Bách Biến Dạ Hành

Chương 60: Tu luyện ở Vạn Yêu Cốc - 3



Đại Tượng chạy vội tới đá tung hết đống đồ của hắn qua một bên để tránh bị Tử Phong xả trúng. Cả ngôi nhà của Đại Tượng ngay lập tức chìm ngập trong một bãi rác nặng mùi.

Sau khi dọn dẹp tất cả trở lại như cũ, mọi thứ đã được lau dọn sạch sẽ. Đại Tượng mới kéo ghế lại ngồi với Tử Phong rồi nói:

- Tao không có gì để dạy cho mày đâu, những loại cần thiết thì có bọn kia dạy cho mày hết rồi. Nhưng tao có những thứ mà tụi nó không biết, mà có biết cũng không dạy được hà hà.

- Là cái gì?

- Luyện Đan, Trận Pháp, chế tạo trang bị, vũ khí, Pháp Bảo, sử dụng các loại trang thiết bị bổ trợ khác… Đó là những loại đơn giản, mày thích loại nào tao đều có thể truyền được hết.

Tử Phong biết Đại Tượng rất rành về những thứ này, nên hắn cũng phải tận dụng để học một loại hữu ích cho mình mới được. Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tử Phong quyết định học Luyện Đan, vì thấy nó có vẻ mang lại nhiều lợi ích nhất cho hắn. Đặc biệt là những lần bị thương nặng đều nhờ Đan Dược của Đại Tượng mà hắn mới khôi phục mau lẹ. Ngoài ra học được nó thì sẽ còn nhiều loại Đan có tác dụng thần diệu khác nữa.

- Tao chọn học Luyện Đan trước - Tử Phong đưa ra quyết định.

- Biết ngay mày sẽ chọn nó mà - Đại Tượng vỗ tay lên đùi một cái rồi nói - Loại này nghe thì dễ, nhưng thực hành lại vô cùng khó, còn khó hơn cả Trận Pháp nhiều đấy, nhưng có chuyên gia như tao đây thì mày khỏi lo hà hà.

Đã chọn thì học ngay, Đại Tượng thu hết đống đồ vật lộn xộn trong phòng vào nhẫn không gian. Trong tích tắc cả căn phòng đã hoàn toàn trống trải. Đại Tượng sau đó lấy ra một cái Đỉnh lớn rồi nói.

- Trước tiên cần học phương pháp cổ điển nhất, đó là tự thân vận động không nhờ phụ trợ từ phương tiện hiện đại - Đại Tượng lấy ra một đống nguyên liệu rồi nói - Với loại cổ điển thì lâu nhưng chắc chắn và tạo nền tảng vững, vì không có phương tiện nào có thể thay thế hay tạo ra được những loại Đan Dược cao cấp bằng tự thân mình tạo ra cả.

Đại Tượng giảng giải một hồi cách tạo lửa từ Chân Khí bằng cách truyền vào Đỉnh, rồi các cách tinh lọc nguyên liệu, điểu chỉnh nhiệt độ, hòa hợp nguyên liệu, tạo ra thành phẩm thô. Tiếp theo là đủ các phương thức mà Tử Phong nghe đến mù mờ không hiểu gì cả, bởi Đại Tượng nói một hồi liên tục làm Tử Phong không theo kịp nội dung. Chỉ trong một buổi mà Đại Tượng đã yêu cầu Tử Phong phải tạo ra một viên Hóa Hình Đan trong ngày đầu tiên học. Một yêu cầu mà Tử Phong thấy hơi quá cao so với một tên chả biết gì về Luyện Đan như hắn.

- Hóa Hình Đan là thứ cơ bản nhất à? - Tử Phong hỏi, mặc dù biết nó cơ bản nhưng chẳng lẽ lại cơ bản tới mức đem ra làm bài tập đầu tiên.

- Tất nhiên, nó còn dễ hơn loại Đan dược chữa lành vết thương ngoài da đơn giản - Đại Tượng đáp - Chỉ có hai nguyên liệu, dùng để hỗ trợ thân thể tạo ra một Giả Đan thôi, nói chung là con nít vừa học cũng có thể tạo ra được.

Tử Phong gật đầu, vậy mà lần trước tên cẩu tặc lấy ra Hóa Hình Đan mà làm như lấy ra báu vật vậy. Tuy biết nó dễ tạo, nhưng ngờ đâu lại là loại căn bản nhất. Nhưng cũng nhờ vậy nên có thể nói việc hóa thành nhân hình ở Yêu Tộc ở đẳng cấp Yêu Linh là quá dễ dàng rồi. Cho dù là trẻ con Yêu Tộc nếu thích thì chỉ cần có Hóa Hình Đan cơ bản mà ai cũng biết tạo ra là đã có thể hóa nhân hình từ bé.

Biết được điều đó, Tử Phong bắt đầu tiến hành luyện tập từng bước cơ bản của Luyện Đan. Sau hơn nửa ngày đốt cháy không biết bao nhiêu nguyên liệu, Tử Phong mới bắt đầu bước vào quá trình tạo ra Hóa Hình Đan chân chính. Nếu thành công thì Tử Phong có thể vỗ ngực khoe với thiên hạ: ta đây là Luyện Đan Sư được rồi.

Cuối ngày, Đại Tượng ngồi một bên, Tử Phong ngồi đối diện với chiếc Đỉnh nóng hừng vì được sử dụng cả ngày hôm nay.

Tử Phong vận dụng những kiến thức đã học, thuần thục tạo lửa lẫn tinh lọc nguyên liệu một các vô cùng chuẩn xác. Một nhánh cây Linh Thảo và một quả Giả Đan đang được ngọn lửa trong Đỉnh cuốn nhẹ lấy mà không hề khiến nó bị cháy đi.

Đại Tượng nuốt một hơi lạnh, hắn không thể ngờ Tử Phong lại có thể làm được như thế này chỉ trong một ngày tiếp xúc với cách Luyện Đan. Nhìn hai loại nguyên liệu đã được thanh lọc tạp chất một cách tuyệt mỹ, Đại Tượng chỉ biết thốt nên:

- Thiên Tài… mày đúng là Thiên Tài Luyện Đan rồi Kỳ Nhông à.

Tử Phong tập trung đến mức không quan tâm đến lời Đại Tượng nói. Hắn bắt đầu đưa hai loại nguyên liệu kia hòa hợp lại với nhau. Chỉ cần hợp lại và thêm một chút yếu quyết là có thể tạo ra một Hóa Hình Đan hoàn chỉnh.

Khi hai loại nguyên liệu hòa lại làm một, nó dần dần tạo thành một hình tròn xoay đều chậm rãi bên trong Đỉnh.

- Xèo… - Ngay khi sắp thành Đan, bỗng dưng viên Đan sắp hoàn chỉnh ấy liền bị cháy thành một đốm lửa rồi tan thành tro.

Việc xảy ra khiến Tử Phong tròn xoe mắt kinh ngạc, sao đúng phút cuối cùng lại tự dưng bị như vậy. Đại Tượng cũng thở dài nuối tiếc. Dù Đại Tượng nói với Tử Phong Hóa Hình Đan là loại cơ bản, nhưng mới học mà tạo ra được ngay thì chẳng mấy ai làm nổi.

- Không sao, không sao - Đại Tượng vỗ vai an ủi Tử Phong - Chắc hôm nay mày mệt rồi, để hôm sau lại tiếp tục vậy.

Tử Phong gật đầu, hắn không nói gì nhiều, tuy kết quả có hơi thất vọng nhưng dù sao mới ngày đầu tiên đã được như vậy là quá tốt rồi.

-☉-

Ngày đầu tiên học Luyện Đan mà đạt được như vậy thì đúng là quá tốt. Nhưng nếu ngày nào cũng như vậy thì ngược lại hẳn. Tử Phong trong những ngày học Luyện Đan với Đại Tượng, lần nào cũng tới bước cuối cùng thì viên Đan sắp thành hình lại “xèo” một cái rồi cháy ra tro. Lần một lần hai có thể châm chước, nhưng hết lần này tới lần khác thì phải xem lại.

- Thiên tai… mày là Thiên tai Luyện Đan chứ Thiên Tài cái nỗi gì - Đại Tượng không nhịn được nói - Mày chỉ được cái phá hết đống nguyên liệu là giỏi thôi.

Đại Tượng quyết định thay đổi Đan Phương từ Hóa Hình Đan qua Dưỡng Linh Đan. Nguyên nhân chính yếu là nguyên liệu chuẩn bị cho Hóa Hình Đan đã bị Tử Phong đốt sạch mà chưa tạo được viên nào.

Nhưng chuyển qua loại mới, Tử Phong vẫn như cũ, bước thanh lọc nguyên liệu thì vô cùng tốt khiến Đại Tượng hâm mộ không thôi. Nhưng đến bước “đốt đan” thì khiến Đại Tượng phải nổi đom đóm mắt.

- Có phải kiếp trước mày có thù với Đan Dược không? - Đại Tượng cười khổ - Sao mày toàn tới bước cuối cùng đều đốt nó đi hết vậy.

- Tao không biết? Rõ ràng tao làm đúng theo mọi chỉ dẫn, nhưng tới đó thì tự dưng nó “xèo” một cái rồi cháy… Việc này tao không kiểm soát được.

- Thôi được rồi, coi như mày có thù với Luyện Đan nên đừng học nó nữa, sau này chỉ cần tinh lọc nguyên liệu giúp tao là được rồi.

Đại Tượng chuyển qua dạy cho Tử Phong luyện về Trận Pháp. Học Trận Pháp lại dễ hơn Luyện Đan nhiều, vì loại này đa số người tu luyện nào cũng biết bởi có một số trận rất dễ tạo, chỉ cần lập ra một mô hình vận hành năng lượng thì nó đã là một Trận Pháp rồi.

Trận Pháp đầu tiên là trận đơn giản nhất và vô cùng dễ học: Tụ Linh Trận. Một loại trận pháp dùng để tăng cường việc hấp thụ Linh Khí vào người, dùng Linh Thạch để bổ sung Linh Khí nhận được.

Tử Phong rất dễ dàng tạo ra được Tụ Linh Trận, nhưng khi Tụ Linh Trận của Tử Phong bắt đầu vận hành thì:

“Bóc” “Bóc” “Bóc”

Ba viên Linh Thạch tự dưng lại vỡ nát. Đại Tượng trố mắt nhìn, rõ ràng không có gì sai cả, mọi hành động của Tử Phong làm đều chính xác, nhưng khi vận hành lại xảy ra vấn đề.

- Đừng nói với tao là mày cũng có thù với Trận Pháp luôn đấy - Đại Tượng vẫn còn chưa tin vào mắt mình.

- Không phải chứ - Tử Phong mờ mịt không hiểu nguyên do, tại sao hắn lại gặp phải tình trạng này.

Tử Phong quyết chí thực hiện lại, nhưng kết quả vẫn chỉ có một. Mọi thứ đều hoàn thiện như quá trình Luyện Đan, nhưng khi tới bước cuối cùng, chỉ còn một ly nữa là thành công thì nó lại thất bại.

Tử Phong sầm mặt chán nán, Đại Tượng cuối cùng cũng đành phải chấp nhận “mối thù” của Luyện Đan và Trận Pháp đối với Tử Phong.

Vỗ vai Tử Phong an ủi vài câu, Đại Tượng trầm ngâm nói:

- Thôi những thứ khác chắc mày cũng có thù với nó hết nên không học được nữa rồi, hy vọng tới lúc tạo ra Bản Mệnh Pháp Bảo mày không phải gặp tình trạng này.

Tử Phong tuy buồn bã vì không học được những thứ hữu ích từ Đại Tượng. Bây giờ chỉ còn cách học chiến đấu với những người còn lại. Khi Tử Phong nghe nhắc đến Bản Mệnh Pháp Bảo, hắn nhớ đến Minh Nguyệt đã ra đi gần một tháng rồi mà không có tin tức gì nên hỏi Đại Tượng:

- Nguyệt tỷ rốt cuộc sẽ đi bao lâu?

Đại Tượng không có gì để dạy, lại thấy Tử Phong có vẻ buồn nên kéo ghế lại cho cả hai ngồi rồi nói.

- Thực sự tao cũng không biết tỷ ấy sẽ đi bao lâu, bởi khi nào hoàn thành nhiệm vụ thì tỷ ấy sẽ trở về.

- Nhiệm vụ? Nguyệt tỷ nhận nhiệm vụ từ ai sao?

- Lúc trước mày có nghe cẩu tặc hay Tiểu Thanh nói nhóm chúng ta là gì chưa?

Tử Phong nhớ lại lần luyện tập ở gần rừng Khu Vụ, lần đó hắn có nghe mọi Tiểu Thanh nói ra nên trả lời:

- Là săn lùng bảo tàng và… sát thủ.

- Cũng gần giống như thế - Đại Tượng gật đầu rồi nói - Mày còn nhớ lần trước đối diện với Khương Ngọc, khi hắn hỏi chúng ta là ai thì Nguyệt Tỷ đã lấy ra thứ gì không?

Tử Phong ngay lập tức nhớ lại cảnh tượng lúc đó. Tuy lần đó Tử Phong đứng sau nên không thấy hình dáng tấm lệnh bài Minh Nguyệt lấy ra thế nào, nhưng hắn có nghe Khương Ngọc đã bất ngờ rồi nói ra một cái tên.

- Bích Huyết Môn - Tử Phong trả lời - Chúng ta là người của Bích Huyết Môn, tổ chức ngầm lớn nhất Lục Địa Thiên Tước sao?

- Không hẳn vậy - Đại Tượng lắc đầu - Bích Huyết Môn là tổ chức ngầm nên biết rất nhiều thông tin mật, chuyện Đế Quốc Phương Kiều có sừng Ngọc Kỳ Lân và đằng sau Đế Quốc có một cường giả đều là Bích Huyết Môn đưa thông tin cho chúng ta. Nhóm chúng ta thực chất là hợp tác với Bích Huyết Môn để thu lại lợi ích có lợi cho đôi bên. Nhưng để đổi lại thông tin chúng ta cần, thì chúng ta cũng phải thực hiện những yêu cầu của Bích Huyết Môn tựa như lính đánh thuê. Vì có một số mục tiêu của Bích Huyết Môn mà người của chúng không ra muốn lộ diện hay ra tay thì mượn lực bên ngoài như chúng ta là cách tốt nhất.

- Mục tiêu cần tiêu diệt? - Tử Phong cuối cùng cũng đoán ra tại sao mọi người lại được gọi sát thủ.

- Đúng vậy! Tuy nhiên chúng ta vì là hợp tác nên tùy vào mục tiêu như thế nào mà chúng ta có muốn tiêu diệt hay không. Không nhất thiết phải theo lệnh của Bích Huyết Môn.

- Vậy lần này Nguyệt tỷ ra ngoài chính là muốn trao đổi với Bích Huyết Môn - Tử Phong suy nghĩ rồi bất ngờ nói - Đừng nói là vì muốn tìm nguyên liệu để tạo Bản Mệnh Pháp Bảo cho tao mà tỷ ấy phải…

- Ha ha ha ha… mày bớt ảo tưởng đi - Đại Tượng cười lớn tiếng - Đã nói đấy chỉ là một phần nhỏ nguyên nhân thôi, nguyên nhân chính là vì chúng ta cần vào chiến trường viễn cổ. Nhưng hiện cánh cổng ấy đang bị giám sát chặt chẽ, không thể tùy ý đi vào được, chỉ có thể được một thế lực nào đó cử đi mới được vào. Vậy nên Nguyệt Tỷ mới nhờ đến Bích Huyết Môn để tạo cho chúng ta một thân phận giả để đi vào chiến trường viễn cổ.

- Tại sao chúng ta cần vào chiến trường viễn cổ?

- Là thế này, trước kia chúng ta có đi qua Lô Khâu. Sau khi du ngoạn qua một địa điểm thì Nguyệt tỷ phát hiện nơi đó có phần kỳ lạ, nó có chứa một tầng không gian mất ổn định, ngoài ra bên trong nó còn phát ra khí tức cổ xưa nên chúng ta đoán là bảo tàng thượng cổ gì gì đó. Đặc biệt là chỉ có một mình Nguyệt Tỷ cảm ứng được nên có thể nó liên quan gì đó đên thân phận của tỷ ấy nên chúng ta quyết tâm tìm cách đi vào bên trong. Để đi vào đó thì chúng ta cần tìm một loại có thể tạo ra một vết rách không gian nhỏ để đi vào là được, và không gì thích hợp hơn sừng Ngọc Kỳ Lân, bảo vật của ông Hoàng Không Gian cả.

Tử Phong nghe tới đó thì đã hiểu lý do cả nhóm cần sừng Ngọc Kỳ Lân và tham gia vào kỳ đại hội ấy. Thì ra chính là cần sừng Ngọc Kỳ Lân để làm chìa khóa đi vào không gian kia. Còn việc thông tin về sừng Ngọc Kỳ Lân được đưa tới tai cả nhóm chính là nhờ mối quan hệ hợp tác với Bích Huyết Môn.

- Nhưng cuối cùng kết quả lại không như ý - Đại Tượng cười khà khà nói - Đánh đấm cho đã xong còn bị tên Khương Ngọc lừa một vố khiến cả nhóm chúng ta mém chết. Khi rời khỏi Hữu Phần lại nghe ở Lô Khâu mở ra chiến trường viễn cổ khiến bọn này tức muốn lộn ruột. Thật là gian khổ trùng trùng cuối cùng lại chả nhận được gì, ngoài lượm được một con Kỳ Nhông như mày thôi hà hà.

Từ Phong cũng cười khan, đúng là cả hành trình ở Đế Quốc Phương Kiều, từ lúc tham gia đại hội cho tới tử chiến với Khương Ngọc nhưng cuối cùng chỉ là vác thân trọng thương mà rời khỏi đó, trong khi không nhận được lợi ích nào. Vừa thoát ra lại nghe tin bảo tàng mà mọi người đang cố công cố sức để đi vào lại tự dưng mở ra cho ai cũng vào thì đúng là trêu ngươi thật.

- À mà sao mọi người lại biết được chuyện ở Lô Khâu? - Tử Phong thắc mắc, hắn nhớ lúc dưỡng thương ở Vũ Tư Sơn, không một ai ra ngoài kia mà.

Đại Tượng tay chỉ về bàn làm việc bừa bộn gần đó, trên bàn là một cái màn hình hiển thị đủ thứ khiến Tử Phong không đọc được.

- Mạng giả định - Đại Tượng cười nói - Một hệ thống liên lạc thông tin thông qua sự kết nối với nhau của vô số các hệ thống được đặt ở khắp nơi trên Lục Địa (giống mạng internet) Nhờ nó mà nhiều chủng tộc ở Lục Địa có thể liên lạc với nhau một cách dễ dàng, thông tin cũng có thể trao đổi và công khai cho tất cả đều biết.

- Tiện lợi nhỉ - Tử Phong gật gù, mặc dù chả hiểu gì mấy - Dù sao cũng không bằng truyền âm.

- Muốn truyền âm xa như vậy thì được bao nhiêu người có thể làm được? Mạng giả định thì người bình thường cũng có thể sử dụng nên nói chung là tiện lợi hơn nhiều, tuy không được kín đáo nhưng dù sao những thông tin đại trà như chiến trường viễn cổ chúng ta biết được cũng đều nhờ vào nó.

- Vậy Nguyệt Tỷ liên lạc với Bích Huyết Môn cũng nhờ vào thứ này à?

- Bích Huyết Môn tồn tại đâu phải dựa vào những thứ này, chúng có một cách liên lạc ngầm không ai có thể dò ra. Chính vì thế nên Bích Huyết Môn luôn nằm trong bóng tối, cho dù là người cùng tổ chức khi gặp nhau ngoài đời còn không biết ai là ai nữa kìa.

- Như vậy, Nguyệt tỷ làm sao có thể liên lạc với Bích Huyết Môn mà trao đổi?

- Tấm lệnh bài - Đại Tượng nói nhỏ - Nó chính là bí mật. Nếu bạn yêu thích Lol thì không thể bỏ qua bộ truyện Việt Nam . Main cực bá, nhiều gái theo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện