Anh Yêu Em
Chương 6
Tô Dung vừa mở cửa ra đã nghe thấy một mùi thơm nồng đậm, là Cao Thịnh đang xào rau, cậu về phòng cất cặp, rồi trước hết tiến đến cửa phòng bếp, “Học trưởng.”
Cao Thịnh quay đầu nhìn cậu, “Cậu đã trở lại, muốn đi tắm rửa trước hay không?”
Tô Dung dựa vào cửa lắc đầu, “Chờ một chút đi.”
“Tôi sắp xong rồi, cậu hẳn là đang rất đói? Muốn ăn cơm trước hay không? Bên ngoài có đồ ăn.” Anh mở nắp xào xào vài cái, rồi đậy lại, mở ra nồi cơm xới xới cơm trắng.
“Không cần, nếu sắp xong thì cùng nhau ăn đi.” Tô Dung thấy anh chiếu cố mình như vậy, trong đầu nhịn không được ý nghĩ.
Nếu đây là bởi vì Cao Thịnh thích mình thì tốt biết bao nhiêu.
Thế nhưng, Cao Thịnh chẳng qua là đem cậu trở thành thế thân của người em trai đã mất, cho nên đối với cậu chỉ có thân tình.
Từ buổi tối ngày hôm đó, sau khi cùng cậu nói ra tâm sự, Cao Thịnh liền giữ đúng lời đã nói, xem cậu như người em trai của anh.
Ngay từ đầu cậu cảm thấy như vậy cũng ổn, vui mừng vì có thêm một người anh trai. Nhưng qua một thời gian, Tô Dung không cách nào khắc chế được tình cảm chính mình dành cho anh, cậu biết được một điều, cậu thật sự rất thích anh. Có một nam nhân đối với cậu tốt như thế, lại là một nam nhân rất đỗi vĩ đại, cho dù cậu có giương cờ giống trống thừa nhận đó chỉ là thân tình, cậu vẫn là nhịn không được ái mộ, bởi vì đối với cậu mà nói, hai người chính là không có quan hệ huyết thống.
Cậu không có cách nào xem anh như anh trai, bởi cậu rung động vì anh đối với cậu thật tốt, cậu rung động vì anh luôn quan tâm, chăm sóc cậu; cậu rung động vì hết thảy những gì mà anh đã làm cho cậu.
Điều này có thể phát sinh khi hai người là anh em sao?
“Cao Thịnh, nếu anh thật là anh trai của tôi thì tốt rồi.” Tô Dung cúi đầu nói.
Nếu hai người có quan hệ huyết thống, cậu sẽ hào phóng mà nhìn nhận anh thì thật là tốt, cậu không cần vì trong lòng chính mình rục rịch mà làm phức tạp.
Trả lời cậu chính là tiếng cười ấm áp, “Cho dù không có quan hệ huyết thống, tôi cũng đã đem cậu trở thành em ruột của mình rồi, không phải suy nghĩ nhiều như thế.” Cao Thịnh cười, rồi giống như một người anh trai xoa xoa đầu cậu, sau đó xoay người đi vào phòng bếp.
Tô Dung cười khổ ngẩng đầu lên, lần nữa nhắc nhở bản thân mình là hai người không có quan hệ huyết thống, rồi cũng lần nữa đề tỉnh chính mình hai người là anh em.
Nếu không thích tôi, anh có thể đừng tốt với tôi được không?
Cho dù là anh em thì loại tình cảm này cũng không có thể, tôi sẽ yêu anh mất thôi.
“Sao còn đứng ở trong này? Ăn cơm thôi, cậu đi rửa tay đi.” Cao Thịnh cười vỗ vỗ vai cậu.
“Cao Thịnh.”
“Sao vậy?”
Tô Dung nhìn thấy đôi mắt quan tâm của anh, ngập ngừng một chút rồi lắc đầu, “Không có việc gì.”
Sau khi Cao Thịnh đặt chén đũa xuống, đi theo phía sau Tô Dung, “Tô Dung, cậu xảy ra chuyện gì?”
“Không có việc gì.”
“Cậu hôm nay nhìn có vẻ không có tinh thần, có phải dạ dày còn đau hay không?”
“Không có, tôi tốt hơn nhiều rồi.”
“Tô Dung, có việc gì đều có thể nói với tôi, tôi sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp.”
Tô Dung rửa tay xong, nhìn nhìn bồn rửa tay, “Cao Thịnh, anh đối với tôi thật tốt.”
“Sao đột nhiên lại nói câu này?” Cao Thịnh cười cười.
“Không có gì, chỉ cảm thấy ngoại trừ người nhà của tôi ra, không có ai đối tốt với tôi như thế.”
“Đứa ngốc, nguyên lai là bởi vì như vậy sao, đừng nghĩ nhiều quá. Chạy nhanh đến ăn cơm, dạ dày của cậu chịu không nổi cậu gây sức ép.”
Tô Dung giữ chặt anh, “Cao Thịnh.”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Tôi có thể ôm anh một chút không?”
Cao Thịnh nhìn thấy cậu hơi run rẩy, chủ động ôm lấy cậu, vỗ vỗ lưng cậu, “Có phải cậu đang nghĩ đến người nhà không? Muốn về quê một chuyến hay không? Trên người có tiền không? Không có tôi cho cậu mượn. Thất tình lại sinh bệnh, lúc này cậu hẳn là rất cần người nhà bên cạnh, tôi giúp cậu xin phép nghỉ học vài ngày, ngày mai cậu trở về nhà một chuyến đi.”
Tô Dung ôm lấy thắt lưng anh, “Không sao đâu, anh cho tôi dựa vào một chút thì tốt rồi.”
Tôi chỉ là rất muốn dựa vào anh thôi, rất muốn, rất muốn. . . . . .
Ít nhất vào giờ khắc này, được dựa vào người anh, có thể làm cho cậu cảm thấy anh có một chút thích cậu, chỉ mượn cái hư danh “anh em” mà che giấu thôi.
Có nên nói thật ra hay không? Cậu không cần thân tình của anh, mà là muốn tình yêu của anh?
Hay là, giống như anh đã nói, chính mình mới vừa thất tình, thân thể lại không thoải mái, có anh ở bên cạnh làm bạn mới làm cho cậu tâm sinh ỷ lại?
Nếu chỉ là như thế, vậy thật tốt quá.
Tô Dung nhẹ nhàng buông ra ôm ấp, “Chúng ta đi ăn cơm đi.”
“Cậu đi trước đi, tôi lấy canh mang đến đã.”
Tô Dung ngồi chờ anh, nhìn thấy anh bận rộn đến đổ đầy mồ hôi, rút một khăn giấy đưa cho anh, “Lau trước đi.”
Cao Thịnh cười tiếp nhận khăn giấy, “Ăn xong nghỉ ngơi một chút, trước hết sửa sang lại hành lý, cậu tính trở về mấy ngày?”
“Không, tôi không cần về nhà.”
“Sao lại không về?”
“Cao Thịnh, tôi là vì nam nhân thất tình, lại còn vì thế mà đau dạ dày, tôi có thể cùng ba mẹ nói sao? Tôi trở về để hai người nhìn thấy bộ dạng tôi thế này, sẽ làm cho bọn họ không duyên cớ vì tôi mà đau lòng, quên đi.”
Cao Thịnh sửng sốt, “Thật xin lỗi.”
“Anh không cần hướng tôi giải thích, này cũng không phải lỗi của anh.”
“Tôi không có thân nhân, nhưng mà Tô Dung à, nếu là em trai của tôi, cho dù nó là đồng tính luyến ái, tôi cũng sẽ không chán ghét nó, cho nên tôi mới không nghĩ nhiều như vậy. Bằng không ngày mai chúng ta đi ra ngoài dạo phố? Bạn tôi vừa cho hai vé xem phim, ngày mai chúng ta đi xem vậy, chờ một chút có thể tra trước xem gần nhất có bộ phim nào hay.”
Tô Dung nhìn nhìn anh, coi như loại ỷ lại ngắn ngủi này thật là tốt, cậu đối với anh nở nụ cười, “Tốt, lại đi mua vài món quần áo, không cần để dành tiền ăn tết, tôi có thể đối chính mình hảo một chút. Còn có, mấy ngày nay thật cám ơn anh, ngày mai tôi mời anh ăn cơm nha.”
Cao Thịnh nhìn thấy cậu tươi cười, không nghĩ vào thời điểm này nghịch ý của cậu, “Hảo, ăn nhiều một chút.”
“Cao Thịnh, có một chuyện tôi vẫn rất muốn hỏi anh.”
“Khách khí làm cái gì, muốn hỏi liền hỏi thôi.”
“À, anh thật sự có bạn gái sao? Mọi người đều nói anh có một bạn gái bí mật kết giao.”
Cao Thịnh khó nhịn đỏ mặt, ” Sao cậu lại đột nhiên hỏi vấn đề này?”
Tô Dung gấp đồ ăn, trốn tránh ánh mắt của anh, “Vài học viên trong ban biết tôi ở chung với anh, vài người tìm đến hỏi tôi. Bọn họ nói nữ sinh kia cũng quá đỗi thần bí, bốn năm, những người học chung với anh cũng chưa thấy qua.”
“Gặp qua liền đáng sợ.”
Tô Dung tò mò nhìn về phía anh, “Là có ý gì?”
“Tôi không có bạn gái.”
“Vậy tại sao tất cả mọi người lại nói là anh có bạn gái? Oa, anh không có bạn gái, thế thì các nữ sinh của chúng ta phải điên rồi, bởi vì không ít nữ sinh vẫn hỏi thăm tin tức của anh.”
“Cho nên, đừng nói đi ra ngoài.”
“Sao?”
Cao Thịnh hướng cậu nháy mắt mấy cái, ” Chuyện tôi không có bạn gái, cậu ngàn vạn lần đừng nói.”
“Tại sao? Chẳng lẽ lời đồn đãi chuyện anh có bạn gái, là chính anh cố ý tung ra?”
“Phải”
“Tại sao? Anh muốn làm cơn sốt giá thị trường à?” Tô Dung híp mắt nhìn anh.
“Không phải, chỉ là vì tránh gặp phiền toái thôi, phải chiếu cố một người rất phiền toái. Tôi chỉ muốn chuyên tâm vào bài vở và bài tập, tôi không có thời gian để mà lo chuyện yêu đương.”
“Anh thật đúng là không giống mọi người.”
“Đừng nói đi ra ngoài, tôi chỉ nói cho mỗi cậu biết thôi. Ngay cả vài giảng viên cũng không ngừng ép hỏi tôi, nếu cậu nói ra, tôi sẽ có lỗi với rất nhiều người.” Cao Thịnh cắn một khối thịt cười nói.
“Tôi sẽ không nói.” Cứ khiến cho tất cả mọi người nghĩ rằng tim anh đã có chủ, như vậy không có gì không tốt.
“Tôi tin tưởng cậu, còn cậu thì sao? Đúng rồi, nghe nói các cậu thật dễ dàng nhìn ra có phải là người đồng dạng hay không, vậy trong ban của cậu có không? Hay là nếu cậu cảm thấy người nào đó không tồi, tôi có thể giúp cậu đi hỏi thăm.”
“Trong khoảng thời gian này tôi không nghĩ đàm tình cảm.”
“Nghe nói phương pháp chữa khỏi vết thương tình cảm nhanh nhất chính là, mở ra một đoạn tân tình cảm khác. Cậu không ngại ngẫm lại xem, có lẽ là một phương pháp không tồi, cậu sẽ tìm được một người tốt thích hợp hơn, đừng đối hắn nhớ mãi không quên nữa.”
“Tôi không có đối hắn nhớ mãi không quên.” Cậu có ý ám chỉ, chỉ sợ anh nghe không hiểu thôi.
Bất quá anh nói tựa hồ cũng không có sai, hiện tại trong lòng cậu chỉ nghĩ đến anh, chuyện của người kia cậu đã không còn nhớ tới.
Nhưng mà, nhìn thấy Cao Thịnh đem chính mình trở thành em trai, Tô Dung ở trong lòng cười khổ.
Đoạn tân tình cảm mới bắt đầu này nhất định là khổ luyến, có thể là do chính mình đối người kia vô tình, rất nhanh liền yêu thích một người khác, cho nên mới có báo ứng?
Cao Thịnh quay đầu nhìn cậu, “Cậu đã trở lại, muốn đi tắm rửa trước hay không?”
Tô Dung dựa vào cửa lắc đầu, “Chờ một chút đi.”
“Tôi sắp xong rồi, cậu hẳn là đang rất đói? Muốn ăn cơm trước hay không? Bên ngoài có đồ ăn.” Anh mở nắp xào xào vài cái, rồi đậy lại, mở ra nồi cơm xới xới cơm trắng.
“Không cần, nếu sắp xong thì cùng nhau ăn đi.” Tô Dung thấy anh chiếu cố mình như vậy, trong đầu nhịn không được ý nghĩ.
Nếu đây là bởi vì Cao Thịnh thích mình thì tốt biết bao nhiêu.
Thế nhưng, Cao Thịnh chẳng qua là đem cậu trở thành thế thân của người em trai đã mất, cho nên đối với cậu chỉ có thân tình.
Từ buổi tối ngày hôm đó, sau khi cùng cậu nói ra tâm sự, Cao Thịnh liền giữ đúng lời đã nói, xem cậu như người em trai của anh.
Ngay từ đầu cậu cảm thấy như vậy cũng ổn, vui mừng vì có thêm một người anh trai. Nhưng qua một thời gian, Tô Dung không cách nào khắc chế được tình cảm chính mình dành cho anh, cậu biết được một điều, cậu thật sự rất thích anh. Có một nam nhân đối với cậu tốt như thế, lại là một nam nhân rất đỗi vĩ đại, cho dù cậu có giương cờ giống trống thừa nhận đó chỉ là thân tình, cậu vẫn là nhịn không được ái mộ, bởi vì đối với cậu mà nói, hai người chính là không có quan hệ huyết thống.
Cậu không có cách nào xem anh như anh trai, bởi cậu rung động vì anh đối với cậu thật tốt, cậu rung động vì anh luôn quan tâm, chăm sóc cậu; cậu rung động vì hết thảy những gì mà anh đã làm cho cậu.
Điều này có thể phát sinh khi hai người là anh em sao?
“Cao Thịnh, nếu anh thật là anh trai của tôi thì tốt rồi.” Tô Dung cúi đầu nói.
Nếu hai người có quan hệ huyết thống, cậu sẽ hào phóng mà nhìn nhận anh thì thật là tốt, cậu không cần vì trong lòng chính mình rục rịch mà làm phức tạp.
Trả lời cậu chính là tiếng cười ấm áp, “Cho dù không có quan hệ huyết thống, tôi cũng đã đem cậu trở thành em ruột của mình rồi, không phải suy nghĩ nhiều như thế.” Cao Thịnh cười, rồi giống như một người anh trai xoa xoa đầu cậu, sau đó xoay người đi vào phòng bếp.
Tô Dung cười khổ ngẩng đầu lên, lần nữa nhắc nhở bản thân mình là hai người không có quan hệ huyết thống, rồi cũng lần nữa đề tỉnh chính mình hai người là anh em.
Nếu không thích tôi, anh có thể đừng tốt với tôi được không?
Cho dù là anh em thì loại tình cảm này cũng không có thể, tôi sẽ yêu anh mất thôi.
“Sao còn đứng ở trong này? Ăn cơm thôi, cậu đi rửa tay đi.” Cao Thịnh cười vỗ vỗ vai cậu.
“Cao Thịnh.”
“Sao vậy?”
Tô Dung nhìn thấy đôi mắt quan tâm của anh, ngập ngừng một chút rồi lắc đầu, “Không có việc gì.”
Sau khi Cao Thịnh đặt chén đũa xuống, đi theo phía sau Tô Dung, “Tô Dung, cậu xảy ra chuyện gì?”
“Không có việc gì.”
“Cậu hôm nay nhìn có vẻ không có tinh thần, có phải dạ dày còn đau hay không?”
“Không có, tôi tốt hơn nhiều rồi.”
“Tô Dung, có việc gì đều có thể nói với tôi, tôi sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp.”
Tô Dung rửa tay xong, nhìn nhìn bồn rửa tay, “Cao Thịnh, anh đối với tôi thật tốt.”
“Sao đột nhiên lại nói câu này?” Cao Thịnh cười cười.
“Không có gì, chỉ cảm thấy ngoại trừ người nhà của tôi ra, không có ai đối tốt với tôi như thế.”
“Đứa ngốc, nguyên lai là bởi vì như vậy sao, đừng nghĩ nhiều quá. Chạy nhanh đến ăn cơm, dạ dày của cậu chịu không nổi cậu gây sức ép.”
Tô Dung giữ chặt anh, “Cao Thịnh.”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Tôi có thể ôm anh một chút không?”
Cao Thịnh nhìn thấy cậu hơi run rẩy, chủ động ôm lấy cậu, vỗ vỗ lưng cậu, “Có phải cậu đang nghĩ đến người nhà không? Muốn về quê một chuyến hay không? Trên người có tiền không? Không có tôi cho cậu mượn. Thất tình lại sinh bệnh, lúc này cậu hẳn là rất cần người nhà bên cạnh, tôi giúp cậu xin phép nghỉ học vài ngày, ngày mai cậu trở về nhà một chuyến đi.”
Tô Dung ôm lấy thắt lưng anh, “Không sao đâu, anh cho tôi dựa vào một chút thì tốt rồi.”
Tôi chỉ là rất muốn dựa vào anh thôi, rất muốn, rất muốn. . . . . .
Ít nhất vào giờ khắc này, được dựa vào người anh, có thể làm cho cậu cảm thấy anh có một chút thích cậu, chỉ mượn cái hư danh “anh em” mà che giấu thôi.
Có nên nói thật ra hay không? Cậu không cần thân tình của anh, mà là muốn tình yêu của anh?
Hay là, giống như anh đã nói, chính mình mới vừa thất tình, thân thể lại không thoải mái, có anh ở bên cạnh làm bạn mới làm cho cậu tâm sinh ỷ lại?
Nếu chỉ là như thế, vậy thật tốt quá.
Tô Dung nhẹ nhàng buông ra ôm ấp, “Chúng ta đi ăn cơm đi.”
“Cậu đi trước đi, tôi lấy canh mang đến đã.”
Tô Dung ngồi chờ anh, nhìn thấy anh bận rộn đến đổ đầy mồ hôi, rút một khăn giấy đưa cho anh, “Lau trước đi.”
Cao Thịnh cười tiếp nhận khăn giấy, “Ăn xong nghỉ ngơi một chút, trước hết sửa sang lại hành lý, cậu tính trở về mấy ngày?”
“Không, tôi không cần về nhà.”
“Sao lại không về?”
“Cao Thịnh, tôi là vì nam nhân thất tình, lại còn vì thế mà đau dạ dày, tôi có thể cùng ba mẹ nói sao? Tôi trở về để hai người nhìn thấy bộ dạng tôi thế này, sẽ làm cho bọn họ không duyên cớ vì tôi mà đau lòng, quên đi.”
Cao Thịnh sửng sốt, “Thật xin lỗi.”
“Anh không cần hướng tôi giải thích, này cũng không phải lỗi của anh.”
“Tôi không có thân nhân, nhưng mà Tô Dung à, nếu là em trai của tôi, cho dù nó là đồng tính luyến ái, tôi cũng sẽ không chán ghét nó, cho nên tôi mới không nghĩ nhiều như vậy. Bằng không ngày mai chúng ta đi ra ngoài dạo phố? Bạn tôi vừa cho hai vé xem phim, ngày mai chúng ta đi xem vậy, chờ một chút có thể tra trước xem gần nhất có bộ phim nào hay.”
Tô Dung nhìn nhìn anh, coi như loại ỷ lại ngắn ngủi này thật là tốt, cậu đối với anh nở nụ cười, “Tốt, lại đi mua vài món quần áo, không cần để dành tiền ăn tết, tôi có thể đối chính mình hảo một chút. Còn có, mấy ngày nay thật cám ơn anh, ngày mai tôi mời anh ăn cơm nha.”
Cao Thịnh nhìn thấy cậu tươi cười, không nghĩ vào thời điểm này nghịch ý của cậu, “Hảo, ăn nhiều một chút.”
“Cao Thịnh, có một chuyện tôi vẫn rất muốn hỏi anh.”
“Khách khí làm cái gì, muốn hỏi liền hỏi thôi.”
“À, anh thật sự có bạn gái sao? Mọi người đều nói anh có một bạn gái bí mật kết giao.”
Cao Thịnh khó nhịn đỏ mặt, ” Sao cậu lại đột nhiên hỏi vấn đề này?”
Tô Dung gấp đồ ăn, trốn tránh ánh mắt của anh, “Vài học viên trong ban biết tôi ở chung với anh, vài người tìm đến hỏi tôi. Bọn họ nói nữ sinh kia cũng quá đỗi thần bí, bốn năm, những người học chung với anh cũng chưa thấy qua.”
“Gặp qua liền đáng sợ.”
Tô Dung tò mò nhìn về phía anh, “Là có ý gì?”
“Tôi không có bạn gái.”
“Vậy tại sao tất cả mọi người lại nói là anh có bạn gái? Oa, anh không có bạn gái, thế thì các nữ sinh của chúng ta phải điên rồi, bởi vì không ít nữ sinh vẫn hỏi thăm tin tức của anh.”
“Cho nên, đừng nói đi ra ngoài.”
“Sao?”
Cao Thịnh hướng cậu nháy mắt mấy cái, ” Chuyện tôi không có bạn gái, cậu ngàn vạn lần đừng nói.”
“Tại sao? Chẳng lẽ lời đồn đãi chuyện anh có bạn gái, là chính anh cố ý tung ra?”
“Phải”
“Tại sao? Anh muốn làm cơn sốt giá thị trường à?” Tô Dung híp mắt nhìn anh.
“Không phải, chỉ là vì tránh gặp phiền toái thôi, phải chiếu cố một người rất phiền toái. Tôi chỉ muốn chuyên tâm vào bài vở và bài tập, tôi không có thời gian để mà lo chuyện yêu đương.”
“Anh thật đúng là không giống mọi người.”
“Đừng nói đi ra ngoài, tôi chỉ nói cho mỗi cậu biết thôi. Ngay cả vài giảng viên cũng không ngừng ép hỏi tôi, nếu cậu nói ra, tôi sẽ có lỗi với rất nhiều người.” Cao Thịnh cắn một khối thịt cười nói.
“Tôi sẽ không nói.” Cứ khiến cho tất cả mọi người nghĩ rằng tim anh đã có chủ, như vậy không có gì không tốt.
“Tôi tin tưởng cậu, còn cậu thì sao? Đúng rồi, nghe nói các cậu thật dễ dàng nhìn ra có phải là người đồng dạng hay không, vậy trong ban của cậu có không? Hay là nếu cậu cảm thấy người nào đó không tồi, tôi có thể giúp cậu đi hỏi thăm.”
“Trong khoảng thời gian này tôi không nghĩ đàm tình cảm.”
“Nghe nói phương pháp chữa khỏi vết thương tình cảm nhanh nhất chính là, mở ra một đoạn tân tình cảm khác. Cậu không ngại ngẫm lại xem, có lẽ là một phương pháp không tồi, cậu sẽ tìm được một người tốt thích hợp hơn, đừng đối hắn nhớ mãi không quên nữa.”
“Tôi không có đối hắn nhớ mãi không quên.” Cậu có ý ám chỉ, chỉ sợ anh nghe không hiểu thôi.
Bất quá anh nói tựa hồ cũng không có sai, hiện tại trong lòng cậu chỉ nghĩ đến anh, chuyện của người kia cậu đã không còn nhớ tới.
Nhưng mà, nhìn thấy Cao Thịnh đem chính mình trở thành em trai, Tô Dung ở trong lòng cười khổ.
Đoạn tân tình cảm mới bắt đầu này nhất định là khổ luyến, có thể là do chính mình đối người kia vô tình, rất nhanh liền yêu thích một người khác, cho nên mới có báo ứng?
Bình luận truyện