Bá Khí

Chương 146: Tin chết



- Lý Vạn Tiên đại nhân đã nói, trên đời này, còn có rất nhiều khối tiên gia phúc địa vẫn chưa được khai quật, nếu như vận khí của ta tốt, tìm được một chỗ, một mình hưởng dụng thì quá tốt.

Sau một lúc miên man suy nghĩ, Phong Vân Vô Ngân lấy từ trong nạp giới ra một viên đan dược màu tím.

Viên đan dược này, được bao bọc bởi thứ ánh sáng nhàn nhạt, tản ra dược lực thuần khiết vô cùng, hương thơm ngào ngạt.Giống như ngửi một vị thuốc lá có thể xua tan tất cả mệt mỏi, quên đi ưu buồn.

Viên đan dược này là sau khi luyện hóa giọt máu huyết của cường giả Đế Giai cùng với một phần mười năng lượng của Lý Vạn Tiên ngưng tụ mà thành!

Giọt máu huyết của cường giả Đế Giai ẩn chứa năng lượng tương đương với một phần mười công lực của cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh.

Năng lượng hạo khí mà Lý Vạn Tiên rót vào thân thể của Lý Thanh Thanh chính là một phần mười năng lượng hạo khí của một võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong.

Phẩm chất tử khí tương đương với hơn một trăm lần cương khí. Phẩm chất của hạo khí lại tương đương gấp hơn trăm lần tử khí.

Nói cách khác,viên dược hoàn trong tay Phong Vân Vô Ngân ẩn chứa năng lượng, quả thực có thể gọi là khổng lồ! Dồi dào! Rộng lớn! Chí ít, đối với hạng tiểu tốt Hậu Thiên như Phong Vân Vô Ngân mà nói thì là như vậy.

- Muội tử hắn, ăn xong viên đan dược này sẽ xảy ra cái gì?

Phong Vân Vô Ngân nuốt nước bọt.

- Ta sẽ trực tiếp tiến lên Tiên Thiên? Giao Long Tiên Thiên trong yêu thai đều ấp trứng thành công?

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân nóng như lửa đốt.

Đúng lúc này, một thanh âm thùng thùng vang lên bên tai Phong Vân Vô Ngân.

- Tiểu tử, thế nào rồi? Hôm nay là ngày kết thúc lễ kén rể của Lý Vạn Tiên, ngươi đạt được thứ mấy?

- Chúc lão!

Phong Vân Vô Ngân thất thanh kêu lên!

Giọng nói này đương nhiên chính là Chúc lão!

Ngay sau đó, trước mặt Phong Vân Vô Ngân, không khí hơi rung động, không gian vặn vẹo vài cái, một tấm kính thủy tinh xuất hiện!

Trong kính, Chúc lão đang ngáp, nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân.

- Hả? Tiểu tử, khí tức của ngươi, đã đạt được huyền khí 8 phẩm! Còn có... Tiên Thiên Cương Thể! Còn có... Yêu Thai Bí Thuật, làm sao có thể tiến triển nhanh như vậy... Ngươi là người hay là quái vật! Ngươi rời khỏi thành Nham Thạch mới chỉ có một tháng, thực lực đã tăng vọt gấp mười lần... Ngươi... Đồ yêu nghiệt kia! Lão đầu tử quả nhiên không nhìn nhầm ngươi! Qúa yêu nghiệt!

Chúc lão thần thông quảng đại, không ngờ thông qua kính thủy tinh vẫn có thể nhìn thấu tu vi của Phong Vân Vô Ngân.

Chúc lão quả nhiên đã thất thố.

Phong Vân Vô Ngân cũng không thể giữ bình tĩnh được.

- Chúc lão, ngài... Ngài sao lại thần thông như vậy? Dĩ nhiên có thể... có thể nhìn thấu ta như vậy...

- Khụ Khụ, những thứ này tiểu tử ngươi đừng hỏi. Ta chỉ có thể nói chuyện với ngươi vài phút, bây giờ, chúng ta nói ngắn gọn. Ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đạt dược vị trí thứ nhất trong đại lễ tuyển rể?

Chúc lão sảng khoái dò hỏi.

- ừm, là đệ nhất.

Phong Vân Vô Ngân hờ hững trả lời rất nhanh.

A

-Ồ!

Chúc lão tỏ ra kinh ngạc.

- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi! Nhiệm vụ này vốn dĩ là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành. Ngươi dĩ nhiên... Rất tốt, chúc mừng ngươi, tiểu tử, ngươi sẽ nhận được trọng thưởng của Lý Vạn Tiên cùng trọng thưởng của Ngạo Hàn Tông.

- Chúc mừng?

Phong Vân Vô Ngân có chút hơi giận.

- Chúc lão, Lý Vạn Tiên đã định ngày cưới cho ta và Thanh Thanh tiểu thư vào đêm mai. Hắn đã phái người đến Đông Hải Nộ Chùy Đảo mời người nhà của Quách Khiếu Thiên thật sự! Ngày mai, ta sẽ bị vạch trần! Đến lúc đó, nhất định sẽ bị loạn đao chém chết! Không được! Ngài lập tức mang ta rời khỏi thành Vạn Tiên! Mau lên!

- Chết cười mất, Lý Vạn Tiên kia muốn gả nữ nhi đi đến phát điên rồi, đêm mai là phải thành hôn động phòng? Hắc hắc. Nhóc con, ngươi mới 12 tuổi, ngươi... trước tiên ngươi hãy kiểm tra xem lông mình đã mọc đủ dài hay chưa... Hơn nữa, đã có ai dạy cho ngươi về cái món này chưa hả?

Bị tu vi tiến bộ cực nhanh của Phong Vân Vô Ngân làm cho chấn động một chút, Chúc lão đã bình thường trở lại, lời lẽ thoáng có chút hèn mọn, bộ dáng già mà không kính. Hắn cũng không quá khẩn trương về việc này.

- Chúc lão, lẽ nào ngài không hiểu lời ta nói hay sao? Lý Vạn Tiên đã phái người đến Đông Hải Nộ Chùy Đảo, mời người nhà của Quách Khiếu Thiên.

Phong Vân Vô Ngân lại lặp lại, khuôn mặt bởi vì cuống lên mà có phần nhăn nhó.

- A... Việc đó thì Ngạo Hàn tông đã xử lý thỏa đáng từ lâu cho ngươi rồi. Nhiệm vụ lần này, không chút kẽ hờ.

Chúc lão mỉm cười:

- Đám người Đông Hải Nộ Chùy Đảo, hơn mấy trăm người, toàn bộ đã...

- Bị giết?

Phong Vân Vô Ngân trong lòng run lên. Ngạo Hàn tông thật đúng là ác độc, chi vì nhiệm vụ lần này mà đồ diệt toàn gia của một môn phái tán tu.

- Không. Một đám kiến hôi mà thôi, toàn bộ đều bị giam giữ ở thành Nham Thạch. Đảo chủ, trưởng lão, hộ pháp của Đông Hải Nộ Chùy Đảo, tất cả đều chỉ là tu vi Tiên Thiên Cương Khí cảnh, vô cùng yếu ớt, chẳng cần phải giết, đều nhốt hết lại rồi. Nhóc con, Lý Vạn Tiên phái người đến Đông Hải Nộ Chùy Đảo, kết quả chẳng qua chỉ là một hòn đảo trống mà thôi. Nhược điểm của ngươi, hắn chung quy cũng không thể nào nắm được. Ngươi cũng chi cần quan tâm tới cái vụ động phòng cùng nữ nhi của hắn thôi. Hiện tại, hiện tại ngươi không cần phải khẩn trương việc thân phận của mình có bị vạch trần hay không, mà là khi động phòng ngươi có thể làm được cái việc kia hay không. Hắc hắc, nếu như ngắn quá mà nói, Lý Thanh Thanh sợ rằng sẽ nghĩ rằng ngươi là kẻ trời sinh bất lực...

- Đủ rồi!

Phong Vân Vô Ngân quát lớn:

- Chúc lão, ngài đừng ăn nói điên khùng nữa. Cho dù người của Nộ Chùy Đảo đều đã bí mật nhốt lại, nhưng mà ngài vẫn phải nhanh chóng rời khỏi Vạn Tiên thành! Nhanh rời đi!

-A?

Chúc lão nghi hoặc.

- Chúc lào. ngài ngẫm lại xem, Lý Vạn Tiên là nhân vật ra sao? Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong! Một bước thành Thánh! Thống lĩnh giới tán tu đế quốc Chiến Tần, chính là cự đầu một phương, kiêu hùng cái thế. Hắn dễ bị lừa gạt lắm sao? Người của Nộ Chùy Đảo, toàn bộ đều biến mất, lại vừa vặn đúng vào thời điểm mấu chốt này. Chúc lão, ngài cho rằng, Lý Vạn Tiên sẽ không hoài nghi chút nào sao? Chính như lời ngài đã nói, Đông Hải Nộ Chùy Đảo nằm tận xa vùng biên thùy, môn nhân trên đảo quanh năm không giao thiệp với lục địa, kì thực đây chi là một môn phái tán tu nhỏ bé, người chấp chường quyền hành môn phái tu vi chẳng qua cũng chi là Tiên Thiên Cương Khí cảnh. Quá yếu! Một môn phái nhỏ yếu như vậy, lại sinh ra được một nhân vật như ta, một đường qua ải chém tướng, bại Phong Lực Hành, giết Đế Huyền, cuối cùng đoạt được quán quân. Đây vốn đã là một kẽ hở rất lớn! Võ giả tu luyện cực kỳ hao tổn tài nguyên, Đông Hải Nộ Chùy Đảo chắc chắn là không có tài nguyên tu luyện, căn bản không thể nào đào tạo ra được một cao thủ siêu cường! Cho dù trong môn phái có sinh ra thiên tài cũng bởi vì thiếu thốn tài nguyên tu luyện, mà thiên tài đó cũng bị bóp chết từ trong trứng nước! Toàn bộ đều là kẽ hở!

- Những kẽ hỡ này chỉ cần Lý Vạn Tiên cẩn thận suy nghĩ là có thể nhận ra. Bởi vậy, tình cảnh của ta lúc này vẫn như trước vô cùng nguy hiểm.

Mỗi một lời của Phong Vân Vô Ngân đều là suy nghĩ cần thận rồi mới nói ra, rất hợp lý.

Đương nhiên, sở dĩ hắn nóng lòng muốn lập tức rời khỏi Vạn Tiên thành. Bởi vì trong tiềm thức, dường như hắn có một ý niệm không muốn tiếp tục lừa dối Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh nữa.

Hắn không muốn trợ giúp Ngạo Hàn tông, tiếp tục lừa gạt Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh!

Phong Vân Vô Ngân sở dĩ muốn nhận nhiệm vụ này, tham gia đại hội tuyển rể, đơn giản chính là muốn rèn luyện vũ kỹ, ma luyện tâm tính, hôm nay thực lực của hắn tiến nhanh, kẻ sĩ ba ngày không gặp, mọi người đã phải nhìn bằng ánh mắt khác. Mục tiêu đã đạt được, hắn muốn thu tay lại.

- Nhóc con, ngươi nói cũng có đạo lý.

Chúc lão suy ngẫm vài giây, sau đó nói:

- Chẳng qua nếu như ngươi không thành hôn cùng Lý Thanh Thanh, nhiệm vụ lần này tông môn giao cho mới chỉ tính là hoàn thành được phân nửa. Tông môn muốn ngươi trở thành con rể Lý Vạn Tiên, sau đó nội ứng ngoại hợp, đánh chết Lý Vạn Tiên, tiêu diệt thế lực tán tu lớn nhất đế quốc Chiến Tần, đồng thời cũng cướp đoạt "tiên gia phúc địa" của Vạn Tiên thành. Hiện tại ngươi muốn lâm trận rút lui... việc này...

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cười nhạt. Ta làm sao có thể trợ giúp Ngạo Hàn tông đi đối phó Lý Vạn Tiên? Tốt xấu gì Lý Vạn Tiên cũng đã đối xử với ta không tệ.

Phong Vân Vô Ngân lập tức che giấu nói:

- Chúc lão, ta chỉ muốn tạm thời rút đi thôi, lúc đó ta sẽ mượn một cái cớ để ứng phó với Lý Thanh Thanh. Khiến cho Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh tin tường, ngày sau ta còn có thể trở về đây.

Chúc lão gật đầu nói:

- Như vậy cũng không phải là không được. Ta hiểu rõ trong lòng tiểu tử ngươi, đối với Ngạo Hàn tông vẫn còn có chút mâu thuẫn. Như vậy cũng tốt, ta cho ngươi một tấm phù chú, giúp ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi Vạn Tiên thành, ngươi giữ cho cẩn thận.

Vừa dứt lời, Chúc lão trực tiếp xuyên qua thời không, từ trong mặt kính thủy tinh lấy ra một tấm phù chú ngân quang sáng chói. Phong Vân Vô Ngân vươn tay đón lấy.

Phù chú này lớn chừng bàn tay, nhìn qua tựa như được điêu khắc từ phi thúy mà thành. Được gia trì một loại năng lượng kỳ dị, tỏa ra quang mang nhu hòa, vô cùng dịu dàng. Trên phù chú có hàng loạt những phù văn rậm rạp lưu chuyển, nhìn qua rất sống động.

- Bóp nát phù chú là có thể trực tiếp truyền tống quay về thành Nham Thạch Ngạo Hàn tông. Chính ngươi tự xem rồi xử lý đi. Lão đầu tử ta cũng sẽ không mạnh mẽ ép ngươi phải thành hôn cùng Lý Thanh Thanh.

Chúc lão bình thản nói:

- Được rồi, năng lượng của mặt kính thủy tinh này sắp hết. Còn có một số chuyện, chờ khi ngươi quay về Ngạo Hàn tông ta sẽ nói cho ngươi biết. Trong một tháng mà ngươi rời đi này, cũng đã phát sinh một số sự tình có chút ý tứ. Quay về rồi nói sau.

Thanh âm của Chúc lão dần dần nhỏ đi, mặt kính thủy tinh cũng thu nhỏ lại, tiêu tán trong hư vô.

- Phù!

Phong Vân Vô Ngân thở ra một hơi thật dài. Nhìn tấm phù chú thần kỳ trong tay:

- Cuối cùng ta cũng có thể thoát khỏi cục diện bất lợi trước mắt này. Không cần trợ giúp Ngạo Hàn tông đối phó với Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh. Ngạo Hàn tông chung quy vẫn là tử địch của ta, muốn cho ta trợ giúp bọn chúng giết Lý Vạn Tiên, mưu "Tiên gia phúc địa" mà Lý Vạn Tiên nắm trong tay, quả thực là si tâm vọng tường.

- Ta cùng Thanh Thanh tiểu thư không oán không thù, Lý Vạn Tiên đối

với ta cũng không tệ chút nào, ta không thể cứ đi mà không giã từ, làm mất thể diện Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh. Bây giờ ta đi tìm Lý Thanh Thanh, mượn một cái cớ để cáo biệt cùng nàng.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ một chút, sau đó lập tức hạ quyết tâm, rời khỏi đại điện.

Đế quốc Chiến Tần.

Hoàng Tuyền đảo.

Hoàng Tuyền đảo là một hải đảo cỡ trung, cảnh sắc trên đảo chỉ toàn một màu xám xịt chết chóc như tro tàn, phảng phất như không hề có một chút sinh cơ nào. Vụ khí xám xịt bao phủ trên không trung, quanh năm không tiêu tán.

Hoàng Tuyền đảo này chính là một thế lực bậc trung của giới đế quốc Chiến Tần. Môn nhân ước chừng hơn một ngàn, trong đó tu vi đạt được Tiên Thiên Cương Khí cảnh có hai mươi mấy người. Đảo chủ Đế Xán, Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, miễn cưỡng được xem là cường giả một phương.

Ác Quỷ Điện, chủ điện Hoàng Tuyền đảo.

Lúc này, đảo chủ Đế Xán triệu tập môn nhân, đang cử hành một hồi thịnh hội. Người dự hội đều là cao tầng của Hoàng Tuyền đảo, tất cả đều có tu vi Tiên Thiên.

- Các vị, hôm nay chính là ngày đại hội tuyển rể của Lý Vạn Tiên đại nhân kết thúc. Không có gì bất ngờ xảy ra, Đế Huyền con ta đã đánh bại hết tất cả các thanh niên tài tuấn khác, đoạt được vị trí đệ nhất, trở thành con rể Lý Vạn Tiên đại nhân, phu quân của Lý Thanh Thanh tiểu thư.

Đế Xán ngồi nghiêm chỉnh trên bảo tọa nạm vàng khảm ngọc, mặc một bộ cẩm bào mới tinh, trên áo có thêu nhật nguyệt tinh thần, thiên sơn vạn thủy. Hắn thoạt nhìn có bộ dáng trung niên, gương mặt có mấy phần tương tự với Đế Huyền, vô cùng anh tuấn, cực kỳ ôn nhã, chẳng qua bên trong hốc mắt thỉnh thoảng lại lóe lên một tia sắc lạnh, quỷ khí âm trầm:

- Đế Huyền con ta, kỳ tài ngút trời! Hôm nay trở thành con rể của Lý Vạn Tiên đại nhân, lại là đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tôn Giả tông chủ Thần Kiếm tông, tiền đồ ngày sau không thể hạn lượng!

- Ha ha, đảo chủ, một người đắc đạo gà chó thăng thiên, từ nay về sau, địa vị của Hoàng Tuyền đảo chúng ta ở giới tán tu đế quốc Chiến Tần sẽ tăng lên rất nhiều, đây đều là công lao của thiếu đảo chủ!

Một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong cười nói.

- Ha ha ha! Thiếu đảo chủ thực sự là anh tài!

Trong đại điện, tất cả mọi người đều phụ họa cười rộ lên.

- Địa vị của Hoàng Tuyền đảo chúng ta tăng lên là điều không cần phải nói. Chẳng qua tài nguyên tu luyện của Hoàng Tuyền đảo cũng sắp khô kiệt rồi, tiên gia phúc địa mà chúng ta nắm trong tay vốn đã không lớn, truyền thừa trăm nghìn năm tới giờ, tài nguyên tu luyện của tiên gia phúc địa cũng càng ngày càng nhạt. Bản thân ta muốn dùng mối quan hệ của con ta cùng Thần Kiếm tông, giúp cho toàn bộ Hoàng Tuyền đảo di chuyển tới Thần Kiếm đế quốc, nương tựa vào Thần Kiếm tông.

Đế Xán chậm rãi nói:

- Chẳng qua cứ từ từ đã. Đợi lát nữa có lẽ người của Lý Vạn Tiên đại nhân sẽ tự mình lên đảo, đón chúng ta tới Vạn Tiên thành. Ha ha, lúc đó ta sẽ trở thành thông gia của Lý Vạn Tiên đại nhân, có ý tứ, có ý tứ!

Đúng lúc này

- Oành!

Ở giữa đại điện, từng đường vân như gợn sóng hiện ra, sau một khắc, một thân ảnh vặn vẹo vài cái rồi xuất hiện trong đại điện.

Đúng là Hiên Viên hộ pháp hốt hoảng bỏ chạy từ Vạn Tiên thành trở về.

- Phụt!

Hiên Viên hộ pháp vừa về tới đại điện, trong miệng đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vàng như đất, thần tình uể oải.

- Hiên Viên hộ pháp?

Sau khi thấy rõ ràng người vừa tới, Đế Xán ngây ra một chút, rồi từ trên bảo tọa đứng lên, kích động nói:

- Hiên Viên hộ pháp, là ai đả thương ngươi? Ngươi chính là võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh sơ kỳ, tu vi mạnh mẽ, là ai đã đả thương ngươi?

Vẻ mặt Hiên Viên hộ pháp âm trầm, đau đớn, căm hận:

- Đảo chủ! Là Bất Tử Tà Đao của Lý Vạn Tiên, đao khí xâm nhập tạng phủ kinh mạch, đả thương ta.

- Lý Vạn Tiên?

Mọi người trong đại điện đều giương mắt mà nhìn, vô cùng kinh hãi.

- Lý... Lý Vạn Tiên... Lý Vạn Tiên đại nhân, vì sao lại đả thương ngươi?

Trong nháy mắt Đế Xán chỉ cảm thấy kinh tâm động phách:

- Con... con ta đâu? Con ta đâu rồi?

- Thiếu đảo chủ... ngã xuống rồi...

Hiên Viên hộ pháp gian nan mở miệng:

- Hoàn toàn tử vong!

Trầm mặc.

Đại điện rơi vào trầm mặc.

Thời gian trở nên dài dằng dặc, gần như cô đọng lại.

Cũng không biết qua bao lâu, Đế Xán gào thét rống giận, trong đại điện, từng luồng quỷ ảnh màu tím gào thét hiện ra, phát ra tiếng gầm rống thê thảm, chín miệng giết hoàng tuyền chợt hiện, vô số âm hồn kêu khóc than thở.

Đại điện trong nháy mắt như rơi vào âm tào địa phủ.

Bộ dáng Đế Xán như điên cuồng, tà khí ngùn ngụt:

- Là ai? Ai dám giết nhi tử ta! Là ai? Đại nghịch bất đạo! Tội lớn bằng trời! Rốt cuộc là ai? Hả?!!!!!

- Là ai? Là ai hả?

Con mắt Đế Xán như sắp nứt ra, trong ánh mắt toàn bộ đều là lửa hận nghi ngút, hắn đã thôi động tử khí toàn thân đến cực hạn, toàn bộ đại điện đều là quỷ hồn ngưng tụ từ tử khí, âm phong thê lương, khóc gào thảm thiết. Tựa như a tì địa ngục.

- Đảo chủ, đại hội tuyển rể lần này, xuất hiện một con hắc mã. Là thiếu đảo chủ Đông Hải Nộ Chùy Đảo Quách Khiếu Thiên, cẩu tạp chủng này một đường đánh thẳng tới trận chung kết. Rồi sau đó... tự tay... tự tay đánh chết thiếu đảo chủ. Hắn tu luyện một thân ma công ác độc, nuốt... nuốt sống thiếu đảo chủ, không để toàn thây...

Hiên Viên hộ pháp khóe mắt cũng điên cuồng co giật, vô cùng căm hận.

- Đông Hải Nộ Chùy Đảo? Quách Khiếu Thiên? Giết! Giết hết! Giết hết toàn bộ cho ta!

Sát khí trong lòng Đế Xán đã phát tiết toàn bộ, ngưng tụ thành thực chất. Lúc này, một ánh mắt của hắn cũng đều có thể giết người trong vô hình:

- Dốc hết toàn bộ lực lượng, giết sạch toàn gia Nộ Chùy Đảo! Tru diệt cửu tộc! An ủi vong linh của con ta trên trời!

- Đảo chủ, việc này vạn vạn lần không thể hành động thiếu suy nghĩ. Hôm nay Quách Khiếu Thiên có được sự tín nhiệm của Lý Vạn Tiên. Hắn là con rể Lý Vạn Tiên. Một khi chúng ta co bất kỳ hành động gì không đúng, rất có khả năng sẽ bị Lý Vạn Tiên đàn áp. Lý Vạn Tiên là võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, một bước thành Thánh, tu luyện Bất Tử Tà Đao, lĩnh ngộ 10 phần đao ý, phách tuyệt thiên hạ, là cự đầu một phương, giơ tay nhấc chân là có thể diệt Hoàng Tuyền đảo chúng ta, cơ nghiệp nghìn năm, hủy hoại chỉ trong chốc lát.

- Lẽ nào, mối hận giết con phải quên đi sao? Ta hận! Không đội trời chung! Người tóc bạc đưa kẻ tóc xanh, ta muốn cho Quách gia Nộ Chùy Đảo vĩnh viễn chôn vùi! Vĩnh viễn!

Đế Xán điên cuồng kêu gào. Thế nhưng trong mắt của hắn vẫn còn có sự kiêng kỵ thật sâu.

Con ngươi Hiên Viên hộ pháp khẽ động:

- Mối thù ngập trời này, tất phải báo. Chẳng qua, đảo chủ, thiếu gia là đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tôn Giả tông chủ Thần Kiếm tông. Việc này chúng ta hãy báo cho Thần Kiếm tông, để Thần Kiếm tông nhúng tay vào. Thần Kiếm tông chính là tông môn hoàng gia của Thần Kiếm đế quốc, là một quái vật lớn, thế lực so với Lý Vạn Tiên mạnh hơn gấp mười gấp trăm lần,

nếu như do Thần Kiếm tông đứng ra, thù này tất báo.

- Thần Kiếm tông... được, Thần Kiếm tông!

Đế Xán như bắt được một cọng rơm cứu mạng, từ trong ngực lôi ra một tấm phù chú, dùng lực bóp nát.

Trong nháy mắt, một cánh cửa thủy tinh lơ lửng trong đại điện. Bên trong cánh cửa, không gian loạn lưu hỗn độn, có khí tức viễn cổ man hoang thấu phát mà ra.

- Vạn Kiếm Tôn Giả đại nhân! Vạn Kiếm Tôn Giả đại nhân!

Đế Xán hướng về phía cánh cửa thủy tinh run rẩy kêu lên.

Đột ngột, từ trong cánh cửa thủy tinh truyền ra một tiếng nói hùng hậu già nua. Uy nghiêm, trầm trọng, cổ lão, tựa như quân chủ trên chín tầng trời:

- Đám người Hoàng Tuyền đảo, quỳ xuống nói chuyện cùng bản tôn.

Sau một khắc, khí tức tôn quý vô thượng không thể nào miêu tả nổi, tràn ngập toàn bộ đại điện. Từng luồng kiếm khí nhè nhẹ từ trong hư không hiện ra, hoành không xuất thế, xuyên qua thiên địa, quân lâm thiên hạ. Trong đại điện, những quỷ hồn ngưng tựu từ tử khí của Đế Xán trong nháy mắt bị kiếm khí cắt thành bột mịn.

Uy áp vô thượng khiến toàn bộ mọi người đều sinh ra ý niệm muốn thần phục ba quỳ chín lạy.

- Huỵch huỵch!

Lấy Đế Xán dẫn đầu, toàn bộ cao tầng Hoàng Tuyền đảo đều quỳ lạy xuống, trong lòng không có nửa điểm ý niệm phản kháng.

- Đế Huyền ngã xuống, việc này bản tôn đã biết được. Bản tôn khổ tâm bồi dưỡng Đế Huyền mười năm, lần này lại còn tặng hắn Tạo Hóa Đan cùng với Kiếm Thần Chiết Thọ đan, hi vọng hắn có thể nhất cử đoạt được quán quân đại hội tuyển rể. Không nghĩ tới... hắn lại làm cô phụ hy vọng của mọi người. Thật sự là vô dụng đến cực điểm. Chẳng qua, Đế Huyền tốt xấu gì cũng là đệ tử thân truyền của bản tôn, làm nhục uy danh thiên cổ của Thần Kiếm tông là điều tuyệt không được phép. Người Giết Đế Huyền là tử tội! Cả nhà hắn đều là tử tội! Không thể tha thứ!

- Khâu Bách Long, La Bách Anh, Trần Bách Hào, Tống Bách Diệp, bốn người các ngươi, phụ trách tiến vào đế quốc Chiến Tần, chém giết toàn gia hung thủ.

Vừa dứt lời, bốn đạo kiếm quang bá đạo sắc bén, bắn ra từ bên trong cánh cửa thủy tinh.

Sau một khắc, trong đại điện, vạn đạo hào quang, khí lành tầng tầng, có vô số cánh hoa màu hồng phấn lững lờ rơi, từng đợt hương thơm tỏa ra khắp nơi

Bốn gã nam tử vóc người cao ngất, đứng sừng sững trong đại điện.

Ngay khi bọn họ vừa hiện thân, tiên ca thần thánh vang vọng giữa điện phủ, quả thực là như thiên thần hạ phàm.

- Đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, Khâu Bách Long.

- Đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, La Bách Anh.

- Đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, Trần Bách Hào.

- Đệ tử tinh anh Thần Kiếm tông, Tống Bách Diệp.

Trong mắt bốn người kiếm mang ngang dọc, lạnh lùng mở miệng.

Sau khi bọn họ được truyền tống tới Hoàng Tuyền đảo, cánh cửa thủy tinh đằng sau liền biến mất như vô hình.

Bốn người này lưng đeo trường kiếm, đứng ở trong điện phủ tựa như bốn thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ, cương khí toàn thân biến ảo thành lốc xoáy hình

kiếm, kiếm ý cuồn cuộn, phảng phất như tiện tay đánh ra một kiếm là có thể

xé rách hư vô, chém giết chư thần.

Bốn người này, chính là đệ tử tinh anh của Thần Kiếm tông, đều vào khoảng ba mươi tuổi, tiêu chuẩn Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong, đều lĩnh ngộ ra kiếm ý kinh khủng. Sức chiến đấu vô cùng trác tuyệt.

Mặc dù là Đế Xán có cảnh giới so với bốn người bọn hắn cao hơn cả một

giai lớn, nhưng lúc này đều sinh ra một loại ý niệm không thể nào chiến

thắng, không dám khiêu chiến, chỉ có thể thần phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện