Chương 22: Ta ái vai chính quân
"Rốt cuộc có thất bại hay không?" Phó Quân Hạo truy vấn nói.
"Nếu muốn biết, vì sao vừa rồi không vào xem?" Nguyên Tuấn Nam nói: "Giải phẫu...... Thành công xuất sắc."
Phó Quân Hạo tức khắc sắc mặt càng trắng, Nguyên Tuấn Nam nói: "Hắn làm thành công một cuộc giải phẫu mà thôi, ngươi không cần giống như đại họa đến nơi."
"Tuấn Nam ngươi biết cái gì?" Phó Quân Hạo muốn nói lại thôi.
Nguyên Tuấn Nam cười cười, đem tay đặt ở trên vai hắn: " Với quan hệ hai chúng ta, ta tương lai lại là phải làm anh rể ngươi, có cái gì không thể cùng ta nói."
Phó Quân Hạo đầy mặt buồn rầu nói: "Ba ba đã từng có ý nghĩ cho hắn thân phận danh chính ngôn thuận."
"Nhận tổ quy tông sao?" Nguyên Tuấn Nam khẽ cười một tiếng.
"Điểm này không buồn cười. Nếu hắn có danh chính ngôn thuận, vậy mẹ của Phó Thính Hạ ...... Liền thành vợ hợp pháp của ba, vậy, mẹ của ta không phải thành...... Chúng ta đây......" Phó Quân Hạo cắn răng không nói nữa.
"Không phải nói mẹ Phó Thính Hạ là kẻ thứ ba chen chân, thừa dịp ba ngươi ở nông thôn câu dẫn sao, sau đó ba ngươi hoàn toàn tỉnh ngộ liền trở lại kinh thành , cùng mẹ ngươi thẳng thắn thành khẩn nhận lỗi và được mẹ ngươi tha thứ sao?" Nguyên Tuấn Nam nhìn trong chốc lát nói: "Kỳ thật...... Không phải như vậy đúng không."
Phó Quân Hạo vội vàng nói: "Không phải, mẹ ta đương nhiên là trước cùng ba ta có hôn ước! Tỷ tỷ của ta Phó Quân Dao còn không phải là cái chứng cứ rõ ràng sao?"
"Có hôn ước không đại biểu hôn nhân, cho nên ba ngươi kết hôn với mẹ Phó Thính Hạ trước rồi sau đó trở về kinh thành kết hôn với mẹ ngươi rồi sau đó có ngươi...... Phó Thính con riêng, tỷ tỷ ngươi Phó Quân Dao mới là con riêng đúng không?"
Phó Quân Hạo tức giận nói: "Tuấn Nam, ngươi đứng về phía nào?"
Nguyên Tuấn Nam cười cười: "Đương nhiên là đồng minh của ngươi, nhưng ta muốn hiểu rõ sự tình."
"Mẹ ta chính là vợ hợp pháp, ngươi không tin đi Cục Dân Chính tra!" Phó Quân Hạo oán hận mà đấm cửa sổ xe nói: "Nếu bị mẹ và tỷ tỷ viết, ta chết chắc rồi, đều do tên Tống Kiến Dân kia, xem ta có chỉnh chết hắn không!"
"Vậy ngươi hiện tại phải làm sao bây giờ?" Nguyên Tuấn Nam hỏi.
Phó Quân Hạo buồn rầu nói: "Tối nay ta sẽ phải nói chuyện này với ba. Việc tiểu tiện nhân giải phẫu thành công giấu không được, kéo dài thời gian ta có thể làm cái gì?"
"Trong thời gian ngắn ngươi không cần lo lắng, ba ngươi khẳng định đã biết giải phẫu thành công." Nguyên Tuấn Nam công trường ngoài cửa sổ nói: "Bởi vì Hứa Nhất Phu cùng Phó Thính Hạ phương thức không dừng tim để phẫu thuật. Nó như một quả bom nổ dưới nước , việc này ba ngươi sẽ được biết đầu tiên."
"Trái tim không ngừng đập...... Khi tim vẫn đập làm phẫu thuật." Phó Quân Hạo sắc mặt như tro tàn, thân thể dựa cả vào ghế ngồi lẩm bẩm: "Sao có thể?"
"Chính là như thế. Hôm nay , ba ngươi sẽ được nghe tên Phó Thính Hạ không dưới hai mươi lần."
Phó Quân Hạo khẩn trương mà cắn ngón tay, nếu Phó Thanh Thạch thừa nhận mẹ Phó Thính Hạ là vợ chính thức. Như vậy ,mẹ hắn sẽ trở thành kẻ thứ ba, hắn cùng hắn tỷ tỷ sẽ trở thành trò cười toàn bộ kinh đô trong giới. Hắn đột nhiên bắt được Nguyên Tuấn Nam nói: "Tuấn Nam, ta biết ngươi nhất định có biện pháp, đúng hay không?"
Nguyên Tuấn Nam thở phào một hơi, Phó Quân Hạo sống chết bắt lấy hắn tay nói: "Tuấn Nam, ngươi suy nghĩ một chút, chúng ta là cùng một thuyền, ngươi là anh rể của ta, đúng hay không? Ngươi giúp ta việc này, nhà chúng ta sẽ thiếu ngươi một cái ân tình lớn . Nhà các ngươi không phải vẫn luôn muốn làm độc quyền y dược sao? Nhà của chúng ta có thể giúp đỡ ngươi đại ân này, ta cam đoan với ngươi!"
Nguyên Tuấn Nam ánh mắt liếc lại đây, nhìn hắn một cái nói: "Ngươi biết Phó Thính Hạ năm nay bao nhiêu tuổi."
"Hẳn là mười tám tuổi, làm sao vậy?" Phó Quân Hạo cắn răng nói: "Hắn cùng ta là cùng năm, kém hai tháng."
"Vậy ngươi biết trái tim không ngừng đập lại làm phẫu thuật đối với tâm ngoại hiện tại có ý nghĩa gì không?"
Phó Quân Hạo không quá minh bạch, lẩm bẩm: "Trọng, trọng đại giải phẫu đi."
Nguyên Tuấn Nam nhìn hắn nói: "Là phương pháp hàng đầu, có ý nghĩa giải phẫu vượt thời đại."
Phó Quân Hạo nghe thấy Nguyên Tuấn Nam cấp ra đánh giá như vậy cao, có chút không cao hứng nói: "Đúng vậy, Vậy phải làm gì bây giờ?"
"Ngươi biết người bệnh kia bao nhiêu tuổi không?"
"Hình như là tiểu hài tử."
"Ba tuổi......" Nguyên Tuấn Nam nhàn nhạt nói: "Là tiểu sinh mệnh, giải phẫu hàng đầu đại biểu những hậu quả không lường trước được, lại do một thiếu niên mười tám tuổi phẫu thuật."
Phó Quân Hạo lẩm bẩm: "Nhưng Hứa Nhất Phu là người mổ chính."
"Dân chúng sẽ biết Hứa Nhất Phu là ai sao, sẽ biết hắn có bao nhiêu lợi hại sao?" Nguyên Tuấn Nam mỉm cười nói: "Nhà các ngươi hẳn quen biết không ít phóng viên đi. Động tay vào giấy phép hành nghề của Phó Thính Hạ đi!"
Phó Quân Hạo bừng tỉnh đại ngộ, đại hỉ nói: "Đúng rồi, đến lúc đó dư luận đều có thể ép tới hắn không dám ngẩng đầu, hắn không phải muốn nổi danh sao? Vậy làm hắn đủ tiếng vang. Bác sĩ mười tám tuổi, hay là đao phủ mười tám tuổi. Đề mục rất hay, có phải không? Thật là hảo kế sách, Tuấn Nam, nói không chừng có thể một đao diệt sạch."
Nguyên Tuấn Nam cười cười, đem ánh mắt hướng về phía ngoài cửa sổ, Phó Thính Hạ, hắn ở trong lòng mặc niệm một lần tên này.
Bình luận truyện