Bánh Đúc Có Xương
Chương 18
Phong từ từ cầm lấy chjếc chìa khoá nhỏ trong tay tra vào ổ khóa,cô hồi hộp nhìn theo động tác tay của anh
Cạch!!!
Chjếc hộp được mở ra,bên trong nào là dây thừng,roi da,thêm 2-3 sợj dây xích....cô khó hjểu nhìn anh,phong ko đợj cô hỏi liền nói cô nghe vẻ mặt anh tối lạj:
__Từ lúc bjết Thảo phản bội. Anh như bjến thành con ngườj khác,dục vọng anh càng tăng thì kèm theo nhjều suy nghỉ xấu xa,anh hành hạ thảo trong những lúc ân áj để trả thù lạj thảo,mấy thứ này,đều là để khi ân áj anh dùng đến,bản thân anh từ nhỏ đã có tính sở hủ cao,bất kể đồ gì của anh,anh sẽ chẳng bao gjờ cho ngkhc đụng đến,nên....anh ko thể chịu đựng nỗj khi thấy thảo bên ngkhc....mỗj lần làm tình anh cũng bjết thảo đau đớn,nhưng anh ko dừng lạj đc....sau thảo nằm vjện anh cũng đã ko còn thói quen đó,lắm lúc ngỉ lạj anh còn sợ hảj bản thân mình nên gom tất cả lạj bỏ trong hộp này,để nhắc lạj cho mìh nhớ ko bao gjờ đc lập lạj đjều đó nữa...
Nghe anh kể mà trong đầu cô tự hình dung ra được lúc đó thảo đau đớn ra sao,tủi nhục thế nào luôn đó trời,đời cô từ khi lấy anh có chăng chỉ là buồn 1chút,thất vọng 1 chút chứ chẳng có gì để so sánh với nỗj đau mà thảo ghánh lấy,con gáj nhà ngta cưng như trứng chăm sóc nuôi nấng cực khổ đển khi gả cho anh lạj chịu muôn vàng đắng cay,rồi bây giờ còn sống suốt đời thực vật,thử hỏi cha mẹ chị ấy mà bjết họ sẽ chịu đựng thế nào..cô run rẩy nhìn anh rồi nói
__Có đúng anh sẽ ko sử dụng chúng nữa ko? Em sợ lắm...?
__Em ko tin anh àz,vậy nhắm mắt lạj đi,anh sẽ chứng minh cho em thấy..còn bây gjờ để anh đem cất đj đã...!!!
Cô nằm xuống gjường,như nghe lờj anh nói mắt cũng bắt đầu nhắm lạj,trong đầu gjờ toàn những chuyện ko đâu...phong cất đi xong thì nhẹ nhàng nằm xuống cạnh cô,môi anh cũng dần trượt xuống áp lên môi cô hơi thở anh ấm nóng làm cô càng thêm khó chịu,giờ là đang gjữa trưa,cáj nắng càng thêm gay gắt,aj trong tình cảnh hjện tạj như cô mà ko bốt hoả,mà cũng ko thể đẩy phong ra nữa rồi,toàn thân cô mồ hôi từ cơ thể túa ra,lấm tấm trên vầng trán cao vàj gjọt,phong cũng thế nhưng lửa tình trong anh đang sục sôi gjờ có ngăn cũng chưa chắc triệt anh được,bàn tay anh mạnh bạo lần lược cởj bỏ mấy thứ vướng mắc trên người cô và anh,2 cơ thể lồ lộ ra trước mặt,cô cứ thế mắt nhắm lẹ che gjấu đi cảm xúc của mình,phong cứ thế tiếp cơn khoái lạc,tay anh ko an phận,vò bóp đôi gò đồng đảo của cô làm cô vừa đau lạj vừa sướng...nhìn vẻ mặt hiện tạj của cô đê mê phong chợt mjểm cười anh từ từ tuột xuống,đúng gjây phút cô ko ngờ đến anh bỗng tách 2 chân cô ra hôn lên cặp đùj non trắng nõn sau đó cuối xuống dùng đầu lưỡj chạm đến nơi tuyệt mật của cô....
....cô ngây người mở mắt ra nhìn anh,gjây phút đó nước mắt cô tự do rơi xuống,tráj tjm cô đập mạnh kịch liệt,cô chưa bao gjờ hình dung ra vjển cảnh này đâu,thật ra mà nói là cô ko đủ tự tin,cô xấu hỗ khi anh làm vjệc đó,cô bjết chỉ khj người đàn ông yêu cô wá nhjều họ mới hành động như thế nhưng..cô.....có đáng ko vì những hờn gjận trẻ con của cô mà anh phảj bận tâm rồi chứng minh thế này,phong vẩn nhẹ nhàng,di chuyển chjếc lưỡi,đôi môi của mình làm cho cô sướng,anh nhẹ nhàng nâng niu cô như món quà quý gjá,cô sướng ko kìm lạj được nhẹ thốt ra vài tiếng
..ưm....ưm....
Cảm nhận hjểu được cô ko bàj xích anh nữa.gương mặt anh càng lộ ra vẻ hài lòng, rồi hồi lâu anh rời khỏi,hùng dũng cầm lấy cuộn gân đang cương cứng của mình đặt ngay nơi bí mật của cô,anh ko cho vào liền mà chỉ đụng chạm ở phía ngoài cọ cọ làm cô đang sướng càng thêm khó chịu cô khẽ nói với anh
__Phong...cho em...
_Còn dám có ý định rời xa anh nữa ko?
__Không,anh cho em đj,khó chịu quá....
Phong miểm cười xấu xa, tay anh lòn xuống nâng hơi cao mông cô lên ko nhanh ko chậm tjến thẳng vào....
______
Bên ngoài đã trưa,nắng đã lên cao,độ nóng cũng càng tăng,người đi chợ cũng dần thưa thớt,bên trong kích tình của đôi nam nữ dâng cao.....
....5h chjều cô với anh cùng nhau đi về,đi tới chỗ khúc cua quanh vào nhà cô nhìn thấy anh xe ôm thường ngày đứng đối diện với aj đó,ng đó quay mặt vào trong cô ko nhìn thấy rỏ nhưng cảm gjác quen lắm!! Mà thôi cô chẳng quan tâm
Vào nhà đúng lúc dì7 đang đút cho bé nhím ăn ngoài sân,thấy cô và anh con bé chạy nhào tới cô nó gọj
mẹ...mẹ....
Cô thoáng bất ngờ,động tác bước chân cũng ngừng lạj,phong bên cạnh cũng sững người theo,ánh mắt anh nhìn chầm chầm con bé xong dang tay bế nó lên anh nhẹ gjọng hỏj nó:
Nhím! Con kêu aj bằng mẹ nói ba nghe đj! Con!!
Con bé nghe anh hỏi thì nhăn răng ra cười ngón tay bé xíu chỉ về hướng cô gọj mẹ lần nữa,cô lần này cũng ko biết nói ra sao,tình huống này bất ngờ cô chưa chuẩn bị kịp mà,.phong với cô phút chốc 2 đôi mắt nhìn về nhau thì trong nhà bà lan bước ra bà nói với phong
__Không cần ngạc nhjên,là mẹ dạy nó đó,con út gjờ cũng là vợ con rồi,cũng nên để con nhím gọj mẹ cho quen,sau này lớn nó đj học cũng ko phảj mặc cảm..
xong bà nhìn sang cô nói tiếp..
mẹ chỉ cần con từ nay về sau yêu thương con nhỏ thật lòng là mẹ vui rồi,con đồng ý ko út?
Cô nghe mẹ chồng mình nój xong mắt cô hơi sũng nước,cô ko nghỉ có ngày bà chấp nhận cho bé nhím ở gần cô,còn cho con bé gọj cô 1 tiếng mẹ,cô vui,cô cảm động xém chút là ôm lấy bà luôn rồi...cô nhẹ cúi đầu nhẹ cảm ơn bà xong quay sang phong ẫm lấy bé nhím,con bé được cô ẫm nó vui,ôm chầm cô luôn,dù ko phảj là con ruột cô nhưng từ khi bjết chuyện của thảo cô đã tự hứa với lòng từ nay về sau sẽ chăm sóc yêu thương con bé thay cho thảo rồi...
Bên này bà lan,dì7,phong nhìn 2 người aj aj cũng xúc động,rjêng về phong anh cảm thấy vui hơn aj hết..anh luôn mong sẽ có ng thay anh chăm lo cho con bé,gjờ đây còn vui hơn khi anh nhìn thấy tấm chân tình của cô gjành cho 2 cha con anh...
___Cả gja đình vui vẻ đâu aj bjết có người đứng phía sau cánh cửa đôi mắt nhìn vào tràn đầy hận thù đốj với cô...
....buỗj tốj cô phụ con bích dọn cơm,dù là ghét nó nhưng đang ở nhà cô ko muốn mọj người fjền nên cũng ko tỏ thái độ gì vớj nó,con bích do mẹ chồng cô chấp nhận hjển nhjên nó được lên ngồi ăn chung bàn vớj mọj người, lúc ăn cô thấy phong cứ gắp hết món này đến món khác cho vào chén cô mà ko đếm xỉa gì đến con bích tự nhjên nó bỗng buông đũa ngồi khóc rẩm rức: bà lan cau có nạt lên tjếng lớn vớj nó
__Ăn dc thì ăn kòn ko thì cút xuống,nhà này ko có kjểu đang ăn mà làm mất vệ sinh thế đâu?
Nó bị chưởj ko những ko nín còn khóc ồ lên trông đến tội
__Bà ơj,bà đã chấp nhận con nhưng cậu phong ko chấp nhận thì con sống làm sao được hả bà,ngày ngày con cực khỗ mang thai cháu của bà còn cậu phong và cô út cứ wuấn quyt trước mặt làm sao con chịu nỗi...chắc con ko sống nỗj nữa bà ơi...huhu...
Phong nge xong k đợj aj lên tjếng anh nhanh nói lại
__Vậy thì mày cứ chết đi,nhà tao đủ tjền làm đám ma cho mày...
__Cậu....cậu....
Bà lan ngồi nghe cũng thấy mắc mệt mà trả lời
__Aj mượn mày ngủ với con tao rồi gjờ mày than,im họng ăn đi,ko thì đj xuống....
Cô bên này nãy gjờ im lặng thì cũng lên tjếng..
___Nếu con bích thấy con với anh phong ngứa mắt thì hay là maj mẹ cho con vớj anh phong ẫm bé nhím đi sàj gòn 1 chuyến nha mẹ,cũng gần đến ngày con bé đj học rồi,vợ chồng con muốn đưa nó đi chơi 1 chuyến xong con ghé mua đồ cho con bé lun.mẹ thấy sao mẹ...
__Ừ vậy con dẩn con nhím đj đj,ở nhà dì7 phụ con bích được rồi,nhớ lo cho con nhím cẩn thận ngen con,tý vào phòng mẹ cho tjền đj..
Cô cảm ơn mẹ chồng 1 tiếng xong nhìn sang phong lém lĩnh,phong thì nhìn lạj cô vẻ mặt ko hjểu cô muốn gì???
Con bích vộj lên tjếng:
Không được!!!
Thì bị mẹ chồng cô lườm nó 1 cáj, nó xù mặt lại ko nói ko rằng dậm chân hậm hực bỏ đi thẳng xuống nhà sau...cô bjết gjờ đây cô đã chjếm được lòng bà mẹ chồng này rồj,ko lo đấu ko lạj nó nữa,cũng tự dặn lòng mình,người đang làm,trờj đang nhìn,cô chỉ muốn dạy cho nó 1 bày học,để thôi nó cứ ngỉ thứ gì của người khác nó cũng ăn đc thì khỗ....
__Có câu nói rất hay mà cô luôn ghi nhớ trong lòng
...Đời người chỉ cần sống tốt
Trờj cao nhất định sẽ an bài...
___
....sau 1đêm chờ đợi thì trời cũng sáng,phong dù ko hjểu cô muốn đi đâu nhưng vẩn vui vẻ đj theo,còn cô cả đêm trằn trọc,ko nói gì vớj anh chờ đợj đến sáng nay,cô dẩn bé nhím lên xe ngồi cẩn thận,được đi xe mặt con bé tươj như hoa còn bjết vẩy tay chào bà nộj với bà7 nữa...xe đc phong khởj động chạy đi,anh láy xe bên này lâu lâu liếc nhìn cô,cô thì vừa ôm bé nhím vừa mang tâm trạng mong ngóng đjều gì đó đang ở phía xa mà cô sắp đến....
Cạch!!!
Chjếc hộp được mở ra,bên trong nào là dây thừng,roi da,thêm 2-3 sợj dây xích....cô khó hjểu nhìn anh,phong ko đợj cô hỏi liền nói cô nghe vẻ mặt anh tối lạj:
__Từ lúc bjết Thảo phản bội. Anh như bjến thành con ngườj khác,dục vọng anh càng tăng thì kèm theo nhjều suy nghỉ xấu xa,anh hành hạ thảo trong những lúc ân áj để trả thù lạj thảo,mấy thứ này,đều là để khi ân áj anh dùng đến,bản thân anh từ nhỏ đã có tính sở hủ cao,bất kể đồ gì của anh,anh sẽ chẳng bao gjờ cho ngkhc đụng đến,nên....anh ko thể chịu đựng nỗj khi thấy thảo bên ngkhc....mỗj lần làm tình anh cũng bjết thảo đau đớn,nhưng anh ko dừng lạj đc....sau thảo nằm vjện anh cũng đã ko còn thói quen đó,lắm lúc ngỉ lạj anh còn sợ hảj bản thân mình nên gom tất cả lạj bỏ trong hộp này,để nhắc lạj cho mìh nhớ ko bao gjờ đc lập lạj đjều đó nữa...
Nghe anh kể mà trong đầu cô tự hình dung ra được lúc đó thảo đau đớn ra sao,tủi nhục thế nào luôn đó trời,đời cô từ khi lấy anh có chăng chỉ là buồn 1chút,thất vọng 1 chút chứ chẳng có gì để so sánh với nỗj đau mà thảo ghánh lấy,con gáj nhà ngta cưng như trứng chăm sóc nuôi nấng cực khổ đển khi gả cho anh lạj chịu muôn vàng đắng cay,rồi bây giờ còn sống suốt đời thực vật,thử hỏi cha mẹ chị ấy mà bjết họ sẽ chịu đựng thế nào..cô run rẩy nhìn anh rồi nói
__Có đúng anh sẽ ko sử dụng chúng nữa ko? Em sợ lắm...?
__Em ko tin anh àz,vậy nhắm mắt lạj đi,anh sẽ chứng minh cho em thấy..còn bây gjờ để anh đem cất đj đã...!!!
Cô nằm xuống gjường,như nghe lờj anh nói mắt cũng bắt đầu nhắm lạj,trong đầu gjờ toàn những chuyện ko đâu...phong cất đi xong thì nhẹ nhàng nằm xuống cạnh cô,môi anh cũng dần trượt xuống áp lên môi cô hơi thở anh ấm nóng làm cô càng thêm khó chịu,giờ là đang gjữa trưa,cáj nắng càng thêm gay gắt,aj trong tình cảnh hjện tạj như cô mà ko bốt hoả,mà cũng ko thể đẩy phong ra nữa rồi,toàn thân cô mồ hôi từ cơ thể túa ra,lấm tấm trên vầng trán cao vàj gjọt,phong cũng thế nhưng lửa tình trong anh đang sục sôi gjờ có ngăn cũng chưa chắc triệt anh được,bàn tay anh mạnh bạo lần lược cởj bỏ mấy thứ vướng mắc trên người cô và anh,2 cơ thể lồ lộ ra trước mặt,cô cứ thế mắt nhắm lẹ che gjấu đi cảm xúc của mình,phong cứ thế tiếp cơn khoái lạc,tay anh ko an phận,vò bóp đôi gò đồng đảo của cô làm cô vừa đau lạj vừa sướng...nhìn vẻ mặt hiện tạj của cô đê mê phong chợt mjểm cười anh từ từ tuột xuống,đúng gjây phút cô ko ngờ đến anh bỗng tách 2 chân cô ra hôn lên cặp đùj non trắng nõn sau đó cuối xuống dùng đầu lưỡj chạm đến nơi tuyệt mật của cô....
....cô ngây người mở mắt ra nhìn anh,gjây phút đó nước mắt cô tự do rơi xuống,tráj tjm cô đập mạnh kịch liệt,cô chưa bao gjờ hình dung ra vjển cảnh này đâu,thật ra mà nói là cô ko đủ tự tin,cô xấu hỗ khi anh làm vjệc đó,cô bjết chỉ khj người đàn ông yêu cô wá nhjều họ mới hành động như thế nhưng..cô.....có đáng ko vì những hờn gjận trẻ con của cô mà anh phảj bận tâm rồi chứng minh thế này,phong vẩn nhẹ nhàng,di chuyển chjếc lưỡi,đôi môi của mình làm cho cô sướng,anh nhẹ nhàng nâng niu cô như món quà quý gjá,cô sướng ko kìm lạj được nhẹ thốt ra vài tiếng
..ưm....ưm....
Cảm nhận hjểu được cô ko bàj xích anh nữa.gương mặt anh càng lộ ra vẻ hài lòng, rồi hồi lâu anh rời khỏi,hùng dũng cầm lấy cuộn gân đang cương cứng của mình đặt ngay nơi bí mật của cô,anh ko cho vào liền mà chỉ đụng chạm ở phía ngoài cọ cọ làm cô đang sướng càng thêm khó chịu cô khẽ nói với anh
__Phong...cho em...
_Còn dám có ý định rời xa anh nữa ko?
__Không,anh cho em đj,khó chịu quá....
Phong miểm cười xấu xa, tay anh lòn xuống nâng hơi cao mông cô lên ko nhanh ko chậm tjến thẳng vào....
______
Bên ngoài đã trưa,nắng đã lên cao,độ nóng cũng càng tăng,người đi chợ cũng dần thưa thớt,bên trong kích tình của đôi nam nữ dâng cao.....
....5h chjều cô với anh cùng nhau đi về,đi tới chỗ khúc cua quanh vào nhà cô nhìn thấy anh xe ôm thường ngày đứng đối diện với aj đó,ng đó quay mặt vào trong cô ko nhìn thấy rỏ nhưng cảm gjác quen lắm!! Mà thôi cô chẳng quan tâm
Vào nhà đúng lúc dì7 đang đút cho bé nhím ăn ngoài sân,thấy cô và anh con bé chạy nhào tới cô nó gọj
mẹ...mẹ....
Cô thoáng bất ngờ,động tác bước chân cũng ngừng lạj,phong bên cạnh cũng sững người theo,ánh mắt anh nhìn chầm chầm con bé xong dang tay bế nó lên anh nhẹ gjọng hỏj nó:
Nhím! Con kêu aj bằng mẹ nói ba nghe đj! Con!!
Con bé nghe anh hỏi thì nhăn răng ra cười ngón tay bé xíu chỉ về hướng cô gọj mẹ lần nữa,cô lần này cũng ko biết nói ra sao,tình huống này bất ngờ cô chưa chuẩn bị kịp mà,.phong với cô phút chốc 2 đôi mắt nhìn về nhau thì trong nhà bà lan bước ra bà nói với phong
__Không cần ngạc nhjên,là mẹ dạy nó đó,con út gjờ cũng là vợ con rồi,cũng nên để con nhím gọj mẹ cho quen,sau này lớn nó đj học cũng ko phảj mặc cảm..
xong bà nhìn sang cô nói tiếp..
mẹ chỉ cần con từ nay về sau yêu thương con nhỏ thật lòng là mẹ vui rồi,con đồng ý ko út?
Cô nghe mẹ chồng mình nój xong mắt cô hơi sũng nước,cô ko nghỉ có ngày bà chấp nhận cho bé nhím ở gần cô,còn cho con bé gọj cô 1 tiếng mẹ,cô vui,cô cảm động xém chút là ôm lấy bà luôn rồi...cô nhẹ cúi đầu nhẹ cảm ơn bà xong quay sang phong ẫm lấy bé nhím,con bé được cô ẫm nó vui,ôm chầm cô luôn,dù ko phảj là con ruột cô nhưng từ khi bjết chuyện của thảo cô đã tự hứa với lòng từ nay về sau sẽ chăm sóc yêu thương con bé thay cho thảo rồi...
Bên này bà lan,dì7,phong nhìn 2 người aj aj cũng xúc động,rjêng về phong anh cảm thấy vui hơn aj hết..anh luôn mong sẽ có ng thay anh chăm lo cho con bé,gjờ đây còn vui hơn khi anh nhìn thấy tấm chân tình của cô gjành cho 2 cha con anh...
___Cả gja đình vui vẻ đâu aj bjết có người đứng phía sau cánh cửa đôi mắt nhìn vào tràn đầy hận thù đốj với cô...
....buỗj tốj cô phụ con bích dọn cơm,dù là ghét nó nhưng đang ở nhà cô ko muốn mọj người fjền nên cũng ko tỏ thái độ gì vớj nó,con bích do mẹ chồng cô chấp nhận hjển nhjên nó được lên ngồi ăn chung bàn vớj mọj người, lúc ăn cô thấy phong cứ gắp hết món này đến món khác cho vào chén cô mà ko đếm xỉa gì đến con bích tự nhjên nó bỗng buông đũa ngồi khóc rẩm rức: bà lan cau có nạt lên tjếng lớn vớj nó
__Ăn dc thì ăn kòn ko thì cút xuống,nhà này ko có kjểu đang ăn mà làm mất vệ sinh thế đâu?
Nó bị chưởj ko những ko nín còn khóc ồ lên trông đến tội
__Bà ơj,bà đã chấp nhận con nhưng cậu phong ko chấp nhận thì con sống làm sao được hả bà,ngày ngày con cực khỗ mang thai cháu của bà còn cậu phong và cô út cứ wuấn quyt trước mặt làm sao con chịu nỗi...chắc con ko sống nỗj nữa bà ơi...huhu...
Phong nge xong k đợj aj lên tjếng anh nhanh nói lại
__Vậy thì mày cứ chết đi,nhà tao đủ tjền làm đám ma cho mày...
__Cậu....cậu....
Bà lan ngồi nghe cũng thấy mắc mệt mà trả lời
__Aj mượn mày ngủ với con tao rồi gjờ mày than,im họng ăn đi,ko thì đj xuống....
Cô bên này nãy gjờ im lặng thì cũng lên tjếng..
___Nếu con bích thấy con với anh phong ngứa mắt thì hay là maj mẹ cho con vớj anh phong ẫm bé nhím đi sàj gòn 1 chuyến nha mẹ,cũng gần đến ngày con bé đj học rồi,vợ chồng con muốn đưa nó đi chơi 1 chuyến xong con ghé mua đồ cho con bé lun.mẹ thấy sao mẹ...
__Ừ vậy con dẩn con nhím đj đj,ở nhà dì7 phụ con bích được rồi,nhớ lo cho con nhím cẩn thận ngen con,tý vào phòng mẹ cho tjền đj..
Cô cảm ơn mẹ chồng 1 tiếng xong nhìn sang phong lém lĩnh,phong thì nhìn lạj cô vẻ mặt ko hjểu cô muốn gì???
Con bích vộj lên tjếng:
Không được!!!
Thì bị mẹ chồng cô lườm nó 1 cáj, nó xù mặt lại ko nói ko rằng dậm chân hậm hực bỏ đi thẳng xuống nhà sau...cô bjết gjờ đây cô đã chjếm được lòng bà mẹ chồng này rồj,ko lo đấu ko lạj nó nữa,cũng tự dặn lòng mình,người đang làm,trờj đang nhìn,cô chỉ muốn dạy cho nó 1 bày học,để thôi nó cứ ngỉ thứ gì của người khác nó cũng ăn đc thì khỗ....
__Có câu nói rất hay mà cô luôn ghi nhớ trong lòng
...Đời người chỉ cần sống tốt
Trờj cao nhất định sẽ an bài...
___
....sau 1đêm chờ đợi thì trời cũng sáng,phong dù ko hjểu cô muốn đi đâu nhưng vẩn vui vẻ đj theo,còn cô cả đêm trằn trọc,ko nói gì vớj anh chờ đợj đến sáng nay,cô dẩn bé nhím lên xe ngồi cẩn thận,được đi xe mặt con bé tươj như hoa còn bjết vẩy tay chào bà nộj với bà7 nữa...xe đc phong khởj động chạy đi,anh láy xe bên này lâu lâu liếc nhìn cô,cô thì vừa ôm bé nhím vừa mang tâm trạng mong ngóng đjều gì đó đang ở phía xa mà cô sắp đến....
Bình luận truyện