Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Chương 156: Tín nhiệm



Tại Tứ Hợp viện, Tô Tiểu Mễ cùng Hạ Tử Vi đang hàn huyên.

Tô Tiểu Mễ đem chuyện của mình nói cho Hạ Tử Vi nghe, cùng với những người có thể hãm hại mình nói ra, dĩ nhiên, cô tự động bỏ qua An Ôn.

Hạ Tử Vi tay nhẹ nhàng lung lay ly rượu, nhìn cô rất nghiêm túc nói: "Tiểu Mễ, suy nghĩ của cậu cần rộng ra một chút."

"Cậu nói mình đặt ra phạm vi những người có thể hãm hại mình quá ít sao? Nhưng những người khác đối với mình quan hệ ích lợi rất ít, nếu như lợi ích không có, bọn họ không có lý do gì để hại mình."Tô Tiểu Mễ nói.

"Phần này văn kiện cơ mật, chỉ có một mình cậu biết phải không?"Hạ Tử Vi bắt đầu giúp cô phân tích.

"Ừ, trừ Lâm Khải và mình ra không còn ai khác. Ban đầu hắn nói tín nhiệm mình, cho nên đem toàn bộ phương án giao cho mình phụ trách." Cô thật thà khai báo.

"Như vậy cái phương án này có bao nhiêu người biết?"

"Ban lãnh đạo công ty sẽ biết, bởi vì trong cuộc họp mình có đề cập tới cái phương án này." Tô Tiểu Mễ nói xong, ý nghĩ giống như lập tức mở ra,"Ý của cậu là, bất cứ ai đã từng dự họp cũng đầu có thể?" Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ

"Không loại bỏ loại khả năng này, nhưng trong số đó người nào đối với cậu có quan hệ ích lợi lớn nhất, cậu nên suy nghĩ thêm một chút."

"Thôi Viên Viên." Tô Tiểu Mễ lập tức nghĩ tới cô ta, giống như lúc cô làm phương án liền nảy ra ý tưởng vậy.

"Tiểu Mễ, về mặt công việc, mặc dù năng lực của cậu tương đối xuất sắc, nhưng việc của cậu là sáng tạo, cậu so với những người làm bên tiêu thụ chưa đủ sâu. Cậu có thể có hôm nay là do năng lực cùng tài hoa của cậu, điều này cùng với chức vụ của cậu cũng có quan hệ, bởi vì bên tiêu thụ cạnh tranh lớn, mọi người trong đó sẽ cố gắng kéo đơn hàng của nhau, nhưng của cậu là ý tưởng, hoàn toàn là dựa vào đầu óc để kiếm cơm, mà cậu lại không quan tâm hướng chức vị cao. Cho là cậu cao thượng đi, cho nên cậu nếu cùng những người này đấu, nhất định sẽ bị thua thiệt."

Hạ Tử Vi rất nghiêm túc giảng giải, Tô Tiểu Mễ chắc cũng hiểu rõ rồi, loại người như thế ở những nơi làm việc không phải hiếm. Mà Tiểu Mễ cùng Hạ Tử Vi không giống nhau, cô dầu gì xuất thân bên tiêu thụ, mặc dù không có ý xấu, nhưng cùng người đấu, cô so với Tô Tiểu Mễ mạnh hơn rất nhiều.

Đôi khi, cô thậm chí mong Tô Tiểu Mễ cứ đơn thuần như vậy, bởi vì càng đấu nhiều càng dễ mất đi chính mình, đây cũng là lý do cô lựa chọn ra đi.

"Mình cùng Thôi Viên Viên trước là cùng cấp bậc, cô ấy thăng chức, mình cũng rất vừa ý, bởi vì mình căn bản không muốn làm Tổng giám, càng đi lên áp lực càng lớn, hơn nữa trông nom người càng nhiều. Cậu cũng biết, mình tất cả ý định tập trung tìm ý tưởng, không phải tranh đoạt chức vị cùng tranh đấu, lần này, cô ấy nhất định là vì phương án Lâm Khải không có thông qua cô ấy mà lại trực tiếp giao cho mình, nên sợ mình giành vị trí của cô ấy." Tô Tiểu Mễ mặc dù tâm cơ ít, nhưng không có nghĩa là cô ngu xuẩn.

"Mình dám khẳng định, chuyện của Hà Kình cùng Ngô Diệu Linh nhất định là cô ta tố giác, ngay cả hai người ra đi, cậu cũng không có thăng chức, ngược lại một người mới vừa vào không bao lâu đã thăng chức rồi, cậu không cảm thấy có gì kỳ quái sao?"

"Mình cảm thấy có thể là do cô ta có năng lực." Tô Tiểu Mễ điềm nhiên nói "Có lẽ cũng là do cô ấy có vận khí tốt?"

"Vận khí mặc dù quan trọng, nhưng cậu nghĩ thử đi, bất kỳ một chủ quản nào khác so với cô ấy cũng lâu năm hơn, trừ A Lệ hơi lười một chút, bất kỳ một chủ quản nào cũng đều biểu hiện tốt, nhưng chỉ mình cô ấy được thăng chức, có thể thấy được người phụ nữ này không đơn giản, có cơ hội, cậu nên chú ý đến cô ấy nhiều hơn một chút."Hạ Tử Vi nhắc nhở bạn mình.

"Ừ, mình biết rồi, mình không muốn rời đi là bởi vì mình không muốn cứ đem theo tiếng xấu như vậy mà rời đi."Tô Tiểu Mễ cố chấp đến cùng, ai cũng ngăn cản không được.

"Tính khí cậu đúng là bướng bỉnh, mình cũng không phải không biết! Giải quyết tốt cái vấn đề này xong, cậu nếu muốn từ chức thì tới cùng mình làm ăn, mình không có ý kiến, nếu như cậu còn muốn tiếp tục làm xong cái phương án đó, mình cũng ủng hộ cậu, nơi này liền tạm lúc giao cho mình xử lý vậy."Hạ Tử Vi cùng Tiểu Mễ cụng ly, đã uống vài ngụm rượu đỏ.

"Cám ơn cậu, Tử Vi!" Được Hạ Tử Vi ủng hộ, Tô Tiểu Mễ thật sự cảm động.

*********

Phòng làm việc Lâm Khải.

Hắn liếc nhìn tất cả tài liệu, nhưng là lật qua một lần, cũng không có tra ra bất kỳ cái gì khả nghi.

Nguyên nhân chính là như thế, hắn ngược lại lo lắng hơn, địch nhân ngay trong nội bộ, thế nhưng hắn lại không tra được bất kỳ điểm nào khả nghi, có thể thấy được người này khó chơi như thế nào.

Dựa vào sự nhạy cảm của hắn, ánh mắt của hắn rơi vào hai người: Thôi Viên Viên cùng Bạch Gấm!

Hai người kia, hắn cơ hồ không biết, cũng là hai người mới nhất tiến vào Dung Khoa, lý lịch cũng khá đơn giản, có học vấn cao, nhưng hắn cảm giác hai người kia tựa như lai lịch không rõ.

Hắn cầm điện thoại lên gọi cho Jackson, nhanh chóng tìm người tra được bối cảnh thật sự của hai người kia cho hắn.

Lâm Khải mới vừa để điện thoại xuống, Lãnh Tĩnh Thi liền gõ cửa đi vào.

"Tĩnh Thi, thế nào?" Nhìn sắc mặt có chút tái nhợt, Lâm Khải không nhịn được quan tâm hỏi.

Lãnh Tĩnh Thi đi tới bên cạnh, nhào vào trong ngực hắn, làm nũng nói: "Con không an phận, nó muốn ăn chua."

"Được thôi, sau khi tan việc dẫn em đi ăn chua, nhé?"Hắn ôn nhu nhìn cô, người phụ nữ này mang trong mình con của hắn, dù thế nào đi nữa, hắn cũng là cha của đứa nhỏ này.

"Khải... Anh thật tốt..." Cô nhanh chóng trên môi hắn ấn xuống một cái hôn.

"Em muốn đi ăn ở đâu, anh đặt bàn"

"Món cay Tứ Xuyên, quang cảnh tốt một chút là được." Lãnh Tĩnh Thi cười nói.

"Ừ, vậy thì đi quán Giang Nam!"

Tay của cô vòng lên cổ hắn, bỉu môi nói: "Anh phải đưa em đi!"

"Được!" Hắn rất sảng khoái đáp ứng.

"Hay là chúng ta kêu thêm Tiểu Mễ đi, em thấy cô ấy gần đây giống như tâm tình không tốt lắm, hai người lần trước bởi vì chuyện kia trong lòng đoán chừng có một chút cách ngại, lần này cùng ăn một bữa cơm, có được không?"Cô đề nghị.

"Không cần, anh cùng cô ấy chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới, tụi mình lại thêm cô ấy nữa thì không được tự nhiên cho lắm."Thanh âm của hắn đột nhiên lạnh đi.

"Tiểu Mễ là người trong lòng Hiên thiếu gia, anh ấy vừa đúng nhờ vả em giúp đỡ, mà quan hệ giữa anh cùng cô ấy cũng có thể hóa giải một chút, không phải tiện đôi đường sao?"Cô làm nũng trong ngực của hắn.

Lâm Khải tuy nắm tay cô nhưng suy nghĩ lại bay rất xa, từ lần trước, hắn đã mấy ngày không thấy Tiểu Mễ, càng không thấy bao lâu, hắn lại càng phát hiện ra mình thật sự rất muốn nhìn thấy cô.

Nhìn hắn trầm mặc, Lãnh Tĩnh Thi coi như hắn đồng ý, cô núp ở trong ngực của hắn cười đến càng thêm duyên dáng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện