Bạo Nữ Thuần Phu

Chương 1-3: Tinh không văn dương



Edit: Julia

Càng nhìn, Hỏa Viêm nhăn mày càng chặt, cô sờ mặt mình, sau đó mạnh mẽ nhéo gương mặt nam nhân đang nằm ngủ kia

Nam nhân chết tiệt này có làn da non mịn hơn cả cô, thật không thể tha thứ mà.

“Đau!” Nam nhân đang say giấc nồng cảm giác được đau đớn, trong vô thức lộ ra tia oán giận.

Hỏa Viêm cẩn thận đánh giá nam nhân này, khuôn mặt đáng yêu chết người khiến cô không đoán ra được tuổi của anh, mà cái người mang khuôn mặt trẻ con đang nhíu mày, càng như thế càng tăng sự đáng yêu ở anh, giống như một đứa bé trai đang hờn dỗi vậy.

Tóm lại một câu, nam nhân này chỉ có thể dùng từ đáng yêu để hình dung, chứ không còn từ nào có thể hình dung chuẩn xác hơn nữa.

Hỏa Viêm có chút tò mò nhìn đôi mắt vẫn cứ nhắm chặt kia, không biết đôi mắt đó như thế nào, có phải cũng đáng yêu không


“Cô là ai?” Hình như bị Hoả Viêm nhìn chằm chằm vào gây khó chịu, mĩ nam đang ngủ cuối cùng cũng mở đôi mắt ra nhìn…… Quả nhiên, so với trong tưởng tượng còn đáng yêu hơn mà, chẳng qua, trong đôi mắt kia còn tản mát tia ôn nhu.

“Anh là ai? Vì sao ở đây?” Tuy rằng, nhìn anh thoạt nhìn vô hại, nhưng cũng không đại biểu cho việc Hoả Viêm sẽ bị anh mê hoặc

Tay Hỏa Viêm đặt lên cổ anh, tay chạm vào da thịt non mềm khiến trái tim Hoả Viêm đập nhanh, nhưng nó cũng không gây khó khăn nếu Hoả Viêm muốn bẻ gãy cổ anh.


“Xin chào tôi tên Tinh Không Văn Dương, rất vui được gặp cô.” Nghe người khác hỏi tên mình, Tinh Không Văn Dương cực kỳ tự nhiên giới thiệu bản thân.

Sau đó, sau khi giới thiệu xong, anh cũng tinh tế đánh giá cô gái trước mặt này.

Đẹp quá, giống như lửa!

Đây là cảm giác đầu tiên của Tinh Không Văn Dương, cô gái trước mặt nhíu mày lại, hai mắt toả ra luồng sóng nhiệt, mũi cao, môi có chút bạc khiến người cảm thấy trên người cô đầy hương vị của một cánh mày râu mới có

Hơn nữa, Tinh Không Văn Dương bây giờ mới để ý, hình như cô đang ghé nửa người lên người anh

“Cô, cô mau đứng lên.” Tinh Không Văn Dương nói lắp, anh chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy với cô gái nào đâu

” Tinh Không Văn Dương? Anh họ Tinh Không?” Cái họ thật kỳ quái, cô nhớ hình như cũng có một gia tộc họ này, ánh mắt Hỏa Viêm nhìn Tinh Không Văn Dương càng thêm kỳ quái, anh không phải là người gia tộc đó chứ?

“Tôi là, cô, cô đứng lên trước được không, chúng ta nam nữ thụ thụ bất thân, cô đừng có sáp lại gần như thế.” Tinh Không Văn Dương động vài cái muốn Hỏa Viêm đứng lên, nhưng Hỏa Viêm vẫn đè chặt anh không muốn đứng lên.

“Cha anh là Tinh Không Tư Dư?”

Tinh Không gia tộc là một gia tộc cực kì thần bí, rất ít người biết đến gia tộc này, thần bí là vì giang hồ đồn đại Tinh Không gia tộc có một bảo tàng lưu lại từ thời thượng cổ, không ai biết là cái gì, hơn nữa người ngoài không thể lấy được, ngoài ra gia tộc này bị nói là vì tổ huấn của cái gia tộc này.

Tinh Không gia tộc mỗi đời chỉ có một nam, hơn nữa đều rất thiện lương, mọi người đều biết nam tử Tinh Không gia đều lấy cái tên quá ư ‘thiện lương;, cơ hồ 30% tiền từ thiện đều do nam tử Tinh Không gia bỏ ra, hơn nữa gia chủ mỗi đời Tinh Không gia đều ngồi lên cái ghế chủ tịch từ thiện, được thế nhân tán tụng không ngớt.

“Cô biết cha tôi?” Tinh Không Văn Dương kinh hỉ nhìn Hỏa Viêm, tựa hồ quên mất tư thế mờ ám của hai người.

Hỏa Viêm nhìn Tinh Không Văn Dương kích động như vậy, tay đặt trên cổ anh dời xuống.

Tuy rằng không biết vì sao anh lại ở đây, nhưng Hỏa Viêm có thể xác định anh sẽ không gây bất lợi gì cho cô.

“Sao anh lại ở đây?”

“…… A, đây là nơi nào?” Tinh Không Văn Dương mở to hai mắt nhìn Hỏa Viêm, Hỏa Viêm bị ánh mắt đơn thuần của anh làm cho ngây ngẩn, sau đó đột nhiên có chút tức giận muốn đánh người

“Nga, đau!” Hỏa Viêm muốn làm gì là làm cái đó, cho nên, cô muốn đánh ai thì sẽ đánh ngay, cho nên một cái cốc trúng đầu Tinh Không Văn Dương.

“Sao anh lại ngốc thế hả, ngay cả nơi này là chỗ nào cũng không biết còn dám bước vào” Hỏa Viêm nghĩ, có ngày anh sẽ bị người bắt đi bán vì cái sự ngu ngốc của chính anh.

“Tôi……”

Tôi rất ngốc sao.

“Tôi, tôi ngốc quá đi, tôi thật sự không biết đây là đâu, tôi chỉ nhớ mình bị mấy người bạn kéo đến đây chơi, uống rất nhiều rượu, bạn bè tôi đang chơi rất vui, tôi muốn đi toilet, nên mới đi ra, nhưng tôi không tìm được toilet, sau đó liền đến nơi này, sau đó, phát hiện một cái giường rất thoải mái, cho nên……”

Nói tới đây, Tinh Không Văn Dương mới nghĩ ra, xét cho cùng, anh ở đây là do cái tính mơ mơ hồ hồ của mình hại, cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ nhỏ anh đã mắc chứng lạc đường.

Nếu ra ngoài không có ai đi cùng, 100% lạc đường là cái chắc.

“Cho nên, anh mới ngủ trên giường tôi?”

“Tôi không biết đây là giường cô, thực sự xin lỗi.” Tinh Không Văn Dương có chút ngượng ngùng, không nghĩ tới mình lại xông vào phòng con gái người ta, đây là lần đầu tiên anh vào phòng của một cô gái đó.

Nói đến đây cũng có chút ngượng ngùng, anh năm nay đã 30, nhưng vì có một khuôn mặt quá trẻ con nên thoạt nhìn như thanh niên 20 vậy, cho nên, con gái theo đuổi anh toàn là mấy tiểu muội muội 20 không, mà nữ nhân thành thục, chín chắn lại xem anh như tiểu đệ đệ, chỉ là anh không thấy phiền gì, bởi vì hơn 30 rồi anh cũng không có bạn gái, mà cũng không có cảm xúc đặc biệt gì với con gái, mỗi ngày chỉ làm công tác từ thiện này nọ.

Nói xong, Tinh Không Văn Dương đang muốn đứng dậy, nhưng lại phát hiện cô vẫn áp anh ở dưới thân!

“Vị tiểu thư này, cô có thể đứng lên được không?” Tinh Không Văn Dương là suy nghĩ rất đơn giản, trong đầu chỉ có thể suy nghĩ một chuyện thôi, chỉ cần có chuyện gì mới thì lập tức quên đi chuyện cũ ngay.

“Không thể!” Không hề nghĩ ngợi, Hỏa Viêm trực tiếp cự tuyệt, sau đó bàn tay nắm chặt khuôn mặt non mềm của Tinh Không Văn Dương.

Tinh Không Văn Dương sửng sốt, không biết làm sao, cũng không hiểu cô gái ăn mặc bốc lửa này sao lại trả lời như vậy, chẳng lẽ cô không biết đè lên người một người đàn ông là chuyện không lễ phép sao?!

Tinh Không Văn Dương không biết nên dùng từ gì để hình dung tình cảnh hiện giờ của mình nữa.

“Vì sao?”

“Bởi vì, tôi muốn……” Bởi vì Hỏa Viêm muốn trêu đùa Tinh Không Văn Dương, cũng không có muốn đi làm cái chuyện ngu ngốc gì kia, nhưng càng nhìn lông mi cong vút của Tinh Không Văn Dương,còn có làn da non mịn này nữa, hai mắt đen láy kia, Hỏa Viêm kìm lòng không được cúi đầu, muốn nếm thử xem hương vị của nam nhân này có khác những nam nhân khác không, đáng yêu như thế…… Đúng là!

“Cô lỗ cô lỗ……”

Nghe được tiếng này hai người đồng thời sửng sốt, vừa nãy Hỏa Viêm kìm lòng không được muốn làm bậy, mà ngay cả Tinh Không Văn Dương đơn thuần cũng bị hơi thở của Hỏa Viêm mê hoặc, nhưng mà làm cho người ta xấu hổ chính là đột nhiên vang lên tiếng bụng đói kêu, phá hỏng mỹ cảnh mờ ám trong phòng

“Thực xin lỗi.” Tinh Không Văn Dương ngượng ngùng nói, không ngờ mình đói bụng mà cái bụng đã biểu tình rồi, a, mà vừa nãy hai người họ đang làm gì vậy? Cô muốn hôn anh sao?

Hỏa Viêm ảo não đánh một quyền xuống bên giường, cái giường phát ra tiếng kẽo kẹt, Tinh Không Văn Dương mở to mắt nhìn khuôn mặt hắc ám của Hỏa Viêm.

Cái cô gái này tựa hồ có chút đáng sợ a……“Anh đói bụng?” Giọng Hỏa Viêm mang theo tia tức giận, cô không ngờ trong tình cảnh này rồi mà anh còn làm cô mất hứng.

“Ân.” Tinh Không Văn Dương thành thực gật gật đầu, lúc trưa anh đang ăn cơm thì bị bạn kéo ra ngoài, mãi đến bây giờ cũng chưa ăn cái gì hết, chỉ có uống chút rượu đương nhiên sẽ đói rồi.

Hỏa Viêm thấy anh gật đầu, lại có cảm giác muốn đánh anh một trận, rất hoài nghi sao anh có thể giữ được sự đơn thuần này vậy, giống như một đứa trẻ.

“Đi thôi, tôi dẫn anh đi ăn cơm!” Dù sao cô cũng chưa ăn cơm, vừa nãy mới vận động kịch liệt như vậy, bây giờ cũng nên đi ăn gì đó đã, hơn nữa cô không chịu nổi khi nhìn khuôn mặt đơn thuần bị đói này của Tinh Không Văn.

“Cám ơn.” Tinh Không Văn Dương nở một nụ cười thật đẹp, Hỏa Viêm nhìn mà thất thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện