Ba Ngày Yêu
Chương 6
Anh ta không nói gì, với tay tắt nguồn chiếc điện thoại rồi nằm vật sang bên trái.. trên người vẫn mặc chiếc sơ mi đen và chiếc quần tây.. cô lay người anh.
- này.. anh k định đi thay đồ sao? Định thế này mà ngủ hả?
Anh k trả lời cô, mắt đã nhắm lại.. cô chăm chú nhìn anh, từng đường nét trên khuôn mặt anh, nó đẹp khiến cô phải mỉm cười.. cô leo lên giường, đôi bàn tay run run cởi bỏ từng cúc áo của anh, cô nheo mắt lại nhìn cơ thể 6 múi của anh hiện ra trước mặt..
- Đặng Đình Dũng đáng ghét, đáng ghét.. anh cố tình làm ảnh hưởng thị giác của tôi mà..
Trong cơn say, anh vội bắt được lấy tay cô, cô nhăn mặt lại..
- tôi chỉ cởi bỏ áo anh ra cho dễ ngủ, k có ý gì đâu..
Đôi bàn tay anh từ từ buông thõng ra khỏi tay cô, miệng cô k ngừng lẩm bẩm kêu than... xong việc, cô kéo chiếc mền mỏng đắp ngang bụng rồi nằm xuống kế bên anh..
Điện thoại cô reo lên tiếng “ ting.. ting “ của tin nhắn ( là anh Tuấn)
- khuya rồi chúc cả thế giới ngủ ngon!!
Cô mỉm cười tắt sáng màn hình rồi chìm vào giấc ngủ..
6 giờ sáng hôm sau, cô lật đật xoay người, quay qua quay lại rồi mở mắt ra đã không thấy anh đâu..cô bật dậy thay quần áo rồi mở cửa phòng bước xuống nhà..
Mẹ chồng cô nghe được tiếng bước chân vui mừng gọi..
- con dậy rồi à? Sao k ngủ thêm cho đỡ mệt..
- dạ.. con xuống xem mẹ làm gì ăn sáng để con phụ..
- thôi ra bàn ngồi cùng thằng Dũng đi, mọi việc đã có đầu bếp lo rồi.
Cô mỉm cười gật đầu, kéo ghế ngồi xuống đối diện anh.. hôm nay anh mặc chiếc sơ mi đen, quần tây trắng, khuôn mặt lầm lỳ không liếc nhìn cô, mắt chăm chú cài dây đồng hồ..
Vì có mặt mẹ chồng ở đây, cô cố gắng mỉm cười chào anh..
- chào buổi sáng!
Anh không trả lời mà chỉ gật đầu một cái ( chảnh chó vô cùng)
Giúp việc bê ra đồ ăn, anh chỉ chăm chú nhìn đồ ăn, bỏ xa mọi thứ ra khỏi tầm mắt.. bố chồng cô lúc này mới từ trên lầu bước xuống, ông cười phúc hậu kéo ghế ngồi xuống bàn ăn..
- chào buổi sáng cả nhà..
Cô nhanh miệng.
- buổi sáng tốt lành nhá bố..
Ông gật đầu cười.. nhìn hai ông bà, tự nhiên trong lòng cô rấy lên một suy nghĩ, tại sao ông bà cởi mở vui vẻ như vậy mà lại có cậu con trai bản tính lầm lỳ, ít nói... nếu mai sau cô có con, nhất định cô sẽ dạy nó phải biết yêu thương mọi người xung quanh.. nghĩ rồi mới nhớ, cô liếc nhìn anh rồi cười nhạt..
- mình với anh ta chỉ là vợ chồng trên đánh nghĩa!!
Mẹ chồng cô:
- Phương, ăn tự nhiên nhá con, k ăn là thiếu chất ấy..
- dạ.. con biết rồi ạ..
Bà liếc mắt cậu con trai của mình..
- Dũng, con xé thịt tôm hùm cho vợ đi con..
- mẹ cứ kệ cô ấy, cô ấy tự biết mình thích ăn gì.
- phải rồi đấy, mẹ cứ kệ con ạ..
Bà hừm vài tiếng..
- cái thằng này, vợ mới cưới mà chả tâm lý gì cả..
Bố chồng cô lúc này mới lên tiếng.
- ngày mai bố mẹ sẽ quay trở lại bên Mỹ..
Cô ngạc nhiên còn anh thì k nấy làm lạ..
- bố mẹ k ở nhà với tụi con hay sao ạ?
- bố mẹ phải qua đó để lo việc công ty bên đó.. công ty khu vực Đông Nam Á đã có chồng con lo rồi..
- con vẫn muốn bố mẹ ơ lại cùng vợ chồng con..
Bà cười.
- trên đời này đâu phải cái gì cũng muốn là được đâu con gái..bố mẹ sang đó rồi chỉ mong hai đứa sống thật hạnh phúc, mong rằng 9 tháng sau gia đình mình có thêm thành viên mới..
Anh uống cốc nước trên tay tí sặc..
Cô mỉm cười.
- vâng.. bọn con sẽ rất nhớ bố mẹ..
- mai mốt Dũng nhớ đưa vợ qua đó để biết nhà cửa, tiện thăm bố mẹ luôn nghe không?
Dũng:
- bố mẹ cứ yên tâm..
Nói rồi anh nắm tay cô, hai chiếc nhẫn cưới chạm vào nhau, hai người cúi xuống nhìn, cảm giác trong lòng lâng lâng lạ thường..
- thôi con đến côg ty đây..
Anh cầm tập tài liệu bước ra xe, cô ngoái nhìn theo cho đến khi chiếc xe khuất dần..
mẹ chồng cô lắc đầu
- cái thằng này, chả có tí lãng mạn nào hết.. khôg biết hôn tạm biệt vợ trước khi đi làm à..
Cả ngày hôm đó, cô cùng mẹ chồng đi shopping, làm đẹp và có ghé qua cả nhà cô chơi..cô cảm nhận được sự ấm áp, chân thành và tình yêu thương của mẹ chồng đối với cô như một người mẹ đối với đứa con gái của mình..
Đứng trước shop thời trang cao cấp..
- phương, chiếc váy đỏ này có vẻ rất hợp với con, hay con mặc thử đi..
Cô nhìn qua chiếc váy rồi mỉm cười..
- đây chính là mẫu mới nhất của công ty nhà con đó mẹ..
Bà cười:
- ờ đấy, tí thì mẹ quên mất.. nhưng công nhận nhà thiết kế này coi bộ cũng khéo tay lắm, nhìn từng chi tiết và dáng váy.. thực sự rất đẹp..
- dạ mẹ.. người thiết kế là một phần, còn nhờ người may nữa mẹ..
Bà goi nhân viên cửa hàng.
- cô lấy chiếc váy này cho con dâu tôi thử nhé.
Cô nhân viên tươi cười.
- phu nhân quả là có con mắt tinh tường, mẫu váy này là mẫu thiết kế mới nhất của công ty H&T đó ạ..
Bà gật đầu đưa chiếc váy cho tôi..
- con vào trong thử đi, ta nghĩ nó sẽ càng đẹp nếu con mặc nó..biết là do công ty bố mẹ con có nhiều nhưng ta lại muốn mua làm kỷ niệm với con..
Cô được nhân viên đưa vào phòng thử đồ..khi cánh cửa phòng mở ra, ở phòng kế bên cô kịp lúc Kiều Thanh bước ra, đối diện cô không ai khác chính là người chồng trên dah nghĩa của cô ( Đặng Đình Dũng).. 6 ánh mắt chạm nhau đầy bất ngờ..Kiều Thanh thấy vậy cười tươi làm bộ k quen biết cô.
- ah Dũng.. anh thấy em mặc có đẹp k này..
Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô, cô cười nhạt ngoảnh mặt ra huớg khác..
- này.. anh k định đi thay đồ sao? Định thế này mà ngủ hả?
Anh k trả lời cô, mắt đã nhắm lại.. cô chăm chú nhìn anh, từng đường nét trên khuôn mặt anh, nó đẹp khiến cô phải mỉm cười.. cô leo lên giường, đôi bàn tay run run cởi bỏ từng cúc áo của anh, cô nheo mắt lại nhìn cơ thể 6 múi của anh hiện ra trước mặt..
- Đặng Đình Dũng đáng ghét, đáng ghét.. anh cố tình làm ảnh hưởng thị giác của tôi mà..
Trong cơn say, anh vội bắt được lấy tay cô, cô nhăn mặt lại..
- tôi chỉ cởi bỏ áo anh ra cho dễ ngủ, k có ý gì đâu..
Đôi bàn tay anh từ từ buông thõng ra khỏi tay cô, miệng cô k ngừng lẩm bẩm kêu than... xong việc, cô kéo chiếc mền mỏng đắp ngang bụng rồi nằm xuống kế bên anh..
Điện thoại cô reo lên tiếng “ ting.. ting “ của tin nhắn ( là anh Tuấn)
- khuya rồi chúc cả thế giới ngủ ngon!!
Cô mỉm cười tắt sáng màn hình rồi chìm vào giấc ngủ..
6 giờ sáng hôm sau, cô lật đật xoay người, quay qua quay lại rồi mở mắt ra đã không thấy anh đâu..cô bật dậy thay quần áo rồi mở cửa phòng bước xuống nhà..
Mẹ chồng cô nghe được tiếng bước chân vui mừng gọi..
- con dậy rồi à? Sao k ngủ thêm cho đỡ mệt..
- dạ.. con xuống xem mẹ làm gì ăn sáng để con phụ..
- thôi ra bàn ngồi cùng thằng Dũng đi, mọi việc đã có đầu bếp lo rồi.
Cô mỉm cười gật đầu, kéo ghế ngồi xuống đối diện anh.. hôm nay anh mặc chiếc sơ mi đen, quần tây trắng, khuôn mặt lầm lỳ không liếc nhìn cô, mắt chăm chú cài dây đồng hồ..
Vì có mặt mẹ chồng ở đây, cô cố gắng mỉm cười chào anh..
- chào buổi sáng!
Anh không trả lời mà chỉ gật đầu một cái ( chảnh chó vô cùng)
Giúp việc bê ra đồ ăn, anh chỉ chăm chú nhìn đồ ăn, bỏ xa mọi thứ ra khỏi tầm mắt.. bố chồng cô lúc này mới từ trên lầu bước xuống, ông cười phúc hậu kéo ghế ngồi xuống bàn ăn..
- chào buổi sáng cả nhà..
Cô nhanh miệng.
- buổi sáng tốt lành nhá bố..
Ông gật đầu cười.. nhìn hai ông bà, tự nhiên trong lòng cô rấy lên một suy nghĩ, tại sao ông bà cởi mở vui vẻ như vậy mà lại có cậu con trai bản tính lầm lỳ, ít nói... nếu mai sau cô có con, nhất định cô sẽ dạy nó phải biết yêu thương mọi người xung quanh.. nghĩ rồi mới nhớ, cô liếc nhìn anh rồi cười nhạt..
- mình với anh ta chỉ là vợ chồng trên đánh nghĩa!!
Mẹ chồng cô:
- Phương, ăn tự nhiên nhá con, k ăn là thiếu chất ấy..
- dạ.. con biết rồi ạ..
Bà liếc mắt cậu con trai của mình..
- Dũng, con xé thịt tôm hùm cho vợ đi con..
- mẹ cứ kệ cô ấy, cô ấy tự biết mình thích ăn gì.
- phải rồi đấy, mẹ cứ kệ con ạ..
Bà hừm vài tiếng..
- cái thằng này, vợ mới cưới mà chả tâm lý gì cả..
Bố chồng cô lúc này mới lên tiếng.
- ngày mai bố mẹ sẽ quay trở lại bên Mỹ..
Cô ngạc nhiên còn anh thì k nấy làm lạ..
- bố mẹ k ở nhà với tụi con hay sao ạ?
- bố mẹ phải qua đó để lo việc công ty bên đó.. công ty khu vực Đông Nam Á đã có chồng con lo rồi..
- con vẫn muốn bố mẹ ơ lại cùng vợ chồng con..
Bà cười.
- trên đời này đâu phải cái gì cũng muốn là được đâu con gái..bố mẹ sang đó rồi chỉ mong hai đứa sống thật hạnh phúc, mong rằng 9 tháng sau gia đình mình có thêm thành viên mới..
Anh uống cốc nước trên tay tí sặc..
Cô mỉm cười.
- vâng.. bọn con sẽ rất nhớ bố mẹ..
- mai mốt Dũng nhớ đưa vợ qua đó để biết nhà cửa, tiện thăm bố mẹ luôn nghe không?
Dũng:
- bố mẹ cứ yên tâm..
Nói rồi anh nắm tay cô, hai chiếc nhẫn cưới chạm vào nhau, hai người cúi xuống nhìn, cảm giác trong lòng lâng lâng lạ thường..
- thôi con đến côg ty đây..
Anh cầm tập tài liệu bước ra xe, cô ngoái nhìn theo cho đến khi chiếc xe khuất dần..
mẹ chồng cô lắc đầu
- cái thằng này, chả có tí lãng mạn nào hết.. khôg biết hôn tạm biệt vợ trước khi đi làm à..
Cả ngày hôm đó, cô cùng mẹ chồng đi shopping, làm đẹp và có ghé qua cả nhà cô chơi..cô cảm nhận được sự ấm áp, chân thành và tình yêu thương của mẹ chồng đối với cô như một người mẹ đối với đứa con gái của mình..
Đứng trước shop thời trang cao cấp..
- phương, chiếc váy đỏ này có vẻ rất hợp với con, hay con mặc thử đi..
Cô nhìn qua chiếc váy rồi mỉm cười..
- đây chính là mẫu mới nhất của công ty nhà con đó mẹ..
Bà cười:
- ờ đấy, tí thì mẹ quên mất.. nhưng công nhận nhà thiết kế này coi bộ cũng khéo tay lắm, nhìn từng chi tiết và dáng váy.. thực sự rất đẹp..
- dạ mẹ.. người thiết kế là một phần, còn nhờ người may nữa mẹ..
Bà goi nhân viên cửa hàng.
- cô lấy chiếc váy này cho con dâu tôi thử nhé.
Cô nhân viên tươi cười.
- phu nhân quả là có con mắt tinh tường, mẫu váy này là mẫu thiết kế mới nhất của công ty H&T đó ạ..
Bà gật đầu đưa chiếc váy cho tôi..
- con vào trong thử đi, ta nghĩ nó sẽ càng đẹp nếu con mặc nó..biết là do công ty bố mẹ con có nhiều nhưng ta lại muốn mua làm kỷ niệm với con..
Cô được nhân viên đưa vào phòng thử đồ..khi cánh cửa phòng mở ra, ở phòng kế bên cô kịp lúc Kiều Thanh bước ra, đối diện cô không ai khác chính là người chồng trên dah nghĩa của cô ( Đặng Đình Dũng).. 6 ánh mắt chạm nhau đầy bất ngờ..Kiều Thanh thấy vậy cười tươi làm bộ k quen biết cô.
- ah Dũng.. anh thấy em mặc có đẹp k này..
Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô, cô cười nhạt ngoảnh mặt ra huớg khác..
Bình luận truyện