Chương 131: Phiên Ngoại 8
Nói thật, nếu phải hỏi thứ gì trên người A Đại khiến cậu không có cách nào thừa nhận nhất, vậy đại khái chính là cách đáp lại này của đối phương.
Ba năm cùng A Đại ở bên nhau này, ngoài mấy ngày đầu trong khoảng thời gian cửu biệt gặp lại, A Đại để lộ ra chút chân tình đáng quý* ra, bình thường luôn là một bộ dạng lạnh như băng.
(*难能可贵 nan năng khả quý: chỉ việc khó mà làm được, vô cùng đáng quý.)
Từ Ca luôn có một loại ảo giác, cảm thấy vẫn luôn là mình đang chủ động.
Mình đang khao khát, mình đang tham lam, mà A Đại thờ ơ mặc kệ*.
Thật sự không thể không nể mặt, mới cố mà ‘làm’ cậu một phát.
(*无动于衷 vô động vu trung: k quan tâm bỏ mặc đối với thứ cần phải quan tâm.)
Từ Ca uống bia một hồi, lại xem ti vi với A Đại một hồi.
||||| Truyện đề cử: Xin Chào - Ta Đây Là Nữ Phụ |||||
Phòng khách sạn này chọn không tốt, hiệu quả cách âm thật không xong, không lâu lắm, bọn họ liền nghe được loáng thoáng.
Từ Ca biết là vọng lại từ A Ngôn và Quạ Đen bên cách vách, bọn họ đã bắt đầu hoạt động rồi.
Nhưng Từ Ca và A Đại thế nhưng còn mỗi người cầm một chai bia, nhìn tivi không biết mẹ nó đang phát thứ gì.
Di động Từ Ca vang lên mấy lần, tất cả đều là tin nhắn của bạn bè cùng bạn học cũ.
Có phát bao lì xì, có hỏi sắp xếp ngày nghỉ, còn hỏi có phải Từ Ca đã về rồi hay không, lúc nào ra ngoài tụ tập một chút.
Từ Ca không tắt tiếng, thỉnh thoảng liền truyền đến vài tiếng nhắc nhở.
Thế nhưng A Đại vẫn làm thinh, thẳng đến khi điện thoại của Từ Ca trực tiếp bị gọi vang.
Từ Ca nghe máy, đầu bên kia là bạn học cũ đang tụ tập.
Cuồng hoan trắng đêm đã qua một nửa, đối phương đã uống đến nói không rõ rồi, la hét ồn ào về phía điện thoại.
Trách móc cả buổi, Từ Ca mới nghe rõ là kêu cậu qua.
Cắt đứt cuộc gọi cậu hỏi A Đại, nói cậu đi qua cùng tôi, cậu cũng gặp bạn của tôi.
A Đại nói không cần, tôi đưa anh đi, chơi đến mấy giờ anh nói cho tôi một tiếng, đúng giờ tôi đến đón anh là được rồi.
Nói xong liền đứng dậy thay quần áo, nhìn không ra mất hứng, cũng nhìn không ra giải thoát.
Lòng Từ Ca không thoải mái, cậu không biết A Đại đây là có ý gì, cậu đều phải đi ra ngoài chơi cùng người khác, đối phương cũng không khẩn trương chút nào.
Cậu thật sự muốn dẫn A Đại đi cùng, đêm nay có mấy người bạn tốt đã lục tục biết được thân phận của Từ Ca trong mấy năm này, vẫn luôn ồn ào bảo cậu dẫn bạn trai tới cho đám người gặp.
Huống chi hôm nay A Đại thật sự đẹp, thỉnh thoảng Từ Ca cũng sẽ có chút lòng hư vinh nho nhỏ.
Nhưng A Đại thật đúng là gọi xe đưa cậu tới trước cửa KTV, sau khi cởi khăn quàng cổ ra quấn cho Từ Ca, lại tính toán chui vào xe trở về.
Từ Ca không nhịn được nữa, lập tức đóng cửa xe lại, bảo xe taxi đi trước, lại đối mặt với A Đại.
Cậu nói thế nào, chê tôi mất mặt sao, dẫn cậu đi gặp bạn của tôi, cậu còn không vui, “Không thấy cậu trốn trốn tránh tránh như vậy ở Khổ Sơn, rốt cuộc cậu đang sợ cái gì.”
A Đại không đáp, hắn lại lẳng lặng nhìn Từ Ca, giống như có thể nhìn thấu Từ Ca.
Sau đó hắn lắc đầu nói không có, anh muốn tôi đi, tôi đi cùng anh là được.
Kỳ thật tối hôm đó chơi đến rất không vui, A Đại thật sự khiến cho người khác phải ghé mắt nhìn, nhưng lạnh lùng của hắn khiến Từ Ca không biết làm thế nào.
Hắn cũng sẽ nói chuyện phiếm cụng ly chơi xúc xắc với đám bạn Từ Ca, giao tiếp với người khác không hề có chút vấn đề nào, cho dù khẩu âm vẫn là thật nặng, nhưng nói nhiều mọi người cũng đều nghe hiểu, cũng không ai thèm để ý.
Chỉ là hắn thân thiết cùng người khác lại không có gì khác biệt với thân thiết với Từ Ca, mặc dù Từ Ca muốn tới gần hắn một chút, hắn đều sẽ tự giác né ra, dường như đang phân rõ giới hạn, duy trì khoảng cách an toàn.
Lúc trời tờ mờ sáng bọn họ kết thúc ở KTV, bạn của Từ Ca rất thích A Đại, cũng không nhìn thấy Từ Ca không vui từ trong biểu tình của cậu.
Nhưng chờ đến khi bạn bè vừa đi, một câu của A Đại khiến Từ Ca thiếu chút nữa nộ từ trong ra*.
(*怒从中来 nộ tòng trung lai: phẫn nộ từ tận trong lòng.)
A Đại nói —— để tôi đưa anh về nhà, đều là ngày hôm sau rồi, cũng đừng quay về khách sạn với tôi.
Từ Ca nói, kỳ thật không phải là Quạ Đen đi cùng cậu, là cậu bị Quạ Đen nài ép lôi kéo tới đây đi.
A Đại nói, sao lại nói như vậy, chúng tôi đều muốn đến.
Từ Ca hỏi, tới làm gì? Tới liếc mắt nhìn tôi một cái liền đi, vậy còn không bằng cậu ở lại Khổ Sơn, chờ tôi ăn tết xong trở về xem cũng vậy.
A Đại lại không lên tiếng, nhưng lần này tốt xấu gì cũng không đẩy Từ Ca về nữa, hai người gọi xe, một đường không nói gì mà trở lại khách sạn..
Bình luận truyện