Băng Hỏa Ma Trù

Chương 42: Uy hiếp nữ thần tế tự ( Hạ )



Niệm Băng lúc này tâm thần cũng đã khôi phục một chút, khẽ cười nói: " Cám ơn cái gì, phải là ta cảm tạ ngươi mới đúng a! Cô nương, đóng cửa đi. Tái kiến! ". Nói xong, hắn xấu hổ rời khỏi Thủy Hóa Thiết Khí Phô, rồi đem tâm thần đè nén trong băng hỏa đồng nguyên ma pháp, lúc này mới ổn định trở lại.

Phượng Nữ nhìn bóng lưng Niệm Băng từ từ rời xa, không nhịn được bật cười, " Tiểu tử ngốc, đường đường là truyền nhân của Quỷ Trù lại đi chặt củi cho người, thật thấy thiệt thòi cho hắn. Bất quá, hắn thật sự là ngốc một cách đáng yêu. Nếu ta đem hắn trở về, không biết mấy vị trưởng lão sẽ nghĩ như thế nào, trù nghệ của hắn quả thực tinh trạm a! ".

Rời khỏi Thủy Hóa Thiết Khí Phô, Niệm Băng không trực tiếp về Thanh Phong Trai, mình vốn đã trải qua ba ngày ước định không biết ma pháp sư công hội còn có thể nhận mình vào không, bất luận nói thế nào cũng phải đến đó một chuyến đã, chỉ cần có thể vào tư liệu thất của bọn họ đọc một chút, bằng vào trí nhớ của mình, một lần như vậy là đủ rồi, sau này không cần tới nơi này cũng được. Nhiều nhất là sau một tháng, sẽ rời khỏi Băng Tuyết thành, đi tới địa điểm tiếp theo. Bởi vì có mối hận Băng Thần tháp trong lòng, hắn mới không muốn vì Băng Nguyệt đế quốc làm bất cứ điều gì, cho dù chỉ là làm cho ma pháp sư công hội của Băng Nguyệt đế quốc. Đả kích lúc thưở nhỏ, khiến Niệm Băng bản tính lương bạc, hết thảy đều lấy mình làm trung tâm, ngoại trừ vì báo thù mà phải đề cao năng lực bản thân và truy cầu trù nghệ đỉnh phong, hắn không muốn làm điều gì khác cả.

Băng Tuyết thành rốt cục đã giải cấm, trên đường cái rõ ràng đã náo nhiệt trở lại, dân chúng mấy ngày nay bởi vì phong thành mà không dám xuất môn, lúc này đều đi mua hàng hóa trong các cửa hàng trong thành, nhất là các cửa hàng kinh doanh dân sinh dụng phẩm, lúc này thêm đông đúc. Cảm thụ cảnh tượng nhiệt náo bên đường, Niệm Băng tâm tình cũng tốt lên, xác định phương hướng ma pháp sư công hội, đi nhanh tới. Khí trời mặc dù hơi nóng, nhưng bởi vì mang theo Thần Lộ đao được khảm Băng Tuyết nữ thần chi thạch, Niệm Băng cũng không có cảm giác nóng nực, vừa đi vừa nhìn ngó chung quanh, bộ dáng tiêu diêu tự đắc.

Băng Tuyết thành quả thực rất lớn, Niệm Băng mặc dù đi rất nhanh, nhưng cũng phải một thời thần sau mới tới trước cổng ma pháp sư công hội, bây giờ là ban ngày, trước cổng công hội là hai thủ vệ mặc ma pháp bào, hai gã đại khái mười sáu, mười bảy niên kỷ, nhìn trên ma pháp bào không thấy có tiêu chí chứng tỏ chỉ hai gã chỉ là ma pháp học đồ mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ có thực lực của sơ cấp ma pháp sư.

Niệm Băng đi nhanh tới trước cửa ma pháp sư công hội, hướng hai gã sơ cấp ma pháp sư nói: " Các ngươi hảo, ta tới tìm Lý Đắc ma đạo sĩ ".

Sơ cấp ma pháp sư bên trái liếc nhìn Niệm Băng, nghi hoặc đích nói: " Ngươi tìm Lý Đắc ma đạo sĩ? Có chuyện gì không? ".

Niệm Băng đáp: " Là thế này, ba ngày trước ta từng tới công hội tiếp nhận ma pháp trắc thí, lúc ấy thời gian quá muộn, cho nên, Lý Đắc ma đạo sĩ nói ta ngày thứ hai trở lại tìm hắn. Nhưng, ngày thứ hai thì cả tòa Băng Tuyết thành đều bị phong tỏa, cho nên, ta không thể tới, hôm nay đã dỡ bỏ phong thành, ta liền lập tức tới, thật sự không hay, khiến cho Lý Đắc ma đạo sĩ phải đợi lâu ".

Trong mắt hai gã sơ cấp ma pháp sư tuổi còn trẻ đều toát ra vẻ kinh ngạc, gã bên phải nói: " Ngươi, ngươi chính là đại ma pháp sư mà so với Long Linh tỷ còn trẻ hơn? ".

Niệm Băng ngây ra, nói: " Các ngươi cũng biết ta? Ngày đó Lý Đắc ma đạo sĩ cũng nói qua, ta đã có thực lực đại ma pháp sư ".

Sơ cấp ma pháp sư bên trái có chút quái dị nhìn Niệm Băng, nói: " Thế mà hai ngày nay hội trưởng còn phái chúng ta đi tìm ngươi trong thành, nhưng như thế nào lại không được ngươi, nhưng rốt cục cũng đã tới, theo ta đến đây đi ". Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ

Niệm Băng trong lòng khẽ động, thầm nghĩ, cho dù mình ma pháp thực lực không kém, cũng không cần thiết công hội hội trưởng tự mình hạ lệnh tìm kiếm chứ, việc này trong đó sợ rằng có chút kỳ hoặc, hết thảy vẫn phải cẩn thận một chút. Vừa nghĩ, hắn vừa theo sơ cấp ma pháp sư lần thứ hai bước vào ma pháp sư công hội, trong lúc đi tới, hắn âm thầm tính toán đối sách ứng biến cho các tình huống có thể phát sinh.

Sơ cấp ma pháp sư đưa Niệm Băng tới một phòng bên trong công hội, lấy cho hắn chén nước, rồi nói: " Ngươi ở đây chờ một chút, ta đi thông tri cho Lý Đắc ma đạo sĩ ".

Phòng này rất lớn, tựa hồ là chuyên dùng để tiếp đãi khách nhân, trên vách tường có bích họa giống như trong trắc thí đại sảnh lần trước, ngay cả ở trên bàn trước mặt cũng đều có lục mang tinh đồ án.

Không lâu sau, tiếng bước chân vang lên, thủy hệ ma đạo sĩ Lý Đắc từ bên ngoài đi vào, hắn vừa vào cửa, Niệm Băng nhất thời cảm giác được một luồng áp lực cường đại trùm lên thân mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt Lý Đắc có chút quái dị, đang đứng ở cửa nhìn chính mình.

" Lý Đắc ma đạo sĩ, người hảo ". Niệm Băng vội vàng đứng dậy, cung kính hướng Lý Đắc hành lễ.

Lý Đắc lạnh nhạt nói: " Ngươi hảo, ta đã chờ ngươi ba ngày rồi, phong thành chỉ là ở bên ngoài, đối với thành nội mà nói, cũng không có phong tỏa quá mạnh mẻ, hẳn là sẽ không ảnh hưởng đến hành động của ngươi chứ ".

Niệm Băng dấu diếm thanh sắc nói: " Ta vừa tới Băng Tuyết thành không lâu, đột nhiên phong thành khiến cho ta có chút sợ hãi, cho nên, vẫn đợi tới sau khi phong thành kết thúc mới đến đến nơi này, thật sự có lỗi ".

Lý Đắc cau mày nói: " Sợ hãi? Là ma pháp sư có tinh thần lực cường đại, tâm tình loại này sợ rằng không dễ dàng xuất hiện được ".

Niệm Băng trên mặt hơi ửng đỏ, đáp: " Ta từ tiểu địa phương tới, chưa thấy qua thành thị lớn như vậy, thật sự là xấu hổ ".

Lý Đắc ánh mắt một mực hướng về Niệm Băng, tinh thần lực của hắn cũng thủy chung trùm lên chung quanh thân thể Niệm Băng, nhưng bất luận xem xét như thế nào đều không thể từ trên người Niệm Băng nhìn ra một tia sơ hở. Lạnh nhạt cười, nói: " Đã như vậy, ngươi theo ta đến đây, từ bây giờ trở đi ngươi đã là một thành viên trong Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội. Đi thôi, nghi thức sớm đã chuẩn bị xong rồi ". Nói xong, hắn xoay người đi ra phía ngoài.

Niệm Băng vội vàng đuổi theo Lý Đắc, đi ở phía sau hắn, âm thầm ngưng tụ băng hỏa đồng nguyên lực, một khi có việc phát sinh bất ngờ, mặc dù đối phương là ma đạo sĩ, nhưng nếu chính mình đồng thời dùng hai loại cực đoan ma pháp đánh lén, tất nhiên có thể khiến hắn rối loạn nhất thời, như vậy, chính mình sẽ có thêm cơ hội đào tẩu. Vừa đi, trong lòng hắn vừa âm thầm cảm thấy kỳ quái, Lý Đắc ma đạo sĩ này tại sao muốn dò xét mình như vậy chứ? Chẳng lẽ việc mình giết chết Liệu Tam đã bại lộ? Liệu Tam bất quá chỉ là một gã chưởng quỹ của Đại Thành Hiên mà thôi, đâu không cần tới hắn đường đường một ma đạo sĩ ra mặt.

Trong lòng mang theo nghi hoặc, Niệm Băng đi theo Lý Đắc vào tới gian chính của ma pháp sư công hội. Cả tòa đại sảnh dị thường rộng rãi, phải rộng gấp đôi trắc thí đại sảnh hôm trước, Trong đại sảnh, đang có mấy người đứng nói chuyện với nhau. Ma pháp sư từ thấp tới cao, tiêu chí trên ngực khác nhau, trên ngực sơ cấp ma pháp sư chỉ có một tiêu chí ma pháp hệ thật nhỏ, như phong hệ là một cơn gió lốc màu xanh, hỏa hệ là một ngọn lửa đỏ, bởi vì ma pháp bào của ma pháp sư căn cứ phụ thuộc vào ma pháp tu luyện, màu sắc cũng bất đồng, cho nên, các tiêu chí nhỏ này là rất khó phân biệt. Tới trung cấp ma pháp sư cảnh giới, chung quanh tiêu chí sẽ có thêm đường biên màu bạc, mà cao cấp ma pháp sư sẽ có thêm một đường biên nữa, tới đại ma pháp sư cảnh giới, tại chung quanh tiêu chí xác định thân phận phải có tổng cộng ba đường biên, sau khi tiến nhập ma đạo sĩ cao cấp giai đoạn, tiêu chí sẽ lớn hơn một chút, đồng thời chuyển thành màu vàng, bất luận là ma pháp sư hệ nào, tiêu chí đều là màu vàng, điểm này là tiêu chuẩn thống nhất của ma pháp sư khắp năm đế quốc trên đại lục. Mà ma đạo sư cơ hồ là cực hạn của ma pháp sư, tiêu chí trên ngực bọn họ lại một lần nữa khôi phục nguyên sắc, chỉ bất quá trên nền lại có thêm một lục mang tinh, tựa như Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội hội trưởng Long Trí vậy.

Ma pháp sư đang nói chuyện phiếm trong đại sảnh tổng cộng có năm người, trong đó có hai ma pháp sư có vẻ cùng tuổi với Lý Đắc, dĩ nhiên đều là cấp bậc ma đạo sĩ, mà ba người còn alị, cũng có tiêu chí đại ma pháp sư, bọn họ hiển nhiên đều là tinh duệ của ma pháp sư công hội, thấy Lý Đắc mang theo Niệm Băng đi đến, ánh mắt không nhịn được đều hướng về bọn họ, trong đó một ma pháp sư trên ngực mang tiêu chí hỏa hệ ma đạo sĩ khẽ cười nói: " Lý Đắc, đây là ngươi ngày đó trắc thí sao? Từ bề ngoài mà xem thật đúng là nhìn không ra a! ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện