Chương 14: Chương 14
Cố Ninh cũng không nghĩ tới, tình tiết này lại sụp đổ lợi hại như vậy, người cứu nữ chính làm sao có thể trở thành nam phụ pháo hôi?
Cũng là sau khi nhìn thấy Lục Tắc cứu Nghê Chức, cô liền nghe được trong đầu truyền đến âm thanh hệ thống.
Nhiệm vụ của cô rõ ràng đã thất bại.
Trong nguyên tác, nam nữ chính vốn nên ở bên nhau, cô vẫn chưa thể chia tay thành công với nam chính, bởi vậy bị phán quyết nhiệm vụ thất bại.
Tuy rằng còn có một nhiệm vụ tác hợp nam nữ chính ở cùng một chỗ chờ hoàn thành, nhưng cô đối với việc này cũng không ôm hy vọng, rất rõ ràng, tình huống hiện tại đã giống như những người làm nhiệm vụ trước kia đã trải qua.
Vô luận làm như thế nào, nam chính chính là không thích nữ chính, cũng không muốn cùng cô ấy ở cùng một chỗ, nếu như cô tiếp tục mạnh mẽ tác hợp mà nói, chỉ có thể đẩy nhanh quá trình thế giới sụp đổ mà thôi.
Bất quá, sự khác biệt duy nhất giữa cô và những người làm nhiệm vụ khác cũng chính là nam chính không chia tay với Bạch Nguyệt Quang.
Cô có chút không hiểu vì sao nam chính lại cố chấp không chịu chia tay như vậy, trước tiên không đề cập đến thế giới nguyên tác, cho dù là nam chính mà những người làm nhiệm vụ khác gặp phải cũng không chấp nhất với Bạch Nguyệt Quang, thậm chí ngay cả tình tiết kết giao cũng không phát sinh.
Cho nên, cô hoài nghi có phải là mình làm sụp đổ nhân vật hay không, lại vừa vặn chọc trúng điểm nam chính thích?
Cố Ninh nghĩ không ra, nhưng đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là đây là một quyển văn tình ngôn tình chủ đạo a, nam nữ chính không nói chuyện yêu đương, nội dung kịch bản liền sụp đổ, thế giới này cũng sẽ theo đó sụp đổ.
Vậy cô từ tương lai xuyên trở về thế giới tương lai sẽ sụp đổ này cũng không có ý nghĩa gì, hết lần này tới lần khác còn không thể rời đi.
Tâm tình Cố Ninh khó tránh khỏi không tốt.
Bởi vậy, trong khoảng thời gian kế tiếp Cố Ninh đều có chút lo lắng.
Gần giáng sinh, trường học đã sớm được nghỉ, nhưng Tần Lộc lại bố trí nhiệm vụ vẽ tranh cho cô, Bạch Túc phụ trách giám sát việc học của cô, ngay cả đi làm cũng mang theo cô cùng đi.
Cố Ninh ở nhà nhàn rỗi cũng không có việc gì, cũng không có phản đối.
Cũng là sau khi đến công ty Bạch Túc, Cố Ninh mới phát hiện Lục Tắc thế nhưng lại thường xuyên tới đón Nghê Chức tan tầm.
Hai người bọn họ hẳn là quen biết lúc thiếu chút nữa bị tai nạn xe cộ, không nghĩ tới quan hệ tiến triển nhanh như vậy, Lục Tắc đây là coi trọng nữ chính?
Khi nhìn thấy Lục Tắc theo đuổi Nghê Chức như thế nào, Cố Ninh mới càng thêm xác định lúc trước Lục Tắc theo đuổi cô cũng chỉ vì muốn đối nghịch với Bạch Túc, cũng không có ý thích cô, điểm này cũng không giống trong sách, khó trách lần đó ở khách sạn hắn ta không chạm vào cô.
Hoa hoa công tử Lục Tắc cũng chỉ là hư danh, thực tế dường như còn rất trong sáng, sẽ tặng quà cho Nghê Chức, lúc nói chuyện với cô ấy ánh mắt tựa hồ cũng có ánh sáng, còn rất nhu thuận, Cố Ninh cảm thấy giống như chưa bao giờ quen biết hắn ta.
Mà thái độ của Nghê Chức đối với ân nhân cứu mạng Lục Tắc này cũng tốt đến kỳ lạ, Cố Ninh đối với sự phát triển này cũng vô lực cứu vãn, chỉ hy vọng cốt truyện sụp đổ chậm một chút, miễn cho thế giới này lại sớm sụp đổ.
Bất quá, thế giới này đều đã hỏng không dưới mười lần, nhiệm vụ của cô thất bại cũng là đi theo vết xe đổ của những người tiền nhiệm mà thôi, áp lực tâm lý ngược lại không có.
Hôm nay, đã đến giờ tan tầm, Cố Ninh nhìn Lục Tắc bên ngoài lại tới đón Nghê Chức tan tầm, hai người nhìn nhau mà cười, rất hài hòa cùng nhau mà đi.
Cố Ninh lo lắng nhìn, thở dài, trán đặt trên cửa sổ thủy tinh văn phòng, sầu đến mức lấy đầu đập vào cửa sổ.
Đây là lần đầu tiên cô thất bại nhiệm vụ, sau khi thất bại sẽ khấu trừ tiền lương, bởi vì độ khó của thế giới nhiệm vụ này rất cao, cho nên thù lao cũng rất cao, khấu trừ rất khó chịu.
Hơn nữa, còn muốn tận mắt nhìn thấy thế giới này sụp đổ, những người sống này cũng sẽ lần lượt biến mất, nói như thế nào cũng có chút tàn nhẫn.
Nhưng nhiệm vụ đã thất bại, cũng chỉ có chờ sau khi sụp đổ, những người làm nhiệm vụ khác quay ngược lại thời gian và không gian để khởi động lại thế giới.
Ngay khi cô lại nhịn không được thở dài, một bàn tay bỗng nhiên chắn ở giữa trán cô và cửa sổ thủy tinh, cô mơ màng nghiêng đầu, liền đối diện với đôi mắt hiện lên một chút ý cười ôn nhu của Bạch Túc.
"Đầu không đau sao?"
Lúc này Cố Ninh mới cảm thấy hành vi này có chút ngốc nghếch, vội vàng ngồi thẳng người, có chút ai oán nhìn hắn một cái.
Tất nhiên là đau rồi! Cô sắp đau đầu đến chết rồi!
Nếu hắn có thể phối hợp với cô diễn tốt theo cốt truyện, cùng nữ chính ở cùng một chỗ, thì làm sao có nhiều chuyện như vậy?
Cố Ninh nghĩ, trong đầu lại đột nhiên hiện lên cái gì đó, không khỏi quay đầu nhìn Bạch Túc.
Bug lớn nhất trên thế giới này chính là Bạch Túc đúng không?
Hồi tưởng lại, những tình tiết khác đều không thay đổi nhiều, nhưng liên quan đến Bạch Túc liền sụp đổ đến long trời lở đất rối tinh rối mù, hơn nữa trong thế giới nhiệm vụ trước kia cũng là hắn không chịu cùng nữ chính ở cùng một chỗ, hủy thế giới cũng không chịu.
Đây có phải là đại biểu hắn đã thức tỉnh ý thức bản thân, hơn nữa ý thức của mình quá mạnh, hoàn toàn áp chế sức mạnh của cốt truyện?
Trái tim Cố Ninh đập thình thịch, càng nghĩ càng có khả năng này, liền nhanh chóng đem suy đoán này báo cáo cho hệ thống, hy vọng cấp trên có thể ngẫm lại đối sách.
Nếu đúng là như vậy, mọi thứ sẽ gặp rắc rối.
"Đang suy nghĩ gì vậy?" Thanh âm Bạch Túc ôn nhu, ánh mắt lại hơi nguy hiểm.
Đang suy nghĩ làm thế nào để cho hắn và nữ chính ở cùng một chỗ a.
Cố Ninh ho nhẹ một tiếng, không biết vì sao có chút chột dạ, chuyển đề tài: "Không có gì, chính là cảm thấy công việc của anh hình như rất vất vả nha?"
Bạch Túc nói, "Không vất vả.
Tối nay em muốn ăn gì?"
Lúc này vừa lúc trợ lý Từ Đặc cầm hợp đồng tiến vào tìm Bạch tổng ký tên, liền nghe thấy bọn họ đối thoại.
Giọng nói của cô gái ngọt ngào yếu đuối, một hơi đọc một đống tên món ăn, còn hào hứng bừng bừng nói: "Tối nay chúng ta cũng cùng nhau nấu cơm sao?"
Bạch Túc ký xong chữ, ngẩng đầu nhìn cô, cười như không cười: "Cùng nhau làm?"
Ánh mắt Cố Ninh lay động, cũng biết tài nấu nướng của mình không tốt, ho nhẹ một tiếng: "Anh nấu cơm, em giám sát anh, có vấn đề gì không?"
Bạch Túc gật gật đầu, đem hợp đồng đưa lại cho trợ lý Từ Đặc, ngữ khí sủng nịch: "Rất hợp lý."
Cẩu độc thân Từ Đặc hoảng hốt cầm hợp đồng đi ra ngoài.
Mẹ nó đâu hợp lý chứ?
Quả thực mất hết lương tâm!
Cậu chỉ đến ký tên không muốn ăn thức ăn cho chó a!.
Bình luận truyện