Bá Khí

Chương 144: Đêm mai động phòng



- Quách thiếu đảo chủ, ý của ngươi là gì

Hiên Viên hộ pháp thốt lên. Bất chợt, hắn thấy tâm linh run rẩy, trong linh hồn loáng thoáng cảm nhận được, một chút liên hệ linh hồn giữa mình và Đế Huyền đã hoàn toàn biến mất. Trên lôi đài, bắt đầu dâng lên một luồng tử linh oán khí khó có thể tả nổi.

Phải biết rằng, tu vi càng cao thâm, tinh thần lực lại càng mạnh mẽ, ngũ giác vô cùng linh mẫn, thậm chí có thể bồi dưỡng ra đươc giác quan thứ sáu.

Giác quan thứ sáu này, khi đối mặt với nguy cơ, đối mặt với sinh tử, sẽ xuất hiện một ít điềm báo kẻ khác không thể nào nắm bắt được. Đối với cái chết của thân nhân, của bằng hữu, giác quan thứ sáu cũng sẽ có cảm ứng.

Trong thời gian ngắn, Hiên Viên hộ pháp liền ngây ra

- Thiếu gia... thiếu gia chết rồi!

Khóe mắt Lý Vạn Tiên cũng khẽ giật giật, thầm nghĩ

- Đế Huyền quả nhiên đã chết. Bị chết không còn một mảnh, ngay cả linh hồn cũng đều tan biến. Đại la kim tiên cũng không cứu sống nổi nữa. Con rể ta quả nhiên là hạng người thủ đoạn độc ác, như mãnh hổ đang nằm, nhưng đã động là sẽ ăn thịt người. Tâm tính bậc này, giống y như ta khi còn trẻ. Ta rất thích.

- Tốt! Tốt lắm!

Sắc mặt Hiên Viên hộ pháp trong nháy mắt chuyển sang trắng bệch, sau đó lại trở nên xám xịt. Hắn nhìn thật sâu vào Lý Vạn Tiên, sau đó lại quay sang nhìn Phong Vân Vô Ngân y như vậy, kỳ quái lên tiếng

- Chúc mừng Lý Vạn Tiên thành chủ tìm được một con rể tuyệt thế vô song. Cũng chúc mừng Quách thiếu đảo chủ từ nay về sau một bước lên trời, tiên phúc mãi hưởng, thọ cùng thiên địa.

Khi hắn nói chuyện, đột ngột bóp vỡ một tấm phù chú, xung quanh thân thể hiện ra những rung động nhộn nhạo như cơn sóng, dần dần hóa thành hư vô, biến mất khỏi võ đài

- Quách Khiếu Thiên thiếu đảo chủ, đại ân đại đức đối với Hoàng Tuyền đảo, Hoàng Tuyền đảo tuyệt không dám quên, một ngày kia tất sẽ có báo đáp gấp bội. Tốt, tốt lắm.

Nói xong, thanh âm của Hiên Viên hộ pháp cũng đã biến mất trong thiên địa, khí tức hoàn toàn không còn.

- Dùng phù chú bỏ chạy. Ta vốn định bắt giữ hắn lại, chẳng qua ta đã xuất thủ với hắn một lần, lần thứ hai xuất thủ thì có phần quá đáng. Quả thực là tính sai một nước, lại để cho hắn chạy mất.

Lý Vạn Tiên lẩm bẩm nói

- Người của Hoàng Tuyền đảo vẫn thích nói kháy. Nếu hắn đã nói như vậy, tất nhiên sẽ điên cuồng trả thù con rể ta. Nhưng chẳng qua chỉ là một Hoàng Tuyền đảo, cũng không tính là gì, ngày khác sẽ nhổ tận gốc cũng được.

Ngừng lại một chút, Lý Vạn Tiên cao giọng tuyên bố

- Các vị, vừa rồi chỉ là chút chuyện ngoài lề bé nhỏ không đáng kể. Đế Huyền tự cao tự đại, lòng dạ hẹp hòi, mưu đồ tiêu diệt con rể ta, nhưng lại gặp phải phản phệ, bị trừng phạt đích đáng. Hắn cùng con rể ta định ra trận chiến sinh tử, thua là chết. Đó là do tài không bằng người, gieo gió gặp bão, chẳng thể trách ai. Việc này chúng ta sẽ không nói nữa. Hôm nay là ngày vui Lý Vạn Tiên chọn được rể hiền, chư vị làm chứng. Mọi người cùng nhau tổ chức tiệc mừng. Tán tu chúng ta khi làm việc, không câu nệ tiểu tiết, đêm mai sẽ do bản nhân tự thân chủ trì hôn sự cho con gái cùng con rể ta. Mọi người hãy tới uống rượu mừng, náo nhiệt một phen, đưa tiễn đôi trẻ vào động phòng, chẳng lẽ không phải chuyện vui sao Ha ha ha!

- Phụ thân đại nhân...

Lý Thanh Thanh e thẹn vô cùng, khẽ liếc mắt nhìn phụ thân mình, sau đó lại len lén nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong mắt đều là hạnh phúc cùng vui sướng tràn ngập.

Lý Vạn Tiên ánh mắt khẽ chuyển, cưng chiều nhìn nữ nhi của mình

- Con gái ngốc, đều đã 18 tuổi rồi, cũng tới tuổi phải xuất giá. Chung quy không thể cả đời ở bên cạnh phụ thân được. Bắt đầu từ ngày mai, phụ thân sẽ giao con cho một nam nhân khác, người sẽ cả đời che chở yêu thương con.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng phải toát mồ hôi... Đêm mai... là phải động phòng sao

Thế này là thế nào

Đến chút thời gian để thở cũng không có

Lại nói, Lý Thanh Thanh mười tám tuổi, cũng coi như là hợp tình hợp lý, nhưng cái thân thể này của Phong Vân Vô Ngân mới chỉ có mười hai tuổi mà thôi!

Mười hai tuổi!

- Như ở trên địa cầu trước khi ta xuyên việt tới đây, tuổi tác của ta, chẳng phải chỉ là một thằng nhóc thôi sao

Trong miệng Phong Vân Vô Ngân cảm thấy đắng ngắt, trong lòng cũng vô cùng khổ sở.

Thế nhưng Lý Vạn Tiên này là kiêu hùng một đời, cường thế không gì sánh được, lời đã nói ra, tuyệt đối không thay đổi. Phong Vân Vô Ngân căn bản sẽ không có một chút đường lui nào cả.

- Ha ha ha! Chúc mừng Thanh Thanh tiểu thư, Quách thiếu đảo chủ, cử án tề mi, vĩnh kết đồng tâm, bạch đầu giai lão!

- Thực sự là trai tài gái sắc! Chúng ta có thể uống rượu mừng của hai người này, cũng là một chuyện tốt đẹp!

Nhân mã ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo đều lên tiếng chúc mừng, mặt mày hớn hở. Hôm nay đại cục đã định, Phong Vân Vô Ngân cưới Lý Thanh Thanh là chuyện ván đã đóng thuyền, mọi người dự hội ngoại trừ chúc mừng, cũng không thể làm gì khác nữa. Lại nói, đại bộ phận nhân mã tới tham gia đại hội tuyển rể trong lòng đều tự biết lấy mình, không nghĩ xa vời sẽ đoạt được quán quân, chủ yếu là theo để vỗ mông ngựa Lý Vạn Tiên mà thôi.

Bởi vậy hiện trường mọi người thi nhau chúc mừng, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Mà cái chết của Đế Huyền cũng đã bị mọi người nhanh chóng quên đi.

Đế Huyền sinh tiền là một thiên tài, nhưng chết thì không còn là thiên tài nữa. Phong Vân Vô Ngân giết Đế Huyền thì cũng có sao Hoàng Tuyền đảo chẳng qua chỉ là môn phái bậc trung trong giới tán tu đế quốc Chiến Tần, tu vi của đảo chủ cũng chỉ là Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong mà thôi, chống lại Lý Vạn Tiên thì trong nháy mắt sẽ hôi phi yên diệt.

Về phần Thần Kiếm tông, thì lại càng núi cao xa chân hoàng đế. Thần Kiếm tông nếu dám phái đệ tử tiến vào đế quốc Chiến Tần đối phó với con rể Lý Vạn Tiên, việc này không chỉ là khiêu khích toàn bộ giới tán tu đế quốc Chiến Tần, lại càng là sự khiêu khích đối với năm đại tông môn đế quốc Chiến Tần.

Nói cách khác, cái chết của Đế Huyền cũng chỉ là vô ích.

Sẽ không ai vì Đế Huyền mà đi chọc giận Phong Vân Vô Ngân, chọc giận Lý Vạn Tiên.

- Được rồi. Các vị hảo bằng hữu đều giải tán đi, ngày hôm nay hãy nghỉ ngơi cho thật tốt. Đêm mai, ta sẽ thịnh tình chiêu đãi, mời tất cả mọi người tới tham gia hôn lễ của con gái và con rể ta!

Thanh âm Lý Vạn Tiên một lần nữa vang vọng toàn trường. Sau đó hắn nghiêng đầu nói với một thiếu phụ Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên cạnh

- Bách Hoa Tiên Tử, ngươi lập tức bố trí ở phủ thành chủ, chuẩn bị thật tốt, đêm mai là ngày Lý Vạn Tiên ta sẽ gả nữ nhi đi. Không được làm việc qua loa, cứ phô trương hết cỡ cho ta.

- Vâng, thành chủ đại nhân!

Bách Hoa Tiên Tử cười quyến rũ

- Thành chủ đại nhân xin yên tâm, ta cũng đã từng làm tân nương, việc bố trí này đã có kinh nghiệm. Khăn hồng, kiệu hoa, nến đỏ, cao đường... sẽ đầy đủ cả. Thành chủ đại nhân, ta xin đi trước!

Một đạo lưu quang màu tím hiện lên, Bách Hoa Tiên Tử rời đi để bố trí hội trường hôn lễ đêm mai.

Lý Vạn Tiên nói với mấy tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong khí tức trầm ổn bên cạnh

- Mấy vị, ta sẽ đưa cho các ngươi vài đạo Thần Hành phù, các ngươi lập tức đi tới Đông Hải Nộ Chùy Đảo, mời người nhà con rể ta tới đây.

Dứt lời, Lý Vạn Tiên giao ra vài tấm phù chú tràn đầy khí tức năng lượng mạnh mẽ.

Mấy tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong kia nhận lấy phù chú, cười nói

- Thành chủ đại nhân xin yên tâm, có Thần Hành phù, trên đường đi lại mua thêm một số quyển trục truyền tống, chắc chắn buổi chiều tối ngày mai sẽ mời được thông gia của thành chủ đại nhân tới đây! Ha ha, thành chủ đại nhân, chúng ta đi trước!

- Vù vù!

Mấy luồng quang tuyến màu tím cũng lóe lên như lưu tinh rồi biến mất, mấy tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong đã đi xa rồi.

Phong Vân Vô Ngân đứng ở giữa võ đài, trên trán mồ hôi lạnh từng giọt thấm ra

- Vụ này lớn chuyện rồi! Chúc lão! Ta cũng bị ngài đùa chết mất thôi! Lý Vạn Tiên đã phái người hoả tốc đi tới Nộ Chùy Đảo, mời Phụ thân, mẫu thân, trưởng bối của lão tử tới đây. Chỉ cần họ tới, lão tử liền bại lộ, chắc chắn dưới cơn giận của Lý Vạn Tiên sẽ bị đánh nát thành cặn bã.

Lý Vạn Tiên vừa dứt lời, nhừng tán tu môn ở bốn phía lôi đài đều tản đi. Đại bộ phận tán tu trước khi rời đi đều chủ động đến bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, liên tục chúc mừng, nhưng tất cả chỉ mang dáng vẻ lấy lòng, vô cùng đê hèn, a dua nịnh hót. Phong Vân Vô Ngân chỉ chào hỏi qua loa cho có lệ, trong lòng càng cảm thấy đại sự không ổn. Hắn chỉ muốn lập tức mọc thêm hai cánh rời khỏi thành Vạn Tiên.

Tuy nhiên, sự việc không như hắn muốn.

Lý Vạn Tiên sai đám thuộc hạ hộ tống Lý Thanh Thanh hồi phủ. Sau đó thân hình chợt lóe, từ giữa không trung bay đến bên cạnh Phong Vân Vô Ngân. Trong mắt tỏ ra vô cùng sảng khoái mỉm cười.

- Con rể tốt, ngươi làm tốt lắm. Ngươi không chỉ chữa khỏi cho con gái của ta, còn để ta có thể tiếp tục khả năng trùng kích Thánh Giai.

- Hả

Phong Vân Vô Ngân sửng sốt.

Lý Vạn Tiên cười nói

- Con rể tốt, nếu như ngươi trị không khỏi cho Thanh Thanh thì hàng năm ta đều phải tiêu hao một lượng lớn năng lượng hạo khí để duy trì cho Thanh Thanh không bị tinh huyết yêu ma ăn mòn linh hồn, cứ như thế, võ đạo của ta cũng không thể tiến thêm được. Nói chung, ta nợ ngươi một ân tình. Tuy nhiên, chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà rồi, khách khí quá thì có vẻ hơi xa lạ.

- Cái này... Lý Vạn Tiên đại nhân, hôn sự của ta và Thanh Thanh tiểu thư, ta... ta cảm thấy, có chút... có chút gấp gáp...

Phong Vân Vô Ngân nỗ lực thuyết phục Lý Vạn Tiên.

Lý Vạn Tiên vung tay lên.

- Con rể, ngươi thật phiền phức! Ta đã nói, tối mai để ngươi và Thanh Thanh động phòng hoa trúc. Giới tán tu chúng ta hành sự, đâu có quản lễ nghi phiền phức Ngày mai, trưởng bối nhà ngươi đến rồi định hôn sự là được.

Hắn quay lại nhíu mày.

- Con rể tốt, không phải ngươi ghét bỏ nữ nhi của ta chứ Vừa rồi, trước mặt giới tán tu Chiến Tần đế quốc ta đã tuyên bố hôn sự của ngươi, ngươi đừng làm cho ta khó xử... Kỳ thực, Thanh Thanh rất không tồi. Ừm, về sau ngươi sẽ biết.

Lý Vạn Tiên một mực chắc chắn, đêm mai thành hôn, không thể thay đổi. Dù cho Phong Vân Vô Ngân nói gì đi nữa cũng không được.

- Con rể tốt, đêm nay ngươi không được gặp Thanh Thanh. Đêm mai, Thanh Thanh sẽ trùm khăn voan hồng, đích thân ngươi sẽ lấy xuống cho nó. Đây là quy tắc. Trước đây, ta lấy mẹ của Thanh Thanh cũng phải làm như vậy.

Lý Vạn Tiên cực kỳ thân thiết ôm vai Phong Vân Vô Ngân.

- Đi, ta đưa ngươi đi dạo.

- Ta...

Phong Vân Vô Ngân vừa định từ chối, thì nhất thời trời đất xoay tròn, nhật nguyệt điên đảo. Hoàn cảnh xung quanh thay đổi. Sau một khắc, hắn đã bị Lý Vạn Tiên đưa đến một động tiên.

Nơi này, đồi núi nhấp nhô, cây cối xanh tốt, có áng mây trôi, thụy khí bao phủ, mờ ảo hư vô.

Phong Vân Vô Ngân liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy phía xa xa, trong dãy núi trải dài kia chỗ nào cũng là những ngọn núi cao chót vót, thẳng tắp như mũi tên, có ngọn núi nở đầy hoa tươi, những cung điện được xây dựng mọc lốm đốm.

Vô số thác nước dài hàng trăm trượng từ trên núi cao chảy xuống, giống như vô số con rồng đang uốn lượn.

Bầu trời xanh thăm thẳm, như màu xanh lam, không hề có một gợn mây đến, diễm dương cao chiếu, ánh sáng ôn hòa chiếu rọi khắp nơi, không hề có một hạt bụi.

Trên những ngọn núi cao chót vót, những gốc cây tùng, cành lá xum xuê, hiện rõ khí tức cổ xưa.

Tất cả những cái này đều lộ ra vẻ đẹp cùng sự đồ sộ hư ảo không chân thực. Giống như ảo ảnh.

Những chuyện phiền não trong lòng bỗng chốc tan đi, thần trí của Phong Vân Vô Ngân bây giờ đang bị hấp dẫn bởi phong cảnh của mảnh tiên gia phúc địa này. Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, trong khu rừng núi xanh ngát này, ngoài những áng mây và thụy khí ra, vẫn còn thấp thoáng những đám sương mù màu trắng nồng đặc! Những đám sương mù này tỏa ra khí tức cao quý, thanh khiết, thần thánh. Là Tiên Thiên Cương Khí!

Lại là Tiên Thiên Cương Khí thuần khiết!

Chỉ thấy, cung điện đứng sừng sững trên ngọn núi kia, dường như đã có đầy đủ công năng đặc thù của Tiên Thiên Cương Khí, một luồng Tiên Thiên Cương Khí từ đỉnh núi, từ trên thác nước, từ trong sơn đạo ào ào bị thu nạp.

Trong lúc hoảng hốt, Phong Vân Vô Ngân thấy bên ngoài một cung điện trên một ngọn núi có một võ giả Tiên Thiên, khoanh chân ngồi, quanh thân nồng nặc Tiên Thiên Cương Khí, giống như ảo mộng. Hắn đang tu luyện.

- Lý Vạn Tiên đại nhân, nơi này, là nơi tu luyện cho võ giả Tiên Thiên

Phong Vân Vô Ngân dường như hiểu một chút.

Lý Vạn Tiên nhìn về phía đỉnh núi có đám mây lững lờ trôi, chậm rãi nói.

- Con rể tốt, đây chính là căn cơ của Lý Vạn Tiên ta để thành lập thành Vạn Tiên! Đây chính là chỗ dựa để ta dám cầm đầu 5 đại tông môn!

- Hả

Phong Vân Vô Ngân tỏ ra nghi ngờ.

Lý Vạn Tiên đã coi Phong Vân Vô Ngân là ngươi một nhà nên có gì nói hết, không hề giấu giếm.

- Con rể, ngươi là võ giả Hậu Thiên. Ngươi có thể không rõ, việc tu luyện của võ giả Hậu Thiên cùng võ giả Tiên Thiên có chút khác biệt. Võ giả Hậu Thiên tu luyện chính là huyền khí. Võ giả Tiên Thiên tu luyện chính là cương khí, tử khí, hạo khí.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu. Tuy nhiên, hắn vẫn trầm mặc không nói gì, tiếp tục lắng nghe Lý Vạn Tiên nói tiếp. Thời gian ở trong thành Nham Thạch của Ngạo Hàn Tông, Phong Vân Vô Ngân chẳng qua cũng chỉ nghe đám võ giả Hậu Thiên không có quyền hạn gì nói qua tin tức về phương diện Tiên Thiên. Hôm nay, vừa lúc bù thêm được một chút từ chỗ của Lý Vạn Tiên.

- Võ giả Hậu Thiên tu luyện dịch khí. Huyền khí từ đâu mà có

Lý Vạn Tiên cố ý hỏi Phong Vân Vô Ngân một câu.

- Huyền khí, là lấy đan điền làm chỗ chứa, thông qua tu luyện các loại công pháp, đem thiên địa linh khí chuyển hóa thành huyền khí, đựng trong đan điền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện