạm ngừng. Lấy nồi ra nấu canh cá. Hắn thả chim sâu nhỏ trong Trấn Thiên Bi ra cho nó cùng ăn.
Chim nhỏ bay sung sướng bay xung quanh, nhận ra Tiểu Vi từng ở bên trong, nó bay tới chui vào lòng nàng.
Chỉ chốc lát, truyền ra mùi cá thơm mê người, chỉ ngửi hương vị một chút đã khiến cho linh lực toàn thân người ta bắt đầu sôi sục, dường như muốn đột phá.
Mọi người ở chung quanh đều đỏ mắt nhìn cái nồi của Hùng. Nuốt nước miếng.
Lúc này, một nhóm mười người toả ra hàn khí lành lạnh đi tới bên Hùng, dẫn đầu là một thanh niên 24 tuổi. Thanh niên này khá đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, bước đi như rồng như hổ, mỗi bước hạ xuống đều đạp lên một tấm băng mỏng. Phía trên thanh niên có thần quang xanh lam lưu chuyển, đại đạo lúc ẩn lúc hiện chứng tỏ tên này sắp hình thành vực.
Thanh niên nở nụ cười thân thiện hướng tới Tiểu Vi:
-Tại hạ Băng Tinh hoàng tử, tới từ Băng Tộc.
Âm thanh trầm ổn vang lên khiến nhiều tu sĩ nơi đây biến sắc, các thiếu nữ hai mắt toả sáng.
Băng Tinh hoàng tử là thiên tài nổi tiếng Bắc Vực.
Xuất thân từ Băng Tộc, một tộc rất cổ xưa, tộc này từng xuất hiện bốn Võ Thần, truyền thừa tới hiện tại. Băng Tộc do Băng Thiên Đại Thần – Triệu Đa sáng lập. Băng Thiên Đại Thần từ đại lục khác tới Việt Nam. Sau khi tới đây sáng lập lên Băng Tộc, Tộc này nằm trên ngọn núi tuyết cao nhất của Hoàng Liên sơn mạch, nơi đó quanh năm đóng băng, nhiệt độ dưới 0 độ C, tu sĩ bình thường không dám lại gần. Băng Tộc nhân số không nhiều nhưng đa số trời sinh Băng linh thể, Thiên linh thể thuộc tính băng. Tu luyện gần với đại đạo.
Bình luận truyện