Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 438: Cô ngủ với tôi một đêm, tôi sẽ thả cô ta ra
Gương mặt tái nhợt của anh ta bởi vì thế mà đỏ hồng hết lên.
“Xem ra….khụ khụ ….chén rượu này của cháu gái…cũng thật khó uống.”
Yến Thanh Ti cười haha: “Thật ngại quá đi mất, nếu tôi mà biết anh không uống được rượu, tôi đã không để anh uống nhiều như thế rồi, mà anh cũng quá thật thà rồi, tôi đã nói là anh cứ tuỳ ý mà nhưng anh vẫn uống nhiều như thế.”
Trong lòng Diệp Thiều Quang cười lạnh một tiếng, cô ta thật sự nghĩ rằng, đằng sau cô ta có Nhạc Thính Phong nên anh ta không dám làm gì cô chắc.
Diệp Thiều Quang đợi thêm năm phút nữa, đứng dậy: “Xin lỗi, tôi còn có việc khác, tôi xin phép đi trước.”
Anh ta vừa mới bước đi, trong lòng Yến Thanh Ti lo lắng không thôi, chỉ mong là Quý Miên Miên bây giờ không ở khu nghỉ ngơi hoặc là đã chạy đến chỗ nào khác rồi.
Yến Thanh Ti đang nghĩ không biết nên dùng cái cớ gì để ra ngoài thì trùng hợp lại có điện thoại gọi điến, Yến Thanh Ti vội vàng đứng dậy: “Xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”
Yến Thanh Ti cầm lấy điện thoại vội vã chạy ra ngoài, tìm một vòng, không thấy người đâu cả, cô vội vã chạy đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Kết quả… thật đúng là tìm được hai gã đàn ông to con đang tóm chặt lấy Quý Miên Miên.
Gương mặt của Yến Thanh Ti thoắt cái đã trở nên lạnh lẽo, cái tên Diệp Thiều Quang thật con mẹ nó quá ư là vô sỉ.
Yến Thanh Ti nói: “Thả cô ấy ra!”
Diệp Thiều Quang chậm rãi bước ra: “Cô ngủ với tôi một đêm, thì tôi sẽ thả cô ta ra.”
Diệp Thiều Quang đang cố ý nhục nhã Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti còn chưa kịp giận dữ thì Quý Miên Miên đã phát điên trước rồi, tổ sư cha nhà anh ta, anh ta dám ngủ với nữ thần của cô?
Tôi đây ngay cả tay của nữ thần còn không dám cầm, anh còn muốn ngủ với chị ấy, ngủ cái con mẹ nhà anh ấy, cút về nhà mà ngủ.
Chỉ nhìn thấy Quý Miên Miên đột ngột giơ chân lên, đá thật mạnh vào chân trái của gã đàn ông lực lưỡng đang kìm kẹp mình, nhân lúc hắn ta còn đang oằn mình kêu đau, một chiêu đá cao mạnh mẽ giáng vào hạ bộ của cái gã đàn ông bên phải mình.
Chân vừa mới chạm xuống đất, vừa vặn tóm chặt lấy cánh tay của gã đàn ông nên tay trái, mượn lực thực hiện một cú vật qua vai cực kì điêu luyện.
Tất cả quá trình diễn ra chưa tới 5 giây đồng hồ.
Yến Thanh Ti cứ trố mắt đứng ngẩn tò te ra nhìn, mắt mở to quên cả chớp.
Tiêu diệt hai gã to con, Quý Miên Miên kéo tay Yến Thanh Ti bỏ chạy: “Chị, chị đừng sợ, có em ở đây, em sẽ không để cho cái tên khốn nạn kia chạm được đến một sợi tóc của chị đâu, chúng ta mau chóng đi thôi…”
Hôm nay Tiểu Từ không đến, Quý Miên Miên lái xe, hai người dùng tốc độ nhanh nhất chui vào trong xe, dự tính chạy trốn.
Nhưng vừa mới đi được mấy mét, Quý Miên Miên đã lại dừng lại: “Không được lần này nếu mà chạy đi, lần sau mà gặp được anh ta nữa lại phải trốn tiếp à? Chuyện này là do em gây ra, em phải đi giải quyết mới được.”
Yến Thanh Ti nghe thấy cô nói vậy, liền hỏi: “Miên Miên, em muốn làm gì?”
“Nữ thần của em, chị cứ yên tâm, em không có việc gì đâu, em xuống xe giải quyết xong việc này đã.” Quý Miên Miên nhanh nhẹn mở cửa xe bước xuống, vèo một cái đã chạy đến trước mặt Diệp Thiều Quang.
Diệp Thiều Quang vô ý thức lùi ra sau một bước, bản thân anh ta đã từng nếm thử đòn vật qua vai này một lần, cũng tận mắt nhìn thấy Quý Miên Miên bé bằng cái kẹo như thế mà quăng hai tên đàn ông lực lưỡng to gấp đôi mình như quăng bao cát, sức khỏe của cô ta đúng là…
Quý Miên Miên tức giận nói: “Anh nói xem anh lớn lên cũng giống người đấy chứ, nhưng tại sao toàn làm những việc không giống người thế hả?”
Diệp Thiều Quang mặt mũi lạnh như băng.
Quý Miên Miên chỉ thẳng vào mặt anh ta mà mắng: “Tôi nói anh đấy, không phải tôi mới cho anh ngã có một lần à, mới đạp anh có một cái à, chỉ bảo là anh giống phụ nữ có một lần à? Sao anh cứ phải tính toán chi li từng tí một thế? Tôi còn bị người ta gọi là đàn ông suốt đây này thì có làm sao đâu?”
Quý Miên Miên xắn tay áo lên để lộ hai cánh tay trắng trẻo nho nhỏ tròn tròn, cô chốn nạnh: “Được thôi, đến đây nào, tôi cho anh báo thù đây này.”
“Xem ra….khụ khụ ….chén rượu này của cháu gái…cũng thật khó uống.”
Yến Thanh Ti cười haha: “Thật ngại quá đi mất, nếu tôi mà biết anh không uống được rượu, tôi đã không để anh uống nhiều như thế rồi, mà anh cũng quá thật thà rồi, tôi đã nói là anh cứ tuỳ ý mà nhưng anh vẫn uống nhiều như thế.”
Trong lòng Diệp Thiều Quang cười lạnh một tiếng, cô ta thật sự nghĩ rằng, đằng sau cô ta có Nhạc Thính Phong nên anh ta không dám làm gì cô chắc.
Diệp Thiều Quang đợi thêm năm phút nữa, đứng dậy: “Xin lỗi, tôi còn có việc khác, tôi xin phép đi trước.”
Anh ta vừa mới bước đi, trong lòng Yến Thanh Ti lo lắng không thôi, chỉ mong là Quý Miên Miên bây giờ không ở khu nghỉ ngơi hoặc là đã chạy đến chỗ nào khác rồi.
Yến Thanh Ti đang nghĩ không biết nên dùng cái cớ gì để ra ngoài thì trùng hợp lại có điện thoại gọi điến, Yến Thanh Ti vội vàng đứng dậy: “Xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”
Yến Thanh Ti cầm lấy điện thoại vội vã chạy ra ngoài, tìm một vòng, không thấy người đâu cả, cô vội vã chạy đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Kết quả… thật đúng là tìm được hai gã đàn ông to con đang tóm chặt lấy Quý Miên Miên.
Gương mặt của Yến Thanh Ti thoắt cái đã trở nên lạnh lẽo, cái tên Diệp Thiều Quang thật con mẹ nó quá ư là vô sỉ.
Yến Thanh Ti nói: “Thả cô ấy ra!”
Diệp Thiều Quang chậm rãi bước ra: “Cô ngủ với tôi một đêm, thì tôi sẽ thả cô ta ra.”
Diệp Thiều Quang đang cố ý nhục nhã Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti còn chưa kịp giận dữ thì Quý Miên Miên đã phát điên trước rồi, tổ sư cha nhà anh ta, anh ta dám ngủ với nữ thần của cô?
Tôi đây ngay cả tay của nữ thần còn không dám cầm, anh còn muốn ngủ với chị ấy, ngủ cái con mẹ nhà anh ấy, cút về nhà mà ngủ.
Chỉ nhìn thấy Quý Miên Miên đột ngột giơ chân lên, đá thật mạnh vào chân trái của gã đàn ông lực lưỡng đang kìm kẹp mình, nhân lúc hắn ta còn đang oằn mình kêu đau, một chiêu đá cao mạnh mẽ giáng vào hạ bộ của cái gã đàn ông bên phải mình.
Chân vừa mới chạm xuống đất, vừa vặn tóm chặt lấy cánh tay của gã đàn ông nên tay trái, mượn lực thực hiện một cú vật qua vai cực kì điêu luyện.
Tất cả quá trình diễn ra chưa tới 5 giây đồng hồ.
Yến Thanh Ti cứ trố mắt đứng ngẩn tò te ra nhìn, mắt mở to quên cả chớp.
Tiêu diệt hai gã to con, Quý Miên Miên kéo tay Yến Thanh Ti bỏ chạy: “Chị, chị đừng sợ, có em ở đây, em sẽ không để cho cái tên khốn nạn kia chạm được đến một sợi tóc của chị đâu, chúng ta mau chóng đi thôi…”
Hôm nay Tiểu Từ không đến, Quý Miên Miên lái xe, hai người dùng tốc độ nhanh nhất chui vào trong xe, dự tính chạy trốn.
Nhưng vừa mới đi được mấy mét, Quý Miên Miên đã lại dừng lại: “Không được lần này nếu mà chạy đi, lần sau mà gặp được anh ta nữa lại phải trốn tiếp à? Chuyện này là do em gây ra, em phải đi giải quyết mới được.”
Yến Thanh Ti nghe thấy cô nói vậy, liền hỏi: “Miên Miên, em muốn làm gì?”
“Nữ thần của em, chị cứ yên tâm, em không có việc gì đâu, em xuống xe giải quyết xong việc này đã.” Quý Miên Miên nhanh nhẹn mở cửa xe bước xuống, vèo một cái đã chạy đến trước mặt Diệp Thiều Quang.
Diệp Thiều Quang vô ý thức lùi ra sau một bước, bản thân anh ta đã từng nếm thử đòn vật qua vai này một lần, cũng tận mắt nhìn thấy Quý Miên Miên bé bằng cái kẹo như thế mà quăng hai tên đàn ông lực lưỡng to gấp đôi mình như quăng bao cát, sức khỏe của cô ta đúng là…
Quý Miên Miên tức giận nói: “Anh nói xem anh lớn lên cũng giống người đấy chứ, nhưng tại sao toàn làm những việc không giống người thế hả?”
Diệp Thiều Quang mặt mũi lạnh như băng.
Quý Miên Miên chỉ thẳng vào mặt anh ta mà mắng: “Tôi nói anh đấy, không phải tôi mới cho anh ngã có một lần à, mới đạp anh có một cái à, chỉ bảo là anh giống phụ nữ có một lần à? Sao anh cứ phải tính toán chi li từng tí một thế? Tôi còn bị người ta gọi là đàn ông suốt đây này thì có làm sao đâu?”
Quý Miên Miên xắn tay áo lên để lộ hai cánh tay trắng trẻo nho nhỏ tròn tròn, cô chốn nạnh: “Được thôi, đến đây nào, tôi cho anh báo thù đây này.”
Bình luận truyện