Cấm Đoạn Chi Luyến

Chương 95



Trầm mặc thật lâu lúc sau, nam nhân nhỏ giọng " ừ " một tiếng, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Tần Tường đang nhìn ngoài cửa sổ

"Tần Tường."

"Ừm."

Tần Tường thu hồi tầm mắt, quay đầu cùng nam nhân đối diện.

"Con thích cái cô bé kia sao?"

Nam nhân không biết Mạn Ny trong lòng Tần Tường là dạng gì, ân nhân cứu mạng? Thanh mai trúc mã? Nhưng có thể khẳng định chính là môt người rất quan trọng.

"Sao lại hỏi cái này?"

Tần Tường đưa tay qua chơi đùa vài sợi tóc trước trán nam nhân, không có trả lời ngay

"Không thể nói cho ta biết sao? Vậy ta không có hỏi nữa"

"Không có gì không thể nói cho ngươi biết, chính là ta cũng không biết."

Thích không? Mạn Ny đối với hắn mà nói, là ánh sáng giữa đêm đen. Mạn Ny rất quen thuộc, cũng rất yêu hắn. Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, tìm một người mình thích, cũng thích mình sống an ổn cả đời. Nhưng là nghiêm túc suy nghĩ một chút, cái này căn bản là một loại hy vọng xa vời. Rất nhiều chuyện hắn một khi đã đi vào, sẽ không có quay đầu lại được.

Hắn bây giờ là rất uy phong, nhưng là một khi thoát ly cha nuôi, hắn sẽ rất khó an ổn, huống hồ, cha nuôi đối với hắn có ân, hắn cũng không có thể làm kẻ bội bạc. Nếu về sau thật sự kết hôn với Mạn Ny, hắn không có thể bảo đảm hết lòng yêu thương, nhưng ít nhất, sẽ rất không phụ bạc, sẽ chăm sóc cô tốt nhất.

Cho nên vừa rồi cha nuôi hỏi ý kiến Lăng Tịch, Tần Tường đều là lấy tư thái bình thường xem nam nhân phản ứng. Phản ứng của nam nhân hắn đoán trước được, nhưng lại làm cho hắn có điểm mất hứng, còn vì cái gì mất hứng, hắn lại không làm rõ ràng.

Nam nhân hơi chút sửng sốt trong chốc lát, sau đó hỏi tiếp:

"Như vậy... con sẽ cùng cô bé kết hôn sao?"

"Ngươi muốn nghe đáp án thế nào?"

Tần Tường đem tay từ trên trán nam nhân chậm rãi dời xuống dọc theo sóng mũi chạy một đường đến môi, rồi dùng đầu ngón tay vỗ về hai cánh môi mềm,

"Vẫn là nói, ngươi không muốn cho ta cùng cô ấy sống chung?"

Nhìn đến nam nhân muốn trả lời, Tần Tường đè hai cánh môi không cho mở miệng.

"Ngươi muốn cùng ta sống chung một chỗ sao? Bầu bạn cái loại này."

Nếu không phải Mạn Ny, mà là người nam nhân này. Tần Tường nụ cười chậm rãi mở rộng, rất mê người. Đưa tay dời ra phía sau ót kéo đầu nam nhân gần lại chạm lên môi, cũng vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm lên, một chút một chút xâm nhập vào trong.

Mấy ngày nay bận rộn, bị cấm dục làm cho hắn nhìn đến đôi môi xinh đẹp kia, lại nhịn không được muốn hôn lên.

Bị hôn bất ngờ dọa nam nhân quên cả việc đẩy Tần Tường ra mà là trừng lớn mắt nhìn cặp mắt ẩn chứa ý cười của Tần Tường.

Tốt lắm, lần này không có phản kháng. Tần Tường khóe môi hơi hơi cong lên, sau đó đem đầu lưỡi hướng bên trong tìm đầu lưỡi nóng của nam nhân chậm rãi quấn quýt.

Hôn trong chốc lát, Tần Tường nhận thấy có môt chiếc xe dừng bên kia, người trong xe cứ nhìn bên này làm cho hắn khó chịu, hắn trừng mắt nhìn làm cho nam nhân có chút hoảng hốt.

"Người bên kia, ngươi biết sao?"

Khó được người nam nhân này không có phản kháng, hắn vốn đang tính toán nhấm nháp nhiều hơn nữa. Nhưng người kia luôn luôn nhìn bọn hắn chằm chằm, tầm mắt nóng rực, làm cho hắn mất đi hứng thú.

Người bên kia? Người nào? Nam nhân theo tầm mắt Tần Tường nhìn đến cách đó không xa bên trong xe, người kia ánh mắt ngưng tụ, mặt bộ có chút cứng ngắc.

"Ngươi biết nha. Sao lại khẩn trương như vậy?"

Tần Tường sờ mặt nam nhân, cũng dùng ánh mắt khiêu khích liếc người kia một cái.

"Không biết, ngươi không phải muốn đưa ta trở về sao? Chúng ta đi thôi."

"Không còn kịp rồi."

Tần Tường liếc mắt một cái thấy cách đó không xa người kia mở cửa xuống xe đi đến đây. Xem ra, lập tức liền có kịch vui để xem.

"Gì?"

Nam nhân có chút không rõ cho nên nhìn về phía Tần Tường. Tần Tường đang cười bí hiểm. Rất nhanh, nam nhân liền hiểu được Tần Tường nói có ý gì. Bởi vì một bàn tay tiến vào từ cửa sổ đang mở đặt trên bờ vai của mình.

"Tiểu Tịch, hắn là gì của em?"

Vừa rồi đang lái xe thấy được hai người đàn ông ở trong xe hôn môi, nhớ lại quá khứ. Bởi vì tò mò, hắn liền dừng lại xem, ai biết, khi thấy rõ khuôn mặt một trong hai người, tim của hắn nhất thời co rút lại. Người kia, là Lăng Tịch. Không phải không nghĩ qua Lăng Tịch sẽ có người yêu khác, nhưng là khi tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn là cảm thấy có chút không tiếp thụ được.

"Hắn..."

Lăng Gia An chất vấn làm cho nam nhân có chút khẩn trương nắm chặt nệm ghế, không biết nên trả lời như thế nào.

"Tiểu Tịch, em có người khác?"

Nghe giọng có chút đau thương, Tần Tường càng thêm khẳng định, người này là tình cũ của Lăng Tịch. Tần Tường xem thường liếc nhìn Lăng Gia An một cái, sau đó nắm tay nam nhân, cười tươi với Lăng Gia An

"Tịch Tịch thẹn thùng, ngại nói. Ta đến thay hắn nói, ta là người đàn ông của hắn."

Tần Tường cố ý nhấn mạnh " người đàn ông " Lăng Gia An vẻ mặt trở nên khó coi, Tần Tường cười thêm vô hại

"Ngượng ngùng a, ta còn phải cùng hắn về với bé con của chúng ta thật không tiện, phiền ngươi thu tay cho."

Lăng Gia An dùng ánh mắt run rẩy nhìn nam nhân, thấy nam nhân như trước không trả lời, đành phải mất mát thu tay khỏi xe, trơ mắt nhìn Tần Tường lái xe đi.

"Gia An, làm sao vậy?"

Phương Văn không có nhìn lầm, người vừa rồi Lăng Gia An giữ lại, chính là Lăng Tịch. Tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng diện mạo Lăng Tịch lại nhớ rõ phi thường, bởi vì ảnh chụp Lăng Tịch nơi đó có rất nhiều.

"Không có việc gì. Chúng ta mau trở về, chị hẳn là đã đến."

"Vâng, được."

Gặp Lăng Gia An nói như vậy, Phương Văn cười đáp đồng ý, cũng kéo cánh tay hắn đi hướng nhà hàng cách đó không xa. Chính là bao phủ trong đôi mắt đầy ai oán.

"Tần Tường, dừng xe, ta tự dón xe trở về."

"Câm miệng!"

Tần Tường lạnh lùng nhìn nam nhân, sau đó tăng tốc độ xe nhanh hơn. Vừa rồi người kia gọi nam nhân vô cùng thân thiết ngữ khí làm cho hắn rất không thích. Tiểu Tịch Tiểu Tịch, khó nghe chết đi! Còn có, lão nam nhân này vẻ mặt cứng ngắc lại là có ý gì? Dư tình chưa dứt?!

Nhận thấy được Tần Tường trên người phát ra hàn ý, nam nhân chột dạ giật giật môi, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng là cái gì cũng không nói, đem thân mình thả lỏng, khép mắt nghỉ ngơi.

Cũng không lâu lắm, xe ngừng lại.

"Này!"

Tần Tường vỗ vỗ mặt nam nhân, khi nam nhân mở mắt ra, Tần Tường nguy hiểm nheo mắt,

"Vừa rồi cái tên kia là gì của ngươi?"

"Quan trọng sao?"

"Nói!"

"Ngươi không phải đoán được sao?"

"Thật đúng là của tình cũ. Ngươi không có mắt nhìn thôi, xem bộ dáng của hắn, vừa thấy đã biết là hèn yếu, không có chủ kiến "

"Vâng, ta là không có mắt. Ta về đến nhà, có thể đi rồi chứ?"

"Có thể."

Đợi nam nhân kéo mở cửa xe, Tần Tường lại bổ sung một câu,

"Ngươi suy nghĩ một chút lời ta đã nói."

"Cái gì?"

Tần Tường trước nói rất nhiều, là câu nào?

"Suy xét cùng ta ở một chỗ, là tình nhân."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện