Các Độc Giả Ơi, Tác Giả Bị Ăn Tươi Rồi

Chương 32



Xuân sắc khắp vườn khôn cách giữ

Vượt tường hồng hạnh cố vươn mình.(11)



(11)2 câu thơ được trích trong bài ‘Du viên bất trị’ của Diệp Thiệu Ông, Điệp Luyến Hoa dịch, 2 câu này ví cành hồng hạnh như người con gái bị khoá chặt bởi lễ giáo phong kiến.

Cái này bạn chắc là đã hiểu rồi chứ?

○○○


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện