[Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn Sát

Chương 7: Bồn cầu



Ông Hùng sống với anh con trai. Năm ngoái, anh mới li dị vợ. Thằng con tám tuổi sống với mẹ. Thành ra ngôi nhà ba tầng chỉ còn có hai bố con, một già, một trẻ. Sợ bố ở nhà buồn, anh con trai thuê thêm cô giúp việc rồi đều đặn cho bố tiền.

Tuổi già thường thấy cô đơn. Ông bèn mua một con chim cảnh bé xíu, treo toòng teng trong cái lồng trước hiên nhà. Khi thì chị giúp việc chăm, khi thì ông chăm. Một chủ một chim suốt ngày quấn quýt bên nhau.

Dịp nghỉ lễ 30-4, chị giúp việc về quê. Anh con trai sang nhà vợ cũ, đón thằng cu con đi chơi Tam Đảo cho bố con có dịp gần gũi nhau. Ông Hùng ở nhà một mình đêm ấy. Người già ngủ không sâu. Nửa đêm, ông Hùng chợt thấy có tiếng gì như tiếng một vật lầy nhầy, dính dớp trườn trên sàn. Những hình ảnh hỗn độn rùng rợn tràn vào tâm trí khiến ông già không dám ra khỏi giường. Tất nhiên ông không tài nào ngủ nổi. Một hồi dài sau đó, ông nghe thấy tiếng cọt kẹt cọt kẹt và vật lạ kia lại trườn bò trên sàn nhà.

Sáng hôm sau, chưa kịp đánh răng rửa mặt, ông Hùng đã chạy ra nhà ngoài. Không thấy con chim cưng của ông ở trước hiên, hót líu lo như mọi hôm. Cửa lồng mở toang, bên trong chỉ còn lại mấy đốm máu khô và những cái lông vũ bé ti teo, xác xơ đến tội nghiệp. Ông Hùng run lên vì giận dữ thì ít mà sợ hãi thì nhiều.

Ông lần theo những vết máu li ti trên sàn. Chúng dẫn ông vào trong nhà vệ sinh.

Cái bồn cầu bị đóng kín như cái miệng ngậm chặt lại. Ông Hùng cầm cây chổi chà nhà xí hất nắp cầu lên. Từ bên trong bồn xí, một cái lưỡi đen sì, nhớt nhát phóng vọt ra như con rắn khổng lồ.

*Lời tác giả: Đọc xong chắc ung thư lít đỗ vì không dám đi cầu. Ó.Ò

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện