Bát Tại Tường Đầu Đẳng Hồng Hạnh

Chương 21: A Ly (thượng)



Trong tửu quán, tiên sinh kể chuyện nước miếng tung bay.

Thông thường những người kể chuyện thường chọn trà quán để hành đạo, vậy mà thuyết thư tiên sinh này lại vào ngay tửu quán để mà oang oang kể chuyện.

Vậy mà vẫn có một đám người vây xung quanh hắn dỏng tai lên mà nghe từng câu từng chữ do hắn thốt ra. Tiên sinh kể chuyện ước chừng trên dưới bốn mươi tuổi, một thân bào tử (áo khoác) thanh sắc (màu xanh, ở đây là xanh thẫm, xanh đen), hai phiết râu cá trê dường như cố tình thể hiện sự tinh minh của hắn.

Tiên sinh kể chuyện nhàn nhạt nhấp một ngụm rượu, xòe rộng chiết phiến trong tay nhẹ nhàng phe phẩy. Nhìn bộ dáng đó, những người bên cạnh nóng ruột thúc giục bắt đầu.

– Tư Mã tiên sinh, ngươi chừng nào thì bắt đầu kể a?

– Tư Mã tiên sinh, hôm nay ngài muốn kể cái gì?

– Đúng vậy, Tư Mã tiên sinh, nhanh bắt đầu đi!

Người kể chuyện mỉm cười, buông sách trong tay, dùng sức vỗ một cái vào bàn, nói:

– Hôm nay, ta sẽ kể về hỗn thế tiểu bá vương. Mọi người có nghe nói tới Hiên vương, An Minh Hiên chứ?

Mọi người vừa nghe thấy liền ngay lập tức mất đi hứng thú, một người lắc đầu nói:

– Tư Mã tiên sinh, ngài không cần phải nói a, chúng ta đương nhiên biết Hiên vương gia. Thế nhưng Hiên vương này không phải là người trong giang hồ, Tư Mã tiên sinh, chúng ta chính là muốn nghe ngài kể một chút về tin tức thú vị trên giang hồ.

Mọi người đồng loạt ứng theo.

Tư Mã tiên sinh cười nói:

– Ai nói Hiên vương gia không phải là người trong giang hồ, hắn là đồ đệ của Thiên Hương, giờ đây lại cùng với Minh giáo dây dưa không rõ, tại sao lại nói hắn không phải là người trong giang hồ chứ!

– Nga? Minh giáo! Tiên sinh kể nhanh đi!

– Bây giờ muốn nghe rồi chứ? An Minh Hiên chính là nhi tử được hoàng đế sủng ái nhất, người này làm xằng làm bậy, tuy rằng không có làm chuyện giết người phóng hỏa, thế nhưng hắn lại cưỡng đoạt dân nữ, thiên lý khó dung!

(ôi miệng lưỡi thiên hạ =)) khổ thân Hiên ca)

An Minh Hiên nghe đến đây, thiếu chút chết sặc vì cười, hóa ra ta có thêm cái nghề cưỡng đoạt dân nữ sao?

Người kể chuyện lại nói tiếp:

– Ta nghe nói, An Minh Hiên và thượng thư hộ bộ đang cùng nhau vi hành, mấy ngày hôm trước An Minh Hiên đã tự ý bỏ đi một mình đến võ lâm đại hội, các ngươi biết vì sao không?

Thấy mọi người lắc đầu, người kể chuyện lại nói:

– Hiên vương gia của chúng ta là đoạn tụ! Hắn từ trên tay của hái hoa đạo tặc A Ly cứu đi một yêu nhân Minh giáo, hơn nữa lại cùng tên này có quan hệ bất chính. Thật là sót thương cho thói đời bại hoại, nam phong vì thế mà ngày càng thịnh hành!

Kỳ quái, tên này tại sao lại giống như tận mắt chứng kiến vậy? An Minh Hiên còn đang định phát tác thì bên cạnh đã một người đứng lên, hét lớn một tiếng:

– Lão đầu! Ngươi nói ai là hái hoa đạo tặc?!

Người này không phải là ai khác, chính là hái hoa đạo tặc vừa được người kể chuyện nhắc đến – A Ly.

A Ly tuy rằng làm chuyện hái hoa, thế nhưng hắn ghét nhất là bị người khác nói hắn là hái hoa đạo tặc. Hắn chưa bao giờ ép buộc người khác cùng hắn làm chuyện mây mưa, tất cả các cô nương cùng hắn hoan ái đều là cam tâm tình nguyện. Điểm này hắn cùng với An Minh Hiên rất giống nhau. Chỉ riêng hôm đó, gặp được hồng y tiểu mỹ nhân, hắn có chút không tự kìm hãm được, không nghĩ tới người kia lại là một nam nhân. Hắn, A Ly không phải là một người đoạn tụ, cho nên khi có người xuất hiện, hắn liền đem hồng y tiểu mỹ nhân đưa cho người kia, còn chính mình thì đi kỹ viện hạ hoả.

Lúc này uống rượu ở đây, không ngờ lại nghe được có người làm nhơ nhuốc thanh danh của hắn, liền không khỏi giận dữ.

Người kể chuyện thấy A Ly, chỉ cười cười cũng không hề đáp lại.

A Ly cả giận nói:

– Tư Đồ lão nhi. Ngươi dám không giữ thể diện một lần nữa bàn lộng thị phi? Đương kim võ lâm, tứ đại danh môn sơn trang, họ Tư Đồ các ngươi là sơn trang đệ nhất, cơ nghiệp trăm năm của lão gia tử Tư Đồ đã bị hủy trong tay đứa con bất hiếu ngươi rồi, ngươi hôm nay ở đây nói xấu người khác, không sợ sau khi xuống phía dưới, tổ tiên Tư Đồ gia sẽ liều mạng với ngươi sao?!

Tư Đồ sơn trang ba năm trước đây chịu thảm kịch diệt môn, một hồi đại hỏa thiêu hủy đi danh môn trăm năm vinh quang này. Mọi người đều cho rằng Tư Đồ sơn trang không còn người nào sống sót, không nghĩ tới trang chủ Tư Đồ sơn trang, hôm nay lại ở đây kể chuyện.

Mọi người đều sửng sốt, nhìn chằm chằm vào người kể chuyện.

Người kể chuyện vừa cười vừa nói:

– Tất cả chỉ là thoảng qua như mây khói, Minh giáo giết cả nhà ta, lão đầu ta tin tưởng, một ngày nào đó, Minh giáo nhất định sẽ bị nghĩa sĩ giang hồ tiêu diệt!

A Ly sốt ruột khoát khoát tay nói:

– Mặc kệ ngươi, Tư Đồ lão nhi, sau này nếu như ngươi còn nói ta là hái hoa đạo tặc, phá hoại danh tiết của ta, ta sẽ không khách khí đâu!

Người kể chuyện đưa tay ra, làm một tư thế xin mời.

A Ly lắc đầu, liền nói một câu:

– Ngươi đừng nghĩ võ công ngươi bị phế, A Ly ta sẽ hạ thủ lưu tình!

Mọi người lại cả kinh, trang chủ Tư Đồ sơn trang – Tư Đồ Vân, năm đó oai phong giang hồ, võ công không ngờ lại bị phế đi!

A Ly nhìn biểu tình tự tiếu phi tiếu của Tư Đồ Vân, cảm thấy rất khó chịu, trong nháy mắt xoay người rời đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện