Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Quyển 1 - Chương 14: Cô là đồ chơi



Tại sao? Cố Thịnh nhìn thẳng vào hai mắt của cô, giống như muốn nhìn vào linh hồn của cô, "Xem ra tiểu thư Tả gia như cô thật là không hiểu rõ tình huống trong nhà mình! Cô cho rằng tại sao ba mẹ cô dễ dàng đồng ý gả cô cho tôi như vậy?"

Cố Thịnh nhìn thấy trong mắt Tả Tình Duyệt mơ hồ hiện lên sợ hãi, trong lòng thoáng qua khoái cảm trả thù, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, anh muốn từ từ nhìn cô trầm luân trong sợ hãi và thống khổ!

"Công ty Tả thị của Tả Phong ba cô, ngoài mặt là phồn vinh, nhưng từ một năm trước, đã bắt đầu xuất hiện vấn đề tiền bạc. Sau đó đã vay ngân vàng, nhưng cũng không có tác dụng gì, lại sắp đến kỳ hạn trả tiền rồi, đúng lúc ngân hàng đòi nợ, tôi vừa đúng cung cấp trợ giúp vào lúc này, cho nên. . . ." Cố Thịnh ném một phần văn kiện vào trên mặt Tả Tình Duyệt, khóe miệng hiện lên vẻ tàn nhẫn, "Cô. . . Chẳng khác gì là tôi dùng tiền mua về! Cô nên thấy may mắn, giá của cô cũng không thấp đâu!"

Nhiều tiền hơn nữa, Cố Thịnh sẽ cũng trả!

Tả Tình Duyệt như bị sét đánh, tay run run mở văn kiện ra, công ty trong nhà có vấn đề, sao cô hoàn toàn không biết gì hết? Ánh mắt quét qua nội dung trên văn kiện, sắc mặt tái nhợt ban đầu càng thêm vô sắc.

Khó trách trước khi kết hôn, ánh mắt ba mẹ nhìn cô đều quái quái! Giống như mang theo áy náy, thì ra là như vậy, bọn họ dùng con gái đổi lấy trợ giúp tiền bạc từ Cố Thịnh!

"Cô là người phụ nữ tôi mua về, giống như một món đồ chơi. Tôi cho cô danh phận Cố phu nhân, cũng chỉ vì gia tăng độ vui chơi, cho nên, cô có thể nằm mơ giữa ban ngày, nhưng giấc mơ đó vĩnh viễn sẽ không thể trở thành thực hiện!" Từ trên cao nhìn xuống bộ dáng thống khổ của cô, Cố Thịnh muốn khiến lòng mình trở nên cứng rắn hơn, che giấu sự thương tiếc khi thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, anh tự nói với mình, đây là kết quả Tả Tình Duyệt đáng phải nhận!

Tả Tình Duyệt nhất thời cảm thấy ngay cả hô hấp cũng hết sức đau đớn, đồ chơi sao? Thì ra vận mạng của cô, hôn nhân của cô thấp hèn như vậy!

Chỉ là, tại sao anh lạimuốn đối với mình như vậy? Anh nói cô nợ anh một mạng người, từ nhỏ đến lớn, cô cả con kiến cũng không nỡ giết, sao lại thiếu nợ anh một mạng? Huống chi, trước đó, mình cũng không nhận ra anh mà?

"Anh muốn làm gì tôi?" Chỉ chốc lát sau, Tả Tình Duyệt chậm rãi mở mắt ra, trong mắt đều là lạnh lùng, đã trải qua chuyện thống khổ nhất trên đời, cô tựa hồ lớn lên trong một đêm.

Cô biết anh hận cô, trong cuộc sống sau này, cô phải phối hợp cùng anh trong chơi trò chơi hôn nhân này sao?

Nghĩ đến chuyện đã xảy ra đêm tân hôn, thân thể của cô ngẩn ra, anh còn có thể cho đàn ông khác đến chà đạp cô không? Khả năng này khiến trong lòng Tả Tình Duyệt trồi lên cảm giác ghê tởm, đau đớn từ chỗ tư mật truyền vào trong lòng của cô, tâm cũng bị nhéo đau, như vậy, cô có khác gì kỹ nữ?

"Làm gì cô? Vấn đề này không tệ, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc nên 'tốt' với cô như thế nào!" Cố Thịnh nâng cằm của cô lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, cố ý tăng thêm giọng nói, vẻ tàn nhẫn ở khóe miệng khiến lòng Tả Tình Duyệt lạnh như băng.

Nhìn nụ cười kinh người trên mặt Cố Thịnh, sao trước kia cô lại cho anh là một thân sĩ dịu dàng nho nhã?

Cô gần như có thể cảm nhận được số mạng sau này của mình bi thảm cỡ nào!

Cố Thịnh hết sức hài lòng phản ứng của cô, ánh mắt lóe lên, giống như nghĩ tới điều gì, "Nhưng mà bây giờ. . . . Cô vợ thân yêu của tôi, chúng ta phải đến một chỗ!"

Nói xong, không để ý thương tích trên người cô, mạnh mẽ lôi cô xuống giường, đi ra cửa phòng, tới tân phòng của bọn họ.

Nhìn bài biện trong tân phòng, trong lòng Tả Tình Duyệt càng thêm đau đớn, thật là châm chọc! Ban đầu khi Cố Thịnh cho người bố trí tân phòng, còn đặc biệt hỏi sở thích của cô!

Cô thích phòng ấm áp, tất cả đều dựa theo yêu thích của cô để bố trí, nhưng, bây giờ căn phòng ấm áp này thật chói mắt!

"Tìm bộ y phục che kín thân thể dâm đãng của cô lại đi, chúng ta phải ra ngoài!" Cố Thịnh lạnh lùng nói, một tay đẩy cô tới phòng thay quần áo, vẻ tàn nhẫn ở khóe miệng vẫn không biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện