Chương 66: Kinh Nghiệm Phóng Sinh
KINH NGHIỆM PHÓNG SINHTại Thâm Quyến, có một nhóm cư sĩ trẻ học Phật, họ nghiêm trì giới luật, chuyên tu Chú Lăng Nghiêm, thường tổ chức phong sinh, chủ yếu là thả rắn và các loài động vật hoang dã.
Phóng sinh thường có nhiều cám ứng hay, xin kể vài câu chuyên có thật như sau:Rắn mắt kínhMùa đông năm ngoái một nhóm thanh niên Phật tử từ sáng sớm đã đến trang trại mua rắn, thấy trong chuồng vô số rắn, có một con rắn mắt kính khí thế hung dữ, người nhát gan vừa nhìn là ớn lạnh, sợ đến muốn chạy trốn.Chủ trại rắn thấy váy bèn vạch miệng nó ra cho mọi người xem thấy nó không còn răng nào, vì đã bi nhổ sạch rồi.
Cả nhóm thấy vậy đồng ý mua nó cùng các con khác đem thả ở nơi thâm sơn xa người ở.Hôm đó thời tiết rất lanh trời vốn đang ẩm u, nhưng lúc phóng sinh thì vầng thái dương bỗng xuất hiện chiếu ánh sáng chói lọi khiến mọi người đều cảm thấy ấm áp.
Một anh trong đoàn nhìn thấy con rắn mắt kính không răng nọ đã ngạc nhiên kêu lên:– Chính con rắn này nè, nó giống hệt con độc xà đã báo mộng cho tôi tối qua.Té ra là trong mộng con rắn mắt kinh này đã hướng anh van cầu.– Xin hãy cứu tôi.
Xin hãy cứu tôi.Qua đây có thể thấy chúng sinh đều rất có linh tính, ngàn vạn lần không nên ăn thịt chúng.Mẹ con rắn lụcLần nọ một anh thường tham gia phóng sinh, kể chúng tôi nghe tối nọ anh nằm mơ, thấy con rắn hóa thành một người già báo anh:– Xin hãy cưu con tôi, con tôi đang rất nguy hiểm – Nói xong thì biến mất.Hôm sau anh hẹn với mấy pháp hữu đi mua rắn, phát hiện trong bầy rắn lục nhỏ, bèn mua phóng sinh.Tối đó, anh nằm mơ thấy con rắn lục nhỏ nhỏ nói:– Rất cảm tạ ân các ngài đã cứu mạng.
Giờ xin biếu tôn ông một xâu chuỗi Phật để bày tỏ lòng cảm kích.Hoa sen cáHôm đó, mọi người phóng sinh rất nhiều cá chạch, khi tụng Chú Lăng Nghiêm và hồi hướng xong, thì bầy cá chạch lao xao ngẩng đầu nhẩy lên, rồi chúng tản ra xếp thành hình giống như hoa sen.
Cảnh tượng cả bầy cá xếp thành hình những đóa hoa sen trang nghiêm trong nước khiến ai nhìn tâm tư cũng chấn động và kinh ngạc.
Nhân đây đạo tâm càng thêm kiên đinh, cùng nguyện tinh tấn tu hành.Chú rùa xanhHôm sinh nhật Vương Tú, gia đình em mua mười mấy con rùa để phóng sinh, khi phóng sinh phát hiện một con rùa màu xanh bị thương trên lưng nên quyết định giữ nó lại đem về nhà chữa trị.Cha Vương Tú săn sóc nó hai tuần, con rùa hồi phục rất nhanh.
Tối đó ông Vương nằm mộng, thấy một người mặc áo xanh, hướng ông bày tỏ lòng cảm tạ và nói:Tôi hiện giờ thân thể đã mạnh khỏe xin hãy thả cho tôi về nhà.Ổng Vương thức dậy lấy làm lạ, tự hỏi:“Người mặc y phục xanh nay là ai.
Sao thuở giờ ta chưa gặp qua?Lúc này ông đột nhiên nhớ đến con rùa xanh, vội chạy đến giờ thùng nhìn xem.
thấy con rùa đang cố bò ra ngoài, ông Vương mới hiểu minh bạch.– Té ra chú mày muốn về nhà ư? Được.
Hôm nay ta sẽ thả chú.Thế là ông cùng Vương Tu ra sông cẩn thành thả rùa xuống.
Con rùa ngoái đầu nhìn họ tỏ vẻ bịn rịn lưu luyến rồi chầm chậm bơi đi.Hai người khách lạHôm đó là ngày vía Bồ-tát Quan Âm thành đạo, sáng sớm tôi đã đến chợ mua hai con rùa và một số cá để phóng sinh.
Tụng kinh xong thì tôi thả chúng vào con sông gần đấy.Tối đó tôi mơ thấy có hai người lưng đeo cặp sách, mời tôi đến hàn xá của họ uống trà.Tôi theo họ đến một gian nhà, ngồi trước cái bàn tròn, uống trà xong hai người tiễn tôi ra cổng, còn cảm tạ:– Hôm nay may được ông cứu mạng, chúng tôi cảm ân vô cùng.Họ nói xong tôi tỉnh giấc.
Ngẫm nghĩ đến lời trong mộng đột nhiên nhớ đến hai con rùa mình đã thả hồi sáng.
Đúng là chúng đã đến cảm tạ tôi..
Bình luận truyện