Cấm Huyết Hồng Liên
Chương 391: Ký kết hiệp ước
Đây là lần đầu tiên vương thất đế quốc điều động quân đội lên tới mấy trăm vạn, phong tỏa toàn bộ biên giới của đế quốc, tuyến phong tỏa kéo dài đến tận mỗi tòa thành, từng món quà biếu, tất cả dân chúng ra vào, bất kể là người trong nước hay ngoại quốc, nhất nhất đều phải được tra rõ thân phận, mới có thể cho đi, ngoại trừ những tướng lĩnh cấp cao nhất trong quân đội, không ai biết họ muốn tìm gì cả.
Lúc sau, xuất hiện tên người mà tài phán trưởng tông giáo đang âm mưu, Quang Minh giáo đình ra lệnh truy sát trên toàn đại lục, cái tên này vừa xuất ra, từ hậu duệ vương công quý tộc cho tới những người buôn bán nhỏ đều thuộc cái tên này, Dịch Vân Tư Đạt Đặc!
"Dịch Vân Tư Đạt Đặc, một kẻ cực kì hung ác, là ác ma gây ra thảm án đẫm máu, lên kế hoạch phục kích giết chết Giáo Đình pháp tước thất tinh Tháp Cát Nhĩ cùng với bạch y giáo chủ Khoa Lạc Lý, bọn chúng tàn sát sạch sẽ trại dừng chân Thánh Quang, thanh trừng chế tài đoàn hơn ba nghìn người, vị trí của kẻ này đối lập với quang minh, với những tội ác của kẻ này đáng phải chịu thiên đao vạn mảnh, loài thú vật cùng hung cực ác, là công địch của toàn nhân loại!"
"Chỉ cần báo ra tin tức hành tung xác thực, tiền thưởng sẽ là trăm vạn, nếu đắc thủ được thi thể, tiền thưởng gấp ngàn lần, thụ phong tước vị bá tước đế quốc, thế tập ngàn năm. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, mệnh lệnh lần này không có kỳ hạn, không chết không ngừng!"
Dám đối lập với Quang Minh, chính là hắc ám tà ác.
Xúc pham! Cực kì xúc phạm!
Lấy tội danh xúc phạm trên bản hồng danh truy sát, gây ra sự sỉ nhục nghìn năm nay chưa từng có, đây là sát lệnh đầu tiên của Quang Minh Giáo Đình.
Dịch Vân Tư Đạt Đặc, người này là ai?
Mấy tháng trước, tại đấu ma đại hội lần thứ ba mươi, lấy thực của bản thân, lấy yếu chiến mạnh, chàng thiếu niên mặt đen một mình đả bại quần hùng đoạt giải quán quân! Vậy hắn đã phạm tội gì?
Vén màn bí ân, nguyên nhân là gây ra thảm án làm ngàn người chết hết, sát hại cường giả cao cấp của giáo đình cùng với bạch y giáo chủ, tàn sát hết Quang Minh quân đội tương ứng với cấp thứ hai, toàn bộ thành viên của thanh lôi chế tài đoàn, ba đại tội này, so sánh mỗi cái đều thấy vô cùng kinh người, dấu vết lưu lại bằng máu, thực sự kinh tâm.
Vẻn vẹn một năm trong mười bảy năm, phạm phải tội lỗi mà nghìn năm qua cả đại lục không hề có qua, tất cả đều nhắm vào Quang Minh Giáo Đình, nhằm trực tiếp vào cấp bậc cao nhất Quang Minh Thần, với tội danh xúc phạm này, thật sự làm cho mọi người không khỏi sợ hãi.
Vẻn vẹn trong vòng một ngày, đạo sát lệnh trên bảng vàng này đã truyền ra khắp đại lục, một ngày này, toàn đại lục chấn động mạnh.
Ngay sau đó, sau bảng vàng truy sát lệnh của Quang Minh giáo đình, hoàng thất Kỳ Võ lại đưa ra một chấn động tiếp theo, lập tức tước đoạt tước vị tam đẳng Bá Tước đế quốc của thiếu niên này, vì đã phạm phải trọng tội đệ nhất của đế quốc, tội danh đồng đảng với phản quốc, toàn dân nghe rõ, gặp giết không tha.
Sự thanh minh của hoàng thất Kỳ Võ là, người mang tên Dịch Vân Tư Đạt Đặc này, không hề đề cập tới dòng họ Lam Duy Nhĩ, người này làm nghịch với Quang Minh Giáo Đình, gắn tội phản quốc, là đại tội không thể nào tha thứ, giết cửu tộc, diệt huyết mạch, đây là chuyện đương nhiên.
Uy thế của Quang Minh Giáo Đình, Áo Nhĩ Ba đại đế đã nghĩ hết biện pháp để giúp Lam Duy Nhĩ gia tộc có thể thoát tội, cũng may là thuận lợi vì Dịch Vân đang mang họ Tư Đạt Đặc.
Đối với việc lần này, Quang Minh Giáo Định không có bất cứ ý kiến gì, sự kiện ngày đại điển phong tước, thiếu niên có mối thù với trực hệ gia tộc Lam Duy Nhĩ, có oán không nhận ân, kiên quyết nhận định mình là dòng họ Tư Đạt Đặc, chuyện này mọi người đều biết, Lam Duy Nhĩ gia tộc là lực lượng đồng minh trung kiên của Giáo Đình, chỉ với vẻn vẹn mỗi Dịch Vân, giáo đình sẽ không ngu đến nỗi đi đối phó với Lam Duy Nhĩ gia tộc.
Tướng quân Tây Bá Nạp Đốn thì lại làm ra bộ dạng tránh mặt, không hề phát ngôn gì về chuyện này, chẳng qua yên lặng tiếp nhận kết quả xuất hiện bất ngờ này. Là vui? Hay là lo? Trên mặt lão tướng quân tràn đầy vẻ cô đơn.
Những đệ tử thuộc trực hệ Lam Duy Nhĩ gia tộc, đều bị triệu hồi về gia tộc, bế quan tự thủ suốt một năm, không người nào được phép bước ra cửa lớn gia tộc nửa bước.
Dịch Vân với tội danh xúc phạm phản quốc, tước vị bị thu hồi, theo lẽ thường mà nói, hết thảy mọi thứ trên tay hắn đều bị đế quốc thu hồi.
Nhưng mà mảnh đất phong Tư Đạt Đặc hơn trăm dặm kia, lại mang danh nghĩa gia tộc Kiệt Nặc Tư, trừ bỏ sự cưỡng chế việc đem mảnh đất trên đổi tên từ "Đất phong Tư Đạt Đặc" thành "đất phong Kiệt Nặc Tư", trên cơ sở pháp lý, vương thất Kỳ Võ không thể làm bất kì điều gì. Truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Nhưng mà những người ở bên trong đều minh bạch, mảnh đất phong kia có người giật dây, không phải là tộc trưởng Cát Âu, mà là tên thiếu niên phạm phải lỗi lầm nghịch thiên kia. chỉ sợ rằng Kiệt Nặc Tư gia tộc chính thức đứng ra thanh minh, hủy bỏ vinh dự trưởng lão gia tộc của Dịch Vân, phản bội lại với người mà ai cũng có thể giết, từ đó về sau, hắn cùng với lãnh địa của Kiệt Nặc Tư gia tộc không có chút quan hệ. Nói một cách chuẩn xác, tận lực biểu hiện ra bên ngoài, nhưng mà Hi Đồ Ân lại không dễ dàng buông tha cho bọn họ như vậy.
Ban đầu, lãnh địa Ái Đạt trấn, dưới danh nghĩa Kiệt Nặc Tư, đế quốc không có cách nào thu về một cách hợp tình hợp lý. Nhưng hắn không muốn thấy lãnh địa này có thể phát triển thuận lợi.
Hi Đồ Ân phái ra Quang Minh quân đoàn năm nghìn người, dưới sự lãnh đạo của một gã Hồng Y Giáo Chủ, tiến vào chiếm giữ bốn phái Ái Đạt Trấn, tất cả vật tư, tài liệu xây dựng do các thương đội vận chuyển từ khắp nơi tới, đều bị bọn họ nửa đường chặn lại, lấy thái độ cường đại, đuổi tất cả trở về. Đúng là đã nghèo còn mắc cái eo, không có vật tư, không có vật liệu xây dựng, công cuộc xây dựng lãnh địa phải dừng lại hoàn toàn.
Dưới tình huống như vậy, mọi người đều dần dần hiểu được, lập trường trước sau của Quang Minh Giáo Đình rất rõ ràng, không cho mảnh lãnh địa này phát triển.
Trong vòng một tháng, tất cả các thế gia tham dự cuộc họp bàn về việc hợp tác, bao gồm Mã Đinh gia tộc và Tát Ma gia tộc ở bên trong, tất cả đều giải ước cùng gia tộc Kiệt Nặc Tư, dáng bộ giống như chạy trối chết, rút khỏi hàng ngũ tham gia xây dựng.
Ban đầu mọi người đều tranh giành thức ăn ngon, đến hiện tại lại thành điều cấm kị của mọi người chỉ sợ không kịp chạy ra xa, chỉ còn lại vẻn vẹn gia tộc Kiệt Nặc Tư bắt tay vào xây dựng, vẫn còn là mảnh đất hoang trống trải. Thật là bất đắc dĩ, cùng lúc đó tất cả cơ sở buôn bán của gia tộc Kiệt Nặc Tư ở cảnh nội của đế quốc, đều gặp chuyện.
Như người uống nước, nóng lạnh tự biết, vẻn vẹn trong vòng ba tháng, không thu vào được bao nhiêu, còn lỗ hơn một ngàn vạn kim tệ, cho dù Dịch Vân có lưu lại có bọn hắn mấy ức kim tệ, không đầy hai năm cũng sẽ vơi, miệng ăn núi lở mà.
Cát Âu từng nói, hắn đánh cuộc một lần trên người Dịch Vân, lấy kết quả trước mắt, địa vị, tài chính của gia tộc Kiệt Nặc Tư hoàn toàn biến mất, gia nghiệp mấy trăm năm tích lũy tan thành mây khói, hắn đã thua đến muốn tuột quần rồi.
Ngay khi gia tộc Kiệt Nặc Tư gặp khủng hoảng, Cát Âu đang hết sức đau đầu, một tộc trưởng gia tộc không có danh tiếng gì cầu kiến, tộc trưởng Tiêu Bang Ba Nhĩ Đốn gia tộc. Tiêu Bang đưa ra lá thư đề cử do chính tự tay Dịch Vân viết, làm có Cát Âu hết sức kinh ngạc.
"Gia tộc Ba Nhĩ Đốn các ngươi muốn tham dự xây dựng lãnh địa?" Cát Âu hết sức ngạc nhiên, hiện tại hắn đang bị Quang Minh Giáo Đình cùng các đại thế gia khác bài xích, gia tộc Kiệt Nặc Tư của hắn thân nơi vũng bùn, muốn thoát cũng thoát không ra, dưới tình huống khổ sở thế này, còn có ai nguyện ý nhảy vào chết chung.
"Không sai." Tiêu Bang là một người lưng hùng vai gấu, đầu trọc bóng lưỡng, ánh vàng rực rỡ, tuổi gần bốn mươi, là một đại hán có tu vi đạt tới trung giai sáu tinh, hắn nói:" Tình huống bây giờ, Quang Minh Giáo Đình cùng các đại thế gia phong tỏa, lãnh địa Kiệt Nặc Tư các ngươi muốn xây dựng, thực sự là vô cùng khó khăn. Nhưng các ngươi có từng nghĩ, nếu Kỳ Võ đế quốc không được, tại sao chúng ta không thử vào hai đại đế quốc còn lại?" Nghe vậy, Cát Âu ngẩn cả người ra.
"Gia tộc Kiệt Nặc Tư ngươi, trước mắt ở cảnh nội đế quốc, tất cả các cơ sở buôn bán đều đã mất, nhưng trải qua kinh doanh mấy trăm năm, ở nước ngoài vẫn có một chút nội tình, đặc biệt lớn nhất là ở công quốc Bàn Thạch. gia tộc Ba Nhĩ Đốn của ta mặc dù ở cảnh nội Kỳ Võ không có lực ảnh hưởng, nhưng con đường buôn bán của gia tộc bọn ta, rộng khắp trên Bối Mông Đặc đế quốc, đó cũng là vốn liếng của Ba Nhĩ Đốn ta."
"Chẳng qua ở ba trăm năm trước, tổ tiên gia tộc đắc tội với một gã đệ tử Vương Tộc Bối Mông Đặc, gặp phải cảnh chèn ép khắp nơi, cho nên không thể không di chuyển cả gia tộc đến Kỳ Võ, nhưng mà gia tộc vẫn còn để lại một số đệ tử chi thứ ở lại, giao thiệp cùng cứ điểm buôn bán cũng được mấy phần, không hề thua kém thế lực lúc trước của gia tộc Kiệt Nặc Tư các ngươi ở cảnh nội Kỳ Võ, nếu hai gia tộc chúng ta liên thủ, tất cả vật tư, vật liệu xây dựng sẽ được chuyển từ nước ngoài vào, tuy có chút tốn sức và mất thời gian, nhưng có thể giữ vững việc xây dựng lãnh địa được liên tục. "Ngươi không sợ phải lún sâu vào vũng bùn này hả?" Cát Âu trầm giọng nói.
"Gia tộc Ba Nhĩ Đốn bọn ta ở Kỳ Võ có căn cơ quá yếu, vừa không có đất phong cũng không có tước vị, giả sử như thất bại, nhiều lắm là cuốn gói chạy về Bối Mông Đặc đế quốc tìm chi thứ mà đầu nhập vào, không có mất mát gì cả, nhưng mà, việc này nếu có thể làm được thì sao? Ta nguyện ý đánh cuộc với vận mệnh một phen, giống như ngươi lúc ban đầu cũng đánh cuộc như vậy!"
Tiêu Bang cười nói:" Thực không dám giấu diếm, đại nữ nhi của ta cùng Dịch Vân có giao tình, lại là cường giả đệ nhất Lai Nhân Học Viện, vài ngày trước nàng về tới gia tộc, ngay câu nói đầu tiên, nàng đã thông báo cho ta Dịch Vân không có chết, thiếu niên này, đáng cho gia tộc ta dốc toàn lực đầu tư, bỏ qua tất cả khó khăn, cho nên ta lặn lội suốt đêm đi tới đây, cùng đánh cuộc giống như Cát Âu tộc trưởng năm đó, ta theo hắn, thắng làm vua thua làm giặc, dốc hết tất cả tài lực để tương trợ, tuyệt không hối hận!" "Dịch Vân không có chết?" Cát Âu nghe thấy vậy mừng như điên.
"Hoàng tử Cổ Lan Tam truyền lời, thiên chân vạn xác!" Tiêu Bang gật đầu nói. "Đại nữ nhi của ta trở về, tu vi tiến bộ vượt bậc, từ lục tinh đỉnh phong tăng vọt lên cấp bậc thất tinh, mới ngắn ngủi có mấy tháng, quả thực là chuyện cực kì khó tin! Theo lời nàng, tất cả đều là sự giúp đỡ của Dịch Vân, người này ngày sau chắc chắn có thể tiến nhập vào cường giả cấp tinh vực, một cường giả tinh vực, đối với sự phát triển hai gia tộc chúng ta có lợi vô cùng, nói vậy Cát Âu tộc trưởng khẳng định có thể thấu hiểu... Những điều cần nói, không nên nói, ta đã nói hết rồi, thành ý của bản thân chân thật, hiện tại chỉ cần một câu nói của Cát Âu tộc trưởng, cho chúng ta biết điều kiện của ngươi?"
"Lần này quyết ý giúp đỡ gia tộc Kiệt Nặc Tư các ngươi, tất cả sản nghiệp của Ba Nhĩ Đốn ta ở Kỳ Võ ắt sẽ bị chèn ép, hiện tại giống như xử sự của các ngươi, buông tha tất cả ở Kỳ Võ, đem cả tộc di chuyển đến lãnh địa Tư Đạt Đặc, ta chỉ xin phân chia ra khối đất phong cỡ mười dặm, trở thành mảnh đất để gia tộc chúng ta mãi mãi sống yên ổn!"
Thấy Cát Âu chần chờ, Tiêu Bang bổ sung một câu:" Chỉ cần đất phong tầm mười dặm, dù là đất hoang cũng được, chỉ cần có thể sống yên ổn là được rồi, không hề có yêu cầu gì khác, khẳng định với Kiệt Nặc Tư ngươi cùng thiếu niên kia, tất cả tiền lời đem phân phối, Ba Nhĩ Đốn ta chỉ cần ba thành, hơn nữa, con gái của ta cùng Dịch Vân có giao tình, hắn vừa có thể giúp nàng tăng tu vi lên, hẳn sẽ không để ý một mảnh đất phong hoang dại."
Cát Âu sớm phát hiện ra, đại nữ nhi trong miệng Tiêu Bang, không thể nghi ngờ gì ắt hẳn là Mễ Mễ Lộ, bởi vì họ của nàng là Ba Nhĩ Đốn.
Gia tộc Kiệt Nặc Tư hôm này đã đến bước đường cùng, không còn biện pháp gì nữa, xây dựng lãnh địa theo giao ước với Dịch Vân, việc này không thể bị trì hoãn được. Hiện tại cần nhất là có đồng minh, Tiêu Bang chủ động đến, thực là buồn ngủ gặp chiếu manh, còn nữa, nghĩ đến thư do Dịch Vân tự tay viết, hết sức đãi ngộ, trầm ngâm một lúc lâu, cắn răng một cái:" Tốt, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, cùng ngươi kết thành đồng minh!"
Hai người đưa tay nắm chặt, minh ước được ký kết, không biết chừng ngày sau còn ở trên Kỳ Võ đế quốc, như ông vua của toàn bộ Khung Võ đại lục, trước cả ngũ đại thế gia có lịch sử lâu đời.
Lúc sau, xuất hiện tên người mà tài phán trưởng tông giáo đang âm mưu, Quang Minh giáo đình ra lệnh truy sát trên toàn đại lục, cái tên này vừa xuất ra, từ hậu duệ vương công quý tộc cho tới những người buôn bán nhỏ đều thuộc cái tên này, Dịch Vân Tư Đạt Đặc!
"Dịch Vân Tư Đạt Đặc, một kẻ cực kì hung ác, là ác ma gây ra thảm án đẫm máu, lên kế hoạch phục kích giết chết Giáo Đình pháp tước thất tinh Tháp Cát Nhĩ cùng với bạch y giáo chủ Khoa Lạc Lý, bọn chúng tàn sát sạch sẽ trại dừng chân Thánh Quang, thanh trừng chế tài đoàn hơn ba nghìn người, vị trí của kẻ này đối lập với quang minh, với những tội ác của kẻ này đáng phải chịu thiên đao vạn mảnh, loài thú vật cùng hung cực ác, là công địch của toàn nhân loại!"
"Chỉ cần báo ra tin tức hành tung xác thực, tiền thưởng sẽ là trăm vạn, nếu đắc thủ được thi thể, tiền thưởng gấp ngàn lần, thụ phong tước vị bá tước đế quốc, thế tập ngàn năm. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, mệnh lệnh lần này không có kỳ hạn, không chết không ngừng!"
Dám đối lập với Quang Minh, chính là hắc ám tà ác.
Xúc pham! Cực kì xúc phạm!
Lấy tội danh xúc phạm trên bản hồng danh truy sát, gây ra sự sỉ nhục nghìn năm nay chưa từng có, đây là sát lệnh đầu tiên của Quang Minh Giáo Đình.
Dịch Vân Tư Đạt Đặc, người này là ai?
Mấy tháng trước, tại đấu ma đại hội lần thứ ba mươi, lấy thực của bản thân, lấy yếu chiến mạnh, chàng thiếu niên mặt đen một mình đả bại quần hùng đoạt giải quán quân! Vậy hắn đã phạm tội gì?
Vén màn bí ân, nguyên nhân là gây ra thảm án làm ngàn người chết hết, sát hại cường giả cao cấp của giáo đình cùng với bạch y giáo chủ, tàn sát hết Quang Minh quân đội tương ứng với cấp thứ hai, toàn bộ thành viên của thanh lôi chế tài đoàn, ba đại tội này, so sánh mỗi cái đều thấy vô cùng kinh người, dấu vết lưu lại bằng máu, thực sự kinh tâm.
Vẻn vẹn một năm trong mười bảy năm, phạm phải tội lỗi mà nghìn năm qua cả đại lục không hề có qua, tất cả đều nhắm vào Quang Minh Giáo Đình, nhằm trực tiếp vào cấp bậc cao nhất Quang Minh Thần, với tội danh xúc phạm này, thật sự làm cho mọi người không khỏi sợ hãi.
Vẻn vẹn trong vòng một ngày, đạo sát lệnh trên bảng vàng này đã truyền ra khắp đại lục, một ngày này, toàn đại lục chấn động mạnh.
Ngay sau đó, sau bảng vàng truy sát lệnh của Quang Minh giáo đình, hoàng thất Kỳ Võ lại đưa ra một chấn động tiếp theo, lập tức tước đoạt tước vị tam đẳng Bá Tước đế quốc của thiếu niên này, vì đã phạm phải trọng tội đệ nhất của đế quốc, tội danh đồng đảng với phản quốc, toàn dân nghe rõ, gặp giết không tha.
Sự thanh minh của hoàng thất Kỳ Võ là, người mang tên Dịch Vân Tư Đạt Đặc này, không hề đề cập tới dòng họ Lam Duy Nhĩ, người này làm nghịch với Quang Minh Giáo Đình, gắn tội phản quốc, là đại tội không thể nào tha thứ, giết cửu tộc, diệt huyết mạch, đây là chuyện đương nhiên.
Uy thế của Quang Minh Giáo Đình, Áo Nhĩ Ba đại đế đã nghĩ hết biện pháp để giúp Lam Duy Nhĩ gia tộc có thể thoát tội, cũng may là thuận lợi vì Dịch Vân đang mang họ Tư Đạt Đặc.
Đối với việc lần này, Quang Minh Giáo Định không có bất cứ ý kiến gì, sự kiện ngày đại điển phong tước, thiếu niên có mối thù với trực hệ gia tộc Lam Duy Nhĩ, có oán không nhận ân, kiên quyết nhận định mình là dòng họ Tư Đạt Đặc, chuyện này mọi người đều biết, Lam Duy Nhĩ gia tộc là lực lượng đồng minh trung kiên của Giáo Đình, chỉ với vẻn vẹn mỗi Dịch Vân, giáo đình sẽ không ngu đến nỗi đi đối phó với Lam Duy Nhĩ gia tộc.
Tướng quân Tây Bá Nạp Đốn thì lại làm ra bộ dạng tránh mặt, không hề phát ngôn gì về chuyện này, chẳng qua yên lặng tiếp nhận kết quả xuất hiện bất ngờ này. Là vui? Hay là lo? Trên mặt lão tướng quân tràn đầy vẻ cô đơn.
Những đệ tử thuộc trực hệ Lam Duy Nhĩ gia tộc, đều bị triệu hồi về gia tộc, bế quan tự thủ suốt một năm, không người nào được phép bước ra cửa lớn gia tộc nửa bước.
Dịch Vân với tội danh xúc phạm phản quốc, tước vị bị thu hồi, theo lẽ thường mà nói, hết thảy mọi thứ trên tay hắn đều bị đế quốc thu hồi.
Nhưng mà mảnh đất phong Tư Đạt Đặc hơn trăm dặm kia, lại mang danh nghĩa gia tộc Kiệt Nặc Tư, trừ bỏ sự cưỡng chế việc đem mảnh đất trên đổi tên từ "Đất phong Tư Đạt Đặc" thành "đất phong Kiệt Nặc Tư", trên cơ sở pháp lý, vương thất Kỳ Võ không thể làm bất kì điều gì. Truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Nhưng mà những người ở bên trong đều minh bạch, mảnh đất phong kia có người giật dây, không phải là tộc trưởng Cát Âu, mà là tên thiếu niên phạm phải lỗi lầm nghịch thiên kia. chỉ sợ rằng Kiệt Nặc Tư gia tộc chính thức đứng ra thanh minh, hủy bỏ vinh dự trưởng lão gia tộc của Dịch Vân, phản bội lại với người mà ai cũng có thể giết, từ đó về sau, hắn cùng với lãnh địa của Kiệt Nặc Tư gia tộc không có chút quan hệ. Nói một cách chuẩn xác, tận lực biểu hiện ra bên ngoài, nhưng mà Hi Đồ Ân lại không dễ dàng buông tha cho bọn họ như vậy.
Ban đầu, lãnh địa Ái Đạt trấn, dưới danh nghĩa Kiệt Nặc Tư, đế quốc không có cách nào thu về một cách hợp tình hợp lý. Nhưng hắn không muốn thấy lãnh địa này có thể phát triển thuận lợi.
Hi Đồ Ân phái ra Quang Minh quân đoàn năm nghìn người, dưới sự lãnh đạo của một gã Hồng Y Giáo Chủ, tiến vào chiếm giữ bốn phái Ái Đạt Trấn, tất cả vật tư, tài liệu xây dựng do các thương đội vận chuyển từ khắp nơi tới, đều bị bọn họ nửa đường chặn lại, lấy thái độ cường đại, đuổi tất cả trở về. Đúng là đã nghèo còn mắc cái eo, không có vật tư, không có vật liệu xây dựng, công cuộc xây dựng lãnh địa phải dừng lại hoàn toàn.
Dưới tình huống như vậy, mọi người đều dần dần hiểu được, lập trường trước sau của Quang Minh Giáo Đình rất rõ ràng, không cho mảnh lãnh địa này phát triển.
Trong vòng một tháng, tất cả các thế gia tham dự cuộc họp bàn về việc hợp tác, bao gồm Mã Đinh gia tộc và Tát Ma gia tộc ở bên trong, tất cả đều giải ước cùng gia tộc Kiệt Nặc Tư, dáng bộ giống như chạy trối chết, rút khỏi hàng ngũ tham gia xây dựng.
Ban đầu mọi người đều tranh giành thức ăn ngon, đến hiện tại lại thành điều cấm kị của mọi người chỉ sợ không kịp chạy ra xa, chỉ còn lại vẻn vẹn gia tộc Kiệt Nặc Tư bắt tay vào xây dựng, vẫn còn là mảnh đất hoang trống trải. Thật là bất đắc dĩ, cùng lúc đó tất cả cơ sở buôn bán của gia tộc Kiệt Nặc Tư ở cảnh nội của đế quốc, đều gặp chuyện.
Như người uống nước, nóng lạnh tự biết, vẻn vẹn trong vòng ba tháng, không thu vào được bao nhiêu, còn lỗ hơn một ngàn vạn kim tệ, cho dù Dịch Vân có lưu lại có bọn hắn mấy ức kim tệ, không đầy hai năm cũng sẽ vơi, miệng ăn núi lở mà.
Cát Âu từng nói, hắn đánh cuộc một lần trên người Dịch Vân, lấy kết quả trước mắt, địa vị, tài chính của gia tộc Kiệt Nặc Tư hoàn toàn biến mất, gia nghiệp mấy trăm năm tích lũy tan thành mây khói, hắn đã thua đến muốn tuột quần rồi.
Ngay khi gia tộc Kiệt Nặc Tư gặp khủng hoảng, Cát Âu đang hết sức đau đầu, một tộc trưởng gia tộc không có danh tiếng gì cầu kiến, tộc trưởng Tiêu Bang Ba Nhĩ Đốn gia tộc. Tiêu Bang đưa ra lá thư đề cử do chính tự tay Dịch Vân viết, làm có Cát Âu hết sức kinh ngạc.
"Gia tộc Ba Nhĩ Đốn các ngươi muốn tham dự xây dựng lãnh địa?" Cát Âu hết sức ngạc nhiên, hiện tại hắn đang bị Quang Minh Giáo Đình cùng các đại thế gia khác bài xích, gia tộc Kiệt Nặc Tư của hắn thân nơi vũng bùn, muốn thoát cũng thoát không ra, dưới tình huống khổ sở thế này, còn có ai nguyện ý nhảy vào chết chung.
"Không sai." Tiêu Bang là một người lưng hùng vai gấu, đầu trọc bóng lưỡng, ánh vàng rực rỡ, tuổi gần bốn mươi, là một đại hán có tu vi đạt tới trung giai sáu tinh, hắn nói:" Tình huống bây giờ, Quang Minh Giáo Đình cùng các đại thế gia phong tỏa, lãnh địa Kiệt Nặc Tư các ngươi muốn xây dựng, thực sự là vô cùng khó khăn. Nhưng các ngươi có từng nghĩ, nếu Kỳ Võ đế quốc không được, tại sao chúng ta không thử vào hai đại đế quốc còn lại?" Nghe vậy, Cát Âu ngẩn cả người ra.
"Gia tộc Kiệt Nặc Tư ngươi, trước mắt ở cảnh nội đế quốc, tất cả các cơ sở buôn bán đều đã mất, nhưng trải qua kinh doanh mấy trăm năm, ở nước ngoài vẫn có một chút nội tình, đặc biệt lớn nhất là ở công quốc Bàn Thạch. gia tộc Ba Nhĩ Đốn của ta mặc dù ở cảnh nội Kỳ Võ không có lực ảnh hưởng, nhưng con đường buôn bán của gia tộc bọn ta, rộng khắp trên Bối Mông Đặc đế quốc, đó cũng là vốn liếng của Ba Nhĩ Đốn ta."
"Chẳng qua ở ba trăm năm trước, tổ tiên gia tộc đắc tội với một gã đệ tử Vương Tộc Bối Mông Đặc, gặp phải cảnh chèn ép khắp nơi, cho nên không thể không di chuyển cả gia tộc đến Kỳ Võ, nhưng mà gia tộc vẫn còn để lại một số đệ tử chi thứ ở lại, giao thiệp cùng cứ điểm buôn bán cũng được mấy phần, không hề thua kém thế lực lúc trước của gia tộc Kiệt Nặc Tư các ngươi ở cảnh nội Kỳ Võ, nếu hai gia tộc chúng ta liên thủ, tất cả vật tư, vật liệu xây dựng sẽ được chuyển từ nước ngoài vào, tuy có chút tốn sức và mất thời gian, nhưng có thể giữ vững việc xây dựng lãnh địa được liên tục. "Ngươi không sợ phải lún sâu vào vũng bùn này hả?" Cát Âu trầm giọng nói.
"Gia tộc Ba Nhĩ Đốn bọn ta ở Kỳ Võ có căn cơ quá yếu, vừa không có đất phong cũng không có tước vị, giả sử như thất bại, nhiều lắm là cuốn gói chạy về Bối Mông Đặc đế quốc tìm chi thứ mà đầu nhập vào, không có mất mát gì cả, nhưng mà, việc này nếu có thể làm được thì sao? Ta nguyện ý đánh cuộc với vận mệnh một phen, giống như ngươi lúc ban đầu cũng đánh cuộc như vậy!"
Tiêu Bang cười nói:" Thực không dám giấu diếm, đại nữ nhi của ta cùng Dịch Vân có giao tình, lại là cường giả đệ nhất Lai Nhân Học Viện, vài ngày trước nàng về tới gia tộc, ngay câu nói đầu tiên, nàng đã thông báo cho ta Dịch Vân không có chết, thiếu niên này, đáng cho gia tộc ta dốc toàn lực đầu tư, bỏ qua tất cả khó khăn, cho nên ta lặn lội suốt đêm đi tới đây, cùng đánh cuộc giống như Cát Âu tộc trưởng năm đó, ta theo hắn, thắng làm vua thua làm giặc, dốc hết tất cả tài lực để tương trợ, tuyệt không hối hận!" "Dịch Vân không có chết?" Cát Âu nghe thấy vậy mừng như điên.
"Hoàng tử Cổ Lan Tam truyền lời, thiên chân vạn xác!" Tiêu Bang gật đầu nói. "Đại nữ nhi của ta trở về, tu vi tiến bộ vượt bậc, từ lục tinh đỉnh phong tăng vọt lên cấp bậc thất tinh, mới ngắn ngủi có mấy tháng, quả thực là chuyện cực kì khó tin! Theo lời nàng, tất cả đều là sự giúp đỡ của Dịch Vân, người này ngày sau chắc chắn có thể tiến nhập vào cường giả cấp tinh vực, một cường giả tinh vực, đối với sự phát triển hai gia tộc chúng ta có lợi vô cùng, nói vậy Cát Âu tộc trưởng khẳng định có thể thấu hiểu... Những điều cần nói, không nên nói, ta đã nói hết rồi, thành ý của bản thân chân thật, hiện tại chỉ cần một câu nói của Cát Âu tộc trưởng, cho chúng ta biết điều kiện của ngươi?"
"Lần này quyết ý giúp đỡ gia tộc Kiệt Nặc Tư các ngươi, tất cả sản nghiệp của Ba Nhĩ Đốn ta ở Kỳ Võ ắt sẽ bị chèn ép, hiện tại giống như xử sự của các ngươi, buông tha tất cả ở Kỳ Võ, đem cả tộc di chuyển đến lãnh địa Tư Đạt Đặc, ta chỉ xin phân chia ra khối đất phong cỡ mười dặm, trở thành mảnh đất để gia tộc chúng ta mãi mãi sống yên ổn!"
Thấy Cát Âu chần chờ, Tiêu Bang bổ sung một câu:" Chỉ cần đất phong tầm mười dặm, dù là đất hoang cũng được, chỉ cần có thể sống yên ổn là được rồi, không hề có yêu cầu gì khác, khẳng định với Kiệt Nặc Tư ngươi cùng thiếu niên kia, tất cả tiền lời đem phân phối, Ba Nhĩ Đốn ta chỉ cần ba thành, hơn nữa, con gái của ta cùng Dịch Vân có giao tình, hắn vừa có thể giúp nàng tăng tu vi lên, hẳn sẽ không để ý một mảnh đất phong hoang dại."
Cát Âu sớm phát hiện ra, đại nữ nhi trong miệng Tiêu Bang, không thể nghi ngờ gì ắt hẳn là Mễ Mễ Lộ, bởi vì họ của nàng là Ba Nhĩ Đốn.
Gia tộc Kiệt Nặc Tư hôm này đã đến bước đường cùng, không còn biện pháp gì nữa, xây dựng lãnh địa theo giao ước với Dịch Vân, việc này không thể bị trì hoãn được. Hiện tại cần nhất là có đồng minh, Tiêu Bang chủ động đến, thực là buồn ngủ gặp chiếu manh, còn nữa, nghĩ đến thư do Dịch Vân tự tay viết, hết sức đãi ngộ, trầm ngâm một lúc lâu, cắn răng một cái:" Tốt, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, cùng ngươi kết thành đồng minh!"
Hai người đưa tay nắm chặt, minh ước được ký kết, không biết chừng ngày sau còn ở trên Kỳ Võ đế quốc, như ông vua của toàn bộ Khung Võ đại lục, trước cả ngũ đại thế gia có lịch sử lâu đời.
Bình luận truyện