Bảy Năm Sau
Chương 64
Họ thận trọng tiến lên.
Dài khoảng hơn hai mươi mét, phần thân màu bạc của chiếc DC-3 sáng lên dưới tán thực vật. Càng hạ cánh bị bung ra do lực va đập và buồng lái vỡ tan tành khi đập vào một thân cây cổ thụ đổ nghiêng, ngọn cây bị nghiền nát dưới bánh lái. Phần thân máy bay vồng cao bị chếch lên, hai bên mạn lỗ chỗ khoảng chục ô cửa kính đều đã vỡ vụn. Cả hai bên mặt cánh đều đã gãy, cắt phăng hai càng thép. Chiếc máy bay này chỉ còn là một xác máy cũ đã sớm bị thiên nhiên ăn mòn.
Trừ khoang chứa năm mươi triệu đô la này.
Ma túy, rốt cuộc thì...
Một nụ cười thoáng chút nhẹ nhõm tỏa sáng trên gương mặt Flavia. Mọi thứ trong lòng cô ả được nới lỏng. Rốt cuộc cô ả đã tìm lại được chỗ cocain. Hàng triệu đô thu về sau khi bán chỗ hàng này sẽ giúp ả vực dậy tổ chức Seringueiros! Cô ả làm mọi chuyên không hoàn toàn chỉ vì tiền, mà để cứu vãn danh dự gia đình mình. Cha cô ả, Pablo Cardoza, chưa bao giờ coi trọng con gái. Ông ta chỉ đặt niềm tin vào hai gã anh trai ngu xuẩn của cô ả, những kẻ rốt cuộc lại đang kết thúc cuộc đời trong nhà giam. Chỉ mình cô ả mới đủ thông minh để tìm lại được chiếc máy bay. Cha ả trước đây thường được tôn xưng là Hoàng đế. Vậy thì từ giờ, ả sẽ là Nữ hoàng ma túy! Và đế chế của ả sẽ trải rộng từ Rio tới Buenos Aries, vươn tới Caracas và Bogotá…
Hai tiếng súng vang lên trong không gian im lặng ẩm ướt của khu rừng đột ngột lôi Flavia ra khỏi giấc mộng hùng bá. Chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì thì hai tên lính đi đầu đã vật ra đất do trúng đạn vào giữa đầu. Nấp trong bộ khung máy bay, một tay súng bắn tỉa đang nhắm vào họ, sử dụng một cửa sổ ở máy bay làm lỗ châu mai! Viên đạn thứ ba sẽ xé toang không khí, sượt qua người cô ả Braxin, ả nằm rạp xuống đất giành lấy một khẩu súng máy từ một vệ sĩ. Nhà Larabee đến lượt mình cũng nằm rạp xuống đất, lăn về phía bụi cây và co cụm lại để tránh đạn lạc.
Màn đáp trả có độ dữ dội chưa từng thấy. Flavia và vệ sĩ của ả ná đạn không ngớt vào chiếc máy bay, dìm thân máy bay dưới làn đạn bắn chéo. Những chùm tia lửa lóe lên từ các khẩu súng máy. Tiếng đạn rít lên ở mọi hướng, nảy tưng tưng trên vỏ máy bay trong tiếng leng keng chói tai.
Rồi sự im lặng tiếp nối tiếng ầm ầm.
- Eu matei ele[1]! Tên vệ sĩ khẳng định.
[1]. “Tôi tiêu diệt được hắn rồi!”
Flavia vẫn hoài nghi. Vẻ tự tin, tên vệ sĩ bất cần nhảy xổ về phía cửa bên sườn máy bay. Sau vài giây, hắn trở ra rạng rỡ và hăm hở:
- Ele esta morto![2] Hắn ngạo nghễ tuyên bố.
[2]. Hắn chết rồi!
Tay để lên cò súng, Flavia tập hợp gia đình Larabee lại trong tầm ngắm của khẩu IMBEL.
- Matá-los[3]! Ả ra lệnh với tên vệ sĩ.
[3]. “Giết chúng đi!”
- Todos os quarto[4]?
[4]. “Cả bốn đứa à?”
- Sim, se apresse[5]! Ả vừa nói vừa thân chinh bước vào trong máy bay.
[5]. “Phải, nhanh lên!”
Tên vệ sĩ rút một khẩu súng lục từ bao đeo rồi nạp thêm băng đạn mới. Rõ ràng, đây không phải lần đầu tiên hắn thi hành loại công việc này. Chẳng hề run tay, hắn bắt tù binh quỳ sát nhau trước bụi rậm.
Sebastian, Nikki, Camille, Jeremy…
Hắn gí nòng súng lạnh ngắt vào gáy Jeremy. Hoảng hốt tột độ, cậu nhóc vã mồ hôi ra như tắm và run bắn người lên. Miệng cậu méo xệch. Bị cảm giác tội lỗi đè nặng, sợ hãi trước hệ quả khủng khiếp từ những hành vi của mình, cậu trào nước mắt. Cậu đã cố hàn gắn cho cha mẹ, nhưng cái lý tưởng ngây thơ ấy đã biến thành nỗi kinh hoàng. Vì cậu mà em gái, ba và mẹ cậu sắp mất mạng.
Những tiếng nức nở nghẹn đắng trong họng.
- Xin lỗi, cậu nấc lên đúng lúc kẻ sát nhân đặt ngón tay lên cò súng.
Dài khoảng hơn hai mươi mét, phần thân màu bạc của chiếc DC-3 sáng lên dưới tán thực vật. Càng hạ cánh bị bung ra do lực va đập và buồng lái vỡ tan tành khi đập vào một thân cây cổ thụ đổ nghiêng, ngọn cây bị nghiền nát dưới bánh lái. Phần thân máy bay vồng cao bị chếch lên, hai bên mạn lỗ chỗ khoảng chục ô cửa kính đều đã vỡ vụn. Cả hai bên mặt cánh đều đã gãy, cắt phăng hai càng thép. Chiếc máy bay này chỉ còn là một xác máy cũ đã sớm bị thiên nhiên ăn mòn.
Trừ khoang chứa năm mươi triệu đô la này.
Ma túy, rốt cuộc thì...
Một nụ cười thoáng chút nhẹ nhõm tỏa sáng trên gương mặt Flavia. Mọi thứ trong lòng cô ả được nới lỏng. Rốt cuộc cô ả đã tìm lại được chỗ cocain. Hàng triệu đô thu về sau khi bán chỗ hàng này sẽ giúp ả vực dậy tổ chức Seringueiros! Cô ả làm mọi chuyên không hoàn toàn chỉ vì tiền, mà để cứu vãn danh dự gia đình mình. Cha cô ả, Pablo Cardoza, chưa bao giờ coi trọng con gái. Ông ta chỉ đặt niềm tin vào hai gã anh trai ngu xuẩn của cô ả, những kẻ rốt cuộc lại đang kết thúc cuộc đời trong nhà giam. Chỉ mình cô ả mới đủ thông minh để tìm lại được chiếc máy bay. Cha ả trước đây thường được tôn xưng là Hoàng đế. Vậy thì từ giờ, ả sẽ là Nữ hoàng ma túy! Và đế chế của ả sẽ trải rộng từ Rio tới Buenos Aries, vươn tới Caracas và Bogotá…
Hai tiếng súng vang lên trong không gian im lặng ẩm ướt của khu rừng đột ngột lôi Flavia ra khỏi giấc mộng hùng bá. Chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì thì hai tên lính đi đầu đã vật ra đất do trúng đạn vào giữa đầu. Nấp trong bộ khung máy bay, một tay súng bắn tỉa đang nhắm vào họ, sử dụng một cửa sổ ở máy bay làm lỗ châu mai! Viên đạn thứ ba sẽ xé toang không khí, sượt qua người cô ả Braxin, ả nằm rạp xuống đất giành lấy một khẩu súng máy từ một vệ sĩ. Nhà Larabee đến lượt mình cũng nằm rạp xuống đất, lăn về phía bụi cây và co cụm lại để tránh đạn lạc.
Màn đáp trả có độ dữ dội chưa từng thấy. Flavia và vệ sĩ của ả ná đạn không ngớt vào chiếc máy bay, dìm thân máy bay dưới làn đạn bắn chéo. Những chùm tia lửa lóe lên từ các khẩu súng máy. Tiếng đạn rít lên ở mọi hướng, nảy tưng tưng trên vỏ máy bay trong tiếng leng keng chói tai.
Rồi sự im lặng tiếp nối tiếng ầm ầm.
- Eu matei ele[1]! Tên vệ sĩ khẳng định.
[1]. “Tôi tiêu diệt được hắn rồi!”
Flavia vẫn hoài nghi. Vẻ tự tin, tên vệ sĩ bất cần nhảy xổ về phía cửa bên sườn máy bay. Sau vài giây, hắn trở ra rạng rỡ và hăm hở:
- Ele esta morto![2] Hắn ngạo nghễ tuyên bố.
[2]. Hắn chết rồi!
Tay để lên cò súng, Flavia tập hợp gia đình Larabee lại trong tầm ngắm của khẩu IMBEL.
- Matá-los[3]! Ả ra lệnh với tên vệ sĩ.
[3]. “Giết chúng đi!”
- Todos os quarto[4]?
[4]. “Cả bốn đứa à?”
- Sim, se apresse[5]! Ả vừa nói vừa thân chinh bước vào trong máy bay.
[5]. “Phải, nhanh lên!”
Tên vệ sĩ rút một khẩu súng lục từ bao đeo rồi nạp thêm băng đạn mới. Rõ ràng, đây không phải lần đầu tiên hắn thi hành loại công việc này. Chẳng hề run tay, hắn bắt tù binh quỳ sát nhau trước bụi rậm.
Sebastian, Nikki, Camille, Jeremy…
Hắn gí nòng súng lạnh ngắt vào gáy Jeremy. Hoảng hốt tột độ, cậu nhóc vã mồ hôi ra như tắm và run bắn người lên. Miệng cậu méo xệch. Bị cảm giác tội lỗi đè nặng, sợ hãi trước hệ quả khủng khiếp từ những hành vi của mình, cậu trào nước mắt. Cậu đã cố hàn gắn cho cha mẹ, nhưng cái lý tưởng ngây thơ ấy đã biến thành nỗi kinh hoàng. Vì cậu mà em gái, ba và mẹ cậu sắp mất mạng.
Những tiếng nức nở nghẹn đắng trong họng.
- Xin lỗi, cậu nấc lên đúng lúc kẻ sát nhân đặt ngón tay lên cò súng.
Bình luận truyện