Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 413: Khiến cho các người thua đến mức đau lòng
Hạ Lan phu nhân run lên, bà ta còn đang định nổi giận nghe thế liền im bặt.
Mẹ đ* ai muốn cãi nhau với một người bóp một phát là gãy xương người ta, bà ta không muốn bị bóp đâu.
Hạ Lan phu nhân cáu giận: “Cô…cô…cận thận một chút đi, giày của tôi ướt hết rồi đấy, làm thế nào đây?”
Nhạc phu nhân gọi quản lý đến bảo một câu: “Quản lý mang giày của Hạ Lan phu nhân đi, tự tay anh lau sạch cho tôi.”
Yến Thanh Ti nhịn cười tức cả bụng, hôm nay cô đúng là đi cùng hai kẻ dở hơi mà.
“Hạ Lan phu nhân, túi của bà thì…”
Hạ Lan phu nhân tiếc của, đó là cái túi Hermes mà bà ta thích nhất: “Muốn có cái túi này à, cô lại thắng liên tiếp ba ván nữa nó sẽ là của cô, nhưng nếu như cô thua một lần thôi…cô phải trả lại tất cả những gì cô vừa mới thắng được cho chúng tôi.”
Cách làm này của bà ta thoáng cái đã lôi kéo được thêm hai đồng minh nữa, chỉ cần ba người bọn họ hợp tác khiến cho Yến Thanh Ti thua, không cần biết là ai thắng đều được hết, đến lúc đó Yến Thanh Ti phải trả lại toàn bộ số tiền mà cô đã thắng được.
Ngón tay của Yến Thanh Ti sờ một quân Yêu Kê trên bàn cười ha hả: “Xem ra cái túi này tôi không muốn cũng phải muốn rồi, còn đợi cái gì nữa, bắt đầu thôi.”
Quý Miên Miên xoa xoa tay, nữ thần cố lên, nữ thần giỏi nhất.
Nhạc phu nhân siết chặt ngón tay, đầy sùng bái nhìn Yến Thanh Ti, giờ cho dù Yến Thanh Ti có thua mấy trăm vạn đi nữa, Nhạc phu nhân vẫn rất vui vẻ, cuối cùng cũng lấy lại được mặt mũi rồi.
Ba người Hạ Lan phu nhân liên thủ đối phó với Yến Thanh Ti, ba người thay bài cho nhau, chỉ thiếu nước đưa trực tiếp cho nhau mà thôi.
Yến Thanh Ti cũng chẳng thèm để ý, một bộ bài đánh đến phong sinh thuỷ khởi*, Nhạc phu nhân trợn to mắt nhìn chằm chằm, miệng vẫn há hốc, hai mắt tròn xoe nhìn cô (⊙o⊙).
*Ám chỉ sự lợi hại
Nhạc phu nhân chỉ cảm thấy mình đánh bài bao nhiêu năm hoàn toàn là phí công, bà vẫn cho rằng đánh bài cũng chỉ như thế mà thôi, giờ mới biết hoá ra còn có nhiều đạo lý như thế, quả thực là không kịp nhìn mà.
Nhạc phu nhân lại dựa gần gần thêm tí nữa, dính tí tiên khí của nữ thần, sau này không biết đánh bài có lên cơ được tí nào không.
Đánh liên tiếp ba ván liền, hai ván trước Yến Thanh Ti thắng đều rất ung dung, ván cuối cùng thời gian có hơi lâu, chỉ cần một chút nữa thôi là ván náy sẽ xong, cuối cùng Yến Thanh Ti bốc lấy một quân bài cũng chẳng cần xem đó là quân gì, cô nhếch mép, quẳng quân bài ra trước mặt: “Tự mò, hồ bài….”
Ba người nhóm Hạ Lan phu nhân ngây người ngồi đần ra, mẹ nó chứ, thế mà cũng thắng được à?
Yến Thanh Ti búng tay cái tách: “Miên Miên lấy túi!”
Quý Miên Miên xắn tay áo lên: “Vâng ạ.”
Cô nàng giơ tay túm chặt lấy cái túi của Hạ Lan phu nhân, Hạ Lan phu nhân giữ lại, gào lên: “Cô muốn làm cái gì thế hả?”
Bắp thịt nhỏ trên tay Quý Miên Miên nổi lên: “Hạ Lan phu nhân bà không thể nuốt lời được nha, chị tôi thắng liên tục ba ván rồi đấy, cái túi này là của chúng tôi nha, bà đã lớn tuổi thế này rồi, lại là phu nhân nhà giàu, bà không thể ăn quỵt được đâu, chính tai tôi nghe thấy mà.”
“Tôi…tôi…” Hạ Lan phu nhân run lên, bà ta đã đồng ý rồi, nhưng bà ta không ngờ đến bị ba người vây công, Yến Thanh Ti vẫn có thể thắng được.
Quý Miên Miên giơ tay tóm lấy tay Hạ Lan phu nhân, bóp chặt cổ tay bà tay bắt bà ta bỏ ra.
Hạ Lan phu nhân đau quá không chịu được đành phải bỏ tay ra, bà tay không muốn bị gãy xương.
Quý Miên Miên cầm túi về đứng đằng sau lưng Yến Thanh Ti, “Chị, còn cả hai vị phu nhân này nữa.”
Yến Thanh Ti cầm lấy máy quẹt thẻ: “Hai vị muốn quẹt thẻ hay là dùng đồ gán nợ đây.”
Hai người này hối hận muốn chết: “Tôi…chúng tôi…”
Mẹ đ* ai muốn cãi nhau với một người bóp một phát là gãy xương người ta, bà ta không muốn bị bóp đâu.
Hạ Lan phu nhân cáu giận: “Cô…cô…cận thận một chút đi, giày của tôi ướt hết rồi đấy, làm thế nào đây?”
Nhạc phu nhân gọi quản lý đến bảo một câu: “Quản lý mang giày của Hạ Lan phu nhân đi, tự tay anh lau sạch cho tôi.”
Yến Thanh Ti nhịn cười tức cả bụng, hôm nay cô đúng là đi cùng hai kẻ dở hơi mà.
“Hạ Lan phu nhân, túi của bà thì…”
Hạ Lan phu nhân tiếc của, đó là cái túi Hermes mà bà ta thích nhất: “Muốn có cái túi này à, cô lại thắng liên tiếp ba ván nữa nó sẽ là của cô, nhưng nếu như cô thua một lần thôi…cô phải trả lại tất cả những gì cô vừa mới thắng được cho chúng tôi.”
Cách làm này của bà ta thoáng cái đã lôi kéo được thêm hai đồng minh nữa, chỉ cần ba người bọn họ hợp tác khiến cho Yến Thanh Ti thua, không cần biết là ai thắng đều được hết, đến lúc đó Yến Thanh Ti phải trả lại toàn bộ số tiền mà cô đã thắng được.
Ngón tay của Yến Thanh Ti sờ một quân Yêu Kê trên bàn cười ha hả: “Xem ra cái túi này tôi không muốn cũng phải muốn rồi, còn đợi cái gì nữa, bắt đầu thôi.”
Quý Miên Miên xoa xoa tay, nữ thần cố lên, nữ thần giỏi nhất.
Nhạc phu nhân siết chặt ngón tay, đầy sùng bái nhìn Yến Thanh Ti, giờ cho dù Yến Thanh Ti có thua mấy trăm vạn đi nữa, Nhạc phu nhân vẫn rất vui vẻ, cuối cùng cũng lấy lại được mặt mũi rồi.
Ba người Hạ Lan phu nhân liên thủ đối phó với Yến Thanh Ti, ba người thay bài cho nhau, chỉ thiếu nước đưa trực tiếp cho nhau mà thôi.
Yến Thanh Ti cũng chẳng thèm để ý, một bộ bài đánh đến phong sinh thuỷ khởi*, Nhạc phu nhân trợn to mắt nhìn chằm chằm, miệng vẫn há hốc, hai mắt tròn xoe nhìn cô (⊙o⊙).
*Ám chỉ sự lợi hại
Nhạc phu nhân chỉ cảm thấy mình đánh bài bao nhiêu năm hoàn toàn là phí công, bà vẫn cho rằng đánh bài cũng chỉ như thế mà thôi, giờ mới biết hoá ra còn có nhiều đạo lý như thế, quả thực là không kịp nhìn mà.
Nhạc phu nhân lại dựa gần gần thêm tí nữa, dính tí tiên khí của nữ thần, sau này không biết đánh bài có lên cơ được tí nào không.
Đánh liên tiếp ba ván liền, hai ván trước Yến Thanh Ti thắng đều rất ung dung, ván cuối cùng thời gian có hơi lâu, chỉ cần một chút nữa thôi là ván náy sẽ xong, cuối cùng Yến Thanh Ti bốc lấy một quân bài cũng chẳng cần xem đó là quân gì, cô nhếch mép, quẳng quân bài ra trước mặt: “Tự mò, hồ bài….”
Ba người nhóm Hạ Lan phu nhân ngây người ngồi đần ra, mẹ nó chứ, thế mà cũng thắng được à?
Yến Thanh Ti búng tay cái tách: “Miên Miên lấy túi!”
Quý Miên Miên xắn tay áo lên: “Vâng ạ.”
Cô nàng giơ tay túm chặt lấy cái túi của Hạ Lan phu nhân, Hạ Lan phu nhân giữ lại, gào lên: “Cô muốn làm cái gì thế hả?”
Bắp thịt nhỏ trên tay Quý Miên Miên nổi lên: “Hạ Lan phu nhân bà không thể nuốt lời được nha, chị tôi thắng liên tục ba ván rồi đấy, cái túi này là của chúng tôi nha, bà đã lớn tuổi thế này rồi, lại là phu nhân nhà giàu, bà không thể ăn quỵt được đâu, chính tai tôi nghe thấy mà.”
“Tôi…tôi…” Hạ Lan phu nhân run lên, bà ta đã đồng ý rồi, nhưng bà ta không ngờ đến bị ba người vây công, Yến Thanh Ti vẫn có thể thắng được.
Quý Miên Miên giơ tay tóm lấy tay Hạ Lan phu nhân, bóp chặt cổ tay bà tay bắt bà ta bỏ ra.
Hạ Lan phu nhân đau quá không chịu được đành phải bỏ tay ra, bà tay không muốn bị gãy xương.
Quý Miên Miên cầm túi về đứng đằng sau lưng Yến Thanh Ti, “Chị, còn cả hai vị phu nhân này nữa.”
Yến Thanh Ti cầm lấy máy quẹt thẻ: “Hai vị muốn quẹt thẻ hay là dùng đồ gán nợ đây.”
Hai người này hối hận muốn chết: “Tôi…chúng tôi…”
Bình luận truyện