Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống
Chương 33: Thêm sức là phải thêm tiền
Hương Thương Phố đoạn cuối có một cái hồ lớn vô cùng đẹp, thủy sinh dồi dào, còn có Vọng Nguyệt Lâu xây trên mặt hồ là nơi uống rượu ngắm trăng của nhiều kẻ lắm tiền và có sức mạnh trong tay, Dương Tuấn cũng đến đây, muốn thử nhìn gần mặt trăng ở đây thế nào.
Thuê một con thuyền đi giữa hồ, ánh sáng của trăng chiếu xuống màn nước trong xanh, lấp lánh ánh bạc, từng đàn cá bơi lội đùa giỡn trong những bụi rong dưới hồ, khung cảnh vô cùng lãng mạn, Nhã Lý vươn tay định sờ vào một con cá chép đang ngoi lên thì bị nó vẫy mạnh đuôi, nước bắn lên người nàng ướt đẫm, bộ dạng rất đáng yêu, Dương Tuấn nhịn không được cũng mỉm cười.
Cuối cùng cũng đến Vọng Nguyệt Lâu, nhưng ở đó có một người nam tử anh tuấn, mái tóc trắng tinh bay phấp phới, trong tay cầm đại đao đâm xuống đất, ngồi ở đó mà nhìn về phía Dương Tuấn, bên cạnh còn có tên Lâm Hàn Thạch mà Dương Tuấn đánh gãy cánh tay lúc sáng.
Keng.....
Nam tử: Lâm Sinh Long. Tuổi: 24.
Tu vi: Phách Anh tầng 7.
Mô tả: Là đệ tử nội môn lục phẩm đứng thứ hai trong duy nhất ba đệ tử mạnh nhất, tính tình cường trực, thẳng thắn, có chút hơi ngốc, yêu thương muội muội và đệ đệ nên hay giúp Hàn Thạch giải quyết rắc rối, nhưng hầu hết đều do Hàn Thạch con hàng này làm ra rắc rối.... (Hệ thống said).
........................
Cộp.....
Mũi thuyền chạm vào bờ, Dương Tuấn cầm tay Nhã Lý nhẹ nhàng bước lên trên, đúng lúc này Hàn Thạch vênh mặt bước đến nói.
- Hừ, ngươi còn không mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi ta, nếu không đại ca ta đập ngươi ra bã.
Bạch.....
Nhưng sự vênh váo đó chẳng được bao lâu, Dương Tuấn dùng pháp lực đánh gãy luôn đôi chân Hàn Thạch, dĩ nhiên là hắn vô lực quỳ xuống, tay bị gãy nên cứ thế ngã về trước, vừa quỳ vừa dập đầu với Dương Tuấn.
- Tiểu đệ, ngươi, ngươi lúc trước đả thương đệ đệ ta chưa đủ hay sao? Hôm nay ta chỉ muốn đến nói đạo lý mà thôi.
Sinh Long gầm lên, lúc trước Hàn Thạch cũng nói là Dương Tuấn vô duyên vô cớ đánh hắn, nên Sinh Long mới đến đây nói chuyện với Dương Tuấn, có lẽ tên này thực lực đi ngược lại với trí tuệ chăng.
- Nói đạo lý? Trước giờ đạo lý là thứ vô nghĩa với ta.
Dương Tuấn lãnh đạm đáp lời.
- Ngươi, được, đấu với ta, nếu ngươi thua thì phải tạ lỗi đệ đệ ta.....
- Vậy nếu ngươi thua.....
- Nếu ta thua, ngươi muốn làm ta gì cũng được....
Phốc --------
Dương Tuấn sắp phun ra một ngụm huyết, ta thiên, ca à, câu đó có chút không thích hợp.
- Được, chỉ cần ngươi làm bị thương dù chỉ một chút đến ta, ta cũng tự nhận thua.
Dương Tuấn lấy ra Sư Hoàng Chiến Kích đã lâu không sử dụng đến, nhưng nếu muốn sống lâu thì đừng có dại lấy Đế Khí ra sử dụng, Dương Tuấn mặc dù không sợ ai, nhưng nếu cường giả Hư Linh viên mãn hoặc cao hơn nữa mà quá đông thì Dương Tuấn đánh cũng không lại, chỉ biết chạy trốn, với lại hắn cũng không muốn có rắc rối.
Sinh Long cũng rút cự kiếm lên, là một thanh long kiếm cực lớn, bên trên toả ra long tức nhè nhẹ, ít nhất cũng đã là pháp khí cửu phẩm, cao nhất cũng đã là Đế Khí nhị phẩm, đúng là đệ tử nội môn của môn phái lớn.
- Cửu Bàn Chân Long....
Sinh Long hét lên, lực lượng cùng pháp lực bộc phát, dung nhập vào long kiếm, làm nó bừng bừng long khí nồng nặc, từ đó huyễn hoá ra một con rồng hùng dũng, lượn lờ trên không trung, rống lớn một tiếng, khiến tửu khách trong Vọng Nguyệt Lâu phải nhìn xuống chỗ Sinh Long và Dương Tuấn.
- Thế nào? Tại sao đệ tử Thương Hồ Môn Lâm Sinh Long lại ở đây giao thủ?
- Có lẽ ngươi không biết rồi, đây chính là do tên Lâm Hàn Thạch kia gây rắc rối, sau đó bị đánh nên về khóc cha thét mẹ với đại ca mình.
- Hừ, đúng là thứ vô dụng...
- Ha ha, nếu ta có chỗ dựa lớn như vậy thì ta cũng sẽ như hắn.....
Một vài tửu khách chú ý đến bọn người Sinh Long và Hàn Thạch thì bàn tán, lúc này Dương Tuấn cũng chả quan tâm, cường giả Hư Linh ta cũng từng giết qua, ngươi ở chỗ này mù quáng hổ báo thật nực cười, nghĩ xong Dương Tuấn ngồi chổm xuống, mặt thờ ơ, đưa tay ngoáy mũi, tay kia xua Nhã Lý bảo nàng tránh ra xa.
- Ta X, là tên nào như thế bẩn bựa? Còn có thể bình tĩnh ở đây ngoáy mũi?
- Ta nghĩ hắn rất mạnh nên mới như thế.
Đám tửu khách bên trên lại xì xào xì xầm, Sinh Long đạp lên thân pháp, tốc độ xoẹt đi như tia chớp biến mất, xuất hiện sau lưng Dương Tuấn đang tập trung hết tinh thần lực để gảy mũi, lại còn xoe thành viên, búng một cái, vừa lúc một đao cực mạnh vung xuống.
Ầm.......
Một đao mạnh mẽ bổ xuống, huyễn ảnh chân long phóng lên trời, bụi bay mù mịt, mặt hồ chấn động mãnh liệt, từng gợn sóng lớn hất văng từng chiếc thuyền xấu số, những tưởng Dương Tuấn bị một đao bổ thành đống huyết nhục, nhưng khi bụi mờ tán đi, một thanh cự đao rung động vì bị chặn lại bởi cây kích, nhưng người cầm kích kia lại không có chút gì là vất vả.
Hàn Thạch đứng phía xa cười gằn bỗng biến sắc, mặt không thể tin nhìn đại ca mình, nếu hắn có chân lành lặn thì bây giờ hắn đã lập tức ngã quỵ.
- Hehe, một chút lực cũng không có, ngươi chưa ăn cơm hay sao? Mạnh lên xem nào.
Dương Tuấn cười tiện tiện, Sinh Long ngay lập tức lùi ra, trên môi cũng mỉm cười.
- Haha, được, thêm sức là phải thêm tiền đấy..... Chân Long Hồn....
Sinh Long hét lên, sau lưng xuất hiện làn khói màu vàng lượn lờ, từ bên trong vọng ra tiếng long ngâm uy vũ, sau đó một đầu độc giác long vảy hoàng kim lao ra, thân mình quấn quanh Sinh Long, thở ra từng luồng hoả diễm nóng rực.
Sinh Long, cái tên không phải tự nhiên mà có, Sinh Long từ khi sinh ra đã có Thần Hồn hệ Rồng, hơn nữa là lục phẩm, sau đó bắt đầu tu luyện Thần Hồn trở nên mạnh mẽ hơn, bây giờ Thần Hồn kia đã là Giác Chân Long bát phẩm.
- Ách, thật sự nghi ngờ tên này * lắm đấy.
Dương Tuấn mặt biến sắc, tên này thật sự là "thiên tài", không có ngốc.
........................
Trong khi đó, bên trên Vọng Nguyệt Lâu, có một nữ nhân độ 23, 24 tuổi, vẻ ngoài xinh đẹp phong tao, quyến rũ thành thục, đôi mắt đẹp long lanh nhìn xuống chỗ Dương Tuấn, sau đó trong lòng chấn động, chén rượu trên tay rơi xuống.
Loảng xoảng ---------
- Hắc Tâm, đến đây, mau gọi cho Nhi Tâm đến đây, kế hoạch của chúng ta có thay đổi....
Nàng nói xong, trong bóng tối tĩnh lặng bước ra một bóng người, lập tức hắn ta như bóng ma tan vào bóng tối, biến mất.
Nữ nhân này là bà chủ của Vọng Nguyệt Lâu, hơn nữa, nàng còn là bà chủ của Huyết Thủ Đàn...
Huyết Thủ Đàn.....
Huyết Thủ Đàn, một tổ chức sát thủ thuê, chỉ cần vừa giá thì bất cứ ai cũng có thể giết, ở đây cấp bậc chia làm Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Hắc Cương, ám sát từ tu vi Kết Anh đến Đại Thừa cảnh, mỗi cấp bậc phí giết cách nhau ít nhất 20 lần, nên không phải ai cũng có thể đến đây thuê người.
Huyết Thủ Đàn đang có một âm mưu liên quan đến Lâm Sinh Long? Hay là nhắm đến địa vị của Thương Hồ Môn ở Thủy Tiên vương thành, chuyện này đến cả ta cũng chưa nghĩ ra. (Tác giả said).
Thuê một con thuyền đi giữa hồ, ánh sáng của trăng chiếu xuống màn nước trong xanh, lấp lánh ánh bạc, từng đàn cá bơi lội đùa giỡn trong những bụi rong dưới hồ, khung cảnh vô cùng lãng mạn, Nhã Lý vươn tay định sờ vào một con cá chép đang ngoi lên thì bị nó vẫy mạnh đuôi, nước bắn lên người nàng ướt đẫm, bộ dạng rất đáng yêu, Dương Tuấn nhịn không được cũng mỉm cười.
Cuối cùng cũng đến Vọng Nguyệt Lâu, nhưng ở đó có một người nam tử anh tuấn, mái tóc trắng tinh bay phấp phới, trong tay cầm đại đao đâm xuống đất, ngồi ở đó mà nhìn về phía Dương Tuấn, bên cạnh còn có tên Lâm Hàn Thạch mà Dương Tuấn đánh gãy cánh tay lúc sáng.
Keng.....
Nam tử: Lâm Sinh Long. Tuổi: 24.
Tu vi: Phách Anh tầng 7.
Mô tả: Là đệ tử nội môn lục phẩm đứng thứ hai trong duy nhất ba đệ tử mạnh nhất, tính tình cường trực, thẳng thắn, có chút hơi ngốc, yêu thương muội muội và đệ đệ nên hay giúp Hàn Thạch giải quyết rắc rối, nhưng hầu hết đều do Hàn Thạch con hàng này làm ra rắc rối.... (Hệ thống said).
........................
Cộp.....
Mũi thuyền chạm vào bờ, Dương Tuấn cầm tay Nhã Lý nhẹ nhàng bước lên trên, đúng lúc này Hàn Thạch vênh mặt bước đến nói.
- Hừ, ngươi còn không mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi ta, nếu không đại ca ta đập ngươi ra bã.
Bạch.....
Nhưng sự vênh váo đó chẳng được bao lâu, Dương Tuấn dùng pháp lực đánh gãy luôn đôi chân Hàn Thạch, dĩ nhiên là hắn vô lực quỳ xuống, tay bị gãy nên cứ thế ngã về trước, vừa quỳ vừa dập đầu với Dương Tuấn.
- Tiểu đệ, ngươi, ngươi lúc trước đả thương đệ đệ ta chưa đủ hay sao? Hôm nay ta chỉ muốn đến nói đạo lý mà thôi.
Sinh Long gầm lên, lúc trước Hàn Thạch cũng nói là Dương Tuấn vô duyên vô cớ đánh hắn, nên Sinh Long mới đến đây nói chuyện với Dương Tuấn, có lẽ tên này thực lực đi ngược lại với trí tuệ chăng.
- Nói đạo lý? Trước giờ đạo lý là thứ vô nghĩa với ta.
Dương Tuấn lãnh đạm đáp lời.
- Ngươi, được, đấu với ta, nếu ngươi thua thì phải tạ lỗi đệ đệ ta.....
- Vậy nếu ngươi thua.....
- Nếu ta thua, ngươi muốn làm ta gì cũng được....
Phốc --------
Dương Tuấn sắp phun ra một ngụm huyết, ta thiên, ca à, câu đó có chút không thích hợp.
- Được, chỉ cần ngươi làm bị thương dù chỉ một chút đến ta, ta cũng tự nhận thua.
Dương Tuấn lấy ra Sư Hoàng Chiến Kích đã lâu không sử dụng đến, nhưng nếu muốn sống lâu thì đừng có dại lấy Đế Khí ra sử dụng, Dương Tuấn mặc dù không sợ ai, nhưng nếu cường giả Hư Linh viên mãn hoặc cao hơn nữa mà quá đông thì Dương Tuấn đánh cũng không lại, chỉ biết chạy trốn, với lại hắn cũng không muốn có rắc rối.
Sinh Long cũng rút cự kiếm lên, là một thanh long kiếm cực lớn, bên trên toả ra long tức nhè nhẹ, ít nhất cũng đã là pháp khí cửu phẩm, cao nhất cũng đã là Đế Khí nhị phẩm, đúng là đệ tử nội môn của môn phái lớn.
- Cửu Bàn Chân Long....
Sinh Long hét lên, lực lượng cùng pháp lực bộc phát, dung nhập vào long kiếm, làm nó bừng bừng long khí nồng nặc, từ đó huyễn hoá ra một con rồng hùng dũng, lượn lờ trên không trung, rống lớn một tiếng, khiến tửu khách trong Vọng Nguyệt Lâu phải nhìn xuống chỗ Sinh Long và Dương Tuấn.
- Thế nào? Tại sao đệ tử Thương Hồ Môn Lâm Sinh Long lại ở đây giao thủ?
- Có lẽ ngươi không biết rồi, đây chính là do tên Lâm Hàn Thạch kia gây rắc rối, sau đó bị đánh nên về khóc cha thét mẹ với đại ca mình.
- Hừ, đúng là thứ vô dụng...
- Ha ha, nếu ta có chỗ dựa lớn như vậy thì ta cũng sẽ như hắn.....
Một vài tửu khách chú ý đến bọn người Sinh Long và Hàn Thạch thì bàn tán, lúc này Dương Tuấn cũng chả quan tâm, cường giả Hư Linh ta cũng từng giết qua, ngươi ở chỗ này mù quáng hổ báo thật nực cười, nghĩ xong Dương Tuấn ngồi chổm xuống, mặt thờ ơ, đưa tay ngoáy mũi, tay kia xua Nhã Lý bảo nàng tránh ra xa.
- Ta X, là tên nào như thế bẩn bựa? Còn có thể bình tĩnh ở đây ngoáy mũi?
- Ta nghĩ hắn rất mạnh nên mới như thế.
Đám tửu khách bên trên lại xì xào xì xầm, Sinh Long đạp lên thân pháp, tốc độ xoẹt đi như tia chớp biến mất, xuất hiện sau lưng Dương Tuấn đang tập trung hết tinh thần lực để gảy mũi, lại còn xoe thành viên, búng một cái, vừa lúc một đao cực mạnh vung xuống.
Ầm.......
Một đao mạnh mẽ bổ xuống, huyễn ảnh chân long phóng lên trời, bụi bay mù mịt, mặt hồ chấn động mãnh liệt, từng gợn sóng lớn hất văng từng chiếc thuyền xấu số, những tưởng Dương Tuấn bị một đao bổ thành đống huyết nhục, nhưng khi bụi mờ tán đi, một thanh cự đao rung động vì bị chặn lại bởi cây kích, nhưng người cầm kích kia lại không có chút gì là vất vả.
Hàn Thạch đứng phía xa cười gằn bỗng biến sắc, mặt không thể tin nhìn đại ca mình, nếu hắn có chân lành lặn thì bây giờ hắn đã lập tức ngã quỵ.
- Hehe, một chút lực cũng không có, ngươi chưa ăn cơm hay sao? Mạnh lên xem nào.
Dương Tuấn cười tiện tiện, Sinh Long ngay lập tức lùi ra, trên môi cũng mỉm cười.
- Haha, được, thêm sức là phải thêm tiền đấy..... Chân Long Hồn....
Sinh Long hét lên, sau lưng xuất hiện làn khói màu vàng lượn lờ, từ bên trong vọng ra tiếng long ngâm uy vũ, sau đó một đầu độc giác long vảy hoàng kim lao ra, thân mình quấn quanh Sinh Long, thở ra từng luồng hoả diễm nóng rực.
Sinh Long, cái tên không phải tự nhiên mà có, Sinh Long từ khi sinh ra đã có Thần Hồn hệ Rồng, hơn nữa là lục phẩm, sau đó bắt đầu tu luyện Thần Hồn trở nên mạnh mẽ hơn, bây giờ Thần Hồn kia đã là Giác Chân Long bát phẩm.
- Ách, thật sự nghi ngờ tên này * lắm đấy.
Dương Tuấn mặt biến sắc, tên này thật sự là "thiên tài", không có ngốc.
........................
Trong khi đó, bên trên Vọng Nguyệt Lâu, có một nữ nhân độ 23, 24 tuổi, vẻ ngoài xinh đẹp phong tao, quyến rũ thành thục, đôi mắt đẹp long lanh nhìn xuống chỗ Dương Tuấn, sau đó trong lòng chấn động, chén rượu trên tay rơi xuống.
Loảng xoảng ---------
- Hắc Tâm, đến đây, mau gọi cho Nhi Tâm đến đây, kế hoạch của chúng ta có thay đổi....
Nàng nói xong, trong bóng tối tĩnh lặng bước ra một bóng người, lập tức hắn ta như bóng ma tan vào bóng tối, biến mất.
Nữ nhân này là bà chủ của Vọng Nguyệt Lâu, hơn nữa, nàng còn là bà chủ của Huyết Thủ Đàn...
Huyết Thủ Đàn.....
Huyết Thủ Đàn, một tổ chức sát thủ thuê, chỉ cần vừa giá thì bất cứ ai cũng có thể giết, ở đây cấp bậc chia làm Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Hắc Cương, ám sát từ tu vi Kết Anh đến Đại Thừa cảnh, mỗi cấp bậc phí giết cách nhau ít nhất 20 lần, nên không phải ai cũng có thể đến đây thuê người.
Huyết Thủ Đàn đang có một âm mưu liên quan đến Lâm Sinh Long? Hay là nhắm đến địa vị của Thương Hồ Môn ở Thủy Tiên vương thành, chuyện này đến cả ta cũng chưa nghĩ ra. (Tác giả said).
Bình luận truyện