Chương 2458: Trở lại Vân Ẩn Tông
Dịch: Hungprods
Nguồn: bachngocsach
"Đã để sư huynh bận tâm rồi."
Lâm Hiên thấy rõ sự lo lắng trên mặt Long thiếu niên, không kể mục đích của đối phương là gì, nhưng khẳng định sự quan tâm đối với mình là thật, không thể là giả được.
"Là Bắc Hải Chân Quân lệnh cho Tĩnh Không Đại sư đến mời ta..."
"Bắc Hải Chân Quân?"
Lâm Hiên còn chưa nói xong, Long thiếu niên đã giật mình kinh hô lên.
"Sư huynh sao vậy? Chẳng lẽ sư huynh đã từng nghe qua danh xưng của vị tiền bối này?" Lâm Hiên hơi bất ngờ hỏi lại.
"Không những nghe qua mà trước kia nhờ cơ duyên xảo hợp, ta đã từng gặp mặt vị tiền bối này một lần.”
"A?"
Lúc này Lâm Hiên thật sự bất ngờ rồi.
"Đáng tiếc lần đó không phải là bản thể Bắc Hải tiền bối, mà chỉ là một cỗ hóa thân ra ngoài hành tẩu mà thôi. Nhưng thần thông vẫn huyền diệu vô cùng, thực sự hơn xa Tu tiên giả Phân Thần kỳ chúng ta.”
Cái này không phải nói nhảm sao?
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cổ quái, nhất thời cũng không biết nói tiếp thế nào. Tu sĩ Độ Kiếp kỳ siêu phàm thoát tục, mặc dù là thân ngoại hóa thân nhưng thực lực cũng hơn xa Tu tiên giả cảnh giới phía dưới. Sư huynh nói như vậy thà chẳng nói còn hơn.
Hai người im lặng một lát, sau đó vẫn là Long thiếu niên mở miệng trước: "Sư đệ, Bắc Hải Chân Quân vì sao lại gọi ngươi đến, không có... làm khó sư đệ chứ?"
"Sư huynh yên tâm, Bắc Hải Chân Quân gọi ta đến chỉ để trao đổi một ít bảo vật mà thôi." Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Trao đổi bảo vật sao?"
Long thiếu niên giật mình, sư đệ lại có thể giao dịch cùng Tu tiên giả Độ Kiếp kỳ. Cái này mà lộ ra ngoài chỉ e có chút kinh hãi thế tục rồi.
"Đúng vậy."
Lâm Hiên nhẹ gật đầu, nhưng đương nhiên hắn sẽ không nói rõ cụ thể là trao đổi bảo vật gì. Long thiếu niên thấy vậy bèn cười trừ mấy tiếng, tự nhiên không hỏi rõ ngọn nguồn. Dù sao mỗi người đều có bí mật của riêng mình, huống chi lần này còn liên quan đến Tu tiên giả Độ Kiếp kỳ, vậy nên hắn lại càng cẩn thận hơn.
"Sư đệ không sao là tốt rồi."
Hôm nay sư đệ đã bình an trở lại, tất cả những chuyện khác đều không quan trọng nữa.
Hai người trò chuyện một lát, Long thiếu niên định thi lễ cáo từ, nhưng trước khi đứng dậy, hắn bỗng vỗ đầu một cái, tựa như đã nhớ ra điều gì rất quan trọng: "Đúng rồi sư đệ, ngày mai là ngày Tinh Nguyệt thành cử hành đại hội đấu giá. Sư đệ có muốn tham gia không?”
"Tiểu đệ sẽ không tham gia."
Lâm Hiên lắc đầu nói tiếp: "Dư âm của trận quyết chiến vẫn chưa lắng xuống, tạm thời tiểu đệ không nên lộ diện. Nếu sư huynh có hứng thú xin cứ tự nhiên, ta sẽ ở Quý Tân lâu này chờ ngươi."
"Cũng tốt. Mấy ngày này, sư đệ cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi."
Long thiếu niên thấy Lâm Hiên không muốn đi cũng không nhiều lời khuyên bảo. Huống chi giờ đây Lâm Hiên rất nối tiếng, hắn không lộ diện tránh miệng lưỡi dư luận cũng là chuyện hết sức bình thường.
Sau đó Long thiếu niên lại dặn dò vài câu rồi chắp tay cáo từ.
Lâm Hiên đợi Long thiếu niên đi khỏi lầu các của mình mới lật tay lấy ra mấy ngọc bình trắng noãn. Hắn bắt đầu kiểm tra Vạn Niên Linh Nhũ mà lão quái Bắc Hải kia đưa cho mình.
Lâm Hiên vừa mở nắp bình thì hương thơm đã lan ra bốn phía, toàn bộ lượng Linh Nhũ này đều có phẩm chất cực cao. Nếu mình chiết xuất thành công thì linh lực ẩn chứa trong đó chắc chắn sẽ lớn hơn bình Thái Hư Linh Nhũ lần trước rất nhiều.
Trong lòng Lâm Hiên rất vui mừng. Tuy nhiên nơi này hoàn toàn không thích hợp cho việc chiết xuất. Lâm Hiên không muốn chủ quan nhất thời mà để lộ bí mật về Lam Sắc Tinh Hải.
Rút cuộc ngày mai mình có nên tham gia đại hội đấu giá hay không? Điều này thật sự là một vấn đề.
Tuy Lâm Hiên đã từ chối đề nghị của Long thiếu niên, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút ngứa ngáy. Dù sao đấu giá ở Tinh Nguyệt thành rất có tiếng, hơn nữa lần này lại trùng vào dịp chín năm một lần. Nếu mình bỏ qua cơ hội lần này, lần tới nếu muốn tham gia chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy.
Lâm Hiên lấy tay chống cằm, hào quang trong mắt không ngừng lập loè. Nhưng sau một hồi suy nghĩ, hắn đã quyết định không tham gia.
Tài liệu luyện chế Cửu Cung Tu Du Kiếm đã có kẻ thay mình thu thập, như vậy thì mình cần gì phải mạo hiểm tham gia đại hội đấu giá nữa. Dù sao chuyện mình đánh bại Thiên Tuyệt Lão Quái đã gây chấn động rất lớn, cho dù mình có thể thay đổi dung mạo, nhưng thời gian này Tinh Nguyệt thành có vô số cao thủ, sao có thể khẳng định mình không bị phát hiện cơ chứ?
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, mình đã không có nhu cầu cấp thiết thì cũng nên gạt đại hội đấu giá sang một bên.
Trong lòng Lâm Hiên lặng như nước, không có bất cứ tạp niệm gì xuất hiên, hắn an tâm ngồi đợi Long sư huynh trở lại.
Một đêm cứ thế trôi đi.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hiên bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó phất tay bắt lấy truyền âm phù của Long thiếu niên. Vị sư huynh này của mình quả là người chu đáo, trước khi đi còn hỏi lại Lâm Hiên lần nữa xem hắn có muốn đi hay không.
Lâm Hiên lắc đầu rồi dùng truyền âm phù trả lời. Hắn tiếp tục tĩnh tâm ngồi xuống.
Thoáng cái đã qua ba ngày.
Khi Lâm Hiên gặp lại Long thiếu niên đã thấy ngay mặt mũi đối phương tràn đầy vẻ vui mừng. Thì ra trong đại hội đấu giá lần này, đúng là Long thiếu niên đã thu được bảo vật mà hắn đang rất cần.
Đương nhiên sẽ có rất nhiều người tranh đoạt bảo vật trân quý như vậy, cuối cùng Long thiếu niên phải bỏ ra một lượng tinh thạch khổng lồ mới thu được bảo vật kia về tay. Nhưng cái này cũng chẳng tính là gì, trong Tu tiên giới có rất nhiều bảo vật mà có tinh thạch cũng chưa chắc đã có thể mua được. Lần này sư huynh có thể mua được bảo vật đã là cực kỳ may mắn rồi.
Tóm lại, hành trình tới Tinh Nguyệt Thành lần này của bọn họ xem như thập phần hoàn hảo.
Sau đó hai người lập tức âm thầm ly khai Tinh Nguyệt thành. Về phần hứa hẹn của bên thua cuộc thì không cần hai người bọn họ quan tâm. Tinh Nguyệt Thành sẽ tự động phái ra tu sĩ giám sát, với thực lực và danh tiếng của bọn họ thì trừ phi Thiên Tuyệt môn muốn tan thành mây khói, nếu không tuyệt không dám làm trái điều kiện đã đưa ra.
Mấy ngày sau.
Hai đạo kinh hồng phá không bay ngang qua bầu trời, tốc độ nhanh như điện chớp. Một dãy núi bao la mờ mịt đã xuất hiện trước mắt, hôm nay Lâm Hiên và Long thiếu niên đã tiến vào dãy núi Vân Ẩn.
Hai đạo độn quang chậm lại rồi ngừng hẳn, người đứng bên trái chính là Lâm Hiên, bên cạnh là thiếu niên họ Long tóc bạc trắng. Giờ đây sắc mặt Long thiếu niên hoàn toàn đối lập với lúc hai người bọn họ bắt đầu rời khỏi Vân Ẩn tông đi tới Tinh Nguyệt thành, trên mặt hắn tràn ngập vẻ vui mừng xúc động.
Long thiếu niên thấy khoảng cách tới Vân Ẩn Sơn không còn xa liền vung tay áo lên, một đạo hỏa quang bay vút về phía trước, rất nhanh đã biến mất sau màn sương mù nồng đậm, không thấy tung tích.
"Sư huynh làm gì vậy?"
"Ha ha. Lần này sư đệ đã lập đại công cho tông môn, cứ yên lặng trở lại e rằng có chút không hợp lý cho lắm." Long thiếu niên mỉm cười nói.
Lâm Hiên lắc lắc đầu, cũng không có ý phản đối, theo sau Long thiếu niên bay về phía tổng đà Vân Ẩn tông.
Sau thời gian ước chừng dùng cạn một chén trà, đột nhiên có vô số đạo độn quang đủ mọi màu sắc từ phía xa bay tới. Số lượng cực kỳ đông đảo, chỉ sợ phải có hơn vạn người. Xem ra toàn bộ Tu tiên giả có tu vi ngoài Ngưng Đan kỳ của bổn môn đã ra nghênh đón.
Lâm Hiên ngoại trừ kinh ngạc cũng chỉ có kinh ngạc, tông môn phô trương lần này cũng quá lớn a.
Long thiếu niên vốn cũng ngẩn ngơ, nhưng lập tức cười lớn quay đầu nói với Lâm Hiên.
"Đi thôi, Lâm sư đệ."
Tuy Lâm Hiên thấy có chút chuyện bé xé ra to, nhưng việc đã đến nước này thì hắn cũng chỉ có thể tiến lên mà thôi.
Giây lát sau, hai bên đã gặp nhau. Chỉ thấy hơn vạn Tu tiên giả nhanh chóng tách ra tành một lối đi ở giữa, sau đó cùng lúc khom người thi lễ về phía Lâm Hiên, trăm ngàn cái miệng đồng thanh hô to: "Chúng đệ tử Vân Ẩn Tông cung nghênh Lâm trưởng lão hồi tông. Lâm trưởng lão thần công vô địch, cao thủ đệ nhất Phân Thần kỳ, danh chấn Hàn Long giới."
Bình luận truyện