Bá Khí

Chương 107: Nội thành mở ra



Đế quốc Chiến Tần, tuyệt kỹ trấn phái của năm đại tông môn là Địa giai cao cấp.

Hôm nay, tùy ý xuất hiện một đệ tử Thần Thủy tông mà đã sử dụng vũ kỹ Địa giai trung cấp, điều này quả thực đáng sợ!

Đáng sợ đến mức ngay cả cường giả như Hoàng tiền bổi cùng Lãnh lão đầu cũng đều trở nên hoảng sợ.

Vũ kỹ Địa giai trung cấp!

Từ đầu tới cuối, khi thiểu niên áo xanh đối mặt với Phong Vân Vô Ngân, đều đưa ra bộ dáng cao cao tự đại, coi thường cùng khinh bỉ. Nếu như ban đầu, thiểu niên áo xanh nhìn Phong Vân Vô Ngân như nhìn một tên ăn mày, vậy thì đến khi Phong Vân Vô Ngân bạo phát ra kiểm ý, đánh nát tuyệt học u Minh đảo của thiểu niên áo xanh, khiển cho cái nhìn của hắn đổi với Phong Vân Vô Ngân cũng thoáng tôn trọng hơn một chút: một gã nhà giàu ở quê mới nổi.

Nhưng, bất kể là "tên ăn mày" hay "gã nhà giàu ở quê mới nổi" thì đều là người hạ đẳng, khó leo lên được nơi thanh nhã!

Thiểu niên áo xanh cuồng ngạo! Nhưng hắn cũng có vốn liếng để cuồng ngạo!

Một chiêu vũ kỹ Địa giai trung cấp thi triển ra, toàn bộ thành thị đều tràn ngập mùi nước biển nồng đậm.

Bỉnh phẩm một võ giả mạnh hay yếu, đầu tiên phải nhìn vào cảnh giới huyền khí của nhìn hắn, sau đó là lĩnh ngộ đối với "ý". Đương nhiên, công pháp hắn tu luyện cũng rất trọng yểu.

Võ giả cùng trình độ, nếu như lĩnh ngộ ý tương đương nhau, một người dùng vũ kỹ Huyền giai, một người dùng vũ kỹ Địa giai. Khoảnh cách mạnh yếu đã vô cùng rõ ràng!

Vũ kỹ Địa giai chính là bảo điển mà võ giả trên đại lục Huyền Tôn tha thiết ước mơ.

Uy lực đặc biệt lớn lao!

Ha ha ha! Bản thiếu gia muốn giết ngươi cũng như giết chết một con kiến!

Thiểu niên áo xanh càn rỡ cười lớn:

Chôn vùi đi! Hải... Thần... Chi... Nộ...

Thiếu niên áo xanh hét lên một tiếng, làn nước đằng sau chồm lên, nước biển vô biên vô tận điên cuồng dâng trào cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân! Tựa như biển gầm, như thiên tai, hủy diệt vạn vật! Chôn vùi vạn vật!

Loại uy thế này, ngay cả núi lớn cũng không chống đỡ nổi, huống chi là một võ giả Hậu thiên?

Tuy ràng huyền khí toàn thân Phong Vân Vô Ngân bởi vì thúc dục năm phần kiếm ý mà cạn kiệt, nhưng hắn càng chiến lại càng dũng mãnh! Ở trong chiến đấu cấp độ này, hắn có thể cảm thụ được sự khẩn trương trong vòng sinh tử, trên võ đạo cũng đạt được một chút đốn ngộ.

Xuất hiện đi! Giao long tí!

- Rống!

Một tiếng gầm thét thô bạo vang lên khiến cho làn nước biển bị nổ tung!

Một loại khí tức viễn cổ hồng hoang nháy mắt đã bao trùm trời đất, tựa như một quốc vương đăng cơ, quân lâm thiên hạ!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Chi thấy trong đan điền Phong Vân Vô Ngân trực tiếp mọc lên một chiếc giao long tí tràn ngập lân phiến hoàng kim tỏa ra ánh sáng rực rỡ! Giao long tí gặp gió liền dài ra, thô to như trụ, dao động tiên thiên cương khí lưu chuyển trên bề mặt!

- uồm!

Giao long tí trực tiếp thọc vào trong nước biển đang cuộn trào mãnh liệt, bắt đầu khuấy đảo!

Nước biển cuồn cuộn sôi trào, một tiếng gào thét từ trong nước biển vang lên, tựa như hải thần than thở...

- Chết cho ta!

Phong Vân Vô Ngân gầm lên, năm trảo của giao long tí lạnh lẽo như đao,

Thiếu niên chột mắt ngồi trên lưng con cự thú cất tiếng với âm điệu quái dị, thẳng thắn nói:

Lần trước thua trong tay ngươi, lần này nhất định ta sẽ đánh bại ngươi.

-À!

Đế Huyền nhàn nhạt nói:

Phong huynh, hai năm trước chúng ta đột ngột tương phùng, trong lúc ngứa ngáy đã giao thủ vài chiêu, không nói tới ai thắng ai thua, đôi bên chỉ ngang ngửa với nhau mà thôi.

Không cần nhiều lời, ta thua chính là thua.

Thiếu niên chột mắt từ trên lưng cự thú nhảy xuống, nhìn Đế Huyền nói:

Nhưng lần này, ta nhất định sẽ không thua nữa.

Bất chợt, thiếu niên chột mắt nhẹ nhàng vung tay phải lên, nhất thời không gian trở nên rung động, con cự thú khổng lồ thần dị kia, toàn thân bỗng nhiên như hoa rơi mặt nước, nhẹ nhàng rung động vài lần rồi trực tiếp phai nhạt vào trong hư vô, biến mất không còn tung tích.

Quỷ dị! Phi thường quỷ dị!

A... đây... đây là gì vậy...

Phong Vân Vô Ngân cảm thấy khó có thể tin nổi! Một con cự thú thể tích khổng lồ như vậy lại có thể bỗng dưng biến mất.

Phong Lực Hành của Vạn Thú môn!

Hoàng tiền bối nói khẽ bên tai Phong Vân Vô Ngân:

Đó cũng là một đối thủ khá lợi hại của ngươi đó. Hắn có thực lực cùng đánh với Đế Huyền một trận, thắng bại vào khoảng ba bảy!

Đế Huyền, Phong Lực Hành...

Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ trầm ngâm:

Quả nhiên đại hội tuyển rể lần này cường giả tụ tập như mây.

Bỗng nhiên, tòa thành hoàng kim ở bên kia con hào, cửa thành đột ngột mở rộng.

Mười mấy võ giả toàn thân ẩn chứa khí tức Tiên Thiên từ bên trong cửa bước ra, mỗi một người đều đạp không mà đi, khuôn mặt trang nghiêm, sau khi ra khỏi thành, bọn họ nhanh chóng phân thành hai hàng trái phải vô cùng chỉnh tề.

Khi đã đứng vào vị trí, bọn họ đồng thời lấy từ trong nạp giới ra các loại nhạc cụ sáo, tiêu, kèn, đàn tranh, đàn cổ, sắt...

Sau một khắc, bọn họ bắt đầu thổi nhạc. Khúc nhạc thanh thúy ưu nhã, nhẹ nhàng du dương, như âm thanh suối chảy róc rách, mang theo ý vị vui mừng cung kính như đang chào đón khách quý.

Bên kia con hào có rất nhiều tán tu đều bị khúc nhạc này cuốn hút, nghe như mê như say.

Đúng lúc này, một thiếu phụ mặc áo tím thướt tha từ trong thành bước ra, mỗi một bước đi, dưới chân nàng liền sinh ra một đóa hoa sen màu tím, mỗi một bước đi, không trung đều phấp phới vạn đóa hoa tươi, ngàn cây xanh tốt, giữa trời hoa còn có hồ điệp lượn quanh, trên ngọn cây trăm loài chim cất cao tiếng hót.

Một luồng khí lưu màu tím nhàn nhạt di động xung quanh thân thể nàng, khiển cho nàng phảng phất như tiên thiên bước ra từ trong mộng cảnh.

Các vị quý khách quang lâm Vạn Tiên thành, Phượng Tử Y ở đây để nghênh tiếp khách quý, mời theo Tử Y cùng vào thành.

Thiểu phụ khẽ nghiêng mình thi lễ, trên mặt nở nụ cười vô cùng khách khí và ưu nhã.

Vạn Hoa Tiên Tử Phượng Tử Y! Thật không ngờ nàng đã đầu nhập vào dưới trướng Lý Vạn Tiên!

Tùy tùng Đe Huyền, gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh kia khẽ nhíu mày, thần tỉnh có phần ngưng trọng.

Thiểu phụ áo tím kia hiển nhiên là người phụ trách tiếp dẫn khách vào thành, toàn thân tử khí lượn lờ, siêu phàm nhập thánh, chính là một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh.

Cương Khí cảnh! Tử Khí cảnh! Hạo Khí cảnh!

Thực lực võ giả Tử Khí cảnh cao gấp trăm lần võ giả Cương Khí cảnh.

Thiểu phụ Phượng Tử Y, gương mặt kín đáo ưu nhã, lúc nào cũng mang theo ý cười ấm áp trên môi, tay áo khe khẽ vung lên, trong nháy mắt đã hỉnh thành hơn một trăm con chim biển ảo từ tử khí tinh khiết mà thành, phượng hoàng, khổng tước, ban cưu, anh vũ... tiếng hót vang vọng, hòa cùng với khúc nhạc tạo thành một nghi thức nghênh đón vô cùng hoành toáng.

Hôm nay ta tha cho ngươi không chết!

Thiếu niên áo xanh nhìn Phong Vân Vô Ngân:

Ngày mai chính là thi đấu tuyển rể, bản thiểu gia muốn bảo tồn thực lực. Hừ! Hi vọng chúng ta có thể quyết đấu một hồi trong đại hội! Lúc đó, bản

. thiếu gia muốn ngươi biết được, thể nào là sống không bằng chết!

Đồ ngu!

Phong Vân Vô Ngân một câu cũng không nhường:

Hôm nay nếu như ngươi muốn tái chiến, ta nhất định phụng bồi! Hươu chết về tay ai còn chưa thể biết được!

Thiếu niên áo xanh giận dữ, nhưng thấy bộ dáng không chút sợ hãi của Phong Vân Vô Ngân khiển cho thiếu niên áo xanh bông nhiên kinh tâm động phách: Lẽ nào, tiểu tử này cũng có chỗ dựa? Cũng giữ lại thực lực? Hắn đã lợi hại như thế, nếu như còn lưu thủ... quả thực là một kình địch! Thôi, ta cũng không cần huyết chiến tới cùng với hắn.

-Chúng ta đi!

Thiếu niên áo xanh hừ lạnh một tiếng, đạp nước rời đi. Bốn lão giả Tiên Thiên chộp lấy Nhị thiểu gia đang đứng trên cương vân, tiện tay ném cho Đan lão đâu phụ trách bảo hộ an toàn của Nhị thiêu gia rôi cũng rời đi theo thiếu niên áo xanh, tốc độ cực nhanh, đảo mắt liền không thấy bóng dáng đâu nữa.

Tiểu bổi họ Quách, hảo thủ đoạn! Chúng ta cũng đi thôi!

Giữa không trung, Hoàng tiền bổi đạp trên cương liên tươi cười nói, tiện tay chụp một phát, một bàn tay biến ảo từ tiên thiên cương khí tinh khiết bắt lấy Phong Vân Vô Ngân kéo lên giữa không trung.

Hai bàn tay cương khí khổng lồ lần lượt mang theo Phong Vân Vô Ngân, Lý Tu cùng với mấy chục gã tán tu thủ hạ của Lý Tu. Hoàng tiền bối chân đạp cương liên, chắp tay sau lưng, phiêu hốt bay đi.

Thống khoái! Thống khoái! Tiểu bối họ Quách, đêm nay đánh một trận thực sự thống khoái! Thiếu niên áo xanh kia chính là thiếu niên thiên tài của Thần Thủy tông, đã dốc toàn lực xuất thủ với ngươi, lấy vũ kỹ Địa giai trung cấp tấn công, thực không ngờ ngươi có thể tiếp được, hơn nữa còn phản kích rất tốt!

Phong Vân Vô Ngân mỉm cười thầm nghĩ, ta còn lại một chiếc giao long tí chưa xuất thủ, nếu như thực sự dùng hết toàn lực, thiếu niên áo xanh kia nhất định không thể nào thong dong rời đi như vậy.

Thật không ngờ vũ kỹ Địa giai trung cấp lại lợi hại như vậy, ta cũng thấy khâm phục.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói:

Lần này, Lý Vạn Tiên đại nhân tặng phần thưởng cho quán quân đại hội tuyển rể một bộ bí kíp kiếm pháp cũng chỉ là Địa giai sơ cấp. Hẩc hẩc, thiếu niên áo xanh kia còn tu luyện vũ kỹ Địa giai trung cấp, xuất thân thật là hiển hách.

Đương nhiên!

Hoàng tiền bối cũng thổn thức nói:

Thiếu niên áo xanh kia chính là đệ tử Thần Thủy tông của đế quốc Phong Hoa, bàn về xuất thân tự nhiên so với tuyệt đại đa số tán tu còn cao hơn.

Thần Thủy tông?

Phong Vân Vô Ngân nhíu mày.

Đúng, chính là Thần Thủy tông cực mạnh, một trong bảy đại tông môn của đế quốc Phong Hoa, một để quốc láng giềng có thực lực mạnh mẽ hơn đế quốc Chiến Tần. Thần Thủy tông này cũng mạnh hơn bất kỳ một tông môn nào trong năm đại tông môn của để quốc Chiến Tần.

Ngừng lại một chút, Hoàng tiền bổi chép miệng nói:

Theo ta đánh giá, trong Thần Thủy tông hắn là có công pháp Thiên Giai, bằng không, không có khả năng để cho một đệ tử ừẻ tuổi, hơn nữa lại còn có bổi cảnh là tán tu của quốc gia khác, đi tu luyện vũ kỹ Địa giai trung cấp. Từ xuất thân của thiểu niên áo xanh mà nói, hắn không phải là người đế quốc Phong Hoa, lại chỉ là tán tu ở để quốc Chiến Tần, vì vậy tuỵệt đối không có khả năng trở thành đệ tử hạch tâm của Thần Thủy tông. Hắn đã có thể đạt

được một bí kíp Địa giai trung cấp, vậy thì đệ tử hạch tâm chân chính của Thần Thủy tông sẽ được tu luyện công pháp càng cao thâm hon.

Công pháp Thiên Giai!

Phong Vân Vô Ngân im lặng không nói được gì. Đế quốc Chiến Tần, trong năm đại tông môn cũng không có bất kỳ tông môn nào có được công pháp Thiên Giai. Hắn chợt cảm thán:

Đại lục Huyền Tôn có hàng ngàn vạn tông môn, xem ra ta chi là ếch ngồi đáy giếng...

Được rồi, chúng ta mau chóng hồi phủ. Tiểu bối họ Quách, vừa rồi đánh một trận, đã có rất nhiều tiên thiên cường giả âm thầm quan sát, việc này không nên chậm trê, quay về rồi nói sau!

Hoàng tiền bối thúc dục cương thủ, cương liên, chỉ trong chốc lát đã đưa mọi người trở lại phủ đệ Tam thiếu gia.

Nội thành Vạn Tiên thành!

Một dãy cung điện rộng lớn!

Dãy cung điện này diện tích bát ngát, sừng sững hàng nghìn tòa cung điện, bên trong trồng đầy cổ thụ quý hiếm nghìn năm vạn năm tuổi, hơn nữa còn nuôi vô số kỳ điểu kỳ thú. Môi một tòa cung điện đều có tiên khí quanh quẩn, vô cùng huyền diệu.

Phủ thành chủ!

Nơi này chính là phủ đệ của thành chủ nội thành Lý Vạn Tiên!

Lý Vạn Tiên, cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, một bước thành Thánh, theo lý mà nói, hắn so với Hoàng tiền bối, chí ít cũng phải mạng hơn vạn lần, một ngón tay là có thể bóp chết Hoàng tiền bối, so với phủi bụi còn dê hơn vạn lần.

Phủ thành chủ, trong một tiểu điện tao nhã, một trung niên nam tử áo trắng ngồi ngay ngắn trên ghế, vẻ mặt ẩn chứa một chút ý cười. Khuôn mặt hắn rất bình thường không có gì nổi bật, chi là đôi mắt sáng rực như nhật nguyệt, mơ hồ có thể nhìn thấy được chút ánh sáng đế vương.

Phía dưới nam tử trung niên có vài lão giả đang ngồi đó, tất cả đều có tinh thần khí độ bất phàm.

Thành chủ đại nhân, ngày mai chính là một ngày rất tốt để khai mạc đại hội tuyển rể, đại sự mà thành chủ hao tâm tổn trí chuẩn bị tròn một năm rốt cuộc cũng tới! Thế giới tán tu đế quốc Chiến Tần, các vị thiếu đương gia, thiểu niên anh kiệt của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo đều đã tụ tập toàn bộ ở ngoại thành, ngày mai, khi cánh cổng nội thành mở ra, những thiên tài này sẽ tiến vào thành để thanh gia thi đấu.

Một lão giả vui vẻ lên tiếng.

Đây chính là một việc trọng đại lớn nhất của thế giới tán tu đế quốc Chiến Tần chúng ta trăm ngàn năm qua! Toàn bộ đều nhờ vào uy danh cùng lực ảnh hưởng của thành chủ đại nhân mới có thể tiến hành thuận lợi được!

Nam tử trung niên áo trắng kia chính là nhân vật số một hiện nay của thế giới tán tu đế quốc Chiến Tần! Lý Vạn Tiên!

Cuộc đại hội tuyển rể này, mục đích chủ yếu là tăng thêm giao tình giữa các lộ tán tu của giới tán tu đế quốc Chiến Tần, tất cả mọi người đều ngưng tụ lại, tập họp thành một chuỗi mắt xích bền vững, vậy thì chưa chắc đã thua kém năm đại tông môn.

Lý Vạn Tiên trong lúc nói chuyện, lại bộc lộ ra phong độ của người trí thức, không hề giống với nhân vật bá chủ một đời kiêu hùng chút nào cả.

À, cũng thuận tiện chọn rể cho Thanh Thanh nhà ta luôn. Thanh Thanh nhà ta, trời sinh tài hoa, trong đám thanh niên tại đế quốc Chiến Tần không thua kém người nào! Ta bất cứ lúc nào cũng có thể thành Thánh, trước đó ta phải tận mắt thấy được bảo bối nhà ta xuất giá thì mới an tâm. Đe làm được con rể của Lý Vạn Tiên ta cũng không dễ dàng như vậy. Đại hội tuyển rể lần này cũng vừa vặn để ta xem xem, trong đám tán thu thiếu niên của đế quốc Chiến Tần có những ai nổi bật. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vậy thì phu quân của Thanh Thanh chính là một trong số đám thiếu niên thiên tài này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện