Bách Luyện Thành Tiên
Quyển 7 - Chương 2633: Ô đại thiếu gia (2)
Đên tột cùng là ai đang la hét inh ỏi ngoài kia?
Lâm Hiên ngoại trừ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc. Phải biết rằng, với uy danh hôm nay, nói là thường ngày đệ tử Vân Ẩn tông tôn sùng hắn như thần cũng chưa đủ. Ngay cả Ngân Đồng nữ tử cùng thiếu niên họ Long, hai vị Thái Thượng trưởng lão này đối với hắn cũng khách khí vô cùng.
Mà ở khu vực trọng yếu của tông môn, người bình thường tuyệt đối không được tùy ý ra vào.
Có thể xuất hiện ở đây, không phải đệ tử bản môn thì cũng là những kẻ có quan hệ không tầm thường với Vân Ẩn tông. Những người như vậy, theo lý là bạn chứ không phải địch, sao lại đi nhục mạ chính mình?
Với lòng dạ của Lâm Hiên, biểu lộ cũng có chút kinh ngạc, mà Ngân Đồng nữ tử ở một bên lại hiện lên vẻ xấu hổ không thôi.
Hai người liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn là thiếu niên họ Long giảng giải: "Khục, sư đệ bỏ qua cho, thân phận của Ô đại thiếu này không phải chuyện đùa. Lúc nào cũng hành động hung hăng càn quấy như vậy..."
"Ô đại thiếu?"
Lâm Hiên nhướng mày, xác thực chưa từng nghe qua cái tên này, sau đó hắn nở nụ cười: "Sư huynh nói như vậy, chắc hẳn kẻ này phải có chút lai lịch, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
Thấy Lâm Hiên không tỏ ra giận dữ, Ngân Đồng nữ tử cùng thiếu niên họ Long đều thở ra một hơi. Bọn hắn sợ nhất là Lâm Hiên thực lực hơn xa tu sĩ cùng giai, cho nên tâm cao khí ngạo, không chịu được điểm khuất nhục, liều lĩnh đi ra, khiến cho cục diện không thể vãn hồi.
Phải biết rằng vị thiếu gia họ Ô này thực lực tạm thời không nhắc đến, chỉ riêng thế lực phía sau hắn, khẳng định là Vân Ẩn tông tuyệt đối không trêu chọc nổi.
Chính là hậu nhân duy nhất ở thế tục của Hỏa Linh lão tổ.
Hỏa Linh lão tổ, luận về thân phận hay thực lực, mặc dù không thể so sánh với Hàn Long chân nhân, nhưng cũng là một trong những cường giả Độ Kiếp kỳ của giới diện này. Tồn tại như thế so với Thiên Tuyệt lão quái ngày đó hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Vân Ẩn tông đương nhiên không dám đắc tội.
Lại nói vị Ô đại thiếu này cùng với Lâm Hiên không oán không cừu, hai người thậm chí còn chưa từng gặp mặt. Nhưng tục ngữ có câu, tiền tài gây họa, kỳ thực danh khí cũng chẳng khác là bao.
Trận chiến ở Tinh Nguyệt thành trăm năm trước, Lâm Hiên đánh bại Thiên Tuyệt lão quái. Vì vậy, danh hào đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ ở Hàn Long giới vô cùng vang dội. Có được danh khí như vậy, dĩ nhiên mang đến rất nhiều chỗ tốt, chẳng hạn như sự phát triển vượt bậc của Vân Ẩn tông ngày nay.
Nhưng sự tình có lợi thì cũng có hại, với danh tiếng như vậy,tu sĩ phân Thần kỳ khác ngoài hâm mộ ra thì cũng chẳng dám làm gì, nhưng không có nghĩa vị Ô thiếu gia này cũng sợ hãi. Trăm năm trước, thời điểm Lâm Hiên quyết đấu Thiên Tuyệt lão quái thì vị Ô đại thiếu này đang bế quan trùng kích bình cảnh Phân Thần hậu kỳ. Lúc hắn đi ra thì hết thảy mọi chuyện đã kết thúc.
Nhưng vừa xuất quan đã thấy khắp Tu Tiên giới bàn luận chuyện này, danh khí Lâm Hiên như sấm nổ bên tai, nói vậy tuyệt đối không hề khoa trương.
Vậy là vị Ô đại thiếu này cảm thấy bất mãn.
Phải biết rằng sau lưng hắn còn có Hỏa Linh lão tổ, mà Ô đại thiếu mặc dù có chút chơi bời lêu lổng, lại thêm tính tình kiêu ngạo, nhưng tư chất quả thực không tầm thường. Hắn cũng cực kỳ chăm chỉ tu luyện, điểm này, ngay cả Hỏa Linh lão tổ cũng phải khen ngợi không thôi.
Vốn hắn tự cho mình là cao thủ hàng đầu, thậm chí còn có ý định, sau khi trùng kích bình cảnh thành công sẽ khiêu chiến Thiên Tuyệt lão quái.
Danh xưng đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ của giới diện này, hắn thèm khát đã lâu.
Nhưng bởi cơ duyên xảo hợp, đúng vào thời điểm bế quan mấu chốt, Lâm Hiên lại đả bại Thiên Tuyệt lão quái. Cục tức này, Ô đại thiếu ngang ngược càn quấy làm sao có thể nuốt trôi.
Thiên Tuyệt lão quái đã bị đánh bại, cho nên mục tiêu của hắn dĩ nhiên biến thành Lâm Hiên.
Vì vậy tên này, một là không làm, đã làm phải làm đến cùng, dứt khoát đi đến tổng đà Vân Ẩn tông, muốn cùng Lâm Hiên sống mái một trận. Vấn đề là Lâm Hiên khi đó đã đi Băng Hải giới.
Ban đầu, Ô đại thiếu đương nhiên không tin, cho rằng Lâm Hiên sợ hắn, thậm chí còn cưỡng ép xông vào. Điều này không khỏi làm Vân Ẩn tông quá mất mặt.
Mặc dù biết vị Ô đại thiếu này không thể trêu chọc, nhưng đối mặt với tình huống này, Ngân Đồng nữ tử vẫn phải ra tay. Hai người cùng là Phân Thần hậu kỳ, cảnh giới tương đương, nhưng Ô đại thiếu có thân gia phong phú, lại thêm thần thông không tầm thường, Ngân Đồng nữ tử rất nhanh đã bại trận. Sau đó Ô đại thiếu xông vào Vân Ẩn tông, tìm kiếm tung tích Lâm Hiên.
Nhưng Lâm Hiên đã đi rồi, hắn làm sao tìm được cơ chứ?
Cũng may tên này không phải kẻ tính tình bạo ngược, mặc dù lớn tiếng mắng Lâm Hiên nhát gan như chuột, nhưng cũng không lạm sát kẻ vô tội.
Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa chấm dứt, hắn vốn là kẻ hiếu thắng, từ đó về sau, cứ cách một đoạn thời gian lại đến Vân Ẩn tông tìm Lâm Hiên.
Ngăn cản không được, sau lưng vị thiếu gia này là lão tổ Độ Kiếp kỳ, ai dám lỗ mãng cơ chứ?
Huống chi Ô đại thiếu bản tính không xấu, tuy gây ra rất nhiều phiền toán cho Vân Ẩn tông, nhưng ít ra khi không tìm thấy Lâm Hiên, hắn cũng không giận cá chém thớt mà diệt sát đám Tu Tiên giả bổn phái.
Vì vậy Ngân Đồng nữ tử dứt khoát hạ pháp dụ, nếu vị thiếu gia này lại đến, cũng không cần ngăn trở.
"Thì ra là thế."
Sau khi nghe hai người kể lại, Lâm Hiên cuối cùng đã rõ ngọn nguồn sự tình. Trên mặt hắn lộ vài phần do dự, qua mấy nhịp thở mới ngẩng đầu lên.
"Bất kể thế nào, vị đại thiếu gia này hôm nay đã đến tận cửa, chúng ta cũng chỉ còn cách đi ra tiếp đón."
Phải biết rằng việc Lâm Hiên hồi tông thu hút ngàn vạn ánh mắt trông vào. Phủ nhận không được, trốn cũng chẳng xong, huống chi Lâm Hiên căn bản cũng không có ý định làm như vậy.
"Tốt, Bất quá lát nữa Ô đại thiếu muốn quyết đấu..." Thiếu niên họ Long có chút lo lắng nói.
Tu Tiên giả như Lâm Hiên, tất nhiên là nhân vật mắt cao hơn trán. Nếu một lời không hợp, động thủ luận bàn thì không sao, chỉ sợ là Lâm Hiên ra tay không có chừng mực, lại gây họa cho bổn môn...Lửa giận của Hỏa Linh lão tổ, Vân Ẩn tông đúng là không thể thừa nhận nổi.
"Sư huynh yên tâm, trong lòng Lâm mỗ hiểu rõ."
Lâm Hiên đương nhiên minh bạch trong lòng đối phương đang lo lắng điều gì. Hắn mỉm cười trấn an, sau đó toàn thân nổi lên thanh mang, từ đại điện bay vút ra.
Thiếu niên họ Long cùng Ngân Đồng nữ tử liếc nhìn nhau một cái, cũng vội vào theo sau.
Độn quang của Lâm Hiên cực kỳ nhanh chóng, thoáng cái đã thấy một thân ảnh hiện ra trước mắt.
Lâm Hiên ngoại trừ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc. Phải biết rằng, với uy danh hôm nay, nói là thường ngày đệ tử Vân Ẩn tông tôn sùng hắn như thần cũng chưa đủ. Ngay cả Ngân Đồng nữ tử cùng thiếu niên họ Long, hai vị Thái Thượng trưởng lão này đối với hắn cũng khách khí vô cùng.
Mà ở khu vực trọng yếu của tông môn, người bình thường tuyệt đối không được tùy ý ra vào.
Có thể xuất hiện ở đây, không phải đệ tử bản môn thì cũng là những kẻ có quan hệ không tầm thường với Vân Ẩn tông. Những người như vậy, theo lý là bạn chứ không phải địch, sao lại đi nhục mạ chính mình?
Với lòng dạ của Lâm Hiên, biểu lộ cũng có chút kinh ngạc, mà Ngân Đồng nữ tử ở một bên lại hiện lên vẻ xấu hổ không thôi.
Hai người liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng vẫn là thiếu niên họ Long giảng giải: "Khục, sư đệ bỏ qua cho, thân phận của Ô đại thiếu này không phải chuyện đùa. Lúc nào cũng hành động hung hăng càn quấy như vậy..."
"Ô đại thiếu?"
Lâm Hiên nhướng mày, xác thực chưa từng nghe qua cái tên này, sau đó hắn nở nụ cười: "Sư huynh nói như vậy, chắc hẳn kẻ này phải có chút lai lịch, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
Thấy Lâm Hiên không tỏ ra giận dữ, Ngân Đồng nữ tử cùng thiếu niên họ Long đều thở ra một hơi. Bọn hắn sợ nhất là Lâm Hiên thực lực hơn xa tu sĩ cùng giai, cho nên tâm cao khí ngạo, không chịu được điểm khuất nhục, liều lĩnh đi ra, khiến cho cục diện không thể vãn hồi.
Phải biết rằng vị thiếu gia họ Ô này thực lực tạm thời không nhắc đến, chỉ riêng thế lực phía sau hắn, khẳng định là Vân Ẩn tông tuyệt đối không trêu chọc nổi.
Chính là hậu nhân duy nhất ở thế tục của Hỏa Linh lão tổ.
Hỏa Linh lão tổ, luận về thân phận hay thực lực, mặc dù không thể so sánh với Hàn Long chân nhân, nhưng cũng là một trong những cường giả Độ Kiếp kỳ của giới diện này. Tồn tại như thế so với Thiên Tuyệt lão quái ngày đó hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Vân Ẩn tông đương nhiên không dám đắc tội.
Lại nói vị Ô đại thiếu này cùng với Lâm Hiên không oán không cừu, hai người thậm chí còn chưa từng gặp mặt. Nhưng tục ngữ có câu, tiền tài gây họa, kỳ thực danh khí cũng chẳng khác là bao.
Trận chiến ở Tinh Nguyệt thành trăm năm trước, Lâm Hiên đánh bại Thiên Tuyệt lão quái. Vì vậy, danh hào đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ ở Hàn Long giới vô cùng vang dội. Có được danh khí như vậy, dĩ nhiên mang đến rất nhiều chỗ tốt, chẳng hạn như sự phát triển vượt bậc của Vân Ẩn tông ngày nay.
Nhưng sự tình có lợi thì cũng có hại, với danh tiếng như vậy,tu sĩ phân Thần kỳ khác ngoài hâm mộ ra thì cũng chẳng dám làm gì, nhưng không có nghĩa vị Ô thiếu gia này cũng sợ hãi. Trăm năm trước, thời điểm Lâm Hiên quyết đấu Thiên Tuyệt lão quái thì vị Ô đại thiếu này đang bế quan trùng kích bình cảnh Phân Thần hậu kỳ. Lúc hắn đi ra thì hết thảy mọi chuyện đã kết thúc.
Nhưng vừa xuất quan đã thấy khắp Tu Tiên giới bàn luận chuyện này, danh khí Lâm Hiên như sấm nổ bên tai, nói vậy tuyệt đối không hề khoa trương.
Vậy là vị Ô đại thiếu này cảm thấy bất mãn.
Phải biết rằng sau lưng hắn còn có Hỏa Linh lão tổ, mà Ô đại thiếu mặc dù có chút chơi bời lêu lổng, lại thêm tính tình kiêu ngạo, nhưng tư chất quả thực không tầm thường. Hắn cũng cực kỳ chăm chỉ tu luyện, điểm này, ngay cả Hỏa Linh lão tổ cũng phải khen ngợi không thôi.
Vốn hắn tự cho mình là cao thủ hàng đầu, thậm chí còn có ý định, sau khi trùng kích bình cảnh thành công sẽ khiêu chiến Thiên Tuyệt lão quái.
Danh xưng đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ của giới diện này, hắn thèm khát đã lâu.
Nhưng bởi cơ duyên xảo hợp, đúng vào thời điểm bế quan mấu chốt, Lâm Hiên lại đả bại Thiên Tuyệt lão quái. Cục tức này, Ô đại thiếu ngang ngược càn quấy làm sao có thể nuốt trôi.
Thiên Tuyệt lão quái đã bị đánh bại, cho nên mục tiêu của hắn dĩ nhiên biến thành Lâm Hiên.
Vì vậy tên này, một là không làm, đã làm phải làm đến cùng, dứt khoát đi đến tổng đà Vân Ẩn tông, muốn cùng Lâm Hiên sống mái một trận. Vấn đề là Lâm Hiên khi đó đã đi Băng Hải giới.
Ban đầu, Ô đại thiếu đương nhiên không tin, cho rằng Lâm Hiên sợ hắn, thậm chí còn cưỡng ép xông vào. Điều này không khỏi làm Vân Ẩn tông quá mất mặt.
Mặc dù biết vị Ô đại thiếu này không thể trêu chọc, nhưng đối mặt với tình huống này, Ngân Đồng nữ tử vẫn phải ra tay. Hai người cùng là Phân Thần hậu kỳ, cảnh giới tương đương, nhưng Ô đại thiếu có thân gia phong phú, lại thêm thần thông không tầm thường, Ngân Đồng nữ tử rất nhanh đã bại trận. Sau đó Ô đại thiếu xông vào Vân Ẩn tông, tìm kiếm tung tích Lâm Hiên.
Nhưng Lâm Hiên đã đi rồi, hắn làm sao tìm được cơ chứ?
Cũng may tên này không phải kẻ tính tình bạo ngược, mặc dù lớn tiếng mắng Lâm Hiên nhát gan như chuột, nhưng cũng không lạm sát kẻ vô tội.
Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa chấm dứt, hắn vốn là kẻ hiếu thắng, từ đó về sau, cứ cách một đoạn thời gian lại đến Vân Ẩn tông tìm Lâm Hiên.
Ngăn cản không được, sau lưng vị thiếu gia này là lão tổ Độ Kiếp kỳ, ai dám lỗ mãng cơ chứ?
Huống chi Ô đại thiếu bản tính không xấu, tuy gây ra rất nhiều phiền toán cho Vân Ẩn tông, nhưng ít ra khi không tìm thấy Lâm Hiên, hắn cũng không giận cá chém thớt mà diệt sát đám Tu Tiên giả bổn phái.
Vì vậy Ngân Đồng nữ tử dứt khoát hạ pháp dụ, nếu vị thiếu gia này lại đến, cũng không cần ngăn trở.
"Thì ra là thế."
Sau khi nghe hai người kể lại, Lâm Hiên cuối cùng đã rõ ngọn nguồn sự tình. Trên mặt hắn lộ vài phần do dự, qua mấy nhịp thở mới ngẩng đầu lên.
"Bất kể thế nào, vị đại thiếu gia này hôm nay đã đến tận cửa, chúng ta cũng chỉ còn cách đi ra tiếp đón."
Phải biết rằng việc Lâm Hiên hồi tông thu hút ngàn vạn ánh mắt trông vào. Phủ nhận không được, trốn cũng chẳng xong, huống chi Lâm Hiên căn bản cũng không có ý định làm như vậy.
"Tốt, Bất quá lát nữa Ô đại thiếu muốn quyết đấu..." Thiếu niên họ Long có chút lo lắng nói.
Tu Tiên giả như Lâm Hiên, tất nhiên là nhân vật mắt cao hơn trán. Nếu một lời không hợp, động thủ luận bàn thì không sao, chỉ sợ là Lâm Hiên ra tay không có chừng mực, lại gây họa cho bổn môn...Lửa giận của Hỏa Linh lão tổ, Vân Ẩn tông đúng là không thể thừa nhận nổi.
"Sư huynh yên tâm, trong lòng Lâm mỗ hiểu rõ."
Lâm Hiên đương nhiên minh bạch trong lòng đối phương đang lo lắng điều gì. Hắn mỉm cười trấn an, sau đó toàn thân nổi lên thanh mang, từ đại điện bay vút ra.
Thiếu niên họ Long cùng Ngân Đồng nữ tử liếc nhìn nhau một cái, cũng vội vào theo sau.
Độn quang của Lâm Hiên cực kỳ nhanh chóng, thoáng cái đã thấy một thân ảnh hiện ra trước mắt.
Bình luận truyện