Bơ Kém Chất Lượng

Chương 11: Tôi Xin Lỗi



La Sâm:

Cảm ơn chú đã gửi bảng vẽ, cháu đã nhận được rồi.

Cháu nhớ năm ngoái mommy đã tặng quà sinh nhật cho dì Zoe một bộ ấm chén rất đẹp, hình như là do chú chuẩn bị đúng không? Hiện tại cháu cũng muốn mua một bộ, chú có thể gửi cháu thông tin sales được không?

Hi vọng chú và Rebecca đều khỏe.

Neo



Lý Nãi Ấu cảm thấy mình đã gặp rắc rối cực kì lớn.

Hôm đó Quan Bái và Thiệu Cát trông rất bình tĩnh. Bọn họ nói với cậu là không sao cả nhưng lại bảo Lý Nãi Ấu về trước đi, mọi chuyện đã có hai người lo.

Lý Nãi Ấu không hiểu chuyện này cho lắm. Cậu nghĩ chuyện phòng phát sóng bị chặn chẳng khác gì người phải ngồi tù, rồi chuyện này sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời của Quan Bái, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp và cả tương lai của người ta.

Cho nên Lý Nãi Ấu cảm thấy vô cùng bất an.

Cậu không biết tình huống này vẫn thường hay xảy ra ở bên mảng nhảy nhót. Một số nữ streamers đôi khi sẽ bị chặn ngay khi vừa xuất hiện, hơn nữa còn thuộc loại bị chặn do hiểu lầm. Đêm hôm đó Thiệu Cát đã liên hệ với bên nền tảng nhờ hỗ trợ gỡ chặn.

Mà Lý Nãi Ấu, người không biết gì hết, còn đang trằn trọc không thể ngủ được.

Cậu cảm thấy rằng mình có thể sẽ mất đi công việc thú vị này. Lý Nãi Ấu không biết liệu Quan Bái có giận mình không, liệu anh ấy có muốn tiếp tục làm việc với mình nữa hay không?

Mặc dù tình tình Quan Bái đôi lúc hơi kỳ lạ nhưng Lý Nãi Ấu không muốn mất đi người bạn mới và đồng nghiệp người Trung Quốc này. Vì thế hôm sau Lý Nãi Ấu không nhịn được nhắn tin wechat hỏi thăm Quan Bái xem tình hình như thế nào rồi.

Một lúc lâu sau Quan Bái trả lời lại mấy chữ ngắn gọn: “Không có việc gì cả.”

Quan Bái cũng không giải thích cặn kẽ ý nghĩa của cụm từ “Không có việc gì cả” cho nên Lý Nãi Ấu càng hoảng sợ hơn. Cậu nghĩ Quan Bái đang trả lời cho có lệ, càng nghĩ càng rối tung lên, tình huống xấu nhất cũng đã nghĩ đến rồi.

Lý Nãi Ấu áy náy vô cùng.

Cậu nhớ tới cái tủ đựng ly của Quan Bái, không nhịn được mà gửi mail cho quản gia La Sâm. Cuối cùng tự mình sàng lọc rất lâu mới chọn được một bộ ấm chén phù hợp với khí chất của Quan Bái. Giá cả có chút đắt nhưng Lý Nãi Ấu vẫn cảm thấy lo lắng cảm thấy chưa đủ. Sau khi bộ ấm chén được giao đến, cậu còn đặc biệt mua giấy gói quà gói ghém cẩn thận.

Tuy nhiên, cùng lúc đó, Quan Bái lại hoàn toàn đang ở trong trạng thái khác.

Quan Bái còn chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó phòng phát sóng của mình sẽ bị chặn, mà lại còn bị chặn vì ăn xiên que.

Thiệu Cát biết được đầu đuôi câu chuyên cũng dở khóc dở cười. Nhưng ở trên weibo và các diễn đàn lại càng huyên náo hơn. Đoạn ghi hình đêm hôm đó được lan truyền rầm rộ. Mà đáng sợ hơn nữa là lần này nó còn bị phát tán ra ngoài giới streamers.

Quan Bái cũng có một nhóm fan tự phát chuyên ghi hình livestream. Để thuận tiện cho những người không xem được buổi phát sóng tối hôm đó, nhóm fan này đã đăng một đoạn video bị chặn có tiêu đề “Toàn bộ quá trình bị chặn trong buổi livestream giữa anh Quan và em trai bơ ngọt.”, kèm theo lời giải thích chi tiết và nhạc nền dí dỏm, sau đó đăng nó lên weibo và các nền tảng đăng video.

Ban đầu đoạn video chỉ được lan truyền trong phạm vi siêu thoại của Quan Bái. Nhưng có thể vì quá buồn cười mà từ từ bị truyền ra ngoài, đặt đến bảy tám nghìn lượt chia sẻ trên weibo.

Bình luận hầu hết đều là những tràng cười không dứt.

“Đúng là sai vị mà cười chết tôi cười chết tôi”

“? Đây là Quan Bái đúng không? Streamer bên mảng trò chơi của Hắc Đào. Lâu rồi tôi không có theo dõi anh ta, sao tự nhiên lại thay đổi phong cách thế này??”

“Là ổng đó. Vừa qua ổng tìm một người đẹp con lai cùng nhau phát sóng. Hai người rất hợp nhau, hiệu ứng livestream cũng bùng nổ lắm, ai ngờ hôm qua lại bùng nổ quá…”

“Tui chỉ là người qua đường nhỏ bé nhìn hai anh đẹp trai ngồi cạnh nhau mà lòng xốn xang 555 xin hãy gửi weibo cho tui với…”

Thiệu Cát đầu tiên là trợn tròn mắt, sau đó thì vô cùng vui mừng.

Lần này quả thật là bất ngờ ngoài ý muốn, chủ yếu là vì độ giải trí quá cao. Mặc kệ fan hay người qua đường đều rất thích thú. Một số người còn cố ý giới thiệu weibo và số phòng phát sóng của Quan Bái cho nên nhiệt độ cũng theo đó mà tăng lên. Nhìn từ góc độ nào cũng thấy đây là một sự cố có lợi vô cùng.

Quan Bái vẫn tiếp tục cuộc sống bình yên của mình. Buổi sáng cuối tuần, anh nhàn nhã đứng trong bếp ngâm đậu nành, chuẩn bị làm sữa đậu nành bằng chiếc máy làm sữa hạt mới mua hôm trước.

Những hạt đậu tròn vo nằm yên trong nước. Quan Bái lau tay, vô tình nhìn qua cửa sổ phòng bếp lại bất ngờ nhìn thấy một chiếc xe đạp công cộng màu vàng đang đậu ở tầng dưới.

Sau đó người trên xe bước xuống.

Rồi chuông cửa nhà Quan Bái vang lên.

Quan Bái: “…”

Quan Bái không biết hai ngày qua đã xảy ra chuyện gì. Anh chỉ cảm thấy mới qua vài ngày mà Lý Nãi Ấu dường như không còn sức sống, giống như một cái cây thiếu nước héo rũ.

Thiếu niên cầm một chiếc hộp, cụp mi xuống, giống như một đứa trẻ học mẫu giáo mắc lỗi đang chờ bị phạt.

Hai người đối mắt trước cửa cả buổi cũng không ai chủ động lên tiếng. Sau một lúc, Lý Nãi Ấu mới rụt rè nâng mắt lên, cẩn thận quan sát biểu tình của Quan Bái, sau đó nói nhỏ: “Xin chào.”

Quan Bái: “…”

Cái gì thế này?

“Có phải cậu nhớ nhầm ngày không?”

Quan Bái bình tĩnh hỏi: “Ngày mai mới là ngày hai chúng ta…”

“Tôi không nhớ lầm.”

Lý Nãi Ấu lại cụp mắt xuống, nhét hộp quà trên tay vào lồng ngực Quan Bái rồi nhỏ giọng nói: “Hôm nay tôi đến để đưa quà xin lỗi anh.”

Quan Bái khó hiểu nhìn hộp quà trên tay mình.

“Tôi biết, có thể bây giờ anh không muốn gặp tôi.:

Lý Nãi Ấu dụi dụi mắt: “Nhưng mà tôi vẫn muốn nói cho anh, tôi cảm thấy có lỗi lắm. Tôi có thể nhận lương ít đi cũng được, anh có thể không…”

“—Lý Nãi Ấu.”

Quan Bái đột ngột gọi tên cậu: “Cậu đang làm gì vậy?”

Lý Nãi Ấu sụt sịt.

“Tôi xin lỗi.” Cậu nói.

Quan Bái vẫn không hiểu: “Tại sao phải xin lỗi?”

Ánh sáng trong mắt Lý Nãi Ấu lập tức mờ đi, trông cậu như thể càng buồn hơn vậy.

Lý Nãi Ấu không dám nhìn thẳng vào mắt Quan Bái, cúi đầu mân mê mấy ngón tay, giọng nói càng lúc càng nhỏ: “Nếu anh không thể livestream nữa, anh có thể dùng tài khoản của tôi cũng được, mặc dù số người theo dõi không được nhiều lắm. Hoặc nếu anh muốn đổi sang một công việc khác…”

Nếu anh muốn, anh có thể về Anh với tôi, chọn một công việc trong công ty nhà tôi, làm không tốt cũng không sao.

Nếu anh khăng khăng muốn trở thành streamers, tôi có thể cho anh sử dụng miễn phí đoàn luật sư của nhà mình. Trước tiên chúng ta có thể kiện cái nền tảng này, nhưng sau đó thay đổi…

Quan Bái đột nhiên giống như hiểu ra điều gì đó.

“Mấy ngày nay cậu không livestream sao?” anh trực tiếp ngắt lời Lý Nãi Ấu.

Lý Nãi Ấu dừng lại, ừm một tiếng.

Hai ngày nay tôi lo lắng cho anh gần chết, làm gì có tâm trạng mà livestream. Lý Nãi Ấu thầm nghĩ.

“Đăng kí theo dõi của tôi vượt 8 triệu, của cậu thì vượt 500.000 rồi.” Quan Bái nói.

Lý Nãi Ấu ngẩng đầu, đột nhiên mở to mắt.

“Sao lại thế?”

Cậu sừng sờ: “Tôi nhớ tôi vừa…”

“—Đã mở chặn lâu rồi. Sao cậu không hỏi Thiệu Cát?”

Quan Bái tựa như đang cười mà lại không cười nhìn Lý Nãi Ấu: “Cho nên đừng bảo với tôi là có người thật sự nghĩ phòng phát sóng bị chặn là cả đời này sẽ không bao giờ mở ra được.”

Người thật sự nghĩ như vậy hơn nữa còn không ngủ ngon ba ngày qua Lý Nãi Ấu: “…”

“Tôi nghĩ nó phải nghiêm trọng lắm…”

Cậu lẩm bẩm: “Ngày hôm đó phòng phát sóng của anh hoàn toàn tối đen, tôi…”

“Khán giả thích hiệu ứng ngày hôm đó.”

Quan Bái xoay người lọc nước ngâm đậu, đổ những hạt đậu tròn vo vào máy làm sữa hạt, nhẹ nhàng nói: “Cho nên cậu không cần xin lỗi.”

Hạt đầu va vào thành trong của máy phát ra âm thành giòn tan, Quan Bái dường như đã hiểu tại sao Lý Nãi Ấu lại lo lắng đến như vậy.

“Và tiền lương của cậu cũng không thiếu đâu.”

Quan Bái nhàn nhạt nói thêm: “Tôi không phải là loại người nói mà không giữ lời. Tôi cũng có khoảng thời gian đi lên từ khó khăn cho nên tôi hiểu được.”

Lý Nãi Ấu ngây người chớp mắt.

Cậu nói: “Hả? Tôi không có…”

Ngoại trừ điều kiện đường xá gần khách sạn quá xấu khiến cậu không thể bắt taxi mà phải chạy xe đạp, tủ lạnh trong khách sạn nhỏ quá không sử dụng được thì những ngày gần đây của cậu đâu có mấy khó khăn.

“Hơn nữa việc bị chặn lần này không trách cậu được. Là do tôi lúc đó không lấy khăn giấy giùm cậu.”

Quan Bái nhấn tắt máy làm sữa, mở nắp ra, “—Chỉ có điều, chúng ta đang hợp tác với nhau cho nên sau này có chuyện gì muốn hỏi, cậu đừng giấu diếm như thế nữa. Nhớ kỹ chưa?”

Năm phút sau, Lý Nãi Ấu nhảy lên chiếc xe đạp màu vàng, khuôn mặt tỏa sáng như vừa được tái sinh, vui vẻ đạp xe đi về.

Quan Bái thở dài.

Anh nhìn hộp quà gói ghém bắt mắt đặt trên bàn, một lúc sau mới lắc đầu bước tới mở hộp quà ra.

Có một chiếc ly nằm trong hộp, Quan Bái sửng sốt.

Có một điểm là tuy đầu óc Lý Nãi Ấu có hơi vụng về nhưng lại có con mắt chọn đồ rất tốt. Trừ giấy gói quà có hơi chói mắt ra, hình dáng chiếc ly rất đẹp mà chất lượng cũng không tồi. Dù là âm thanh thành ly lúc va chạm hay các chi tiết đáy ly đều rất chỉn chu.

Đồ này nhìn qua cũng không quá rẻ, ít nhất cũng phải bốn năm trăm tệ. Đối với tình huống của Lý Nãi Ấu mà nói, món quà này xem như đã rất đắt rồi, nhìn ra được là vô cùng dụng tâm.

Sữa đậu nành vừa vặn làm xong nên Quan Bái rửa luôn chiếc ly rồi rót một ly chậm rãi thưởng thức.

Rõ ràng là một đứa trẻ ngơ ngác, lúc nào cũng mơ mơ hồ hồ không biết gì, cảm xúc lúc nào cũng viết hết lên mặt.

–Nhưng khi có chuyện lại không tùy tiện đổ lỗi mà thẳng thắn vô tư gánh vác trách nhiệm, đối nhân xử thế đều vô cùng có tâm.

Trong chốc lát, Quan Bái không biết rốt cuộc EQ của Lý Nãi Ấu là cao hay thấp nữa.

Trời bắt đầu tối dần, Quan Bái đặt cuốn sách trong tay xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc như đang suy nghĩ điều gì đó. Một lúc sau, anh bật máy tính lên, dùng tài khoản phụ truy cập vào trang chủ Hắc Đào.

Lý Nãi Ấu quả nhiên đang livestream.

Và tiêu đề của cậu ngày hôm nay tràn đầy sức sống sắp tràn màn hình: “Hôm nay không chơi game!!! Chỉ trò chuyện!!!”

Ngay lúc Quan Bái bước vào đã thấy Lý Nãi Ấu đang ngồi ở đầu kia màn hình nhìn thẳng vào mình, lúng túng đưa tay lên làm động tác hôn gió.

Tay Quan Bái run lên.

“Như thế đã được chưa?”

Lý Nãi Ấu lại bỏ tay xuống, nghiêng đầu ngượng ngùng: “Tôi không có tài năng gì khác, mấy người lại không cho tôi chơi đàn nhị, có thể chấp nhận cái này không?”

Quan Bái nhận ra người này đang tương tác với khán giả.

Anh liếc nhìn bình luận thấy khán giả đang khen ai giàu có, đoán chừng là vừa mới có fan gửi phần thưởng lớn còn đưa ra yêu cầu cho nên Lý Nãi Ấu mới làm theo.

Còn non quá. Quan Bái nghĩ thầm.

Nếu một streamers thậm chí không thể nói không, không thể bỏ qua những yêu cầu vô lý thì chỉ có thể chờ bị vắt kiệt mà thôi.

Quả nhiên bão bình luận trong lúc nhất thời lại được nước lấn tới. Bọn họ thích trêu chọc những người bạn nhỏ ngây thơ như Lý Nãi Ấu, yêu cầu Lý Nãi Ấu hết hát rồi nhảy rồi gọi chị các kiểu. Trong chốc lát Lý Nãi Ấu cảm thấy mơ mơ hồ hồ, tay chân luống cuống cả lên.

Quan Bái thở dài.

Anh có hơi không được tự nhiên mà tạm dừng một chút, cuối cùng bấm vào nút nạp tiền, sau đó chuyển qua thanh quà tặng, chọn một chiếc máy bay nhỏ rồi gửi đi.

Quả nhiên, trong nháy mắt Lý Nãi Ấu lộ ra biểu tình như được cứu sống.

“Cảm ơn máy bay của người dùng không đặt tên.”

Lý Nãi Ấu đọc đầy đủ ID tài khoản phụ của Quan Bái rồi nhanh chóng chuyển chủ đề. Cậu mỉm cười, vẫy tay với Quan Bái ở đầu bên kia màn hình, “Cảm ơn bạn, hi vọng hôm nay của bạn tràn ngập vui vẻ nha.”

Không có gì.

Quan Bái nghĩ, cứ coi như là trả lại tiền ly vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện