Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài
Chương 184: Nguyên lai là nàng
Doãn Lạc Hàn nghiến răng nghiến lợi, lại một quyền nghênh đón, nhất thời
không cam lòng yếu thế, hai người ngươi một quyền ta một quyền, xoay đánh thành
một lượt.
Nghe được tiếng vang Ôn Nhược Nhàn vội vàng chạy tới,“Tổng tài, tổng giám đốc, các người không cần đánh…… Đừng đánh ……”
Hai người không ai nhường ai, làm sao còn nghe vào.
Mắt thấy Doãn Lạc Hàn bụng càng ngày càng không ngừng ăn quyền, mà Quý Dương trên mặt cũng đầy màu, Ôn nhược Nhàn không có cách gì đứng ở một bên, lo lắng dậm chân, đột nhiên nhớ tới một người.
“Các người đừng đánh , lão gia tử đến đây rồi.”
Vừa nghe đến cái xưng hô kia, hai người nhất thời ngừng thủ, thở hồng hộc trừng mắt với đối phương, trăm miệng một lời hỏi,“Người ở nơi nào? Đến đã bao lâu?”
Ôn Nhược Nhàn lui cổ, chỉ chỉ hướng phòng họp, nói chuyện bắt đầu ,“Hắn…… Người ở…… Ở trong phòng hội nghị……”
Doãn Lạc Hàn vỗ về chút bụng đau, liếc mắt một cái liền xem thấu nàng đang nói dối.“Ôn thư ký, cô không biết chính cô nói dối rất tệ sao?”
“Lạc, ngươi đúng là, xuống tay không có điểm nhẹ.” Quý Dương la hét lau đi vết máu trên khóe miệng, đi lên tiến đến một tay nhanh chóng ôm lấy cổ Doãn Lạc Hàn.“Nhanh đi giúp tôi bôi thuốc, bằng không buổi chiều cậu thay tôi cùng Đỉnh Dương nói chuyện hợp tác đi.”
“Đây là cậu tự tìm .” Doãn Lạc Hàn tức giận liếc mắt Quý Dương một cái, thân thủ đẩy cánh tay của Quý Dương đang khoát lên vai mình , bước đi đến hướng văn phòng.
“Ai, tôi là bị cậu đánh thành như vậy , cơn giận của cậu còn chưa có hết.” Quý Dương chỉ vào khuôn mặt bầm tím của mình, bất mãn ồn ào lớn tiếng, theo sát sau đó đi vào văn phòng tổng tài.
Doãn Lạc Hàn rét lạnh hừ một tiếng, tìm đến hòm thuốc, lấy ra rượu thuốc cùng bông băng đặt ở trên bàn,“Chính mình bôi.”
“mặt của tôi là ai biến thành như vậy , ai phụ trách giúp tôi bôi.” Quý Dương miễn cưỡng ngồi vào sô pha , hai tay vắt ở ngực,làm một bộ dạng xấu lắm.
“Tùy cậu.” Doãn Lạc Hàn hoàn toàn không ăn ý với bộ dáng này của hắn, đứng dậy đi hướng bàn công tác, chuyển động ngồi lên ghế, nhớ tới vừa rồi Quý Dương lời còn chưa nói xong,“cậu nói Chính Vũ cùng cô ta có quan hệ? Hơn nữa tôi nghe xong sẽ hối hận?”
Quý Dương trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt, làm bộ như vẻ mặt bất đắc dĩ thở dài,“Được rồi, vậy cậu gọi thư ký cậu lại đây bôi thuốc cho tôi, tôi liền đem chuyện chưa nói xong trong lời nói tất cả đều nói cho cậu.”
Chuyện này với hắn mà nói việc rất nhỏ, Doãn Lạc Hàn thân thủ ấn hạ nội tuyến,“Ôn thư ký, cô vào đây một chút.”
“vâng, tổng tài.” Tiếng nói ngọt ngào của Ôn Nhược Nhàn truyền đến, không quá một phút đồng hồ liền vang lên tiếng đập cửa.
“ vào đi!” Doãn Lạc Hàn trầm giọng nói, ngược lại chọn mi nhìn Quý Dương,“Hiện tại có thể nói .”
“Đợi lát nữa, trước bôi thuốc cho tôi xong rồi nói sau.” Quý Dương vẻ mặt lộ ý cười nhìn Ôn Nhược Nhàn đi đến, mím môi ý bảo Doãn Lạc Hàn mở miệng.
Thực chịu không nổi tiểu tử Quý Dương này, Doãn Lạc Hàn trừng mắt nhìn đối phương liếc mắt một cái, tiện đà thản nhiên nói ,“Ôn thư ký, phó tổng tài bị thương, cô giúp cậu ta bôi thuốc.”
Ôn Nhược Nhàn sắc mặt khẽ biến, giúp đỡ lấy kính đen,mắt nhìn vẻ mặt ung dung của Quý Dương chờ chính mình bôi thuốc cho hắn, trong lòng tuy có chút không tình nguyện, nhưng vẫn giống như là giả bộ nghe lời rồi đi qua.
Doãn Lạc Hàn ngồi di chuyển chiếc ghế xoay, mặt hướng cửa sổ to sát đất phía sau to, trong đầu không tự giác nhớ tới cái nữ nhân kia, nàng hiện tại đến tột cùng trốn chạy đi đâu ? Nàng đang làm cái gì?
Thoát khỏi hắn, nàng hiện tại nhất định vui đi.
Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng hơn mấy phần cố ý áp lực cảm xúc, đặt ở tay vịn ghế bàn tay to gắt gao nắm, đáng giận nữ nhân, thật to gan, hắn không tin trên đời không có chuyện tiền bạn bất thành, hắn rất nhanh sẽ biết được nàng ở đâu.
Đang lúc thơi điểm hắn thần sắc lạnh lùng hãy còn nghĩ tâm sự, Quý Dương tà ý tựa vào bàn công tác, một tay vỗ vỗ vai hắn.“Lạc, tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu phải nói thật, với tiểu tử Kim Chính Vũ cùng cái nữ nhân kia trong lúc đó, cậu lựa chọn ai?”
“cậu có ý tứ gì? Nói rõ ràng.” Doãn Lạc Hàn hạ mi, Quý Dương lần nữa nhắc tới, này hai lựa chọn rất trọng yếu sao?
“Ý tứ chính là, cậu hiện tại là lựa chọn tình cảm thâm hậu anh em bà con, vẫn là cừu hận nữ nhân.” Quý Dương tay chỉ ở bàn công tác, trong thanh âm nghe có ý tứ khuyên can ,“Tôi nghĩ cậu hẳn là lựa chọn người trước, dù sao cậu chịu thống khổ đã trút hết tại trên người nữ nhi kia, cô ta là vô tội , cậu làm những việc trước nay đối với cô ấy mà nói đã là quá đủ.”
“Dương,cậu đến tột cùng là có ý tứ gì? Đem nói rõ ràng.” Doãn Lạc Hàn tiếng nói khàn khàn , Quý Dương lề mề nói chuyện, hắn đã muốn nhịn không được vừa muốn huy quyền qua.
Quý Dương sắc mặt ngưng lại, tiếng nói cũng rõ ràng có chút thấp đi.“Ân, Lạc, tôi nói nhiều như vậy, tôi nghĩ cậu hẳn là đoán được một chút rằng người ở trong lòng Chính Vũ mấy năm nay là ai?”
“Ai?” Hắn khinh mân khởi thần, sắc mặt đột nhiên biến đổi, như là nghĩ tới cái gì,“cậu sẽ không nói cho tôi rằng, chính là cô ta chứ?”
“Đúng vậy,đó là câu trả lời .” Quý Dương dùng sức gật đầu, trên mặt trồi lên thần sắc nghiêm túc.
Chợt nghe chuyện thật này,trên mặt anh tuấn của Doãn Lạc Hàn rét lạnh không có bao nhiêu sự biểu tình, cả người ngược lại bình tĩnh đáng sợ, Quý Dương thực hiểu biết hắn, biết hắn luôn luôn không có thói quen ở trước mặt người khác tiết lộ cảm xúc chính mình, lúc này nội tâm hắn tuyệt đối là vô cùng phức tạp.
Biết Doãn Lạc Hàn hiện tại cần là im lặng, Quý Dương không có nói cái gì nữa, lặng lẽ rời khỏi văn phòng.
Thân thể đột nhiên chấn động, lưc trước hắn đã đoán rằng vậy,vậy vẫn nguyên lai là sự thật,thật sự là nữ nhân kia chính là đối tượng mà Chính Vũ nhiều năm qua vẫn trân trọng.
Mấy năm nay hắn tận mắt chứng kiến, Chính Vũ nắm chặt từng cái ngày nghỉ về nước, chuyện thứ nhất chính là lái xe đi tránh ở chỗ tối nhìn người trong lòng của cậu ta.
Chính Vũ so với đối phương ít tuổi hơn, đối phương lúc học cấp ba, hắn mới cấp một, vì có thể đuổi cùng với đối phương để cùng nhau tốt nghiệp đại học,Chính Vũ ham chơi phát ngoan lạ thường, do đó thuận lợi ngay cả vượt hai cấp, vượt qua cùng đối phương tốt nghiệp cùng năm.
Hắn cũng biết Chính Vũ những năm gần đây điên cuồng giao kết bạn gái là vì một cái hứa hẹn. Chính Vũ vì cái nữ nhân kia làm hết thảy mọi việc, hắn là anh em với Chính Vũ tất cả đều rõ như lòng bàn tay, chính là duy nhất không biết đến là, hắn chưa từng có gặp qua bộ dạng người trong lòng của Chính Vũ.
Nghe được tiếng vang Ôn Nhược Nhàn vội vàng chạy tới,“Tổng tài, tổng giám đốc, các người không cần đánh…… Đừng đánh ……”
Hai người không ai nhường ai, làm sao còn nghe vào.
Mắt thấy Doãn Lạc Hàn bụng càng ngày càng không ngừng ăn quyền, mà Quý Dương trên mặt cũng đầy màu, Ôn nhược Nhàn không có cách gì đứng ở một bên, lo lắng dậm chân, đột nhiên nhớ tới một người.
“Các người đừng đánh , lão gia tử đến đây rồi.”
Vừa nghe đến cái xưng hô kia, hai người nhất thời ngừng thủ, thở hồng hộc trừng mắt với đối phương, trăm miệng một lời hỏi,“Người ở nơi nào? Đến đã bao lâu?”
Ôn Nhược Nhàn lui cổ, chỉ chỉ hướng phòng họp, nói chuyện bắt đầu ,“Hắn…… Người ở…… Ở trong phòng hội nghị……”
Doãn Lạc Hàn vỗ về chút bụng đau, liếc mắt một cái liền xem thấu nàng đang nói dối.“Ôn thư ký, cô không biết chính cô nói dối rất tệ sao?”
“Lạc, ngươi đúng là, xuống tay không có điểm nhẹ.” Quý Dương la hét lau đi vết máu trên khóe miệng, đi lên tiến đến một tay nhanh chóng ôm lấy cổ Doãn Lạc Hàn.“Nhanh đi giúp tôi bôi thuốc, bằng không buổi chiều cậu thay tôi cùng Đỉnh Dương nói chuyện hợp tác đi.”
“Đây là cậu tự tìm .” Doãn Lạc Hàn tức giận liếc mắt Quý Dương một cái, thân thủ đẩy cánh tay của Quý Dương đang khoát lên vai mình , bước đi đến hướng văn phòng.
“Ai, tôi là bị cậu đánh thành như vậy , cơn giận của cậu còn chưa có hết.” Quý Dương chỉ vào khuôn mặt bầm tím của mình, bất mãn ồn ào lớn tiếng, theo sát sau đó đi vào văn phòng tổng tài.
Doãn Lạc Hàn rét lạnh hừ một tiếng, tìm đến hòm thuốc, lấy ra rượu thuốc cùng bông băng đặt ở trên bàn,“Chính mình bôi.”
“mặt của tôi là ai biến thành như vậy , ai phụ trách giúp tôi bôi.” Quý Dương miễn cưỡng ngồi vào sô pha , hai tay vắt ở ngực,làm một bộ dạng xấu lắm.
“Tùy cậu.” Doãn Lạc Hàn hoàn toàn không ăn ý với bộ dáng này của hắn, đứng dậy đi hướng bàn công tác, chuyển động ngồi lên ghế, nhớ tới vừa rồi Quý Dương lời còn chưa nói xong,“cậu nói Chính Vũ cùng cô ta có quan hệ? Hơn nữa tôi nghe xong sẽ hối hận?”
Quý Dương trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt, làm bộ như vẻ mặt bất đắc dĩ thở dài,“Được rồi, vậy cậu gọi thư ký cậu lại đây bôi thuốc cho tôi, tôi liền đem chuyện chưa nói xong trong lời nói tất cả đều nói cho cậu.”
Chuyện này với hắn mà nói việc rất nhỏ, Doãn Lạc Hàn thân thủ ấn hạ nội tuyến,“Ôn thư ký, cô vào đây một chút.”
“vâng, tổng tài.” Tiếng nói ngọt ngào của Ôn Nhược Nhàn truyền đến, không quá một phút đồng hồ liền vang lên tiếng đập cửa.
“ vào đi!” Doãn Lạc Hàn trầm giọng nói, ngược lại chọn mi nhìn Quý Dương,“Hiện tại có thể nói .”
“Đợi lát nữa, trước bôi thuốc cho tôi xong rồi nói sau.” Quý Dương vẻ mặt lộ ý cười nhìn Ôn Nhược Nhàn đi đến, mím môi ý bảo Doãn Lạc Hàn mở miệng.
Thực chịu không nổi tiểu tử Quý Dương này, Doãn Lạc Hàn trừng mắt nhìn đối phương liếc mắt một cái, tiện đà thản nhiên nói ,“Ôn thư ký, phó tổng tài bị thương, cô giúp cậu ta bôi thuốc.”
Ôn Nhược Nhàn sắc mặt khẽ biến, giúp đỡ lấy kính đen,mắt nhìn vẻ mặt ung dung của Quý Dương chờ chính mình bôi thuốc cho hắn, trong lòng tuy có chút không tình nguyện, nhưng vẫn giống như là giả bộ nghe lời rồi đi qua.
Doãn Lạc Hàn ngồi di chuyển chiếc ghế xoay, mặt hướng cửa sổ to sát đất phía sau to, trong đầu không tự giác nhớ tới cái nữ nhân kia, nàng hiện tại đến tột cùng trốn chạy đi đâu ? Nàng đang làm cái gì?
Thoát khỏi hắn, nàng hiện tại nhất định vui đi.
Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng hơn mấy phần cố ý áp lực cảm xúc, đặt ở tay vịn ghế bàn tay to gắt gao nắm, đáng giận nữ nhân, thật to gan, hắn không tin trên đời không có chuyện tiền bạn bất thành, hắn rất nhanh sẽ biết được nàng ở đâu.
Đang lúc thơi điểm hắn thần sắc lạnh lùng hãy còn nghĩ tâm sự, Quý Dương tà ý tựa vào bàn công tác, một tay vỗ vỗ vai hắn.“Lạc, tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu phải nói thật, với tiểu tử Kim Chính Vũ cùng cái nữ nhân kia trong lúc đó, cậu lựa chọn ai?”
“cậu có ý tứ gì? Nói rõ ràng.” Doãn Lạc Hàn hạ mi, Quý Dương lần nữa nhắc tới, này hai lựa chọn rất trọng yếu sao?
“Ý tứ chính là, cậu hiện tại là lựa chọn tình cảm thâm hậu anh em bà con, vẫn là cừu hận nữ nhân.” Quý Dương tay chỉ ở bàn công tác, trong thanh âm nghe có ý tứ khuyên can ,“Tôi nghĩ cậu hẳn là lựa chọn người trước, dù sao cậu chịu thống khổ đã trút hết tại trên người nữ nhi kia, cô ta là vô tội , cậu làm những việc trước nay đối với cô ấy mà nói đã là quá đủ.”
“Dương,cậu đến tột cùng là có ý tứ gì? Đem nói rõ ràng.” Doãn Lạc Hàn tiếng nói khàn khàn , Quý Dương lề mề nói chuyện, hắn đã muốn nhịn không được vừa muốn huy quyền qua.
Quý Dương sắc mặt ngưng lại, tiếng nói cũng rõ ràng có chút thấp đi.“Ân, Lạc, tôi nói nhiều như vậy, tôi nghĩ cậu hẳn là đoán được một chút rằng người ở trong lòng Chính Vũ mấy năm nay là ai?”
“Ai?” Hắn khinh mân khởi thần, sắc mặt đột nhiên biến đổi, như là nghĩ tới cái gì,“cậu sẽ không nói cho tôi rằng, chính là cô ta chứ?”
“Đúng vậy,đó là câu trả lời .” Quý Dương dùng sức gật đầu, trên mặt trồi lên thần sắc nghiêm túc.
Chợt nghe chuyện thật này,trên mặt anh tuấn của Doãn Lạc Hàn rét lạnh không có bao nhiêu sự biểu tình, cả người ngược lại bình tĩnh đáng sợ, Quý Dương thực hiểu biết hắn, biết hắn luôn luôn không có thói quen ở trước mặt người khác tiết lộ cảm xúc chính mình, lúc này nội tâm hắn tuyệt đối là vô cùng phức tạp.
Biết Doãn Lạc Hàn hiện tại cần là im lặng, Quý Dương không có nói cái gì nữa, lặng lẽ rời khỏi văn phòng.
Thân thể đột nhiên chấn động, lưc trước hắn đã đoán rằng vậy,vậy vẫn nguyên lai là sự thật,thật sự là nữ nhân kia chính là đối tượng mà Chính Vũ nhiều năm qua vẫn trân trọng.
Mấy năm nay hắn tận mắt chứng kiến, Chính Vũ nắm chặt từng cái ngày nghỉ về nước, chuyện thứ nhất chính là lái xe đi tránh ở chỗ tối nhìn người trong lòng của cậu ta.
Chính Vũ so với đối phương ít tuổi hơn, đối phương lúc học cấp ba, hắn mới cấp một, vì có thể đuổi cùng với đối phương để cùng nhau tốt nghiệp đại học,Chính Vũ ham chơi phát ngoan lạ thường, do đó thuận lợi ngay cả vượt hai cấp, vượt qua cùng đối phương tốt nghiệp cùng năm.
Hắn cũng biết Chính Vũ những năm gần đây điên cuồng giao kết bạn gái là vì một cái hứa hẹn. Chính Vũ vì cái nữ nhân kia làm hết thảy mọi việc, hắn là anh em với Chính Vũ tất cả đều rõ như lòng bàn tay, chính là duy nhất không biết đến là, hắn chưa từng có gặp qua bộ dạng người trong lòng của Chính Vũ.
Bình luận truyện