AV Quay Chụp Chỉ Nam
Chương 7: Không phải đóng kiểm tra quay chụp (1)
Edit: Berry
Beta: Hương + Ami
Kiều Kiều kêu 1 ly ca cao nóng, còn chưa uống xong thì Tống Kỳ Ngôn đã đến.
Anh luôn thích lái chiếc xe màu xám nhạt, "tia chớp" chạy nhanh như bồ câu di chuyển vững vàng từ con đường quốc lộ kéo dài ra, rất kỳ lạ khi "tia chớp" lại sử dụng từ ‘ vững vàng’ mà diễn tả nhưng mỗi lần Tống Kỳ Ngôn lái chiếc xe này thì hình ảnh đó luôn hiện lên trong đầu của Kiều Kiều.
Kiều Kiều đứng lên khỏi chỗ ngồi, cô gõ gõ vào tấm kính kế bên chỗ ngồi gây ra tiếng động khiến cho đối phương chú ý, chiếc xe màu xám dừng lại tại quán cà phê, đối phương hạ cửa sổ xe xuống ý bảo Kiều Kiều lên xe.
Kiều Kiều vui vẻ chạy tới.
Tuy nhiên, khi nãy lúc đứng trước cửa, cô đã chỉn chuh lại bộ dạng của mình thì phát hiện ra hôm nay mình đeo vòng cổ, cô nhanh chóng lung túng tháo mó xuống cho vào trong túi.
Tống Kỳ Ngôn mang một cái kính màu trà, tay để lên thành cửa sổ xe, thần thái nhu hòa chìm chìm vào màu sắc của nắng chiều, anh nhìn Kiều Kiều chằm chằm đến nỗi khiến cô hốt hoảng.
“Đợi lâu không?” Tống Kỳ Ngôn mở cửa xe ra, sau đó bước lên mới khởi động xe, anh hơi nghiêng đầu nhìn Kiều Kiều, giấu ở sâu đôi mắt kính là môt ánh mắt thâm tình, “Hôm nay công ty mở cuộc họp.”
“Không lâu lắm!” Kiều Kiều nhanh chóng nói: “Tôi còn chưa uống xong ly ca cao mình kêu, Tống đạo diễn rất bận việc sao, tôi thì không có việc gì quan trọng.”
“Ừ.” Anh lên tiếng, xong không nói chuyện nữa mà hết sức tập trung lái xe.
Trong xe không biết có mùi hương gì mà hương thơm lan tỏa khắp xe và đọng lại quanh chóp mũi Kiều Kiều. Hương thơm trong không khí giống như giọt sương lạnh rơi xuống quanh năm, cứ tuần hoàn mà hòa hợp trêu trọc thần kinh con người
“….Chúng ta đang đi đâu vậy?” Kiều Kiều im lặng lâu xong lại nhịn không được mà mở miệng bởi vì cô phát hiện đường này ngược hướng về nhà mình và cũng không giống đường tới công ty.
“Tới nhà tôi!” Tống Kỳ Ngôn nhìn thằng cô rồi phun ra những lời ngọc ngà.
“Chuyện này thật sự không quan trọng lắm đâu Tống Đạo diễn!” Kiều Kiều sợ tới mức vội vàng xua tay. “Hôm nay hẹn gặp mặt là bởi vì việc thay đổi phong cách thôi!”
“Đi thôi!”
“Nha…. Không bằng tìm một chỗ ăn cớm trước đi!”
“Tới nhà tôi ăn!"
“Tôi không thể không biết xấu hổ mà tới nhà anh ăn được, với lại giờ chuẩn bị cũng không kịp!”
“Tôi sẽ gọi cơm hộp.”
Kiều Kiều thất bại hoàn toàn.
Cô một câu cũng không nói lại được. Kiều Kiều tự nhiên đỏ mặt, cô che lại gương mặt đang nóng lên của mình rồi gắt gao dựa lưng vào ghế như không có việc gì xảy ra nhưng bên trong trái tim lại vui vẻ đến nỗi muốn nhảy cẩng lên.
Kiều Kiều nghĩ thầm, cô quả thật không có một tý tiền đồ.
Cũng không trách cô được nha, cô đi theo Tống Kỳ Ngôn đã 2 năm, Tống Kỳ Ngôn không lớn hơn cô bao nhiêu nhưng Kiều Kiều thật sự rất kính nể anh, Tống Kỳ Ngôn một khi làm việc thì rất nghiêm túc cộng thêm một chút nghiêm chỉnh, anh rất có sự sáng tạo, rất có năng lực đem kịch bản chuyển hóa thần kỳ, có nhiều lúc vì cảm thấy kịch bản vô vị nên anh mới động tay chân chỉnh sửa một chút.
Kiều Kiều nổi tiếng một phần là do kịch bản đều qua tay Tống Kỳ Ngôn sửa lại, anh không hề phiền hà mà giảng giải cho Kiều Kiều vấn đề nào mà cô không hiểu, dù có sử dụng cơ thể để biểu đạt nhưng để hiểu biết hành động thì phải luyện tập, nhiều khi cô còn tưởng rằng Tống Kỳ Ngôn mới là diễn viên thực lực, anh thật sự có rất nhiều kinh nghiệm phong phú.
“Đang suy nghĩ cái gì? Trong xe nóng không?”
Tống Kỳ Ngôn nhìn qua Kiều Kiều, thấy cô vẫn duy trì động tác không nhúc nhích nên liền duỗi tay mở điều hòa số lớn hơn.
“Không phải.” Kiều Kiều bừng tỉnh, “Nhà Tống Đạo diễn rất xa sao?”
“Sắp tới rồi!”
Kiều Kiều nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cảnh sắc bên ngoài đã thay đổi, đã không còn nhìn thấy trung tâm thành phố nữa,mà thay vào đó là những hàng cây xanh, con đường cũng trở nên sạch sẽ hơn, phía trước con đường chuẩn bị hiện ra 1 ngôi biệt thư bị che dấu bởi hai hàng dâu tây.
Đày là nhà của Tống Đạo diễn sao?
“Ngồi đi.” Mới mở cửa ra, anh liền cởi áo ngoài ra rồi treo lên giá áo, anh vừa tháo cà vạt vừa bảo Kiều Kiều ngồi xuống sô pha.
“Lát nữa người ta mới giao cơm hộp đến, tôi sợ cô bị đói.”
Sự chú ý của Kiều Kiều đã bị đồ trang trí trên bàn hấp dẫn, nhà Tống Kỳ Ngôn không giống dự đoán ban đầu của Kiều Kiều. Cô cứ nghĩ nhà anh sẽ được bày biện những món đồ xa xỉ nhưng không ngờ rằng lại là sự giản lược và sạch sẽ hợp với khí chất của anh, tạo cảm giác có chút lạnh lẽo, nhà anh còn có những hồ cá cảnh tăng thêm ít nhiều không khí tươi mát.
“Hả?”Kiều Kiều nhìn lên, cô nghe không rõ.
Tống Kỳ Ngôn tháo cà vạt ra, anh cởi áo sơ mi, đầu ngón tay của anh chuyển động như 2 viên thiên thạch, ánh đèn chiếu xuống hiện ra ánh sáng màu xanh.
“Cô cởi quần áo ra đi” Anh vứt áo lên trên bàn, lời nói ít ỏi nhưng có rất nhiều ý nghĩ.
!!!
Chuyện gì đang xảy ra? Kiều Kiều cảm giác có giọt mồ hôi đang chảy xuống, quy tắc ngầm cô mong đời từ lâu bây giờ mới tới sao?
“Ngẩn người cái gì?” Tống Kỳ Ngôn dừng lại. “ Không cởi quần áo thì sao tôi có thể đánh giá cô?”
Kiều Kiều xấu hổ đứng lên, cô cảm thấy mình thật sự quá xấu xa.
Cô đã trần truồng trước mặt Tống Kỳ Ngôn không biết bao nhiêu lần nhưng bây giờ cởi đồ ra trước mặt anh, cô vẫn còn cảm thấy ngại ngùng, cuối cùng, cô lề mề cởi quần lót ra. Tống Kỳ Ngôn ngồi trên ghế sô pha nhìn không chớp mắt, không biết anh định nhìn đến khi nào.
Anh về phòng thay một bộ đồ mặc ở nhà, một bộ màu xám có kiểu dáng bình thường nhưng khi anh mặc vào lại rất có sức hút, đặc biệt là dáng ngồi bắt chéo chân làm Kiều Kiều cảm giác mình lộ hết, da thịt lộ ở bên ngoài chịu không nổi mà bắt đầu ửng hồng, cô bối rối lấy hai cánh tay khó khăn che hai đầu v* trước ngực.
“Bỏ tay xuống, đi qua chỗ tôi!” Anh bình tĩnh ra lệnh.
Kiều Kiều đành buông tay xuống rồi chậm rãi bước tới chỗ anh, cô thầm phỉ nhổ bản thân làm ra vẻ, có chỗ nào trên thân thể cô mà Tống Kỳ Ngôn chưa xem đâu, bây giờ không phải cởi đồ mà là nhờ người ta nhận xét, cô ở chỗ này thẹn thùng làm cái gì?
Nhà Tống Kỳ Ngôn trải thảm mịn, Kiều Kiều đi lên thảm, hơi ấm từ lòng bàn chân truyền lên khắp toàn thân.
“Eo rất nhỏ.” Tống Kỳ Ngôn duỗi tay sờ eo Kiều Kiều,bởi tay anh thường xuyên dùng bút nên đốt ngón tay có vết chai, anh dùng lực một chút mới có cảm giác đó
“Mông rất căng mịn.” Tống Kỳ Ngôn chầm chậm sờ theo đường thắt lưng cong xuống đến mông Kiều Kiều. Kiều Kiều không nhịn được mà run rẩy, mỗi một chỗ bị Tống Kỳ Ngôn sờ qua đều có cảm giác như bị cháy bỏng.
Trời ạ, chỉ là sờ thôi mà!
“Ừ! Ngực có một chút nhỏ.” Một tay vịn lên sô pha một tay phủ lên bộ ngực nhỏ nhắn của Kiều Kiều. Cả người Kiều Kiều run lên, chân mềm muốn đứng cũng đứng không được, Tống Kỳ Ngôn duỗi tay nhẹ nhàng sờ tới và không tốn chút sức nào kéo Kiều Kiều vào trong lòng, cô ngã xuống trên đùi anh. Kiều Kiều còn chưa kịp đứng lên thì bộ ngực bị bàn tay Tống Kỳ Ngôn hung hăng bóp nhẹ.
“Đừng….” Kiều Kiều cắm môi rên rỉ.
Suy nghĩ rất muốn làm aaaa.
“Cơ thể rất mềm mại.” Tống Kỳ Ngôn vuốt ve xong lầm bẩm, “Không biết mùi vị như thế nào?”
Kiều Kiều bắt đầu suy nghĩ lung tung, không đợi cô giãy giụa phản kháng, Tống Kỳ Ngôn liền tự nhiên cúi đầu và ngậm lấy núm vú nhỏ đang đứng thẳng ở trong không khí mà của cô.
“Tống... Tống Đạo diễn!” Giọng điệu phát ra của Kiều Kiều bị biến đổi, cô cúi đầu nhìn mái tóc màu nâu nhạt của Tống Kỳ Ngôn ở trước ngực mình quét tới quét lui, hung tợn mút một mồm to, sau đó đùa bỡn và mềm nhẹ liếm láp, núm vú dính nước miếng để lộ trong không khí làm lạnh run hết cả người, anh có chút thô ráp đưa lưỡi cọ qua cọ lại cho đến khi tiểu huyệt của Kiều Kiều “ào” một tiếng tràn ra thật nhiều mật dịch.
Kiều Kiều cắn môi, cô nhanh chóng kẹp chân lại và cố làm như không có gì để Tống Kỳ Ngôn không phát hiện.
“Mùi vị rất được!” Tống Kỳ Ngôn cuối cùng cũng buông tha cho tiểu núm vú đáng thương, anh ung dung dùng ngón tay xoa bên trái và bình luận không chút khách khí: “Ngực quá nhỏ, cô không thể phát dục lần thứ hai nên đi theo con đường gợi cảm là không được.”
Đừng... Đừng phân tích hương vị nữa Tống Đạo diễn, chúng ta không thể lập tức làm tiếp sao?
Trong đầu Kiều Kiều thừa dịp thiên thời địa lợi nhân hòa muốn làm tình với Tống Kỳ Ngôn nhưng bây giờ Tống Kỳ Ngôn lại là người lãnh đạo trực tiếp kiêm người phụ trách của cô. Kiều Kiều cũng đã từng thấy anh đá nữ nghệ sĩ vượt quá khuôn phép ra khỏi WAWA.
“Banh chân ra, Kiều Kiều, tôi muốn nhìn bên trong.” Tống Kỳ Ngôn vỗ chân Kiều Kiều. Anh bảo cô banh ra để nhìn xem bên trong.
Nhưng banh chân nghĩa là không giấu được nữa…
Kiều Kiều khóc không ra nước mắt, đây là lần đầu tiên cô thấy làm chuyện này rất ngại, không làm cũng không được, có cảm giác sắp kẹp không nổi rồi.
Dù sao lúc chảy nước cũng không thể giữ lại đượcm
Tất nhiên, chân chỉ mới banh 30 độ, trong ánh mắt không coi ai ra gì của Tống Kỳ Ngôn thì một dòng dịch nhầy đặc sệt chảy “ lách tách” xuống tấm thảm mềm mại.
Ánh mắt sáng của Tống Kỳ Ngôn nhìn chằm chằm tiểu huyệt bị lộ, chất lỏng đem lông tóc thưa thớt dính một chút nước sáng bóng như buổi sáng sớm có những giọt sương.
Anh ngẩng đầu nhìn Kiều Kiều: “Không cần quay chụp kỳ kiểm tra sắp tới nữa, AV chỉ là nhìn bằng con mắt.”
Tống Kỳ Ngôn đứng lên, anh từ từ vén tay áo, quần áo ở nhà kéo rất dễ, Kiều Kiều không thấy phần dưới của anh. Cô bản năng có cảm giác rất nguy hiểm.
Ánh mắt anh lại lần nữa di chuyển trên người Kiều Kiều, cô chỉ mới chuyển động sang trái một chút thì cảm giác như mình đang dâng hiến thân thể. Kiều Kiều cảm thấy mọi chuyện không ổn, cô mặc kệ hành động đang suy diễn trong đầu mà chỉ muốn xoay người bỏ chạy.
“Hư….” Tống Kỳ Ngôn chính xác nắm cổ chân Kiều Kiều rồi kéo cô vào trong lòng. Anh dường như ôn nhu hơn so với lúc kiểm tra. Tiểu huyệt đáng thương đang chảy chất lỏng của Kiều Kiều còn bị Tống Kỳ Ngôn kéo để lại trên bàn thủy tinh một bãi nước nhỏ.
“Tống Đạo diễn!” Kiều Kiều hét lên, côn th*t cương cứng của anh cách một lớp quần để ở trước tiểu huyệt làm tiểu huyệt vui vẻ tuôn ra mật ngọt làm ướt lớp vải.
“Rất xin lỗi” Tống Kỳ Ngôn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cần cổ của Kiều Kiều, anh thành tâm thành ý giải thích. “ Lần này tôi muốn thử làm!”
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Beta: Hương + Ami
Kiều Kiều kêu 1 ly ca cao nóng, còn chưa uống xong thì Tống Kỳ Ngôn đã đến.
Anh luôn thích lái chiếc xe màu xám nhạt, "tia chớp" chạy nhanh như bồ câu di chuyển vững vàng từ con đường quốc lộ kéo dài ra, rất kỳ lạ khi "tia chớp" lại sử dụng từ ‘ vững vàng’ mà diễn tả nhưng mỗi lần Tống Kỳ Ngôn lái chiếc xe này thì hình ảnh đó luôn hiện lên trong đầu của Kiều Kiều.
Kiều Kiều đứng lên khỏi chỗ ngồi, cô gõ gõ vào tấm kính kế bên chỗ ngồi gây ra tiếng động khiến cho đối phương chú ý, chiếc xe màu xám dừng lại tại quán cà phê, đối phương hạ cửa sổ xe xuống ý bảo Kiều Kiều lên xe.
Kiều Kiều vui vẻ chạy tới.
Tuy nhiên, khi nãy lúc đứng trước cửa, cô đã chỉn chuh lại bộ dạng của mình thì phát hiện ra hôm nay mình đeo vòng cổ, cô nhanh chóng lung túng tháo mó xuống cho vào trong túi.
Tống Kỳ Ngôn mang một cái kính màu trà, tay để lên thành cửa sổ xe, thần thái nhu hòa chìm chìm vào màu sắc của nắng chiều, anh nhìn Kiều Kiều chằm chằm đến nỗi khiến cô hốt hoảng.
“Đợi lâu không?” Tống Kỳ Ngôn mở cửa xe ra, sau đó bước lên mới khởi động xe, anh hơi nghiêng đầu nhìn Kiều Kiều, giấu ở sâu đôi mắt kính là môt ánh mắt thâm tình, “Hôm nay công ty mở cuộc họp.”
“Không lâu lắm!” Kiều Kiều nhanh chóng nói: “Tôi còn chưa uống xong ly ca cao mình kêu, Tống đạo diễn rất bận việc sao, tôi thì không có việc gì quan trọng.”
“Ừ.” Anh lên tiếng, xong không nói chuyện nữa mà hết sức tập trung lái xe.
Trong xe không biết có mùi hương gì mà hương thơm lan tỏa khắp xe và đọng lại quanh chóp mũi Kiều Kiều. Hương thơm trong không khí giống như giọt sương lạnh rơi xuống quanh năm, cứ tuần hoàn mà hòa hợp trêu trọc thần kinh con người
“….Chúng ta đang đi đâu vậy?” Kiều Kiều im lặng lâu xong lại nhịn không được mà mở miệng bởi vì cô phát hiện đường này ngược hướng về nhà mình và cũng không giống đường tới công ty.
“Tới nhà tôi!” Tống Kỳ Ngôn nhìn thằng cô rồi phun ra những lời ngọc ngà.
“Chuyện này thật sự không quan trọng lắm đâu Tống Đạo diễn!” Kiều Kiều sợ tới mức vội vàng xua tay. “Hôm nay hẹn gặp mặt là bởi vì việc thay đổi phong cách thôi!”
“Đi thôi!”
“Nha…. Không bằng tìm một chỗ ăn cớm trước đi!”
“Tới nhà tôi ăn!"
“Tôi không thể không biết xấu hổ mà tới nhà anh ăn được, với lại giờ chuẩn bị cũng không kịp!”
“Tôi sẽ gọi cơm hộp.”
Kiều Kiều thất bại hoàn toàn.
Cô một câu cũng không nói lại được. Kiều Kiều tự nhiên đỏ mặt, cô che lại gương mặt đang nóng lên của mình rồi gắt gao dựa lưng vào ghế như không có việc gì xảy ra nhưng bên trong trái tim lại vui vẻ đến nỗi muốn nhảy cẩng lên.
Kiều Kiều nghĩ thầm, cô quả thật không có một tý tiền đồ.
Cũng không trách cô được nha, cô đi theo Tống Kỳ Ngôn đã 2 năm, Tống Kỳ Ngôn không lớn hơn cô bao nhiêu nhưng Kiều Kiều thật sự rất kính nể anh, Tống Kỳ Ngôn một khi làm việc thì rất nghiêm túc cộng thêm một chút nghiêm chỉnh, anh rất có sự sáng tạo, rất có năng lực đem kịch bản chuyển hóa thần kỳ, có nhiều lúc vì cảm thấy kịch bản vô vị nên anh mới động tay chân chỉnh sửa một chút.
Kiều Kiều nổi tiếng một phần là do kịch bản đều qua tay Tống Kỳ Ngôn sửa lại, anh không hề phiền hà mà giảng giải cho Kiều Kiều vấn đề nào mà cô không hiểu, dù có sử dụng cơ thể để biểu đạt nhưng để hiểu biết hành động thì phải luyện tập, nhiều khi cô còn tưởng rằng Tống Kỳ Ngôn mới là diễn viên thực lực, anh thật sự có rất nhiều kinh nghiệm phong phú.
“Đang suy nghĩ cái gì? Trong xe nóng không?”
Tống Kỳ Ngôn nhìn qua Kiều Kiều, thấy cô vẫn duy trì động tác không nhúc nhích nên liền duỗi tay mở điều hòa số lớn hơn.
“Không phải.” Kiều Kiều bừng tỉnh, “Nhà Tống Đạo diễn rất xa sao?”
“Sắp tới rồi!”
Kiều Kiều nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cảnh sắc bên ngoài đã thay đổi, đã không còn nhìn thấy trung tâm thành phố nữa,mà thay vào đó là những hàng cây xanh, con đường cũng trở nên sạch sẽ hơn, phía trước con đường chuẩn bị hiện ra 1 ngôi biệt thư bị che dấu bởi hai hàng dâu tây.
Đày là nhà của Tống Đạo diễn sao?
“Ngồi đi.” Mới mở cửa ra, anh liền cởi áo ngoài ra rồi treo lên giá áo, anh vừa tháo cà vạt vừa bảo Kiều Kiều ngồi xuống sô pha.
“Lát nữa người ta mới giao cơm hộp đến, tôi sợ cô bị đói.”
Sự chú ý của Kiều Kiều đã bị đồ trang trí trên bàn hấp dẫn, nhà Tống Kỳ Ngôn không giống dự đoán ban đầu của Kiều Kiều. Cô cứ nghĩ nhà anh sẽ được bày biện những món đồ xa xỉ nhưng không ngờ rằng lại là sự giản lược và sạch sẽ hợp với khí chất của anh, tạo cảm giác có chút lạnh lẽo, nhà anh còn có những hồ cá cảnh tăng thêm ít nhiều không khí tươi mát.
“Hả?”Kiều Kiều nhìn lên, cô nghe không rõ.
Tống Kỳ Ngôn tháo cà vạt ra, anh cởi áo sơ mi, đầu ngón tay của anh chuyển động như 2 viên thiên thạch, ánh đèn chiếu xuống hiện ra ánh sáng màu xanh.
“Cô cởi quần áo ra đi” Anh vứt áo lên trên bàn, lời nói ít ỏi nhưng có rất nhiều ý nghĩ.
!!!
Chuyện gì đang xảy ra? Kiều Kiều cảm giác có giọt mồ hôi đang chảy xuống, quy tắc ngầm cô mong đời từ lâu bây giờ mới tới sao?
“Ngẩn người cái gì?” Tống Kỳ Ngôn dừng lại. “ Không cởi quần áo thì sao tôi có thể đánh giá cô?”
Kiều Kiều xấu hổ đứng lên, cô cảm thấy mình thật sự quá xấu xa.
Cô đã trần truồng trước mặt Tống Kỳ Ngôn không biết bao nhiêu lần nhưng bây giờ cởi đồ ra trước mặt anh, cô vẫn còn cảm thấy ngại ngùng, cuối cùng, cô lề mề cởi quần lót ra. Tống Kỳ Ngôn ngồi trên ghế sô pha nhìn không chớp mắt, không biết anh định nhìn đến khi nào.
Anh về phòng thay một bộ đồ mặc ở nhà, một bộ màu xám có kiểu dáng bình thường nhưng khi anh mặc vào lại rất có sức hút, đặc biệt là dáng ngồi bắt chéo chân làm Kiều Kiều cảm giác mình lộ hết, da thịt lộ ở bên ngoài chịu không nổi mà bắt đầu ửng hồng, cô bối rối lấy hai cánh tay khó khăn che hai đầu v* trước ngực.
“Bỏ tay xuống, đi qua chỗ tôi!” Anh bình tĩnh ra lệnh.
Kiều Kiều đành buông tay xuống rồi chậm rãi bước tới chỗ anh, cô thầm phỉ nhổ bản thân làm ra vẻ, có chỗ nào trên thân thể cô mà Tống Kỳ Ngôn chưa xem đâu, bây giờ không phải cởi đồ mà là nhờ người ta nhận xét, cô ở chỗ này thẹn thùng làm cái gì?
Nhà Tống Kỳ Ngôn trải thảm mịn, Kiều Kiều đi lên thảm, hơi ấm từ lòng bàn chân truyền lên khắp toàn thân.
“Eo rất nhỏ.” Tống Kỳ Ngôn duỗi tay sờ eo Kiều Kiều,bởi tay anh thường xuyên dùng bút nên đốt ngón tay có vết chai, anh dùng lực một chút mới có cảm giác đó
“Mông rất căng mịn.” Tống Kỳ Ngôn chầm chậm sờ theo đường thắt lưng cong xuống đến mông Kiều Kiều. Kiều Kiều không nhịn được mà run rẩy, mỗi một chỗ bị Tống Kỳ Ngôn sờ qua đều có cảm giác như bị cháy bỏng.
Trời ạ, chỉ là sờ thôi mà!
“Ừ! Ngực có một chút nhỏ.” Một tay vịn lên sô pha một tay phủ lên bộ ngực nhỏ nhắn của Kiều Kiều. Cả người Kiều Kiều run lên, chân mềm muốn đứng cũng đứng không được, Tống Kỳ Ngôn duỗi tay nhẹ nhàng sờ tới và không tốn chút sức nào kéo Kiều Kiều vào trong lòng, cô ngã xuống trên đùi anh. Kiều Kiều còn chưa kịp đứng lên thì bộ ngực bị bàn tay Tống Kỳ Ngôn hung hăng bóp nhẹ.
“Đừng….” Kiều Kiều cắm môi rên rỉ.
Suy nghĩ rất muốn làm aaaa.
“Cơ thể rất mềm mại.” Tống Kỳ Ngôn vuốt ve xong lầm bẩm, “Không biết mùi vị như thế nào?”
Kiều Kiều bắt đầu suy nghĩ lung tung, không đợi cô giãy giụa phản kháng, Tống Kỳ Ngôn liền tự nhiên cúi đầu và ngậm lấy núm vú nhỏ đang đứng thẳng ở trong không khí mà của cô.
“Tống... Tống Đạo diễn!” Giọng điệu phát ra của Kiều Kiều bị biến đổi, cô cúi đầu nhìn mái tóc màu nâu nhạt của Tống Kỳ Ngôn ở trước ngực mình quét tới quét lui, hung tợn mút một mồm to, sau đó đùa bỡn và mềm nhẹ liếm láp, núm vú dính nước miếng để lộ trong không khí làm lạnh run hết cả người, anh có chút thô ráp đưa lưỡi cọ qua cọ lại cho đến khi tiểu huyệt của Kiều Kiều “ào” một tiếng tràn ra thật nhiều mật dịch.
Kiều Kiều cắn môi, cô nhanh chóng kẹp chân lại và cố làm như không có gì để Tống Kỳ Ngôn không phát hiện.
“Mùi vị rất được!” Tống Kỳ Ngôn cuối cùng cũng buông tha cho tiểu núm vú đáng thương, anh ung dung dùng ngón tay xoa bên trái và bình luận không chút khách khí: “Ngực quá nhỏ, cô không thể phát dục lần thứ hai nên đi theo con đường gợi cảm là không được.”
Đừng... Đừng phân tích hương vị nữa Tống Đạo diễn, chúng ta không thể lập tức làm tiếp sao?
Trong đầu Kiều Kiều thừa dịp thiên thời địa lợi nhân hòa muốn làm tình với Tống Kỳ Ngôn nhưng bây giờ Tống Kỳ Ngôn lại là người lãnh đạo trực tiếp kiêm người phụ trách của cô. Kiều Kiều cũng đã từng thấy anh đá nữ nghệ sĩ vượt quá khuôn phép ra khỏi WAWA.
“Banh chân ra, Kiều Kiều, tôi muốn nhìn bên trong.” Tống Kỳ Ngôn vỗ chân Kiều Kiều. Anh bảo cô banh ra để nhìn xem bên trong.
Nhưng banh chân nghĩa là không giấu được nữa…
Kiều Kiều khóc không ra nước mắt, đây là lần đầu tiên cô thấy làm chuyện này rất ngại, không làm cũng không được, có cảm giác sắp kẹp không nổi rồi.
Dù sao lúc chảy nước cũng không thể giữ lại đượcm
Tất nhiên, chân chỉ mới banh 30 độ, trong ánh mắt không coi ai ra gì của Tống Kỳ Ngôn thì một dòng dịch nhầy đặc sệt chảy “ lách tách” xuống tấm thảm mềm mại.
Ánh mắt sáng của Tống Kỳ Ngôn nhìn chằm chằm tiểu huyệt bị lộ, chất lỏng đem lông tóc thưa thớt dính một chút nước sáng bóng như buổi sáng sớm có những giọt sương.
Anh ngẩng đầu nhìn Kiều Kiều: “Không cần quay chụp kỳ kiểm tra sắp tới nữa, AV chỉ là nhìn bằng con mắt.”
Tống Kỳ Ngôn đứng lên, anh từ từ vén tay áo, quần áo ở nhà kéo rất dễ, Kiều Kiều không thấy phần dưới của anh. Cô bản năng có cảm giác rất nguy hiểm.
Ánh mắt anh lại lần nữa di chuyển trên người Kiều Kiều, cô chỉ mới chuyển động sang trái một chút thì cảm giác như mình đang dâng hiến thân thể. Kiều Kiều cảm thấy mọi chuyện không ổn, cô mặc kệ hành động đang suy diễn trong đầu mà chỉ muốn xoay người bỏ chạy.
“Hư….” Tống Kỳ Ngôn chính xác nắm cổ chân Kiều Kiều rồi kéo cô vào trong lòng. Anh dường như ôn nhu hơn so với lúc kiểm tra. Tiểu huyệt đáng thương đang chảy chất lỏng của Kiều Kiều còn bị Tống Kỳ Ngôn kéo để lại trên bàn thủy tinh một bãi nước nhỏ.
“Tống Đạo diễn!” Kiều Kiều hét lên, côn th*t cương cứng của anh cách một lớp quần để ở trước tiểu huyệt làm tiểu huyệt vui vẻ tuôn ra mật ngọt làm ướt lớp vải.
“Rất xin lỗi” Tống Kỳ Ngôn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cần cổ của Kiều Kiều, anh thành tâm thành ý giải thích. “ Lần này tôi muốn thử làm!”
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Bình luận truyện