Bậc Thầy Phản Diện
Quyển 1 - Chương 24: Thu hoạch lớn lao
Điền Bá Quang không ngờ kẻ nho nhã yếu đuối như Đỗ Dự lại điên cuồng như này, nếu là ngày thường phần chân hắn không bị thương thì có thể dễ dàng né tránh làm Đỗ Dự mất bình hành nhưng là hắn bị Nhạc Bất Quần chọc thương chân, hành động không tiện, một đao của Đỗ Dự không ngờ chém trúng cổ hắn.
Máu tươi văng tung tóe, Điền Bá Quang hừ lạnh một tiếng, điểm sinh mạng giảm đi 10 điểm. Lực công kích của Đỗ Dự không mạnh, thêm vào đại đao 11 điểm nữa thì cũng không thể thương nặng Điền Bá Quang nhưng có kinh nghiệm giao chiến với rắn hổ mang, Đỗ Dự biết nếu đánh trúng điểm yếu trên người thì thương hại cao hơn. Đã có Nghi Lâm tăng phòng ngự nên hắn lựa chọn lấy thương đổi thương, một đòn chém trúng cổ Điền Bá Quang!
Công kích điểm yếu như cổ, đầu, ngực, hạ âm… sẽ tạo thành gấp đôi thương tổn, gọi là công kích trí mạng. Lực lượng của Đỗ Dự chỉ có 4 điểm, tổng công là 12 điểm, thêm vào 15 điểm của đại đao thì muốn phá phòng ngự của Điền Bá Quang còn khó nhưng nếu công kích trí mạng thì thương tổn khá nhiều!
Điền Bá Quang nổi giận phát động cuồng phong đao pháp!
Cuồng phong đao pháp quả nhiên bất phàm, một đao nhanh hơn một đao, Đỗ Dự phảng phất như nơi trung tâm gió bão chỉ thấy khoái đao qua đâu là máu thịt tung tóe, rất nhiều chỗ đã thương thấy xương.
Nếu không có Nghi Lâm thì một trận loạn đao này của Điền Bá Quang đã đủ Đỗ Dự ngã quỵ.
Nhưng ở thời khắc sinh tử, nơi ngực Đỗ Dự như có một con sói bất khuất ngửa lên trời hú dài, tranh đấu cùng bão cát, tranh dũng đấu ngoan!
Tiếng hống vang lên, hắn cầm đại đao bổ xuống đầu Điền Bá Quang!
Trong mắt Điền Bá Quang không ngờ lóe lên tia sợ sệt!
Hắn nào ngờ kẻ đi cùng chính mình vẫn khinh thường lại có thể cuồng dã như này!
Nếu sớm biết có hôm nay thì sao phải ép người thái quá chứ?
Hắn luân phiên ác chiến cùng Nhạc Bất Quần và Định Dật sư thái, cuối cùng không địch nổi phải ném kiếm phổ xuống nhếch nhác chạy trốn. Trốn đến tòa lầu này đã là đèn cạn dầu, miễn cưỡng uy hiếp được tiểu thư ở đây thì nghe thấy tiếng gió.
Hắn chỉ có thể đánh cược một phen, phục binh trong chăn thử cho kẻ đến một đòn trí mạng.
Đòn này vồ hụt làm hắn phải đấu với Đỗ Dự đã gần khôi phục trạng thái toàn thịnh.
Vốn còn có thể dùng đao pháp khi ngồi tiến hành phòng ngự nhưng lại bị câu nói của Đỗ Dự ép đến bản thân phải vứt bỏ chỗ mạnh, bác đấu cùng hắn!
Một hệ liệt điềm báo thất bại lần lượt hiện ra trong óc, cuối cùng, Điền Bá Quang chợt hiểu ra một điều: "Ngươi… ngươi giấu cà sa trong nhà cũ Lâm gia, thứ kia là hàng giả!"
Đỗ Dự không đáp một đao chém xuống!
Điền Bá Quang cố nén đau đớn, cũng đâm lại một đao!
Hắn tin đây là đao mạnh nhất trong cuồng phong đao pháp rồi!
Đỗ Dự chết chắc!
Đồng quy vu tận!
Cho đến khi đầu hắn bị chém phăng mảng lớn, hắn vẫn như cũ chết không nhắm mắt nhìn Đỗ Dự, mong chờ Đỗ Dự chết cùng.
Nhưng Đỗ Dự chỉ bị trọng thương, lành lạnh thở hổn hển lấy ra tịch tà kiếm phổ thật nói: "Ngươi đoán không sai! Thứ ngươi và nba cầm đều là hàng giả, hàng thật trên người ta!"
Đỗ Dự ôm lấy Nghi Lâm, cười lạnh: "Nghi Lâm ta lấy giúp ngươi. Nếu không phải ngươi năm phen ba lượt muốn hại nàng thì nàng còn không yêu ta dễ thế. Đại ca, ta tiễn ngươi một đoạn!"
Nhìn thấy Đỗ Dự đánh ngã Điền Bá Quang, Nghi Lâm lúc này yên lòng lại nhưng dược lực bắt đầu phát tác, thân thể mềm nhũn, nỉ non tiến vào lòng Đỗ Dự để nhận ôm ấp!
Điền Bá Quang thấy Nghi Lâm mặc nội y kích dục, ăn cửu tiêu vân ngoại hoàn của hắn lao vào Đỗ Dự ôm ấp, làm ra thần thái kiều mỵ trước kia không bao giờ chịu làm cho hắn chỉ còn kịp tham lam mở to hai mắt, vô cùng oán giận nói: "Gian phu dâm phụ…" rồi bất động.
Có thể ép một đời dâm tặc tức đến kêu to gian phu dâm phụ, khí tuyệt mà vong, Đỗ Dự cũng tính là rất có bản lĩnh.
Đỗ Dự ôm lấy Nghi Lâm vũ mị như nước, đi tới trước người Điền Bá Quang lấy được một thanh chìa khóa.
Thanh chìa khóa này đẹp hơn rất nhiều so với của rắn hổ mang. Bên trên điêu khắc cái tên Điền Bá Quang, tỏa ánh rực rỡ biểu lộ bảo tàng trong đó giá trị không nhỏ.
Đồng thời, Đỗ Dự thu được thông báo: "Ngươi giết chết nhân vật quan trọng Điền Bá Quang (bị thương nghiêm trọng). Độ cống hiến 10% nên giá trị bảo vật Điền Bá Quang rơi ra chỉ có 30% bình thường."
Đỗ Dự thầm vui sướng, 30% vẫn tốt hơn bản thân biến thành chìa khóa nhiều.
Nếu không phải có Nhạc Bất Quần và Định Dật đánh thương nặng Điền Bá Quang, nếu không phải có Nghi Lâm trợ chiến thì hắn đã sớm chết trong tay Điền Bá Quang.
Hắn sử dụng chìa khóa, một tia sáng vàng chớp lên hiện ra một cái rương trước người hắn.
Hắn mở rương ra, vật đầu tiên hắn vớ được là bí tịch võ công!
"Cuồng phong đao pháp" - tàn quyển: do ngươi đánh chết Điền Bá Quang, vật này chắc chắn rơi ra nhưng vì cống hiến không đủ nên chỉ có một nửa công lực của hắn. Ngươi có thể dựa vào bí kíp này thông qua luyện tập gia tăng độ thuần thục, tối đa luyện đến cấp 3.
Cuồng phong đao pháp: kỹ năng cấp D. Cứ tăng một cấp, tốc độ dùng đao tăng 0,1 điểm, thương tổn tăng 5%. Kỹ năng ưu tiên cấp 6, mỗi tăng một cấp tăng 2 điểm ưu tiên.
Đỗ Dự còn có chút khó hiểu với điểm ưu tiên kỹ năng nên tra hỏi hệ thống, sau đó nhận được câu trả lời như sau: điểm ưu tiên kỹ năng là để đánh giá thứ tự phát huy tác dụng khi nhiều kỹ năng gặp nhau. Ví như hàng long thập bát chưởng đánh với thiết sa chưởng thì ai được ưu tiên, hay như dùng độc đối phó Âu Dương Phong thì có phát huy hiệu quả không? Tất cả đều quyết định ở điểm ưu tiên kỹ năng.
Cuồng phong đao pháp này chỉ là cấp D, cũng không cao đến đâu. Điền Bá Quang cũng chỉ là dựa vào một chữ nhanh mới có thanh danh trên giang hồ nhưng là đối với Đỗ Dự mà nói, đao pháp này quả thật giải cái nguy trước mắt cho hắn. Hắn vì không có kỹ năng công kích mà chiến đấu với rắn hổ mang, Điền Bá Quang vô cùng khổ sở.
Cuồng phong đao pháp này cùng vạn lý độc hành Đỗ Dự học có thể phối hợp chiến thuật hoàn mỹ, được lợi không nhỏ.
Có câu múa đao một năm, đâm thương mười năm, luyện kiếm cả đời. Đại đao là vũ khí dễ sử dụng nhất, uy lực ban đầu cũng rất khả quan. Hắn đầy hài lòng thu bí kíp vào lòng.
Trong không gian, nếu không có bí kíp thì dù luyện thế nào cũng không thể luyện thành một môn võ công. Nhưng nếu đã luyện được tầng đầu tiên thì thông qua rèn luyện, tăng thêm độ thuần thục thì có tỷ lệ rất nhỏ tự hành luyện thành đẳng cấp sau. Quá trình này phải xem ngộ tính và cơ duyên cá nhân, đương nhiên tự luyện công cũng có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma, đặc biệt là kỹ năng nội công. Phương thức an toàn nhất vẫn là luyện theo bí kíp, cứ nhìn bí kíp mà đi theo thôi. Như vậy chỉ cần luyện đến thuần thục, tự nhiên sẽ tăng cấp.
Đỗ Dự tiếp tục mò rương, rất nhanh lại lấy ra một bản bí tịch võ công: vạn lý độc hành - tàn quyển, có thể luyện đến cấp 4. Đỗ Dự có chút thất vọng nhưng vạn lý độc hành đã chứng minh tác dụng của nó trong vận động chiến nên cũng tính là thu hoạch đặc biệt. Đỗ Dự bất mãn rõ ràng là Điền Bá Quang luyện vạn lý độc hành đến cấp 7, vì sao bí tịch này chỉ có cấp 4?
Khi tuần tra thì thu được nhắc nhở không gian vì độ cống hiến không đủ, chỉ thu được 50% đẳng cấp bí tịch của Điền Bá Quang. Bởi thế vạn lý độc hành cấp 7 chỉ rơi 4 cấp, cuồng phong đao pháp cấp 5 chỉ rơi 3 cấp.
Đỗ Dự tiếp tục sờ lấy ra một bình ngọc.
Bình ngọc này giá trị không mọn, riêng là chất ngọc óng ánh, thanh thúy nhỏ giọt, dùng cả khối ngọc điêu khắc rỗng thành bình đã thấy tác dụng kéo dài hiệu lực dược hoàn trong đó rồi.
Đây chính là cửu tiêu vân ngoại hoàn Điền Bá Quang đút cho Nghi Lâm!
Cửu tiêu vân ngoại hoàn: 8 viên: giang hồ đại dâm tặc Điền Bá Quang dùng hai mươi bảy loại tình hoa, dược thảo, máu dị thú hỗn hợp chế thành, sau 10 năm thu được 9 viên. Nữ tính dùng thì tình dục tràn đầy, trong 2 giờ tất phải hoan hảo với nam tính nếu không vĩnh viễn mất đi lý trí. Nữ tính thu nhận thể chất mỹ nhân nhận chủ, cứ 7 ngày phải cùng nam tính nhận chủ hoan hảo nếu không sa vào mê loạn. Nhưng sau mỗi lần hoan hảo, âm dương hòa hợp có thể gia tăng công lực, nếu như có công pháp song tu thì hiệu quả càng cao. Vật này là đạo cụ dùng một lần, độ ưu tiên 24 điểm."
Độ ưu tiên quyết định giải dược hay kỹ năng có độ ưu tiên thấp hơn không thể giải được. Cuồng phong đao pháp chỉ có 6 điểm ưu tiên mà xuân dược này lên đến 24 điểm, có thể thấy nó khó giải như nào.
Đỗ Dự tiếp tục sờ.
Ngay trong nháy mắt trước khi kim rương tan biến, hắn cuối cùng lấy được một quyển bí tịch "hoàng đế nội kinh" - sách quý.
"Chẳng lẽ là công pháp nội lực?" Trong đầu Đỗ Dự lập tức vui sướng khôn xiết. Nội lực không chỗ không cần trong các tác phẩm võ hiệp, Quách Tĩnh, Dương Quá, Kiều Phong, Hư Trúc, Trương Vô Kỵ, ai không phải hạng người nội lực thâm hậu chứ?
Nhưng một giây sau, Đỗ Dự liền ngạc nhiên.
Hoàng đế nội kinh - sách quý: tương truyền hoàng đệ đêm ngự thập nữ, nhưng tinh lực thịnh vượng cuối cùng sống đến trăm tuổi. Điền Bá Quang hao phí hết tâm cơ mới trộm được bí tịch này từ Tàng Kinh các của Thiếu Lâm Tự. Sau khi học tập thu được Hiên Viên thái bổ pháp, có thể tu luyện đến cấp 10. Nam nữ dùng công pháp này song song hợp luyện, thái âm bỏ dương, dĩ dương tư âm, có thể đồng thời tăng công lực đôi bên nam nữ.
"Con mẹ nó!" Đỗ Dự sung sướng quát lên: "Thật là chí bảo dâm tặc!"
Hắn luân phiên ác chiến, mỗi lần đều bị thương nên hắn vô cùng hứng thú với công pháp tăng công lực. Từ đẳng cấp tu luyện thì Hiên Viên thái bổ pháp có thể luyện đến cấp 10 này rõ ràng tiền đồ cao xa hơn cước pháp cấp 4, đao pháp cấp 3 nhiều. Mà chỉ riêng cái tên thôi cũng đủ dẫn đến vô hạn liên tưởng!
Cái rương cuối cùng tan biến.
Máu tươi văng tung tóe, Điền Bá Quang hừ lạnh một tiếng, điểm sinh mạng giảm đi 10 điểm. Lực công kích của Đỗ Dự không mạnh, thêm vào đại đao 11 điểm nữa thì cũng không thể thương nặng Điền Bá Quang nhưng có kinh nghiệm giao chiến với rắn hổ mang, Đỗ Dự biết nếu đánh trúng điểm yếu trên người thì thương hại cao hơn. Đã có Nghi Lâm tăng phòng ngự nên hắn lựa chọn lấy thương đổi thương, một đòn chém trúng cổ Điền Bá Quang!
Công kích điểm yếu như cổ, đầu, ngực, hạ âm… sẽ tạo thành gấp đôi thương tổn, gọi là công kích trí mạng. Lực lượng của Đỗ Dự chỉ có 4 điểm, tổng công là 12 điểm, thêm vào 15 điểm của đại đao thì muốn phá phòng ngự của Điền Bá Quang còn khó nhưng nếu công kích trí mạng thì thương tổn khá nhiều!
Điền Bá Quang nổi giận phát động cuồng phong đao pháp!
Cuồng phong đao pháp quả nhiên bất phàm, một đao nhanh hơn một đao, Đỗ Dự phảng phất như nơi trung tâm gió bão chỉ thấy khoái đao qua đâu là máu thịt tung tóe, rất nhiều chỗ đã thương thấy xương.
Nếu không có Nghi Lâm thì một trận loạn đao này của Điền Bá Quang đã đủ Đỗ Dự ngã quỵ.
Nhưng ở thời khắc sinh tử, nơi ngực Đỗ Dự như có một con sói bất khuất ngửa lên trời hú dài, tranh đấu cùng bão cát, tranh dũng đấu ngoan!
Tiếng hống vang lên, hắn cầm đại đao bổ xuống đầu Điền Bá Quang!
Trong mắt Điền Bá Quang không ngờ lóe lên tia sợ sệt!
Hắn nào ngờ kẻ đi cùng chính mình vẫn khinh thường lại có thể cuồng dã như này!
Nếu sớm biết có hôm nay thì sao phải ép người thái quá chứ?
Hắn luân phiên ác chiến cùng Nhạc Bất Quần và Định Dật sư thái, cuối cùng không địch nổi phải ném kiếm phổ xuống nhếch nhác chạy trốn. Trốn đến tòa lầu này đã là đèn cạn dầu, miễn cưỡng uy hiếp được tiểu thư ở đây thì nghe thấy tiếng gió.
Hắn chỉ có thể đánh cược một phen, phục binh trong chăn thử cho kẻ đến một đòn trí mạng.
Đòn này vồ hụt làm hắn phải đấu với Đỗ Dự đã gần khôi phục trạng thái toàn thịnh.
Vốn còn có thể dùng đao pháp khi ngồi tiến hành phòng ngự nhưng lại bị câu nói của Đỗ Dự ép đến bản thân phải vứt bỏ chỗ mạnh, bác đấu cùng hắn!
Một hệ liệt điềm báo thất bại lần lượt hiện ra trong óc, cuối cùng, Điền Bá Quang chợt hiểu ra một điều: "Ngươi… ngươi giấu cà sa trong nhà cũ Lâm gia, thứ kia là hàng giả!"
Đỗ Dự không đáp một đao chém xuống!
Điền Bá Quang cố nén đau đớn, cũng đâm lại một đao!
Hắn tin đây là đao mạnh nhất trong cuồng phong đao pháp rồi!
Đỗ Dự chết chắc!
Đồng quy vu tận!
Cho đến khi đầu hắn bị chém phăng mảng lớn, hắn vẫn như cũ chết không nhắm mắt nhìn Đỗ Dự, mong chờ Đỗ Dự chết cùng.
Nhưng Đỗ Dự chỉ bị trọng thương, lành lạnh thở hổn hển lấy ra tịch tà kiếm phổ thật nói: "Ngươi đoán không sai! Thứ ngươi và nba cầm đều là hàng giả, hàng thật trên người ta!"
Đỗ Dự ôm lấy Nghi Lâm, cười lạnh: "Nghi Lâm ta lấy giúp ngươi. Nếu không phải ngươi năm phen ba lượt muốn hại nàng thì nàng còn không yêu ta dễ thế. Đại ca, ta tiễn ngươi một đoạn!"
Nhìn thấy Đỗ Dự đánh ngã Điền Bá Quang, Nghi Lâm lúc này yên lòng lại nhưng dược lực bắt đầu phát tác, thân thể mềm nhũn, nỉ non tiến vào lòng Đỗ Dự để nhận ôm ấp!
Điền Bá Quang thấy Nghi Lâm mặc nội y kích dục, ăn cửu tiêu vân ngoại hoàn của hắn lao vào Đỗ Dự ôm ấp, làm ra thần thái kiều mỵ trước kia không bao giờ chịu làm cho hắn chỉ còn kịp tham lam mở to hai mắt, vô cùng oán giận nói: "Gian phu dâm phụ…" rồi bất động.
Có thể ép một đời dâm tặc tức đến kêu to gian phu dâm phụ, khí tuyệt mà vong, Đỗ Dự cũng tính là rất có bản lĩnh.
Đỗ Dự ôm lấy Nghi Lâm vũ mị như nước, đi tới trước người Điền Bá Quang lấy được một thanh chìa khóa.
Thanh chìa khóa này đẹp hơn rất nhiều so với của rắn hổ mang. Bên trên điêu khắc cái tên Điền Bá Quang, tỏa ánh rực rỡ biểu lộ bảo tàng trong đó giá trị không nhỏ.
Đồng thời, Đỗ Dự thu được thông báo: "Ngươi giết chết nhân vật quan trọng Điền Bá Quang (bị thương nghiêm trọng). Độ cống hiến 10% nên giá trị bảo vật Điền Bá Quang rơi ra chỉ có 30% bình thường."
Đỗ Dự thầm vui sướng, 30% vẫn tốt hơn bản thân biến thành chìa khóa nhiều.
Nếu không phải có Nhạc Bất Quần và Định Dật đánh thương nặng Điền Bá Quang, nếu không phải có Nghi Lâm trợ chiến thì hắn đã sớm chết trong tay Điền Bá Quang.
Hắn sử dụng chìa khóa, một tia sáng vàng chớp lên hiện ra một cái rương trước người hắn.
Hắn mở rương ra, vật đầu tiên hắn vớ được là bí tịch võ công!
"Cuồng phong đao pháp" - tàn quyển: do ngươi đánh chết Điền Bá Quang, vật này chắc chắn rơi ra nhưng vì cống hiến không đủ nên chỉ có một nửa công lực của hắn. Ngươi có thể dựa vào bí kíp này thông qua luyện tập gia tăng độ thuần thục, tối đa luyện đến cấp 3.
Cuồng phong đao pháp: kỹ năng cấp D. Cứ tăng một cấp, tốc độ dùng đao tăng 0,1 điểm, thương tổn tăng 5%. Kỹ năng ưu tiên cấp 6, mỗi tăng một cấp tăng 2 điểm ưu tiên.
Đỗ Dự còn có chút khó hiểu với điểm ưu tiên kỹ năng nên tra hỏi hệ thống, sau đó nhận được câu trả lời như sau: điểm ưu tiên kỹ năng là để đánh giá thứ tự phát huy tác dụng khi nhiều kỹ năng gặp nhau. Ví như hàng long thập bát chưởng đánh với thiết sa chưởng thì ai được ưu tiên, hay như dùng độc đối phó Âu Dương Phong thì có phát huy hiệu quả không? Tất cả đều quyết định ở điểm ưu tiên kỹ năng.
Cuồng phong đao pháp này chỉ là cấp D, cũng không cao đến đâu. Điền Bá Quang cũng chỉ là dựa vào một chữ nhanh mới có thanh danh trên giang hồ nhưng là đối với Đỗ Dự mà nói, đao pháp này quả thật giải cái nguy trước mắt cho hắn. Hắn vì không có kỹ năng công kích mà chiến đấu với rắn hổ mang, Điền Bá Quang vô cùng khổ sở.
Cuồng phong đao pháp này cùng vạn lý độc hành Đỗ Dự học có thể phối hợp chiến thuật hoàn mỹ, được lợi không nhỏ.
Có câu múa đao một năm, đâm thương mười năm, luyện kiếm cả đời. Đại đao là vũ khí dễ sử dụng nhất, uy lực ban đầu cũng rất khả quan. Hắn đầy hài lòng thu bí kíp vào lòng.
Trong không gian, nếu không có bí kíp thì dù luyện thế nào cũng không thể luyện thành một môn võ công. Nhưng nếu đã luyện được tầng đầu tiên thì thông qua rèn luyện, tăng thêm độ thuần thục thì có tỷ lệ rất nhỏ tự hành luyện thành đẳng cấp sau. Quá trình này phải xem ngộ tính và cơ duyên cá nhân, đương nhiên tự luyện công cũng có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma, đặc biệt là kỹ năng nội công. Phương thức an toàn nhất vẫn là luyện theo bí kíp, cứ nhìn bí kíp mà đi theo thôi. Như vậy chỉ cần luyện đến thuần thục, tự nhiên sẽ tăng cấp.
Đỗ Dự tiếp tục mò rương, rất nhanh lại lấy ra một bản bí tịch võ công: vạn lý độc hành - tàn quyển, có thể luyện đến cấp 4. Đỗ Dự có chút thất vọng nhưng vạn lý độc hành đã chứng minh tác dụng của nó trong vận động chiến nên cũng tính là thu hoạch đặc biệt. Đỗ Dự bất mãn rõ ràng là Điền Bá Quang luyện vạn lý độc hành đến cấp 7, vì sao bí tịch này chỉ có cấp 4?
Khi tuần tra thì thu được nhắc nhở không gian vì độ cống hiến không đủ, chỉ thu được 50% đẳng cấp bí tịch của Điền Bá Quang. Bởi thế vạn lý độc hành cấp 7 chỉ rơi 4 cấp, cuồng phong đao pháp cấp 5 chỉ rơi 3 cấp.
Đỗ Dự tiếp tục sờ lấy ra một bình ngọc.
Bình ngọc này giá trị không mọn, riêng là chất ngọc óng ánh, thanh thúy nhỏ giọt, dùng cả khối ngọc điêu khắc rỗng thành bình đã thấy tác dụng kéo dài hiệu lực dược hoàn trong đó rồi.
Đây chính là cửu tiêu vân ngoại hoàn Điền Bá Quang đút cho Nghi Lâm!
Cửu tiêu vân ngoại hoàn: 8 viên: giang hồ đại dâm tặc Điền Bá Quang dùng hai mươi bảy loại tình hoa, dược thảo, máu dị thú hỗn hợp chế thành, sau 10 năm thu được 9 viên. Nữ tính dùng thì tình dục tràn đầy, trong 2 giờ tất phải hoan hảo với nam tính nếu không vĩnh viễn mất đi lý trí. Nữ tính thu nhận thể chất mỹ nhân nhận chủ, cứ 7 ngày phải cùng nam tính nhận chủ hoan hảo nếu không sa vào mê loạn. Nhưng sau mỗi lần hoan hảo, âm dương hòa hợp có thể gia tăng công lực, nếu như có công pháp song tu thì hiệu quả càng cao. Vật này là đạo cụ dùng một lần, độ ưu tiên 24 điểm."
Độ ưu tiên quyết định giải dược hay kỹ năng có độ ưu tiên thấp hơn không thể giải được. Cuồng phong đao pháp chỉ có 6 điểm ưu tiên mà xuân dược này lên đến 24 điểm, có thể thấy nó khó giải như nào.
Đỗ Dự tiếp tục sờ.
Ngay trong nháy mắt trước khi kim rương tan biến, hắn cuối cùng lấy được một quyển bí tịch "hoàng đế nội kinh" - sách quý.
"Chẳng lẽ là công pháp nội lực?" Trong đầu Đỗ Dự lập tức vui sướng khôn xiết. Nội lực không chỗ không cần trong các tác phẩm võ hiệp, Quách Tĩnh, Dương Quá, Kiều Phong, Hư Trúc, Trương Vô Kỵ, ai không phải hạng người nội lực thâm hậu chứ?
Nhưng một giây sau, Đỗ Dự liền ngạc nhiên.
Hoàng đế nội kinh - sách quý: tương truyền hoàng đệ đêm ngự thập nữ, nhưng tinh lực thịnh vượng cuối cùng sống đến trăm tuổi. Điền Bá Quang hao phí hết tâm cơ mới trộm được bí tịch này từ Tàng Kinh các của Thiếu Lâm Tự. Sau khi học tập thu được Hiên Viên thái bổ pháp, có thể tu luyện đến cấp 10. Nam nữ dùng công pháp này song song hợp luyện, thái âm bỏ dương, dĩ dương tư âm, có thể đồng thời tăng công lực đôi bên nam nữ.
"Con mẹ nó!" Đỗ Dự sung sướng quát lên: "Thật là chí bảo dâm tặc!"
Hắn luân phiên ác chiến, mỗi lần đều bị thương nên hắn vô cùng hứng thú với công pháp tăng công lực. Từ đẳng cấp tu luyện thì Hiên Viên thái bổ pháp có thể luyện đến cấp 10 này rõ ràng tiền đồ cao xa hơn cước pháp cấp 4, đao pháp cấp 3 nhiều. Mà chỉ riêng cái tên thôi cũng đủ dẫn đến vô hạn liên tưởng!
Cái rương cuối cùng tan biến.
Bình luận truyện