Cận Vị Lai
Quyển 2 - Chương 3
Tiết đầu tiên của lớp Tĩnh Nhân chính là tiết số học, thầy giáo lại đương nhiên giảng lệch chủ đề hơn cả cây số*. Học sinh trong lớp bắt đầu lục đục làm việc riêng, Tĩnh Nhân cũng không ở trong nhóm thành phần đặc biệt, không thèm để ý đến thầy nữa. Tĩnh Nhân đang cực nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, thì đúng lúc đó bắt gặp người gác cổng đi ra khỏi phòng trực.
*Đây chính là ông thầy giáo thích khoe khoang ở chương 4 phần 1 ý *chỉ chỉ*… nếu ai ko nhớ có thể đọc lại:))
Tĩnh Nhân nhờ có đường nhìn tốt nên thấy rõ ở ngoài cổng đang phát sinh tranh chấp, trực giác nói cho cậu biết chuyện này không hề đơn giản.
Từ lúc người gác cổng quát mắng người đàn ông đang phá cửa cho đến lúc giám đốc học vụ xuất hiện, rồi đến thầy thể dục xung phong nhận việc muốn đi giáo huấn người đàn ông kia. Tĩnh Nhân không chớp mắt nhìn không sót một chi tiết nào.
Thằng đến khi…..
“Cậu đang nhìn cái gì vậy?”
Tên bạn cùng bàn tò mò lại gần, cũng thò đầu ra ngoài xem. Một giây kế tiếp, đồng tử của cậu ta và Tĩnh Nhân đều bởi vì kinh ngạc mà co rút lại.
“Mày ở đây làm cái gì, trường học không phải là nơi mày có thể tự do làm càn!” Thầy thể dục dùng một tay kéo cổ áo người đàn ông nhấc lên.
Người đàn ông cứng ngắc quay đầu, đôi mắt đờ đẫn nhìn thẳng vào người trước mặt.
“Con mẹ nó mày không nghe thấy à?!” Thầy thể dục bị thái độ của hắn làm cho tức giận, liền xách hắn đập vào cổng sắt.
Giáo viên nữ đang muốn ngăn cản: “Thầy Lưu…”
Không ngờ người đàn ông kia liền há to mồm, cắn phập vào cổ thầy thể dục, lại còn nhai vài cái, da thịt mang theo máu tươi đầm đìa chảy xuống.
Thầy thể dục kêu lên thảm thiết, tay đang xách cổ áo người đàn ông kia buông lỏng, hắn giật giật vài cái, “bộp” một cái liền ngã xuống, máu không ngừng tuôn ra từ cái cổ nát bét.
“Đừng, đừng, đừng gạt người chứ, liền như thế mà chết….” Giám đốc học vụ chân tay không ngừng run rẩy.
Trái lại, vị giáo viên nữ kia vẫn cố nén tâm tình sơ hãi trong lòng đi tới, “Thầy Lưu…Thầy Lưu…” Cô thử thăm dò gọi vài tiếng, hai mắt thầy thể dục vốn đang nhắm chặt lại chậm rãi mở ra, “Tốt quá, thầy Lưu, thầy không chết…” Vì quá vui sướng nên cô không chú ý tới viền mắt của người kia đã hoàn toàn trắng dã.
“Trước hết tôi đưa thầy đến phòng cứu thương cầm máu.”
Vị giáo viên nữ đưa tay muốn kéo hắn lên, lại bị hắn thuận thế kéo xuống. Thầy thể dục mở to mắt, hướng mặt của cô há mồm gặm xuống. Sau vài tiếng kêu thê lương, máu tươi lập tức phun lên trời.
“Giết, giết, giết người rồi!!!!!!”
Giám đốc học vụ một vừa kêu gào vừa chạy đi.
Mấy người khác đã sợ đến ngây người lúc này mới nhớ tới việc chạy trốn, đều bỏ lại đồ trên tay mà chạy. Người gác cổng thậm chí còn bởi vì sợ quá mà té ngã, ngay sau đó lập tức đứng lên chạy theo những người kia.
Trước cổng trường, dòng máu tươi đã từ từ đọng lại thành màu nâu. Giáo viên nữ khuôn mặt đã bị ăn hơn một nửa nhúc nhích vài cái, sau đó run rẩy đứng lên, máu từ miệng vết thương không ngừng chảy ra, đứng thẳng nhìn chằm chằm vào mấy người đang chạy.
“Đây rốt cuộc là cái gì hả??” Tên bạn cùng bàn mắt thấy toàn bộ sự việc rên rỉ nói.
Tĩnh Nhân cố đè xuống cảm giác ghê tởm, xoay người nói với cậu ta, “Chúng ta không thể cứ ngây ngốc ở trong lớp được nữa.” Tay Tĩnh Nhân không tự chủ được chạm vào khẩu súng trong cặp cậu mang theo.
“Hả?”
“Tình huống hiện tại rất nguy hiểm, chúng ta phải lập tức rời đi.” Tĩnh Nhân sốt ruột nói, “Vừa nãy cậu cũng thấy đấy, đã có hai giáo viên bị giết chết, nếu cứ tiếp tục ở lại đây sẽ vô cùng nguy hiểm, Trác Gian Đồng, chúng ta phải chạy trốn ngay!”
“Cậu nói đúng!”
Trác Gian Đồng ngồi cùng bàn lập tức đứng dậy, “Chúng ta liền đi ngay đi!” Nói xong liền lôi Tĩnh Nhân chạy ra khỏi lớp, trước khi đi Tĩnh Nhân tiện tay chộp luôn cặp sách theo.
Học sinh trong lớp thấy hành động bất thường của hai người thì lập tức náo nhiệt.
“Các cậu đây là đang làm trò gì?! Công khai phá hoại kỷ luật lớp hả?”
Thầy giáo số học vẫn đang giảng bài ở trên tức giận hét lớn.
Mà hai người kia đã sớm không thấy tăm hơi.
*Đây chính là ông thầy giáo thích khoe khoang ở chương 4 phần 1 ý *chỉ chỉ*… nếu ai ko nhớ có thể đọc lại:))
Tĩnh Nhân nhờ có đường nhìn tốt nên thấy rõ ở ngoài cổng đang phát sinh tranh chấp, trực giác nói cho cậu biết chuyện này không hề đơn giản.
Từ lúc người gác cổng quát mắng người đàn ông đang phá cửa cho đến lúc giám đốc học vụ xuất hiện, rồi đến thầy thể dục xung phong nhận việc muốn đi giáo huấn người đàn ông kia. Tĩnh Nhân không chớp mắt nhìn không sót một chi tiết nào.
Thằng đến khi…..
“Cậu đang nhìn cái gì vậy?”
Tên bạn cùng bàn tò mò lại gần, cũng thò đầu ra ngoài xem. Một giây kế tiếp, đồng tử của cậu ta và Tĩnh Nhân đều bởi vì kinh ngạc mà co rút lại.
“Mày ở đây làm cái gì, trường học không phải là nơi mày có thể tự do làm càn!” Thầy thể dục dùng một tay kéo cổ áo người đàn ông nhấc lên.
Người đàn ông cứng ngắc quay đầu, đôi mắt đờ đẫn nhìn thẳng vào người trước mặt.
“Con mẹ nó mày không nghe thấy à?!” Thầy thể dục bị thái độ của hắn làm cho tức giận, liền xách hắn đập vào cổng sắt.
Giáo viên nữ đang muốn ngăn cản: “Thầy Lưu…”
Không ngờ người đàn ông kia liền há to mồm, cắn phập vào cổ thầy thể dục, lại còn nhai vài cái, da thịt mang theo máu tươi đầm đìa chảy xuống.
Thầy thể dục kêu lên thảm thiết, tay đang xách cổ áo người đàn ông kia buông lỏng, hắn giật giật vài cái, “bộp” một cái liền ngã xuống, máu không ngừng tuôn ra từ cái cổ nát bét.
“Đừng, đừng, đừng gạt người chứ, liền như thế mà chết….” Giám đốc học vụ chân tay không ngừng run rẩy.
Trái lại, vị giáo viên nữ kia vẫn cố nén tâm tình sơ hãi trong lòng đi tới, “Thầy Lưu…Thầy Lưu…” Cô thử thăm dò gọi vài tiếng, hai mắt thầy thể dục vốn đang nhắm chặt lại chậm rãi mở ra, “Tốt quá, thầy Lưu, thầy không chết…” Vì quá vui sướng nên cô không chú ý tới viền mắt của người kia đã hoàn toàn trắng dã.
“Trước hết tôi đưa thầy đến phòng cứu thương cầm máu.”
Vị giáo viên nữ đưa tay muốn kéo hắn lên, lại bị hắn thuận thế kéo xuống. Thầy thể dục mở to mắt, hướng mặt của cô há mồm gặm xuống. Sau vài tiếng kêu thê lương, máu tươi lập tức phun lên trời.
“Giết, giết, giết người rồi!!!!!!”
Giám đốc học vụ một vừa kêu gào vừa chạy đi.
Mấy người khác đã sợ đến ngây người lúc này mới nhớ tới việc chạy trốn, đều bỏ lại đồ trên tay mà chạy. Người gác cổng thậm chí còn bởi vì sợ quá mà té ngã, ngay sau đó lập tức đứng lên chạy theo những người kia.
Trước cổng trường, dòng máu tươi đã từ từ đọng lại thành màu nâu. Giáo viên nữ khuôn mặt đã bị ăn hơn một nửa nhúc nhích vài cái, sau đó run rẩy đứng lên, máu từ miệng vết thương không ngừng chảy ra, đứng thẳng nhìn chằm chằm vào mấy người đang chạy.
“Đây rốt cuộc là cái gì hả??” Tên bạn cùng bàn mắt thấy toàn bộ sự việc rên rỉ nói.
Tĩnh Nhân cố đè xuống cảm giác ghê tởm, xoay người nói với cậu ta, “Chúng ta không thể cứ ngây ngốc ở trong lớp được nữa.” Tay Tĩnh Nhân không tự chủ được chạm vào khẩu súng trong cặp cậu mang theo.
“Hả?”
“Tình huống hiện tại rất nguy hiểm, chúng ta phải lập tức rời đi.” Tĩnh Nhân sốt ruột nói, “Vừa nãy cậu cũng thấy đấy, đã có hai giáo viên bị giết chết, nếu cứ tiếp tục ở lại đây sẽ vô cùng nguy hiểm, Trác Gian Đồng, chúng ta phải chạy trốn ngay!”
“Cậu nói đúng!”
Trác Gian Đồng ngồi cùng bàn lập tức đứng dậy, “Chúng ta liền đi ngay đi!” Nói xong liền lôi Tĩnh Nhân chạy ra khỏi lớp, trước khi đi Tĩnh Nhân tiện tay chộp luôn cặp sách theo.
Học sinh trong lớp thấy hành động bất thường của hai người thì lập tức náo nhiệt.
“Các cậu đây là đang làm trò gì?! Công khai phá hoại kỷ luật lớp hả?”
Thầy giáo số học vẫn đang giảng bài ở trên tức giận hét lớn.
Mà hai người kia đã sớm không thấy tăm hơi.
Bình luận truyện