Anh Là Trăng Trên Bầu Trời
Chương 1
(1)
“Bao nhiêu?”
“Năm củ…..”
Tôi cúi đầu, chỉ vào mã QR ở trên xe hàng, ý bảo anh quét cái kia là có thể trả tiền.
Đầu ngón tay trắng nõn của người đàn ông xách túi bóng plastic giá rẻ đựng khoai lang bên trong, vô cùng đặc biệt, nhìn anh giống như hơi cúi đầu xuống nghi ngờ quét mắt nhìn tôi.
Trong ánh mắt chứa ý tìm kiếm nghi ngờ, thấy rõ tôi đang rất xấu hổ, tôi chỉ càng cúi thấp xuống nhất có thể.
Mong là anh đừng nhận ra tôi!
Ai mà ngờ được, trên đời sẽ xảy ra một màn kịch tính như này. Sáu năm sau, tôi gặp lại người con trai mình thầm mến trước kia —– Kiều Diệc Thần.
Anh vẫn đẹp kiểu lạnh lùng, trút đi sự non nớt khi còn trẻ, anh của bây giờ, càng trông giống người đàn ông trầm ổn cao sang, khắp người để lộ ra sự trưởng thành cấm dục.
Không khác lúc còn trẻ……vẫn khiến người khác động lòng.
“Cô chủ, đã chuyển xong.”
Giọng nói thản nhiên xa cách của Kiều Diệc Thần vang lên, anh thu ánh mắt đang đánh giá tôi, sau đó không hề quay đầu, đi theo một số đồng nghiệp đang đợi cùng vào công ty đằng trước, nghe đâu hình như là công ty nằm trong top 500 doanh nghiệp thế giới.
Lúc họ đi, tôi còn nghe rõ tiếng đoàn người bọn họ đang trêu ghẹo cười đùa vui vẻ.
“Hình như cô gái bán khoai lang kia rất không công bằng đó nha sếp Kiều, nếu không tại sao 5 củ của anh lớn thế?”
“Đổi cho cậu?”
“Ha hả haha…Đừng, nhỡ may chị gái nhỏ cố ý cho anh, thế không phải tôi cướp vận đào hoa của anh rồi sao.”
“Đừng nói mấy lời buồn cười đó, vận đào hoa của sếp Kiều đâu đến lượt cậu cướp hả? Có nhiều cô gái đẹp trong lòng thầm mến sếp Kiều lắm, có điều nhìn chướng mắt cậu đấy.”
“Hừ, ông đây xé nát cái miệng chú!”
Mãi đến khi tiếng bọn họ trêu đùa hoàn toàn cách xa, tôi mới dám ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn trộm bóng người cao dáo đang dần biến mất trong đám người.
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng thấy hơi chua xót.
Quả nhiên anh đã quên tôi.
Với lại dù sao tôi cũng chỉ là một trong số rất nhiều người theo đuổi anh mà thôi.
Mặc dù anh từng nghiêm túc lắng nghe tôi nói năng linh tinh: “Cậu muốn thi đỗ Thanh Hoa rồi mới yêu đương đúng không, mình cũng thi!”
“Bao nhiêu?”
“Năm củ…..”
Tôi cúi đầu, chỉ vào mã QR ở trên xe hàng, ý bảo anh quét cái kia là có thể trả tiền.
Đầu ngón tay trắng nõn của người đàn ông xách túi bóng plastic giá rẻ đựng khoai lang bên trong, vô cùng đặc biệt, nhìn anh giống như hơi cúi đầu xuống nghi ngờ quét mắt nhìn tôi.
Trong ánh mắt chứa ý tìm kiếm nghi ngờ, thấy rõ tôi đang rất xấu hổ, tôi chỉ càng cúi thấp xuống nhất có thể.
Mong là anh đừng nhận ra tôi!
Ai mà ngờ được, trên đời sẽ xảy ra một màn kịch tính như này. Sáu năm sau, tôi gặp lại người con trai mình thầm mến trước kia —– Kiều Diệc Thần.
Anh vẫn đẹp kiểu lạnh lùng, trút đi sự non nớt khi còn trẻ, anh của bây giờ, càng trông giống người đàn ông trầm ổn cao sang, khắp người để lộ ra sự trưởng thành cấm dục.
Không khác lúc còn trẻ……vẫn khiến người khác động lòng.
“Cô chủ, đã chuyển xong.”
Giọng nói thản nhiên xa cách của Kiều Diệc Thần vang lên, anh thu ánh mắt đang đánh giá tôi, sau đó không hề quay đầu, đi theo một số đồng nghiệp đang đợi cùng vào công ty đằng trước, nghe đâu hình như là công ty nằm trong top 500 doanh nghiệp thế giới.
Lúc họ đi, tôi còn nghe rõ tiếng đoàn người bọn họ đang trêu ghẹo cười đùa vui vẻ.
“Hình như cô gái bán khoai lang kia rất không công bằng đó nha sếp Kiều, nếu không tại sao 5 củ của anh lớn thế?”
“Đổi cho cậu?”
“Ha hả haha…Đừng, nhỡ may chị gái nhỏ cố ý cho anh, thế không phải tôi cướp vận đào hoa của anh rồi sao.”
“Đừng nói mấy lời buồn cười đó, vận đào hoa của sếp Kiều đâu đến lượt cậu cướp hả? Có nhiều cô gái đẹp trong lòng thầm mến sếp Kiều lắm, có điều nhìn chướng mắt cậu đấy.”
“Hừ, ông đây xé nát cái miệng chú!”
Mãi đến khi tiếng bọn họ trêu đùa hoàn toàn cách xa, tôi mới dám ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn trộm bóng người cao dáo đang dần biến mất trong đám người.
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng thấy hơi chua xót.
Quả nhiên anh đã quên tôi.
Với lại dù sao tôi cũng chỉ là một trong số rất nhiều người theo đuổi anh mà thôi.
Mặc dù anh từng nghiêm túc lắng nghe tôi nói năng linh tinh: “Cậu muốn thi đỗ Thanh Hoa rồi mới yêu đương đúng không, mình cũng thi!”
Bình luận truyện