Cầm Đế
Chương 19: Lực hãn trọng kỵ binh
Hương Loan tức giận nhìn hắn, ánh mắt mỹ nhân khiến Âm Trúc nhất thời ngẩn ngơ.
" Để ta nói cho mà biết, đối thủ ngày mai của chúng ta không phải là một ma pháp học hệ đâu mà là một học hệ của vũ kĩ bộ. Tiến vào vòng này có tất cả bốn hệ bao gồm thần âm hệ, triệu hồi ma pháp hệ, bên vũ kĩ bộ có trọng kiếm chiến sĩ cùng trọng kỵ binh. Tất cả đều thuộc loại rất khó đối phó. Thật ra lần này chúng ta tiến đến vòng này có thể nói là cực kì may mắn. Ma pháp bộ truyền thống tam đại hệ bao gồm tinh thần hệ, không gian hệ, triệu hồi ma pháp hệ, suốt các năm qua ba hệ này thay phiên nhau vào vòng trong đấu với vũ kĩ bộ. Nhưng mà lần này tinh thần hệ và không gian hệ gặp nhau quá sớm dẫn đến kết quả lưỡng bại câu thương nên thần âm hệ chúng ta may mắn được lọt vào. Ngươi nên nhớ tất cả các đối thủ sắp tới của ngươi từ đầu đến giờ toàn thắng chưa thua trận, thực lực như vậy chắc hẳn ngươi cũng đoán được ".
" A ". Diệp Âm Trúc gật đầu, nhìn về phía Tô Lạp rồi ánh mắt nhìn lại bụng mình.
Tô Lạp biết ý hắn đã đói bụng, mỉm cười, lập tức đứng dậy di vào phòng bếp.
" A cái đầu ngươi ". Tình tình Hương Loan không giống với vẻ ngoài ôn nhu chút nào, trừng mắt nhìn Diệp Âm Trúc nói: " Ngươi một điểm cũng không lo lắng là làm sao? ".
Diệp Âm Trúc ngạc nhiên hỏi: " Lo lắng? Tại sao ta phải lo lắng? ".
Hương Loan bị bộ mặt đáng yêu của Âm Trúc đánh bại, rốt cuộc chả biết nói gì thêm: " Thật không biết trong đầu ngươi chứa cái gì nữa. Bây giờ tất cả học hệ đều cổ vũ cho các ngươi trong trận đấu ngày mai với trọng kỵ binh hệ, ngươi mà thất bại thì sẽ biết tay họ ".
" Như vậy thì có sao? Trước kia chẳng phải chúng ta không có người nào cổ vũ sao? ". Diệp Âm Trú mỉm cười đáp.
Hương Loan sững sờ. Đúng vậy! Trước kia nào có ai cổ vũ thần âm hệ, nhưng lần này là lần đầu tiên thần âm hệ tiến vào vòng trong, mọi người đều cảm thấy vô cùng bất ngờ.
" Nói như vậy chắc ngươi nắm chắc trận đấu ngày mai sẽ thắng? ".
Diệp Âm Trúc lắc đầu: " Không có. Bất quá ta sẽ đem toàn lực ra ứng phó ".
" Ngươi nhanh đi chết đi ". Hương Loan thật sự không hài lòng với thái độ của Diệp Âm Trúc. " Không nắm chắc chiến thắng mà ngươi cũng chả chuẩn bị gì cả! Ny Na hệ chủ bảo ta đến nói với ngươi, lần đại hội so tài tân sinh này người rất hài lòng, ngày mai người không hy vọng năm người các ngươi chịu thương tổn gì. một khi thấy không đấu lại đối phương thì lập tức nhận thua ngay ".
" Ta đã có biện pháp để cho những người khác không bị thương ". Ánh mắt Âm Trúc trở nên kiên nghị bất khuất, mặc dù Hương Loan không chú ý tới nhưng Hải Dương đã thấy, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng tin tưởng vào con người này.
" Ca ngợi Pháp Lam, đúng là đàn gảy tai trâu. Không nói với ngươi nữa, ta về đi ngủ còn khỏe hơn ". Hương Loan đá Diệp Âm Trúc một phát vào chân rồi mới phẫn nộ bỏ đi.
Diệp Âm Trúc chỉ còn biết cười khổ, quay sang Hải Dương hỏi: " Hải Dương học tả, Hương Loan học tả làm sao vậy? Hính như nàng rất tức giận ".
Hải Dương nói: " Hương Loan tính tình từ trước đến nay vẫn như vậy, lúc nào cũng rất trực tính. Nàng ấy có hảo tâm nhắc nhở ngươi vậy mà thái độ của ngươi như không để ý tới nên mới sinh ra bất mãn. Yên tâm đi, nàng ấy sẽ không giận lâu đâu. Mà này, ngươi đã biết gì về đối thủ ngày mai của chúng ta chưa? ".
Diệp Âm Trúc lắc đầu.
Hải Dương nói tiếp: " Trọng kỵ binh là một loại binh chủng mà tất cả các quốc gia tên Long khi nỗ tư đại lục đều có. Cứ như long kỵ binh nổi tiếng cũng chính là cùng một loại với trọng kỵ binh, chẳng qua là loại trọng kỵ binh mạnh nhất mà thôi. Bọn họ đánh giáp lá cà cực kì đáng sợ, thực lực kỵ sĩ kết hợp thêm tọa kỵ, lại thêm diện tích võ đài chỉ khoảng tầm trung, đảm bảo vừa vào họ sẽ áp sát khiến cho chúng ta không có cơ hội phóng thích ma pháp. Theo ta biết, năm thành viên của trọng kỵ binh học hệ ngày mai có hai người hoàng cấp trung giai, hai hoàng cấp cao giai, một lục cấp sơ giai. Tuy quán quân các năm trước đều là một đội ma pháp học hệ nhưng năm nay tựa hồ trọng kỵ binh học hệ đã sớm có chuẩn bị, mỗi người đều có trang bị kháng ma pháp ".
Diệp Âm Trúc nói: " Hải Dương học tả, ta đã có kế hoạch, ngày mai ngươi thay ta cầm cự với bọn họ được không? ".
Hải Dương cũng không hỏi kế hoạch của Diệp Âm Trúc là gì, chỉ gật đầu nói: " Được ".
Khai học đã hơn mười ngày, mặc dù còn chưa chánh thức đi học nhưng hôm nay tại Mễ lan học viện lại vô cùng náo nhiệt. Vòng trong của đại hội so tài tân sinh đã bắt đầu, đối với đệ tử của Mễ lan học viện mà nói, là một sự kiện vô cùng trọng đại. Các trận đấu sẽ diễn ra trong vòng ba ngày, ngày thứ hai đấu lượt đầu: buổi sáng thần âm hệ với trọng kỵ binh hệ, buổi chiều triệu hồi ma pháp hệ với trọng kiếm chiến sĩ hệ. Ngày thứ hai để các học viên nghỉ ngơi và tu chỉnh sàn đấu. Ngày thứ ba là ngày quyết đấu giữa hai đội thắng trong ngày đầu.
Tại Mễ lan học viện, khu vực giữa ma pháp bộ và vũ kỹ bộ là hỗn hợp khu túc xá, so với các ký túc xá của các học hệ khác xem chừng còn lớn hơn đến năm lần. Tại đây đã được chuẩn bị làm nơi so tài, chính giữa là võ đài, xung quanh có chỗ ngồi cho khán giả, mỗi tầng chứa được 300 người, có tất cả 10 tầng, đủ để chứa toàn bộ đệ tử của Mễ lan học viện, tựa như một võ đài giác đấu hoành tráng.
Lúc này khán giả đã thấy hai đội ra sân, tiếng cổ vũ liền vang lên.
"Trọng kỵ binh ……, trọng kỵ binh ……, trọng kỵ binh …….". Đệ tử vũ kỹ bộ so với ma pháp bộ đông gấp hai, mọi người đều điên cuồng cổ vũ, khí thế so với ma pháp bộ hoàn toàn áp đảo, dù sao thì thể lực ma pháp sư không thể so bì được với chiến sĩ, tất nhiên tiếng hô cũng bé hơn rồi.
"Thần âm hệ ……, thần âm hệ ……, thần âm hệ …….". Mặc dù lúc đầu không có học hệ nào khác cổ vũ thần âm hệ, nhưng vì sự tôn nghiêm và cao quý của ma pháp sư, mọi người đều cổ vũ cho thần âm hệ, đáng tiếc tiếng cổ vũ đã hoàn toàn bị bên vũ kỹ bộ át đi.
Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu mà hai bộ đệ tử đã bắt đầu khẩu chiến, các giáo sư cũng không ngăn cản đệ tử của mình, càng làm cho các đệ tử trở nên kích thích.
Diệp Âm Trúc bước lên võ đài, bên cạnh là bốn thành viên còn lại của thần âm hệ, mái tóc đen dài phất phơ bay theo gió. Diệp Âm Trúc tâm tình tựa hồ rất ổn định, lẳng lặng chờ trận đấu bắt đầu.
Hải Dương đứng bên cạnh khẽ hỏi: " Ngươi thực sự quyết định làm như vậy sao? ".
DIệp Âm Trúc gật đầu: " Đúng vậy, ta đã quyết định rồi ".
" Được rồi, nhớ chú ý an toàn ".
Tuyết Linh và Lam Hi trong ánh mắt có chút sùng kính thàn thái hiện tại của Diệp Âm Trúc, chỉ có Khổng Tước thần sắc vẫn giữ nguyên nét kiêu ngạo, trong mắt tràn ngập tia bất mãn.
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên khiến các đệ tử chú ý: " Các đệ tử, xin hãy yên lặng ". Thanh âm trầm thấp nhưng trần ngập sự uy nghiêm, khi phát ra làm tinh thần mỗi đệ tử đều chấn động. Toàn trường nhất thời trở nên im lặng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Quang mang màu tím nhàn nhạt tỏa ra từ người Phất Cách Sâm, tuy không sử dụng thiết bị khuếch âm nhưng đối với một tử cấp đại ma đạo sư thuộc tinh thần hệ, việc chấn nhiếp tinh thần là vô cùng đơn giản, có thể làm rung động hơn vạn đệ tử cùng lúc. Đó chính là thực lực của tử cấp.
Phất Cách Sâm đảo mắt qua toàn trường, tiếp nhận những ánh mắt sùng kính từ phía đệ tử, khuôn mặt già nua hiện ra nét mặt tươi cười: " Một năm đã qua, địa hội so tài tân sinh đã lại đến. Ta thật cao hứng bởi năm nay đã được chứng kiến rất nhiều gương mặt trẻ tuổi xuất sắc. Ta chỉ mong qua cuộc so tài lần này, mọi người đều nỗ lực cố gắng để sau này có thể nổi danh trên Long khi nỗ tư đại lục, đem vinh quang về cho Mễ lan học viện ".
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, được một tử cấp ma đọa sư động viên, lời này đối với những đệ tử của Mễ lan học viện vô cùng kích thích, nhất là những đệ tử tân sinh.
Phất Cách Sâm giơ hai tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại: " Phía dưới sẽ có một màn biểu diễn của thần âm hệ đệ tử, diễnnghê thường". Khi diễn kết thúc là lúc cuộc so tài của thần âm học hệ và trọng kỵ binh học hệ bắt đầu, bản thân ta sẽ làm trọng tài của trận đấu ".
Một trăm tên đệ tử cao lớn tráng kiện thuộc vũ kỹ bộ bước ra, vai khiêng một sàn diễn nhỏ được che kín bằng vải trắng. Ngay sau đó, một phong cảnh mỹ lễ xuất hiện trước mắt mọi người, khiến toàn trường bao gồm cả những giáo sư cũng phải chăm chú nhìn. Một mỹ nữ xuất hiện trong bộ quần áo màu phấn hồng, mái tóc dài tung bay trong gió, cước bộ nhẹ nhàng uyển chuyển, dung nhan mỹ lệ động lòng người, mỗi một động tác khiến cho người ta si mê ngắm nhìn. Đó chính là đệ nhất mỹ nữ của thần âm hệ - Hương Loan.
Hôm nay ở nàng toát ra một vẻ kẹp lạ kỳ, vừa cao quý lại vừa gợi cảm, tuyệt sắc dung nhan được trang điểm càng thêm xinh đẹp, giống như một tác phẩm hoàn mỹ của tạo hóa. không thể tìm thấy ở ai khác. 81 nữ đệ tử của thần âm hệ, tùy tiện lấy ra một người cũng có thể gọi là mỹ nữ. Nhưng giờ phút này 81 bông hoa đó chỉ càng thêm tô sắc cho bông hoa đẹp nhất mà thôi.
Hương Loan nở một nụ cười, trong bộ quần áo hiện tại, thân hình của nàng chỉ có thể nói bằng hai chữ: hoàn mỹ. Bộ ngực tràn đầy sức sống, vòng eo thon nhỏ, kiều đồn căng phồng, thỉnh thoảng đôi chân dài trắng muốt lại lộ ra qua chiếc váy xẻ rãnh.
"Nghê thường" khúc đã vang lên nhưng tuyệt đại bộ phận mọi người chỉ chú ý vào những động tác múa của Hương Loan. 81 mỹ nữ ngồi bên cạnh diễn tấu, hơn 20 chủng loại nhạc khí đồng thòi vang lên, ma pháp từ thần âm sư phát ra càng khiến lòng người kích động.
Từng động tác của Hương Loan uyển chuyển, nhẹ nhàng, hút hồn chúng nhân, những ngón tay như mầm xuân mới nở, theo nhạc khúc "Nghê thường " mà chuyển động. Khí chất từ trên người nàng toát ra đủ để giải thích cho chúng nhân tại sao thần âm sư là một chức nghiệp xa hoa nhất, âm luật cùng những động tác động lòng người của nàng khiến cả Âm Trúc cũng phải cảm thán than: " Mông lung nhàn mộng hậu, uyển chuyển ôn nhu lập phá thì, không nghĩ tới Hương Loan đối với âm luật lại lĩnh ngộ cao như vậy ".
Hải Dương ở bên cạnh nghe Âm Trúc nói thế liền nói: " Hương Loan trong thần âm hệ chúng ta là đệ nhất nhân, mọi người chỉ biết đến nàng là đệ nhất mỹ nữ mà không biết nàng cũng là một thiên tài, chỉ với ba năm đã đạt đến hoàng cấp cao giai. Tại thần âm hệ, các giáo sư cũng không có nhiều người có thể sánh được với nàng ấy ".
Khúc "nghe thường" cuối cùng đã dứt, Hương Loan hai tay để trước ngực hnahf lễ chào mọi người, tiếng vỗ tay vang lên như sấm làm rung động cả Mễ lan học viện. Chưa bao giờ các đệ tử được nhìn thấy những nữ đệ tử thần âm hệ biểu diễn, các nàng đều có thân phận cực kì cao quý, bảo hạ mình biểu diễn thực là quá khó. Nhưng mà giờ đây, để cổ vũ cho thần âm hệ được lọt vào vòng trong, các mỹ nữ thần âm hệ đã để lại cho mọi người một kỷ niệm không bao giờ phai nhạt. Vô hình chung, một khúc "Nghê thường" đã cổ vũ các thành viên thần âm hệ rất nhiều.
Đọi biểu diễn từ từ rút khỏi khu vực võ đài, khi đi qua Âm Trúc, Hương Laon mỉm cười hỏi: " Thấy ta thế nào? ".
Diệp Âm Trúc gật đầu nói: " Học tả biểu diễn quá tốt ".
Hương Loan có chút đắc ý đáp: " Nếu ngươi có thể thắng trận đấu ngày hôm nay, ta sẽ tự mình biểu diễn khúc "nghê thường" cho ngươi xem. Tất cả trông chờ vào sự cố gắng của ngươi thôi ". Nói xong nàng cười lảnh lót rời đi.
Diệp Âm Trúc ngơ ngác nhìn theo bóng hình Hương Loan dần khuất, mũi vẫn còn ngửi tháy hương khí phảng phất quanh đấy, miệng nwor một nụ cười, ánh mắt toát ra vẻ tin tưởng kiên định.
Sau khi đội biểu diễn của thần âm hệ rời đi, toàn trường lại rơi vào sự yên tĩnh. Giai đoạn trọng yếu đã bắt đầu, ánh mắt mọi người tập trung lên võ đài, nhìn hai đội tiến lại chào nhau.
Mái tóc đen cùng nguyệt thần thủ hộ pháp bào thánh khiết, khuôn mặt anh tuần ưu nhã, ánh mắt sáng ngời tinh quang, khóe miệng luôn mỉm cười, tất cả đã khiến Diệp Âm Trúc trở thành tâm điểm của sự chú ý. Âm Trúc vẫn thong dong bước, thần thái vô cùng tự tin. Bên kia, năm thân ảnh cao lớn màu đen từ từ tiến đến, tiếng bước chân trầm trọng vang lên. So với bọn họ, Diệp Âm Trúc nhìn thật nhỏ bé.
Năm người đều có mái tóc màu kim, toàn thân trang bị khải giáp màu đen, nhìn qua giống như một tòa núi nhỏ di chuyển. Bọn họ có lẽ đều cao hơn hai thước, bả vai cực kì rộng rãi, vẻ mặt cương nghị, tỏa ra khí chất bức nhân. Vũ khí tiêu chuẩn của trọng kỵ binh là trọng kỵ thương dài năm thước cùng cự kiếm dài hai thước đeo ở bên hông, khí thế tỏa ra mãnh liệt.
Tọa kỵ của năm người này Âm Trúc đều đã gặp qua, ba người ở giữa đều cưỡi Mã kỳ nặc thiết long, cao ba thước, dài hơn năm thước, thân hình tỏa ra hung khí, phối hợp với kỵ sĩ tạo thành khí thế tựa như long kỵ binh mà Diệp Âm Trúc đã nhìn thấy tại Mễ Lan thành, thậm chí có lẽ còn mạnh hơn. Hai người còn lại tọa kỵ là Ai lý khắc mẫn long, so với Mã kỳ nặc thiết long thân thể tuy có bé hơn nhưng tốc độ lại nhanh hơn nhiều. Nói chung năm người đều đủ tiêu chuẩn gia nhập long kỵ binh, nhìn qua có vẻ hơn hắn thần âm hệ.
Ngồi tên khán đài, Ny Na sắc mặt biến đổi, hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: " Trọng kỵ binh hệ lần này xem ra có vẻ thật sự quyết tâm đây, ngay cả mấy cự long này cũng cấp cho đệ tử sử dụng ".
Trọng kỵ binh hệ chủ là một tráng hán khoảng 40 tuổi, nghe Ny Na nói trào phúng như vậy cũng không lên tiếng phản đối, bộ mặt cương ngạnh không có chút biến hóa, ánh mắt vẫn chăm chú theo dõi tình hình dưới võ đài. Phất Cách Sâm mỉm cười, thấp giọng nói với Ny Na: " Thần âm hệ của ngươi tiến được đến vòng này đã khiến nhiều người mở rộng tầm mắt rồi, Ny Na hệ chủ, ngươi cũng đừng nên tham lam quá như vậy ".
Cho dù là cùng cấp bậc, chiến sĩ vĩnh viễn không thể là đối thủ của ma pháp sư bởi vì khi lên chiến trường, ma pháp sư sử dụng ma thú làm nhục thuẫn ngăn cản chiến sĩ, sau đó chỉ cần thời gian cho ma pháp sư ngâm xướng chú ngữ thì kết quả chiến sĩ nhất định sẽ rất thê thảm. Nhưng trong các loại chiến sĩ, trọng kỵ binh lại là ngoại lệ, nếu tọa kỵ của trọng kỵ binh đủ cường đại để ngăn cản ma thú của ma pháp sư thì họ sẽ có cơ hội chiến thắng. Lần này khả năng thần âm hệ có ma thú cường đại là rất thấp trong khi tọa kỵ của trọng kỵ binh hệ lần này đều thuộc loại tuần long mà long kỵ binh sử dụng, Phất Cách Sâm tin rằng khi bắt đầu trận đấu, thần âm hệ chưa kịp phát huy uy lực thì đã bị trọng kỵ binh khống chế. Nguyệt thần thủ hộ pháp bào sẽ không thể chịu nổi lực công kích của năm trọng kỵ binh một lúc, Diệp Âm Trúc mặc dù có âm nhận nhưng trọng kỵ binh cũng có đấu khí bảo vệ, xem ra mọi ưu thế đều thuộc về trọng kỵ binh hệ.
Điều duy nhất khiến Phất Cách Sâm chú ý trong trận đấu này là khả năng tiềm tàng của Diệp Âm Trúc, qua mỗi trận đấu hắn lại biểu diễn một tuyệt kỹ khác nhau khiến cho người ta phải kinh hãi.
Lúc này đây thành viên hai đội đang đứng ở chính giữa võ đài chào hỏi lẫn nhau, đối mặt với Diệp Âm Trúc là chủ tướng của trọng kỵ binh hệ đang cưỡi Mã kỳ nặc thiết long, so với khối thân hình cao 5 thước đầy thì Diệp Âm Trúc quả thật rất nhỏ bé.
" Trọng kỵ binh hệ, chủ tướng Nội Tư Tháp, năm hai ". Nói xong Nội Tư Tháp giơ kỵ thương bên tả thủ lên, thể hiện tư thế hành lễ của kỵ sĩ.
" Diệp Âm Trúc, thần âm hệ chủ tướng, năm đầu ". Hữu thủ Diệp Âm Trúc đặt lên ngực mình thi lễ lại, tư thế nhìn như một vị quý tộc.
Nội Tư Tháp là người có thân hình "khủng bố" nhất trong năm thành viên của trọng kỵ binh hệ lần này nhưng khi đối diện với Diệp Âm Trúc "nhỏ bé", hắn không dám khinh địch một chút nào: " Xin mời lực chọn phương thức chiến đấu ".
" Quần lang ". Diệp Âm Trúc trả lời ngắn gọn.
Trong mắt Nội Tư Tháp tràn đầy sự kinh ngạc: " Quần lang? ".
Diệp Âm Trúc gật đầu. "Quần lang" là một trong ba phương pháp thi đấu, so với từng đôi một khiêu chiến có điểm bất đồng. "Quần lang" là phương pháp mà song phương tiến hành thi đấu xong, nếu người thắng có thể tiếp tục chiến đấu sẽ yêu cầu trọng tài cho đấu với người tiếp theo, cứ như vậy cho đến khi thua thì thôi. Đấu như vậy không phải năm trận chỉ cần thắng ba mà phải hạ gục tất cả thành viên đối thủ mới được tính là chiến thắng.
Xác nhận sự lựa chọn của Diệp Âm Trúc, toàn trường đều ngạc nhiên. Mọi người đều nghĩ, với phương pháp này, thần âm hệ sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, nếu "đoản chiến" thì sẽ có một cơ hội mong manh nhưng khi chọn "quần lang", một long kỵ binh sẽ có thể dễ dàng hạ gục một thần âm sư yếu ớt, nói không chừng bên trọng kỵ binh hệ chỉ cần phái ra một người cũng đủ để hạ gục toàn bộ thành viên của thần âm hệ.
Trên đài, Phất Cách Sâm nở ra một nụ cười, gật đầu tán thưởng: " Quả là một phương án lựa chọn tối ưu, tránh được sự phối hợp của các long kỵ binh. Có lẽ lần này Diệp Âm Trúc sẽ lại đem cho chúng ta một kỳ tích đây ". Thật ra đại đa số các học viên trong Mễ lan học viện đều không biết, trọng kỵ binh lợi hại nhất là "đoản chiến".
" Hải Dương học tả, chúng ta thật sự không cần trợ giúp Âm Trúc sao? ". Lam Hi có chút lo lắng, thấp giọng hỏi.
Hải Dương liếc mắt nhìn nàng đầy ngụ ý: " Ngươi cho rằng chúng ta có thể hỗ trợ được cho hắn sao? ".
Ngẩng đầu lên nhìn thân hình to lớn của những long kỵ binh, sắc mặt Lam Hi trở nên trắng bệch, khe khẽ lắc đầu. Lúc này sự kiêu ngạo của Khổng Tước cũng đã biến mất, cúi đầu không nói năng gì.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Diệp Âm Trúc đã xác định chọn phương án "quần lang", nhưng thần âm hệ xuất chiến chỉ có mình hắn, nói cách khác, đối phương chiến thắng hắn là coi như chiến thắng cả thần âm hệ. Mà thần âm hệ muốn chiến thắng, hắn phải đánh bại cả năm người thuộc trọng kỵ binh hệ.
Đúng như mọi người đã nghĩ, thần âm sư đối mặt với trọng kỵ binh quả thật vô cùng gian nan, cho dù sự công kích đơn giản nhất cũng trở thành trí mạng thương tổn đối với thần âm sư. Cho nên để bảo vệ các thành viên của thần âm hệ, Âm Trúc quyết định lựa chọn phương pháp chiến đầu "quần lang". Phương pháp này không những sẽ bảo vệ tốt cho mọi người mà còn là một thử thách quan trọng đối với chính bản thân hắn.
Năm thành viên của trọng kỵ binh hệ chậm rãi lui ra ngoài võ đài, bàn bạc người đầu tiên ra đấu còn bên thần âm hệ chỉ có mình Diệp Âm Trúc ở lại. Tả thủ Âm Trúc vung lên, hải nguyệt thanh huy cầm đã lặng lẽ xuất hiện, được kẹp ở khuỷu tay hắn.
Trận đấu bắt đầu, đối thủ đầu tiên của Diệp Âm Trúc là một gã có tọa kỵ là Ai lý khắc mẫn long, đấu khí màu vàng nhàn nhạt tỏa ra xung quanh kỵ thương, vừa vào trận đấu đã vọt đến phía Âm Trúc trong tiếng cổ vũ của đệ tử vũ kỹ bộ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc đối mặt với một long kỵ binh, Ai lý khắc mẫn long tuy vóc dáng không to lớn nhưng mà cặp chân to khỏe kia khiến nó di chuyển như một cơn lốc, khoảng cách vài trăm thước chỉ trong vài lần nháy mắt là tới, chưa đến gần mà đã mang theo phong lực cuồng bạo. Trên tay gã trọng kỵ binh, kỵ thương tỏa ra hàn quang lạnh lẽo kèm theo những luồng đấu khí vàng nhạt, cho dù bây giờ có đối mặt với bức tường dày đảm bảo nó cũng xuyên qua được.
Trước khí thế đó, Diệp Âm Trúc không cử động chút nào, hải nguyệt thanh huy cầm vẫn giữ ở khuỷu tay, ánh mắt thản nhiên nhìn Ai lý khắc mẫn long đang lao đến, thái độ đấy của hắn đã khiến rất nhiều đệ tử vũ kỹ bộ phỏng đoán chủ tướng thần âm hệ đã hoàn toàn choáng trước long kỵ binh.
" Oong ". Diệp Âm Trúc rốt cuộc cũng đã động thủ, ngay khi Ai lý khắc mẫn long còn cách hắn mười thước thì hữu thủ hắn lướt trên cầm huyền ( dây đàn), bạo âm trong nháy mắt phát ra. Bạo âm ở khoảng cách càng gần thì uy lực càng lớn, Diệp Âm Trúc sử dụng khi đối thủ áp sát vào mình, cho nên hiệu quả sẽ cực kì cao.
Lực phòng ngự công kích vật lý của trọng kỵ binh so với ma pháp sư tuy cao hơn nhiều nhưng tinh thần phòng ngự lại vô cùng yếu ớt. Bạo âm chợt xuất hiện khiến cho cả hoàng cấp ma pháp sư trong nhất thời cũng phải chấn động tinh thần nói gì đến một trọng kỵ binh năm đầu. Hắn cuồng bạo áp sát đối thủ lại là cơ hội để đối thủ ra tay, đại não trở nên hoàn toàn trống rỗng.
Mười thước khoảng cách đối với Ai lý khắc mẫn long chỉ cần một lần chớp mát đã tới nhưng khi nó đến nơi thì đối thủ của nó đã biến mất. Diệp Âm Trúc lúc này đã nhảy lên trên cao, quang mang màu vàng bao phủ toàn thân, tư thế giữa không trung nhìn thật ưu nhà, nhìn xa phảng phất như một đám mây màu vàng hiện ra trước mắt đối thủ.
Động tác của Diệp Âm Trúc chẳng có gì phức tạp cả, chỉ là nhảy lên trên cao vị trí mà mình đang đứng ba thước thôi. Trọng kỵ sĩ đại não còn chưa hồi phục trong khi tọa kỵ Ai lý khắc mẫn long của hắn chưa đủ trí thông minh để nhận biết đối thủ ở đâu, đang ngơ ngác nhìn xung quanh để tìm kiếm.
Oanh!
Khải giáp trước ngực trọng kỵ sĩ chấn động do bị Diệp Âm Trúc công kích từ trên cao. Thân hình cao hai thước từ trên lưng AI lý khắc mẫn long bị chấn bay đến mười thước có dư, rơi ầm một tiếng xuống dưới đất, khải giáp trước ngực có lỗ thủng lớn, máu tươi trong miệng trào ra, nằm im không động đậy. Khí thế hung hãn trước đó mấy phút đã hoàn toàn biến mất.
Mất đi chủ nhân, Ai lý khắc mẫn long cũng không biết làm gì, vẫn ngơ ngác đứng nhìn trong khi Diệp Âm Trúc đã lộn về phía sau mấy thước, an nhiên xuất hiện phía sau nó.
Sự việc vừa xảy ra trước mắt khiến cho toàn bộ mọi người chấn động, mở lớn hai mắt để nhìn như không tin vào điều vừa xảy ra. Từ đầu trận đấu đến giờ Diệp Âm Trúc thủy chung chỉ làm mấy động tác đơn giản thế nhưng lại khiến một gã long kỵ binh trực tiếp hôn mê, một gã ma pháp sư bằng công kích vật lý đủ chấn bay một long kỵ binh đủ để khiến mọi người chết lặng, há hốc mồm ngạc nhiên. Đại đa số họ đều quên Âm Trúc đã xuất ra một đợt bạo âm khiến cho gã trọng kỵ binh chấn động tâm hồn, không sử dụng được đấu khí nên Âm Trúc mới có thể dễ dàng công kích như vậy.
Trên đài, hai con mắt Phất Cách Sâm sáng rực lên, Ny Na cũng hưng phấn đứng lên, hai mắt sáng ngời, trong khi đội cổ vũ thần âm hệ không ngừng hô to: " Thần âm hệ, cố gắng lên......, thần âm hệ, tất thắng...... ". Đệ tử ma pháp bộ rốt cục cũng đã có cơ hội phát tiết, điên cuồng gào thét cổ vũ. Toàn trường lại một lần nữa sôi trào, bất quá chỉ là thay đổi phương hướng cổ vũ mà thôi.
Phương thức "quần lang" không cho thời gian tuyển thủ nghỉ ngơi, ngay khi tiếng hoan hô còn chưa chấm dứt, gã trọng kỵ binh thứ hai đã lao ra. Lúc này đây, đối thủ của Diệp Âm Trúc có tọa kỵ là Mã kỳ nặc thiết long. Mã kỳ nặc thiết long tốc độ so với Ai lý khắc mẫn long tuy chậm hơn nhiều nhưng khi nó đứng thẳng lên thì trông như một pháo đài di động.
Gã đệ tử thứ hai của trọng kỵ binh hệ xem ra đã rút được bài học qua gã thứ nhất, không dám coi thường Âm Trúc nữa. Tên này cũng đồng dạng là hoàng cấp trung giai như gã lúc nãy. không dám cung tọa kỵ lại gần Âm Trúc nữa, chậm rãi nhảy ra khỏi lưng Mã kỳ nặc thiết long, cùng với tọa kỵ tạo thành hai gọng kìm ép Diệp Âm Trúc lại.
Diệp Âm Trúc cũng không đứng im chờ đợi, ngược lại hắn đi về phía đối thủ, bước chân nhàn tản như người đi dạo vậy, hải nguyệt thanh huy cầm đã được thu vào trong giới chỉ. Hắn tay không như vậy cứ nghênh ngang đối mặt với một long kỵ binh được trang bị "tận răng".
Khoảng cách giữa hai người bọn họ càng lúc càng gần, toàn trường nín thở chờ đợi một pha va chạm đặc sắc xảy ra.
" A! ". Gã trọng kỵ binh dường như đã hết chịu đựng nổi, kỵ thương đâm thẳng ra, trong khi Mã kỳ nặc thiết long cũng hung hãn xông tới công kích Diệp Âm Trúc.
Tốc độ của Diệp Âm Trúc mặc dù không phải loại cực nhanh như Tô Lạp nhưng so với Mã kỳ nặc thiết long lại nhanh hơn rất nhiều, thân ảnh trong nhay mắt lướt qua tránh sự công kích của Mã kỳ nặc thiết long. Đối với màn thương ảnh đang phóng đến, hắn lại lao thẳng vào, cước bộ như hồ điệp vờn hoa, không ngừng tránh né trong một diện tích rất hẹp, từ từ áp sát gã trọng kỵ binh.
Gã trọng kỵ binh vừa đánh vừa lui về sau, giữ khoảng cách với Diệp Âm Trúc. Trong lúc đó, Âm Trúc đã âm thầm vận dụng đấu khí vào hữu quyền, rồi quang mang màu vàng đại phóng, quyền thế xung thiên trực tiếp đương đầu với những đạo thương ảnh.
Lúc này đây, gã trọng kỵ binh có cảm giác cho dù hắn sử dụng thương pháp đến thế nào cũng bị quyền đầu của Diệp Âm Trúc ngăn trở, bất luận kỵ thương có biến hóa gì cũng đều không tránh khỏi quyên phong bao phủ. Hắn vội ngưng tụ đấu khí trên kỵ thương quyết so với quyền đầu của Âm Trúc.
Ngay lúc quyền thương sắp sửa va chạm, Diệp Âm Trúc lại thay đổi đấu pháp, quyền biến thành chưởng, kỳ dị xoay tròn, trong nháy mắt đã nắm vào thân thương.
Trọng kỵ sĩ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, song thủ đồng thời dùng sức, hét một tiếng: " Khởi! ". Chiêu này không có gì huyền diệu, chỉ là dùng sức mạnh bản thân hất bay chủ tướng thần âm hệ ra khỏi phạm vi võ đài. Mã kỳ nặc thiết long trong lúc đó cũng đã quay trở lại tấn công.
Diệp Âm Trúc xoay người tung một cước vào đầu Mã kỳ nặc thiết long rồi tiếp tục dùng sức bám vào kỵ thương. Chuyện khó tin đã xảy ra. Một trọng kỵ binh khoảng hơn 400 cân đã bị Âm Trúc cầm đầu thương nâng bổng lên. Lúc này khí chất ưu nhã của Diệp Âm Trúc đa hoàn toàn biến mất mà thay vào đó là sự bá đạo vô cùng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, mái tóc dài không gió mà tung bay phất phơ sau lưng, thân thể hắn tuy nhỏ bé nhưng khí thế tỏa ra lúc này tạo ấn tượng như một tượng đài cao lớn sừng sững.
Mã kỳ nặc thiết long sau khi dính một cước của Âm Trúc có chút choàng váng nhưng sau đó lại nhanh chóng phẫn nộ, gầm rú, tiếp tục lao vào công kích. Giờ nó hoàn toàn trong trạng thái bạo nộ nguyên thủy.
Hữu thủ Diệp Âm Trúc vẫn giơ cao kỵ thương có dính trọng kỵ binh bên trên, trong nháy mắt đã di chuyển ra sau lưng Mã kỳ nặc thiết long. " Ồn ào quá, im lặng đi ". Khẽ quát một tiếng, chân phải đã tung một cước lên lưng Mã kỳ nặc thiết long.
Không biết lực đạo của cước đó như thế nào mà ngay cả lực phòng ngự của Mã kỳ nặc thiết long cũng chịu thua, nó chỉ có thể rên rỉ một tiếng, tứ chi đồng thời mềm nhũn, đổ kềnh xuống đất.
Trọng kỵ binh tay vẫn nắm cán thương trên không trung nhìn thấy cảnh thấy cảm thấy cực kỳ run sợ, hai tay buông lỏng, rơi bịch một cái xuống đất, lồm cồm bò dậy, nói: " Ta chịu thua! ".
Diệp Âm Trúc cầm cây thương đang cầm trên tay phi thẳng đến trước mặt hắn, đầu thương cắm sâu vào trong mặt đất, cán thương rung bần bật, bên cạnh là thân hình khổng lồ của Mã kỳ nặc thiết long, trên miệng mỉm cười, khí chất ưu nhã lại trở về, giống như hắn chẳng có liên quan đến những gì vừa xảy ra vậy.
Lúc này chính hắn cũng không biết tại sao sức lực của mình lại trở nên cường hãn đến thế, mặc dù hoàng cấp nhị giai trúc đấu khí tương đương với lục cấp nhị giai cấp bậc trên đại lục nhưng đấu khí của hắn lại hoàn toàn áp đảo đối thủ, thậm chí vừa rồi nâng gã trọng kỵ binh lên và một cước hạ gục Mã kỳ nặc thiết long đều chỉ là đơn thuần công kích, không hề sử dụng đấu khí. Lúc đó hắn cảm nhận trong người có một cỗ nhiệt lưu đang sôi tròa khiến hắn trở nên điên cuồng, chỉ muốn đập phá để phát tiết. Hắn cũng không biết lúc đó mắt hắn đã trở thành màu tím, giống đôi mắt của Tử vậy.
" Ny Na hệ chủ, không bằng người nhượng lại gã đệ tử này cho trọng kiếm hệ chúng ta đi. Để hắn lại ở thần âm hệ thật uổng phí tài năng ". Một lão già có tướng mạo đầu dơi tai chuột ngồi phía sau Ny Na nói, giọng nhờn nhợt gây cho người khác ác cảm.
Ny Na hừ một tiếng: " Ngươi quả có con mắt nhìn người đấy, lão hầu tử. Bất quá sao ngươi không gọi Nội Tư Tháp lên đây, hắn chẳng phải là thiên tài chiến sĩ sao, còn cần đến Âm Trúc của chúng ta làm gì? ".
Người được gọi là "Lão hầu tử" chính là hệ chủ của trọng kiếm chiến sĩ hệ, hắc hắc cười đáp: " Tên đó cũng là thiên tài, bất quá sao bằng được đệ tử của ngươi. Hắn thuộc ma pháp hệ mà sử dụng vũ kĩ, lại thắng cả vũ kĩ bộ đệ tử, thật sự làm cho người ta cảm khái muốn khóc ".
" Không phải vũ kĩ đâu, là lực lượng, thuần túy là lực lượng công kích ". Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Nó được phát ra từ hệ chủ của trọng kỵ binh hệ. Nói xong, hắn lại nhìn chăm chăm vào Diệp Âm Trúc, ánh mắt vẫn lạnh như băng, tựa hồ không vì hai đệ tử thua trận mà tức giận.
" Để ta nói cho mà biết, đối thủ ngày mai của chúng ta không phải là một ma pháp học hệ đâu mà là một học hệ của vũ kĩ bộ. Tiến vào vòng này có tất cả bốn hệ bao gồm thần âm hệ, triệu hồi ma pháp hệ, bên vũ kĩ bộ có trọng kiếm chiến sĩ cùng trọng kỵ binh. Tất cả đều thuộc loại rất khó đối phó. Thật ra lần này chúng ta tiến đến vòng này có thể nói là cực kì may mắn. Ma pháp bộ truyền thống tam đại hệ bao gồm tinh thần hệ, không gian hệ, triệu hồi ma pháp hệ, suốt các năm qua ba hệ này thay phiên nhau vào vòng trong đấu với vũ kĩ bộ. Nhưng mà lần này tinh thần hệ và không gian hệ gặp nhau quá sớm dẫn đến kết quả lưỡng bại câu thương nên thần âm hệ chúng ta may mắn được lọt vào. Ngươi nên nhớ tất cả các đối thủ sắp tới của ngươi từ đầu đến giờ toàn thắng chưa thua trận, thực lực như vậy chắc hẳn ngươi cũng đoán được ".
" A ". Diệp Âm Trúc gật đầu, nhìn về phía Tô Lạp rồi ánh mắt nhìn lại bụng mình.
Tô Lạp biết ý hắn đã đói bụng, mỉm cười, lập tức đứng dậy di vào phòng bếp.
" A cái đầu ngươi ". Tình tình Hương Loan không giống với vẻ ngoài ôn nhu chút nào, trừng mắt nhìn Diệp Âm Trúc nói: " Ngươi một điểm cũng không lo lắng là làm sao? ".
Diệp Âm Trúc ngạc nhiên hỏi: " Lo lắng? Tại sao ta phải lo lắng? ".
Hương Loan bị bộ mặt đáng yêu của Âm Trúc đánh bại, rốt cuộc chả biết nói gì thêm: " Thật không biết trong đầu ngươi chứa cái gì nữa. Bây giờ tất cả học hệ đều cổ vũ cho các ngươi trong trận đấu ngày mai với trọng kỵ binh hệ, ngươi mà thất bại thì sẽ biết tay họ ".
" Như vậy thì có sao? Trước kia chẳng phải chúng ta không có người nào cổ vũ sao? ". Diệp Âm Trú mỉm cười đáp.
Hương Loan sững sờ. Đúng vậy! Trước kia nào có ai cổ vũ thần âm hệ, nhưng lần này là lần đầu tiên thần âm hệ tiến vào vòng trong, mọi người đều cảm thấy vô cùng bất ngờ.
" Nói như vậy chắc ngươi nắm chắc trận đấu ngày mai sẽ thắng? ".
Diệp Âm Trúc lắc đầu: " Không có. Bất quá ta sẽ đem toàn lực ra ứng phó ".
" Ngươi nhanh đi chết đi ". Hương Loan thật sự không hài lòng với thái độ của Diệp Âm Trúc. " Không nắm chắc chiến thắng mà ngươi cũng chả chuẩn bị gì cả! Ny Na hệ chủ bảo ta đến nói với ngươi, lần đại hội so tài tân sinh này người rất hài lòng, ngày mai người không hy vọng năm người các ngươi chịu thương tổn gì. một khi thấy không đấu lại đối phương thì lập tức nhận thua ngay ".
" Ta đã có biện pháp để cho những người khác không bị thương ". Ánh mắt Âm Trúc trở nên kiên nghị bất khuất, mặc dù Hương Loan không chú ý tới nhưng Hải Dương đã thấy, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng tin tưởng vào con người này.
" Ca ngợi Pháp Lam, đúng là đàn gảy tai trâu. Không nói với ngươi nữa, ta về đi ngủ còn khỏe hơn ". Hương Loan đá Diệp Âm Trúc một phát vào chân rồi mới phẫn nộ bỏ đi.
Diệp Âm Trúc chỉ còn biết cười khổ, quay sang Hải Dương hỏi: " Hải Dương học tả, Hương Loan học tả làm sao vậy? Hính như nàng rất tức giận ".
Hải Dương nói: " Hương Loan tính tình từ trước đến nay vẫn như vậy, lúc nào cũng rất trực tính. Nàng ấy có hảo tâm nhắc nhở ngươi vậy mà thái độ của ngươi như không để ý tới nên mới sinh ra bất mãn. Yên tâm đi, nàng ấy sẽ không giận lâu đâu. Mà này, ngươi đã biết gì về đối thủ ngày mai của chúng ta chưa? ".
Diệp Âm Trúc lắc đầu.
Hải Dương nói tiếp: " Trọng kỵ binh là một loại binh chủng mà tất cả các quốc gia tên Long khi nỗ tư đại lục đều có. Cứ như long kỵ binh nổi tiếng cũng chính là cùng một loại với trọng kỵ binh, chẳng qua là loại trọng kỵ binh mạnh nhất mà thôi. Bọn họ đánh giáp lá cà cực kì đáng sợ, thực lực kỵ sĩ kết hợp thêm tọa kỵ, lại thêm diện tích võ đài chỉ khoảng tầm trung, đảm bảo vừa vào họ sẽ áp sát khiến cho chúng ta không có cơ hội phóng thích ma pháp. Theo ta biết, năm thành viên của trọng kỵ binh học hệ ngày mai có hai người hoàng cấp trung giai, hai hoàng cấp cao giai, một lục cấp sơ giai. Tuy quán quân các năm trước đều là một đội ma pháp học hệ nhưng năm nay tựa hồ trọng kỵ binh học hệ đã sớm có chuẩn bị, mỗi người đều có trang bị kháng ma pháp ".
Diệp Âm Trúc nói: " Hải Dương học tả, ta đã có kế hoạch, ngày mai ngươi thay ta cầm cự với bọn họ được không? ".
Hải Dương cũng không hỏi kế hoạch của Diệp Âm Trúc là gì, chỉ gật đầu nói: " Được ".
Khai học đã hơn mười ngày, mặc dù còn chưa chánh thức đi học nhưng hôm nay tại Mễ lan học viện lại vô cùng náo nhiệt. Vòng trong của đại hội so tài tân sinh đã bắt đầu, đối với đệ tử của Mễ lan học viện mà nói, là một sự kiện vô cùng trọng đại. Các trận đấu sẽ diễn ra trong vòng ba ngày, ngày thứ hai đấu lượt đầu: buổi sáng thần âm hệ với trọng kỵ binh hệ, buổi chiều triệu hồi ma pháp hệ với trọng kiếm chiến sĩ hệ. Ngày thứ hai để các học viên nghỉ ngơi và tu chỉnh sàn đấu. Ngày thứ ba là ngày quyết đấu giữa hai đội thắng trong ngày đầu.
Tại Mễ lan học viện, khu vực giữa ma pháp bộ và vũ kỹ bộ là hỗn hợp khu túc xá, so với các ký túc xá của các học hệ khác xem chừng còn lớn hơn đến năm lần. Tại đây đã được chuẩn bị làm nơi so tài, chính giữa là võ đài, xung quanh có chỗ ngồi cho khán giả, mỗi tầng chứa được 300 người, có tất cả 10 tầng, đủ để chứa toàn bộ đệ tử của Mễ lan học viện, tựa như một võ đài giác đấu hoành tráng.
Lúc này khán giả đã thấy hai đội ra sân, tiếng cổ vũ liền vang lên.
"Trọng kỵ binh ……, trọng kỵ binh ……, trọng kỵ binh …….". Đệ tử vũ kỹ bộ so với ma pháp bộ đông gấp hai, mọi người đều điên cuồng cổ vũ, khí thế so với ma pháp bộ hoàn toàn áp đảo, dù sao thì thể lực ma pháp sư không thể so bì được với chiến sĩ, tất nhiên tiếng hô cũng bé hơn rồi.
"Thần âm hệ ……, thần âm hệ ……, thần âm hệ …….". Mặc dù lúc đầu không có học hệ nào khác cổ vũ thần âm hệ, nhưng vì sự tôn nghiêm và cao quý của ma pháp sư, mọi người đều cổ vũ cho thần âm hệ, đáng tiếc tiếng cổ vũ đã hoàn toàn bị bên vũ kỹ bộ át đi.
Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu mà hai bộ đệ tử đã bắt đầu khẩu chiến, các giáo sư cũng không ngăn cản đệ tử của mình, càng làm cho các đệ tử trở nên kích thích.
Diệp Âm Trúc bước lên võ đài, bên cạnh là bốn thành viên còn lại của thần âm hệ, mái tóc đen dài phất phơ bay theo gió. Diệp Âm Trúc tâm tình tựa hồ rất ổn định, lẳng lặng chờ trận đấu bắt đầu.
Hải Dương đứng bên cạnh khẽ hỏi: " Ngươi thực sự quyết định làm như vậy sao? ".
DIệp Âm Trúc gật đầu: " Đúng vậy, ta đã quyết định rồi ".
" Được rồi, nhớ chú ý an toàn ".
Tuyết Linh và Lam Hi trong ánh mắt có chút sùng kính thàn thái hiện tại của Diệp Âm Trúc, chỉ có Khổng Tước thần sắc vẫn giữ nguyên nét kiêu ngạo, trong mắt tràn ngập tia bất mãn.
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên khiến các đệ tử chú ý: " Các đệ tử, xin hãy yên lặng ". Thanh âm trầm thấp nhưng trần ngập sự uy nghiêm, khi phát ra làm tinh thần mỗi đệ tử đều chấn động. Toàn trường nhất thời trở nên im lặng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Quang mang màu tím nhàn nhạt tỏa ra từ người Phất Cách Sâm, tuy không sử dụng thiết bị khuếch âm nhưng đối với một tử cấp đại ma đạo sư thuộc tinh thần hệ, việc chấn nhiếp tinh thần là vô cùng đơn giản, có thể làm rung động hơn vạn đệ tử cùng lúc. Đó chính là thực lực của tử cấp.
Phất Cách Sâm đảo mắt qua toàn trường, tiếp nhận những ánh mắt sùng kính từ phía đệ tử, khuôn mặt già nua hiện ra nét mặt tươi cười: " Một năm đã qua, địa hội so tài tân sinh đã lại đến. Ta thật cao hứng bởi năm nay đã được chứng kiến rất nhiều gương mặt trẻ tuổi xuất sắc. Ta chỉ mong qua cuộc so tài lần này, mọi người đều nỗ lực cố gắng để sau này có thể nổi danh trên Long khi nỗ tư đại lục, đem vinh quang về cho Mễ lan học viện ".
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, được một tử cấp ma đọa sư động viên, lời này đối với những đệ tử của Mễ lan học viện vô cùng kích thích, nhất là những đệ tử tân sinh.
Phất Cách Sâm giơ hai tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại: " Phía dưới sẽ có một màn biểu diễn của thần âm hệ đệ tử, diễnnghê thường". Khi diễn kết thúc là lúc cuộc so tài của thần âm học hệ và trọng kỵ binh học hệ bắt đầu, bản thân ta sẽ làm trọng tài của trận đấu ".
Một trăm tên đệ tử cao lớn tráng kiện thuộc vũ kỹ bộ bước ra, vai khiêng một sàn diễn nhỏ được che kín bằng vải trắng. Ngay sau đó, một phong cảnh mỹ lễ xuất hiện trước mắt mọi người, khiến toàn trường bao gồm cả những giáo sư cũng phải chăm chú nhìn. Một mỹ nữ xuất hiện trong bộ quần áo màu phấn hồng, mái tóc dài tung bay trong gió, cước bộ nhẹ nhàng uyển chuyển, dung nhan mỹ lệ động lòng người, mỗi một động tác khiến cho người ta si mê ngắm nhìn. Đó chính là đệ nhất mỹ nữ của thần âm hệ - Hương Loan.
Hôm nay ở nàng toát ra một vẻ kẹp lạ kỳ, vừa cao quý lại vừa gợi cảm, tuyệt sắc dung nhan được trang điểm càng thêm xinh đẹp, giống như một tác phẩm hoàn mỹ của tạo hóa. không thể tìm thấy ở ai khác. 81 nữ đệ tử của thần âm hệ, tùy tiện lấy ra một người cũng có thể gọi là mỹ nữ. Nhưng giờ phút này 81 bông hoa đó chỉ càng thêm tô sắc cho bông hoa đẹp nhất mà thôi.
Hương Loan nở một nụ cười, trong bộ quần áo hiện tại, thân hình của nàng chỉ có thể nói bằng hai chữ: hoàn mỹ. Bộ ngực tràn đầy sức sống, vòng eo thon nhỏ, kiều đồn căng phồng, thỉnh thoảng đôi chân dài trắng muốt lại lộ ra qua chiếc váy xẻ rãnh.
"Nghê thường" khúc đã vang lên nhưng tuyệt đại bộ phận mọi người chỉ chú ý vào những động tác múa của Hương Loan. 81 mỹ nữ ngồi bên cạnh diễn tấu, hơn 20 chủng loại nhạc khí đồng thòi vang lên, ma pháp từ thần âm sư phát ra càng khiến lòng người kích động.
Từng động tác của Hương Loan uyển chuyển, nhẹ nhàng, hút hồn chúng nhân, những ngón tay như mầm xuân mới nở, theo nhạc khúc "Nghê thường " mà chuyển động. Khí chất từ trên người nàng toát ra đủ để giải thích cho chúng nhân tại sao thần âm sư là một chức nghiệp xa hoa nhất, âm luật cùng những động tác động lòng người của nàng khiến cả Âm Trúc cũng phải cảm thán than: " Mông lung nhàn mộng hậu, uyển chuyển ôn nhu lập phá thì, không nghĩ tới Hương Loan đối với âm luật lại lĩnh ngộ cao như vậy ".
Hải Dương ở bên cạnh nghe Âm Trúc nói thế liền nói: " Hương Loan trong thần âm hệ chúng ta là đệ nhất nhân, mọi người chỉ biết đến nàng là đệ nhất mỹ nữ mà không biết nàng cũng là một thiên tài, chỉ với ba năm đã đạt đến hoàng cấp cao giai. Tại thần âm hệ, các giáo sư cũng không có nhiều người có thể sánh được với nàng ấy ".
Khúc "nghe thường" cuối cùng đã dứt, Hương Loan hai tay để trước ngực hnahf lễ chào mọi người, tiếng vỗ tay vang lên như sấm làm rung động cả Mễ lan học viện. Chưa bao giờ các đệ tử được nhìn thấy những nữ đệ tử thần âm hệ biểu diễn, các nàng đều có thân phận cực kì cao quý, bảo hạ mình biểu diễn thực là quá khó. Nhưng mà giờ đây, để cổ vũ cho thần âm hệ được lọt vào vòng trong, các mỹ nữ thần âm hệ đã để lại cho mọi người một kỷ niệm không bao giờ phai nhạt. Vô hình chung, một khúc "Nghê thường" đã cổ vũ các thành viên thần âm hệ rất nhiều.
Đọi biểu diễn từ từ rút khỏi khu vực võ đài, khi đi qua Âm Trúc, Hương Laon mỉm cười hỏi: " Thấy ta thế nào? ".
Diệp Âm Trúc gật đầu nói: " Học tả biểu diễn quá tốt ".
Hương Loan có chút đắc ý đáp: " Nếu ngươi có thể thắng trận đấu ngày hôm nay, ta sẽ tự mình biểu diễn khúc "nghê thường" cho ngươi xem. Tất cả trông chờ vào sự cố gắng của ngươi thôi ". Nói xong nàng cười lảnh lót rời đi.
Diệp Âm Trúc ngơ ngác nhìn theo bóng hình Hương Loan dần khuất, mũi vẫn còn ngửi tháy hương khí phảng phất quanh đấy, miệng nwor một nụ cười, ánh mắt toát ra vẻ tin tưởng kiên định.
Sau khi đội biểu diễn của thần âm hệ rời đi, toàn trường lại rơi vào sự yên tĩnh. Giai đoạn trọng yếu đã bắt đầu, ánh mắt mọi người tập trung lên võ đài, nhìn hai đội tiến lại chào nhau.
Mái tóc đen cùng nguyệt thần thủ hộ pháp bào thánh khiết, khuôn mặt anh tuần ưu nhã, ánh mắt sáng ngời tinh quang, khóe miệng luôn mỉm cười, tất cả đã khiến Diệp Âm Trúc trở thành tâm điểm của sự chú ý. Âm Trúc vẫn thong dong bước, thần thái vô cùng tự tin. Bên kia, năm thân ảnh cao lớn màu đen từ từ tiến đến, tiếng bước chân trầm trọng vang lên. So với bọn họ, Diệp Âm Trúc nhìn thật nhỏ bé.
Năm người đều có mái tóc màu kim, toàn thân trang bị khải giáp màu đen, nhìn qua giống như một tòa núi nhỏ di chuyển. Bọn họ có lẽ đều cao hơn hai thước, bả vai cực kì rộng rãi, vẻ mặt cương nghị, tỏa ra khí chất bức nhân. Vũ khí tiêu chuẩn của trọng kỵ binh là trọng kỵ thương dài năm thước cùng cự kiếm dài hai thước đeo ở bên hông, khí thế tỏa ra mãnh liệt.
Tọa kỵ của năm người này Âm Trúc đều đã gặp qua, ba người ở giữa đều cưỡi Mã kỳ nặc thiết long, cao ba thước, dài hơn năm thước, thân hình tỏa ra hung khí, phối hợp với kỵ sĩ tạo thành khí thế tựa như long kỵ binh mà Diệp Âm Trúc đã nhìn thấy tại Mễ Lan thành, thậm chí có lẽ còn mạnh hơn. Hai người còn lại tọa kỵ là Ai lý khắc mẫn long, so với Mã kỳ nặc thiết long thân thể tuy có bé hơn nhưng tốc độ lại nhanh hơn nhiều. Nói chung năm người đều đủ tiêu chuẩn gia nhập long kỵ binh, nhìn qua có vẻ hơn hắn thần âm hệ.
Ngồi tên khán đài, Ny Na sắc mặt biến đổi, hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: " Trọng kỵ binh hệ lần này xem ra có vẻ thật sự quyết tâm đây, ngay cả mấy cự long này cũng cấp cho đệ tử sử dụng ".
Trọng kỵ binh hệ chủ là một tráng hán khoảng 40 tuổi, nghe Ny Na nói trào phúng như vậy cũng không lên tiếng phản đối, bộ mặt cương ngạnh không có chút biến hóa, ánh mắt vẫn chăm chú theo dõi tình hình dưới võ đài. Phất Cách Sâm mỉm cười, thấp giọng nói với Ny Na: " Thần âm hệ của ngươi tiến được đến vòng này đã khiến nhiều người mở rộng tầm mắt rồi, Ny Na hệ chủ, ngươi cũng đừng nên tham lam quá như vậy ".
Cho dù là cùng cấp bậc, chiến sĩ vĩnh viễn không thể là đối thủ của ma pháp sư bởi vì khi lên chiến trường, ma pháp sư sử dụng ma thú làm nhục thuẫn ngăn cản chiến sĩ, sau đó chỉ cần thời gian cho ma pháp sư ngâm xướng chú ngữ thì kết quả chiến sĩ nhất định sẽ rất thê thảm. Nhưng trong các loại chiến sĩ, trọng kỵ binh lại là ngoại lệ, nếu tọa kỵ của trọng kỵ binh đủ cường đại để ngăn cản ma thú của ma pháp sư thì họ sẽ có cơ hội chiến thắng. Lần này khả năng thần âm hệ có ma thú cường đại là rất thấp trong khi tọa kỵ của trọng kỵ binh hệ lần này đều thuộc loại tuần long mà long kỵ binh sử dụng, Phất Cách Sâm tin rằng khi bắt đầu trận đấu, thần âm hệ chưa kịp phát huy uy lực thì đã bị trọng kỵ binh khống chế. Nguyệt thần thủ hộ pháp bào sẽ không thể chịu nổi lực công kích của năm trọng kỵ binh một lúc, Diệp Âm Trúc mặc dù có âm nhận nhưng trọng kỵ binh cũng có đấu khí bảo vệ, xem ra mọi ưu thế đều thuộc về trọng kỵ binh hệ.
Điều duy nhất khiến Phất Cách Sâm chú ý trong trận đấu này là khả năng tiềm tàng của Diệp Âm Trúc, qua mỗi trận đấu hắn lại biểu diễn một tuyệt kỹ khác nhau khiến cho người ta phải kinh hãi.
Lúc này đây thành viên hai đội đang đứng ở chính giữa võ đài chào hỏi lẫn nhau, đối mặt với Diệp Âm Trúc là chủ tướng của trọng kỵ binh hệ đang cưỡi Mã kỳ nặc thiết long, so với khối thân hình cao 5 thước đầy thì Diệp Âm Trúc quả thật rất nhỏ bé.
" Trọng kỵ binh hệ, chủ tướng Nội Tư Tháp, năm hai ". Nói xong Nội Tư Tháp giơ kỵ thương bên tả thủ lên, thể hiện tư thế hành lễ của kỵ sĩ.
" Diệp Âm Trúc, thần âm hệ chủ tướng, năm đầu ". Hữu thủ Diệp Âm Trúc đặt lên ngực mình thi lễ lại, tư thế nhìn như một vị quý tộc.
Nội Tư Tháp là người có thân hình "khủng bố" nhất trong năm thành viên của trọng kỵ binh hệ lần này nhưng khi đối diện với Diệp Âm Trúc "nhỏ bé", hắn không dám khinh địch một chút nào: " Xin mời lực chọn phương thức chiến đấu ".
" Quần lang ". Diệp Âm Trúc trả lời ngắn gọn.
Trong mắt Nội Tư Tháp tràn đầy sự kinh ngạc: " Quần lang? ".
Diệp Âm Trúc gật đầu. "Quần lang" là một trong ba phương pháp thi đấu, so với từng đôi một khiêu chiến có điểm bất đồng. "Quần lang" là phương pháp mà song phương tiến hành thi đấu xong, nếu người thắng có thể tiếp tục chiến đấu sẽ yêu cầu trọng tài cho đấu với người tiếp theo, cứ như vậy cho đến khi thua thì thôi. Đấu như vậy không phải năm trận chỉ cần thắng ba mà phải hạ gục tất cả thành viên đối thủ mới được tính là chiến thắng.
Xác nhận sự lựa chọn của Diệp Âm Trúc, toàn trường đều ngạc nhiên. Mọi người đều nghĩ, với phương pháp này, thần âm hệ sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, nếu "đoản chiến" thì sẽ có một cơ hội mong manh nhưng khi chọn "quần lang", một long kỵ binh sẽ có thể dễ dàng hạ gục một thần âm sư yếu ớt, nói không chừng bên trọng kỵ binh hệ chỉ cần phái ra một người cũng đủ để hạ gục toàn bộ thành viên của thần âm hệ.
Trên đài, Phất Cách Sâm nở ra một nụ cười, gật đầu tán thưởng: " Quả là một phương án lựa chọn tối ưu, tránh được sự phối hợp của các long kỵ binh. Có lẽ lần này Diệp Âm Trúc sẽ lại đem cho chúng ta một kỳ tích đây ". Thật ra đại đa số các học viên trong Mễ lan học viện đều không biết, trọng kỵ binh lợi hại nhất là "đoản chiến".
" Hải Dương học tả, chúng ta thật sự không cần trợ giúp Âm Trúc sao? ". Lam Hi có chút lo lắng, thấp giọng hỏi.
Hải Dương liếc mắt nhìn nàng đầy ngụ ý: " Ngươi cho rằng chúng ta có thể hỗ trợ được cho hắn sao? ".
Ngẩng đầu lên nhìn thân hình to lớn của những long kỵ binh, sắc mặt Lam Hi trở nên trắng bệch, khe khẽ lắc đầu. Lúc này sự kiêu ngạo của Khổng Tước cũng đã biến mất, cúi đầu không nói năng gì.
Trước khi trận đấu bắt đầu, Diệp Âm Trúc đã xác định chọn phương án "quần lang", nhưng thần âm hệ xuất chiến chỉ có mình hắn, nói cách khác, đối phương chiến thắng hắn là coi như chiến thắng cả thần âm hệ. Mà thần âm hệ muốn chiến thắng, hắn phải đánh bại cả năm người thuộc trọng kỵ binh hệ.
Đúng như mọi người đã nghĩ, thần âm sư đối mặt với trọng kỵ binh quả thật vô cùng gian nan, cho dù sự công kích đơn giản nhất cũng trở thành trí mạng thương tổn đối với thần âm sư. Cho nên để bảo vệ các thành viên của thần âm hệ, Âm Trúc quyết định lựa chọn phương pháp chiến đầu "quần lang". Phương pháp này không những sẽ bảo vệ tốt cho mọi người mà còn là một thử thách quan trọng đối với chính bản thân hắn.
Năm thành viên của trọng kỵ binh hệ chậm rãi lui ra ngoài võ đài, bàn bạc người đầu tiên ra đấu còn bên thần âm hệ chỉ có mình Diệp Âm Trúc ở lại. Tả thủ Âm Trúc vung lên, hải nguyệt thanh huy cầm đã lặng lẽ xuất hiện, được kẹp ở khuỷu tay hắn.
Trận đấu bắt đầu, đối thủ đầu tiên của Diệp Âm Trúc là một gã có tọa kỵ là Ai lý khắc mẫn long, đấu khí màu vàng nhàn nhạt tỏa ra xung quanh kỵ thương, vừa vào trận đấu đã vọt đến phía Âm Trúc trong tiếng cổ vũ của đệ tử vũ kỹ bộ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc đối mặt với một long kỵ binh, Ai lý khắc mẫn long tuy vóc dáng không to lớn nhưng mà cặp chân to khỏe kia khiến nó di chuyển như một cơn lốc, khoảng cách vài trăm thước chỉ trong vài lần nháy mắt là tới, chưa đến gần mà đã mang theo phong lực cuồng bạo. Trên tay gã trọng kỵ binh, kỵ thương tỏa ra hàn quang lạnh lẽo kèm theo những luồng đấu khí vàng nhạt, cho dù bây giờ có đối mặt với bức tường dày đảm bảo nó cũng xuyên qua được.
Trước khí thế đó, Diệp Âm Trúc không cử động chút nào, hải nguyệt thanh huy cầm vẫn giữ ở khuỷu tay, ánh mắt thản nhiên nhìn Ai lý khắc mẫn long đang lao đến, thái độ đấy của hắn đã khiến rất nhiều đệ tử vũ kỹ bộ phỏng đoán chủ tướng thần âm hệ đã hoàn toàn choáng trước long kỵ binh.
" Oong ". Diệp Âm Trúc rốt cuộc cũng đã động thủ, ngay khi Ai lý khắc mẫn long còn cách hắn mười thước thì hữu thủ hắn lướt trên cầm huyền ( dây đàn), bạo âm trong nháy mắt phát ra. Bạo âm ở khoảng cách càng gần thì uy lực càng lớn, Diệp Âm Trúc sử dụng khi đối thủ áp sát vào mình, cho nên hiệu quả sẽ cực kì cao.
Lực phòng ngự công kích vật lý của trọng kỵ binh so với ma pháp sư tuy cao hơn nhiều nhưng tinh thần phòng ngự lại vô cùng yếu ớt. Bạo âm chợt xuất hiện khiến cho cả hoàng cấp ma pháp sư trong nhất thời cũng phải chấn động tinh thần nói gì đến một trọng kỵ binh năm đầu. Hắn cuồng bạo áp sát đối thủ lại là cơ hội để đối thủ ra tay, đại não trở nên hoàn toàn trống rỗng.
Mười thước khoảng cách đối với Ai lý khắc mẫn long chỉ cần một lần chớp mát đã tới nhưng khi nó đến nơi thì đối thủ của nó đã biến mất. Diệp Âm Trúc lúc này đã nhảy lên trên cao, quang mang màu vàng bao phủ toàn thân, tư thế giữa không trung nhìn thật ưu nhà, nhìn xa phảng phất như một đám mây màu vàng hiện ra trước mắt đối thủ.
Động tác của Diệp Âm Trúc chẳng có gì phức tạp cả, chỉ là nhảy lên trên cao vị trí mà mình đang đứng ba thước thôi. Trọng kỵ sĩ đại não còn chưa hồi phục trong khi tọa kỵ Ai lý khắc mẫn long của hắn chưa đủ trí thông minh để nhận biết đối thủ ở đâu, đang ngơ ngác nhìn xung quanh để tìm kiếm.
Oanh!
Khải giáp trước ngực trọng kỵ sĩ chấn động do bị Diệp Âm Trúc công kích từ trên cao. Thân hình cao hai thước từ trên lưng AI lý khắc mẫn long bị chấn bay đến mười thước có dư, rơi ầm một tiếng xuống dưới đất, khải giáp trước ngực có lỗ thủng lớn, máu tươi trong miệng trào ra, nằm im không động đậy. Khí thế hung hãn trước đó mấy phút đã hoàn toàn biến mất.
Mất đi chủ nhân, Ai lý khắc mẫn long cũng không biết làm gì, vẫn ngơ ngác đứng nhìn trong khi Diệp Âm Trúc đã lộn về phía sau mấy thước, an nhiên xuất hiện phía sau nó.
Sự việc vừa xảy ra trước mắt khiến cho toàn bộ mọi người chấn động, mở lớn hai mắt để nhìn như không tin vào điều vừa xảy ra. Từ đầu trận đấu đến giờ Diệp Âm Trúc thủy chung chỉ làm mấy động tác đơn giản thế nhưng lại khiến một gã long kỵ binh trực tiếp hôn mê, một gã ma pháp sư bằng công kích vật lý đủ chấn bay một long kỵ binh đủ để khiến mọi người chết lặng, há hốc mồm ngạc nhiên. Đại đa số họ đều quên Âm Trúc đã xuất ra một đợt bạo âm khiến cho gã trọng kỵ binh chấn động tâm hồn, không sử dụng được đấu khí nên Âm Trúc mới có thể dễ dàng công kích như vậy.
Trên đài, hai con mắt Phất Cách Sâm sáng rực lên, Ny Na cũng hưng phấn đứng lên, hai mắt sáng ngời, trong khi đội cổ vũ thần âm hệ không ngừng hô to: " Thần âm hệ, cố gắng lên......, thần âm hệ, tất thắng...... ". Đệ tử ma pháp bộ rốt cục cũng đã có cơ hội phát tiết, điên cuồng gào thét cổ vũ. Toàn trường lại một lần nữa sôi trào, bất quá chỉ là thay đổi phương hướng cổ vũ mà thôi.
Phương thức "quần lang" không cho thời gian tuyển thủ nghỉ ngơi, ngay khi tiếng hoan hô còn chưa chấm dứt, gã trọng kỵ binh thứ hai đã lao ra. Lúc này đây, đối thủ của Diệp Âm Trúc có tọa kỵ là Mã kỳ nặc thiết long. Mã kỳ nặc thiết long tốc độ so với Ai lý khắc mẫn long tuy chậm hơn nhiều nhưng khi nó đứng thẳng lên thì trông như một pháo đài di động.
Gã đệ tử thứ hai của trọng kỵ binh hệ xem ra đã rút được bài học qua gã thứ nhất, không dám coi thường Âm Trúc nữa. Tên này cũng đồng dạng là hoàng cấp trung giai như gã lúc nãy. không dám cung tọa kỵ lại gần Âm Trúc nữa, chậm rãi nhảy ra khỏi lưng Mã kỳ nặc thiết long, cùng với tọa kỵ tạo thành hai gọng kìm ép Diệp Âm Trúc lại.
Diệp Âm Trúc cũng không đứng im chờ đợi, ngược lại hắn đi về phía đối thủ, bước chân nhàn tản như người đi dạo vậy, hải nguyệt thanh huy cầm đã được thu vào trong giới chỉ. Hắn tay không như vậy cứ nghênh ngang đối mặt với một long kỵ binh được trang bị "tận răng".
Khoảng cách giữa hai người bọn họ càng lúc càng gần, toàn trường nín thở chờ đợi một pha va chạm đặc sắc xảy ra.
" A! ". Gã trọng kỵ binh dường như đã hết chịu đựng nổi, kỵ thương đâm thẳng ra, trong khi Mã kỳ nặc thiết long cũng hung hãn xông tới công kích Diệp Âm Trúc.
Tốc độ của Diệp Âm Trúc mặc dù không phải loại cực nhanh như Tô Lạp nhưng so với Mã kỳ nặc thiết long lại nhanh hơn rất nhiều, thân ảnh trong nhay mắt lướt qua tránh sự công kích của Mã kỳ nặc thiết long. Đối với màn thương ảnh đang phóng đến, hắn lại lao thẳng vào, cước bộ như hồ điệp vờn hoa, không ngừng tránh né trong một diện tích rất hẹp, từ từ áp sát gã trọng kỵ binh.
Gã trọng kỵ binh vừa đánh vừa lui về sau, giữ khoảng cách với Diệp Âm Trúc. Trong lúc đó, Âm Trúc đã âm thầm vận dụng đấu khí vào hữu quyền, rồi quang mang màu vàng đại phóng, quyền thế xung thiên trực tiếp đương đầu với những đạo thương ảnh.
Lúc này đây, gã trọng kỵ binh có cảm giác cho dù hắn sử dụng thương pháp đến thế nào cũng bị quyền đầu của Diệp Âm Trúc ngăn trở, bất luận kỵ thương có biến hóa gì cũng đều không tránh khỏi quyên phong bao phủ. Hắn vội ngưng tụ đấu khí trên kỵ thương quyết so với quyền đầu của Âm Trúc.
Ngay lúc quyền thương sắp sửa va chạm, Diệp Âm Trúc lại thay đổi đấu pháp, quyền biến thành chưởng, kỳ dị xoay tròn, trong nháy mắt đã nắm vào thân thương.
Trọng kỵ sĩ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, song thủ đồng thời dùng sức, hét một tiếng: " Khởi! ". Chiêu này không có gì huyền diệu, chỉ là dùng sức mạnh bản thân hất bay chủ tướng thần âm hệ ra khỏi phạm vi võ đài. Mã kỳ nặc thiết long trong lúc đó cũng đã quay trở lại tấn công.
Diệp Âm Trúc xoay người tung một cước vào đầu Mã kỳ nặc thiết long rồi tiếp tục dùng sức bám vào kỵ thương. Chuyện khó tin đã xảy ra. Một trọng kỵ binh khoảng hơn 400 cân đã bị Âm Trúc cầm đầu thương nâng bổng lên. Lúc này khí chất ưu nhã của Diệp Âm Trúc đa hoàn toàn biến mất mà thay vào đó là sự bá đạo vô cùng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, mái tóc dài không gió mà tung bay phất phơ sau lưng, thân thể hắn tuy nhỏ bé nhưng khí thế tỏa ra lúc này tạo ấn tượng như một tượng đài cao lớn sừng sững.
Mã kỳ nặc thiết long sau khi dính một cước của Âm Trúc có chút choàng váng nhưng sau đó lại nhanh chóng phẫn nộ, gầm rú, tiếp tục lao vào công kích. Giờ nó hoàn toàn trong trạng thái bạo nộ nguyên thủy.
Hữu thủ Diệp Âm Trúc vẫn giơ cao kỵ thương có dính trọng kỵ binh bên trên, trong nháy mắt đã di chuyển ra sau lưng Mã kỳ nặc thiết long. " Ồn ào quá, im lặng đi ". Khẽ quát một tiếng, chân phải đã tung một cước lên lưng Mã kỳ nặc thiết long.
Không biết lực đạo của cước đó như thế nào mà ngay cả lực phòng ngự của Mã kỳ nặc thiết long cũng chịu thua, nó chỉ có thể rên rỉ một tiếng, tứ chi đồng thời mềm nhũn, đổ kềnh xuống đất.
Trọng kỵ binh tay vẫn nắm cán thương trên không trung nhìn thấy cảnh thấy cảm thấy cực kỳ run sợ, hai tay buông lỏng, rơi bịch một cái xuống đất, lồm cồm bò dậy, nói: " Ta chịu thua! ".
Diệp Âm Trúc cầm cây thương đang cầm trên tay phi thẳng đến trước mặt hắn, đầu thương cắm sâu vào trong mặt đất, cán thương rung bần bật, bên cạnh là thân hình khổng lồ của Mã kỳ nặc thiết long, trên miệng mỉm cười, khí chất ưu nhã lại trở về, giống như hắn chẳng có liên quan đến những gì vừa xảy ra vậy.
Lúc này chính hắn cũng không biết tại sao sức lực của mình lại trở nên cường hãn đến thế, mặc dù hoàng cấp nhị giai trúc đấu khí tương đương với lục cấp nhị giai cấp bậc trên đại lục nhưng đấu khí của hắn lại hoàn toàn áp đảo đối thủ, thậm chí vừa rồi nâng gã trọng kỵ binh lên và một cước hạ gục Mã kỳ nặc thiết long đều chỉ là đơn thuần công kích, không hề sử dụng đấu khí. Lúc đó hắn cảm nhận trong người có một cỗ nhiệt lưu đang sôi tròa khiến hắn trở nên điên cuồng, chỉ muốn đập phá để phát tiết. Hắn cũng không biết lúc đó mắt hắn đã trở thành màu tím, giống đôi mắt của Tử vậy.
" Ny Na hệ chủ, không bằng người nhượng lại gã đệ tử này cho trọng kiếm hệ chúng ta đi. Để hắn lại ở thần âm hệ thật uổng phí tài năng ". Một lão già có tướng mạo đầu dơi tai chuột ngồi phía sau Ny Na nói, giọng nhờn nhợt gây cho người khác ác cảm.
Ny Na hừ một tiếng: " Ngươi quả có con mắt nhìn người đấy, lão hầu tử. Bất quá sao ngươi không gọi Nội Tư Tháp lên đây, hắn chẳng phải là thiên tài chiến sĩ sao, còn cần đến Âm Trúc của chúng ta làm gì? ".
Người được gọi là "Lão hầu tử" chính là hệ chủ của trọng kiếm chiến sĩ hệ, hắc hắc cười đáp: " Tên đó cũng là thiên tài, bất quá sao bằng được đệ tử của ngươi. Hắn thuộc ma pháp hệ mà sử dụng vũ kĩ, lại thắng cả vũ kĩ bộ đệ tử, thật sự làm cho người ta cảm khái muốn khóc ".
" Không phải vũ kĩ đâu, là lực lượng, thuần túy là lực lượng công kích ". Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Nó được phát ra từ hệ chủ của trọng kỵ binh hệ. Nói xong, hắn lại nhìn chăm chăm vào Diệp Âm Trúc, ánh mắt vẫn lạnh như băng, tựa hồ không vì hai đệ tử thua trận mà tức giận.
Bình luận truyện