Cả Đời Này Anh Sẽ Cưng Chiều Em!!!
Chương 1: Đau thương
“Tát”. Một cái tát được giáng xuống mặt Thanh. Cô bất ngờ nhưng thoáng chốc, ánh mắt cô đanh lại, ánh lên những tia nhìn giận dữ. Cô không ngờ có một ngày, người bạn của cô, Vũ Trân, lại vì một người con trai mà trở mặt với cô. Cô cười nhạt, lạnh lùng lên tiếng:
_Đây là cách mà Cao tiểu thư cô đối xử với bạn của mình à? Cô không cảm thấy mình quá tầm thường rôi sao?
Vũ Trân trừng mắt nhìn cô, tiến lại gần, giơ tay định tát Thanh them lần nữa. Nhưng tay cô còn chưa chạm đến mặt của Băng Thanh đã bị một bàn tay chặn lại, rồi “Tát”. Lần này là Hạ Thảo tát Vũ Trân, còn tay của Vũ Trân đang nằm trong tay của Trọng Nguyên, bị anh nắm chặt đến đau điếng. Phía sau đám đông đang hiếu kì vây quanh giữa sân trường, Minh Hoàng và Bảo Trinh đang rẽ đường đi tới.
_Cô nghĩ chúng tôi sẽ để bạn mình bị bắt nạt lần nữa sao? Cô nhầm rồi đó!_Trọng Nguyên hất tay của Vũ Trân ra, giận dữ lên tiếng.
Ba người bạn còn lại đồng loạt gật đầu. Minh Hoàng thảy ánh nhìn khinh bỉ về phía Tuấn Bảo đang đứng yên chẳng biết làm gì để ngăn chuyện này, nói:
_Mày đứng đó làm gì? Không bảo vệ bạn gái của mày sao? Bắt cá hai tay, mày tưởng mày tốt lắm sao? Có ngon thì lên tiếng bảo vệ bạn gái mày đi.
_Mày đừng tưởng tao không dám. Tao không muốn làm lớn chuyện lên thôi._Tuấn Bảo nói nhưng ánh mắt lại ánh lên những tia sợ hãi.
_Nếu tao muốn làm lớn chuyện thì sao đây hả?_Trọng Nguyên khoanh tay trước ngực, hất hàm thách thức Tuấn Bảo.
_Nguyên sẽ không đâu, đúng không? Nguyên muốn thầy cô biết đến vụ ồn ào này là do những học sinh gương mẫu của trường gây ra sao?_ Quý Tâm lên tiếng, bên cạnh là Thành Nhân, nói với giọng đại ý là: ”Anh dám làm lớn sao? Để tôi xem.”
Bảo Trinh im lặng nãy giờ, lên tiếng:
_Được rồi, đừng lớn tiếng nữa. Xem Băng Thanh muốn giải quyết thế nào đã.
Tất cả quay lại nhìn Băng Thanh. Cô chỉ nở nụ cười nửa miệng, đôi mắt đã trở nên vô hồn. Cô nghĩ mình có lẽ đã tin nhầm người rồi.
_Bỏ qua đi, tất cả xem như quay về vạch xuất phát, có điều nó sẽ không được phép bắt đầu thêm một lần nào nữa.
Nói rồi, cô quay bước bỏ đi, xách cặp ra về, để lại cả bọn bàng hoàng nhìn nhau, không hiểu ý cô nói. Sau một hồi suy nghĩ, Hạ Thảo mới nói:
_Nghĩa là sẽ không còn là bạn bè nữa, xã giao cũng không, như hai người lạ. Là như vậy sao, Băng Thanh?
Nhưng không một tiếng trả lời, cả bốn người quay lại đã thấy Băng Thanh đi một quãng đã rất xa rồi. Bảo Trinh hét lên:
_Băng Thanh, đơi bọn mình với.Mình mà bắt được cậu sẽ xử cậuvề tội bỏ rơi bạn bè đó.
Băng Thanh đang đi phía trước, nước mắt không ngừng rơi ra. Cô khóc cho bản thân, khóc vì cô đã tin nhầm người. Nếu như Tuấn Bảo yêu Vũ Trân, cô đã để anh ra đi. Còn Vũ Trân, sao lại đối xử với cô như vậy? Vì một người không lên tiếng bênh vực mình mà chỉ tay vào mặt cô, nghiến răng mà nói rằng: " Đồ hồ ly tinh!" Cô đau đớn nhận ra mình đã mất đi người bạn, mất đi người mà cô luôn tin tưởng. Nhưng khi nghe Bảo Trinh gọi mình, cô mỉm cười. " Ít ra mình vẫn còn bạn tốt mà!" Khi nói câu này, cô đang nghĩ về bốn người phía sau cô và hai người đang học ở lớp khác, bạn thân từ cấp hai của cô, là Phượng Nhi và Tuyết Vy. Cô lau vội nước mắt, quay lại, hét lên:
_Để mình xem cậu nhanh hơn hay mình trốn nhanh hơn?
Nói rồi, cô nháy mắt rồi vụt chạy. Bảo Trinh nghiến răng: " Võ Băng Thanh, cậu dám thách thức mình? Hãy đợi đấy!" rồi vụt chạy theo. Ba người còn lại thở phào vì Băng Thanh không có vẻ gì là đau khổ cả, cả ba nhanh chóng giải tán đám đông rồi chạy theo hai cô gái đang rượt đuổi nhau, tiếng cười vang vọng khắp sân trường.
***GTNV:
_Lý Hạ Thảo: bạn cùng lớp của Thanh, tiểu thư của tập đoàn AXC, tập đoàn quản lí hàng loạt nhà hàng nổi tiếng. Sau này, cô trở thành một thợ làm bánh thượng hạng, đứng đầu trong giới làm bánh. Tính tình chu đáo, dịu dàng.
_Phùng Bảo Trinh: bạn cùng lớp của Thanh, Thảo, gia thế bình thường. Sau này, cô là người mẫu hạng A, có cát-xê cao nhất trong giới nghệ thuật. Tính tình năng động, hòa đồng, được nhiều bạn bè yêu quý.
_Cao Vũ Trân: bạn cùng lớp của Thanh, con gái của tập đoàn xuật khẩu gỗ RBC. Sau này, cô là người mẫu hạng A, có cát-xê cao thứ nhì trong giới. Tính tình kiêu căng, giả tạo. Trước làm bạn với Thanh là để có cơ hội tiếp cận Tuấn Bảo.
_Tô Quý Tâm: bạn cùng lớp của Thanh, chơi thân với Vũ Trân, là tiểu thư của tập đoàn thực phẩm FDC, tính tình ngạo mạn, ngang ngược. Sau này, cô là giám đốc thừa kế sự nghiệp của gia đình.
_Nguyễn Trọng Nguyên: bạn cùng lớp của Thanh, tính tình ga lăng, hòa đồng, là "người trong mộng" của nhiều cô gái. Sau này, anh trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
_Đỗ Minh Hoàng: bạn cùng lớp của Thanh, tính tình ga lăng, lãng tử, bất cần, là thần tượng của nhiều cô gái. Sau này, anh là một nghệ sĩ piano chuyên nghiệp.
_Lê Tuấn Bảo: trước là người yêu cũ của Thanh, sau là bạn cùng lớp với Thanh, tính tình kiêu ngạo, hay thể hiện. Sau này, anh trở thành một diễn viên hàng đầu.
_Chu Thành Nhân: bạn cùng lớp của Thanh, người yêu của Quý Tâm, yêu thương mù quáng. Sau này, anh là giảng viên đại học.
_Đây là cách mà Cao tiểu thư cô đối xử với bạn của mình à? Cô không cảm thấy mình quá tầm thường rôi sao?
Vũ Trân trừng mắt nhìn cô, tiến lại gần, giơ tay định tát Thanh them lần nữa. Nhưng tay cô còn chưa chạm đến mặt của Băng Thanh đã bị một bàn tay chặn lại, rồi “Tát”. Lần này là Hạ Thảo tát Vũ Trân, còn tay của Vũ Trân đang nằm trong tay của Trọng Nguyên, bị anh nắm chặt đến đau điếng. Phía sau đám đông đang hiếu kì vây quanh giữa sân trường, Minh Hoàng và Bảo Trinh đang rẽ đường đi tới.
_Cô nghĩ chúng tôi sẽ để bạn mình bị bắt nạt lần nữa sao? Cô nhầm rồi đó!_Trọng Nguyên hất tay của Vũ Trân ra, giận dữ lên tiếng.
Ba người bạn còn lại đồng loạt gật đầu. Minh Hoàng thảy ánh nhìn khinh bỉ về phía Tuấn Bảo đang đứng yên chẳng biết làm gì để ngăn chuyện này, nói:
_Mày đứng đó làm gì? Không bảo vệ bạn gái của mày sao? Bắt cá hai tay, mày tưởng mày tốt lắm sao? Có ngon thì lên tiếng bảo vệ bạn gái mày đi.
_Mày đừng tưởng tao không dám. Tao không muốn làm lớn chuyện lên thôi._Tuấn Bảo nói nhưng ánh mắt lại ánh lên những tia sợ hãi.
_Nếu tao muốn làm lớn chuyện thì sao đây hả?_Trọng Nguyên khoanh tay trước ngực, hất hàm thách thức Tuấn Bảo.
_Nguyên sẽ không đâu, đúng không? Nguyên muốn thầy cô biết đến vụ ồn ào này là do những học sinh gương mẫu của trường gây ra sao?_ Quý Tâm lên tiếng, bên cạnh là Thành Nhân, nói với giọng đại ý là: ”Anh dám làm lớn sao? Để tôi xem.”
Bảo Trinh im lặng nãy giờ, lên tiếng:
_Được rồi, đừng lớn tiếng nữa. Xem Băng Thanh muốn giải quyết thế nào đã.
Tất cả quay lại nhìn Băng Thanh. Cô chỉ nở nụ cười nửa miệng, đôi mắt đã trở nên vô hồn. Cô nghĩ mình có lẽ đã tin nhầm người rồi.
_Bỏ qua đi, tất cả xem như quay về vạch xuất phát, có điều nó sẽ không được phép bắt đầu thêm một lần nào nữa.
Nói rồi, cô quay bước bỏ đi, xách cặp ra về, để lại cả bọn bàng hoàng nhìn nhau, không hiểu ý cô nói. Sau một hồi suy nghĩ, Hạ Thảo mới nói:
_Nghĩa là sẽ không còn là bạn bè nữa, xã giao cũng không, như hai người lạ. Là như vậy sao, Băng Thanh?
Nhưng không một tiếng trả lời, cả bốn người quay lại đã thấy Băng Thanh đi một quãng đã rất xa rồi. Bảo Trinh hét lên:
_Băng Thanh, đơi bọn mình với.Mình mà bắt được cậu sẽ xử cậuvề tội bỏ rơi bạn bè đó.
Băng Thanh đang đi phía trước, nước mắt không ngừng rơi ra. Cô khóc cho bản thân, khóc vì cô đã tin nhầm người. Nếu như Tuấn Bảo yêu Vũ Trân, cô đã để anh ra đi. Còn Vũ Trân, sao lại đối xử với cô như vậy? Vì một người không lên tiếng bênh vực mình mà chỉ tay vào mặt cô, nghiến răng mà nói rằng: " Đồ hồ ly tinh!" Cô đau đớn nhận ra mình đã mất đi người bạn, mất đi người mà cô luôn tin tưởng. Nhưng khi nghe Bảo Trinh gọi mình, cô mỉm cười. " Ít ra mình vẫn còn bạn tốt mà!" Khi nói câu này, cô đang nghĩ về bốn người phía sau cô và hai người đang học ở lớp khác, bạn thân từ cấp hai của cô, là Phượng Nhi và Tuyết Vy. Cô lau vội nước mắt, quay lại, hét lên:
_Để mình xem cậu nhanh hơn hay mình trốn nhanh hơn?
Nói rồi, cô nháy mắt rồi vụt chạy. Bảo Trinh nghiến răng: " Võ Băng Thanh, cậu dám thách thức mình? Hãy đợi đấy!" rồi vụt chạy theo. Ba người còn lại thở phào vì Băng Thanh không có vẻ gì là đau khổ cả, cả ba nhanh chóng giải tán đám đông rồi chạy theo hai cô gái đang rượt đuổi nhau, tiếng cười vang vọng khắp sân trường.
***GTNV:
_Lý Hạ Thảo: bạn cùng lớp của Thanh, tiểu thư của tập đoàn AXC, tập đoàn quản lí hàng loạt nhà hàng nổi tiếng. Sau này, cô trở thành một thợ làm bánh thượng hạng, đứng đầu trong giới làm bánh. Tính tình chu đáo, dịu dàng.
_Phùng Bảo Trinh: bạn cùng lớp của Thanh, Thảo, gia thế bình thường. Sau này, cô là người mẫu hạng A, có cát-xê cao nhất trong giới nghệ thuật. Tính tình năng động, hòa đồng, được nhiều bạn bè yêu quý.
_Cao Vũ Trân: bạn cùng lớp của Thanh, con gái của tập đoàn xuật khẩu gỗ RBC. Sau này, cô là người mẫu hạng A, có cát-xê cao thứ nhì trong giới. Tính tình kiêu căng, giả tạo. Trước làm bạn với Thanh là để có cơ hội tiếp cận Tuấn Bảo.
_Tô Quý Tâm: bạn cùng lớp của Thanh, chơi thân với Vũ Trân, là tiểu thư của tập đoàn thực phẩm FDC, tính tình ngạo mạn, ngang ngược. Sau này, cô là giám đốc thừa kế sự nghiệp của gia đình.
_Nguyễn Trọng Nguyên: bạn cùng lớp của Thanh, tính tình ga lăng, hòa đồng, là "người trong mộng" của nhiều cô gái. Sau này, anh trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
_Đỗ Minh Hoàng: bạn cùng lớp của Thanh, tính tình ga lăng, lãng tử, bất cần, là thần tượng của nhiều cô gái. Sau này, anh là một nghệ sĩ piano chuyên nghiệp.
_Lê Tuấn Bảo: trước là người yêu cũ của Thanh, sau là bạn cùng lớp với Thanh, tính tình kiêu ngạo, hay thể hiện. Sau này, anh trở thành một diễn viên hàng đầu.
_Chu Thành Nhân: bạn cùng lớp của Thanh, người yêu của Quý Tâm, yêu thương mù quáng. Sau này, anh là giảng viên đại học.
Bình luận truyện