Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 64: Anh rể, để tôi nhìn sự lợi hại của anh



Trên mặt của Lạc Cẩm Xuyên lúc này đã không còn ý cười, hai mắt khóa chặt ánh mắt của Yến Thanh Ti: "Nếu tôi muốn ngay bây giờ thì làm sao?"

Lạc Cẩm Xuyên biết Yến Thanh Ti định tính toán gì?

Đương nhiên anh ta cũng biết, hiện tại trong tay anh đang nắm thứ cô ta muốn.

Nếu dễ dàng cho cô ta được thỏa mãn, một giây sau cô ta sẽ trở mặt với mình,

Yến Thanh Ti bỗng kéo lấy áo sơ mi Lạc Cẩm Xuyên, trên mặt vẫn cười nhưng trong mắt đã lóe lên sự tàn nhẫn: "Vậy anh có thể thưởng thức...vừa hay, tôi cũng muốn nhìn xem, ông anh rể đáng kính của tôi, rốt cuộc, có bao nhiêu năng lực."

Hình bóng hai người phản chiếu trong mắt nhau, giống như nhìn thấu suy nghĩ của nhau, nhưng lại giống như không hiểu.

Ánh mắt Lạc Cẩm Xuyên trở nên u ám hơn, nguy hiểm hơn.

Giống như là đã tích trữ đủ năng lượng, chỉ chờ một giây kế tiếp là có thể nhào lên tấn công, Yến Thanh Ti chính là con mồi anh ta thèm thuồng đã lâu.

Lạc Cẩm Xuyên chậm rãi nói: "Vậy em cần phải mở to mắt mà nhìn cho rõ rồi..."

Chỉ có điều, Lạc Cẩm Xuyên vừa mới hạ quyết tâm, tối nay sẽ không bỏ qua cho Yến Thanh Ti, thì di động của anh ta đột nhiên vang lên.

Lạc Cẩm Xuyên vốn không có ý định nhận, nhưng tiếng chuông vẫn kiên trì vang lên, trong tầng hầm đỗ xe  yên tĩnh trống trải, nghe vô cùng chói tai.

Lạc Cẩm Xuyên tức tối lôi di động ra trên màn hình hiện 3 chữ—— Yến Minh Châu.

Yến Thanh Ti liếc qua, trong lòng thầm cười lạnh, nếu như là một đôi tình nhân thật sự, tên đặt trong danh bạ điện thoại cũng phải tên thân mật chứ ai lại chơi cả tên cả họ thế này.

Nhìn cái tên trên màn hình, là biết Yến Minh Châu ở trong lòng Lạc Cẩm Xuyên cũng chẳng có vị trí gì đặc biệt.

Yến Thanh Ti buông cà vạt Lạc Cẩm Xuyên ra: "Ồ, bà chị gái quý hóa của tôi này, quản lí chặt nhỉ, anh rể, không muốn nghe sao?"

Hai mắt Lạc Cẩm Xuyên lạnh như băng, anh ta buông Yến Thanh Ti ra, nhấn tiếp cuộc gọi.

"A lô, Minh Châu à."

"Anh Cẩm xuyên em không ngủ được, anh ở chỗ nào vậy?"

Yến Thanh Ti đứng khá gần Lạc Cẩm Xuyên,nên có thể nghe thấy rõ giọng nói hờn dỗi của Yến Minh Châu trong điện thoại.

Vẻ mặt của Lạc Cẩm Xuyên đã bắt đầu thiếu kiên nhẫn, nhưng giọng vẫn ôn hòa như cũ: "Anh đang ngủ, tại sao trễ vậy em còn gọi điện thoại."

"Em không ngủ được, nên muốn gọi điện thoại để xem anh đã ngủ chưa? Anh Cẩm Xuyên, đã mấy ngày rồi anh không tới tìm em, người ta rất nhớ anh."

"Công ty đang có chút bận, hai ngày nữa sẽ tìm em."

Yến Thanh Ti cười ha ha một tiếng, nếu như bạn trai nhiều ngày không có liên lạc với mình, liên lạc tới thì nghe mấy câu đại loại như, anh đang bận, anh không có thời gian… ha ha, không cần đoán nữa, nhất định là đã có người thứ ba.

Yến Minh Châu lầu bầu: "Hai ngày nữa hai ngày nữa, mỗi lần anh đều nói như vậy, em mặc kệ, ngày mai nhất định anh phải tới thăm em."

Yến Thanh Ti liếm liếm khóe môi, cơ hội tốt như vậy, hình như cô nên làm cái gì đó.

Nếu không, thật xin lỗi Yến Minh Châu.

Yến Thanh Ti khẽ vặn cổ, điều chỉnh giọng, nũng nịu nói: "Anh yêu... Tại sao anh còn chưa vào? Nước sắp lạnh tới nơi rồi, không phải anh nói muốn tắm uyên ương với người ta sao?"

Lạc Cẩm Xuyên quay phắt người lại, lạnh lùng nhìn Yến Thanh Ti.

Yến Thanh ti nhướng mày.

Để tôi xem giờ thì anh có bản lĩnh gì?

Ở đầu dây bên kia,Yến Minh Châu đã hét ầm lên: "Anh Cẩm Xuyên, con tiện nhân kia là ai? Anh đang ở chung với người phụ nữ khác sao? Hai người đang ở đâu,  ở đâu, em phải tới xé nát mặt con tiện nhân ấy ra... Anh mau nói cho em biết..."

Lạc Cẩm Xuyên nhấc chân tiến về phía Yến Thanh Ti, lạnh lùng trả lời: "Không có, em nghe lầm rồi."

-----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện