Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]

Chương 60: [ABO] Turning Back [1]



ABO. Ônnhucôngxdụthụ. Tươnglai.

Bộ hậu đại của Alpha X+ đây =)))

1.

"Papa, daddy, con đã về."

Vương Nguyên xoay người lại, mỉm cười sờ sờ đầu đứa con trai đã sắp bước qua tuổi trưởng thành. Karry lớn lên giống hệt papa, kế thừa toàn bộ ngũ quan tuấn mỹ anh khí, chỉ là góc cạnh trên mặt còn chưa hiện ra rõ ràng, cũng chưa nhạy bén sâu sắc như Vương Tuấn Khải, nhưng không thể phủ nhận là gene X+ thực sự biểu hiện toàn kiểu hình trội, tỷ như nói chỉ số thông minh cùng khả năng phản ứng nhanh đều đạt mức max, khiến Karry nhanh chóng trở thành đứa trẻ Alpha được mọi người ưu ái nhất vùng.

Karry trao cho daddy một cái ôm, khóe mắt liếc thấy đôi giày vải màu trắng trên kệ, mí mắt nháy nháy: "Ba, nhà có khách sao?"

"Thằng nhóc này, còn giả vờ nữa đi!" Vương Nguyên gõ đầu hắn một cái, cười thâm ý: "Mau đi lên phòng để người ta chờ!"

"Vâng, daddy."

Vương Nguyên mím mím môi nhìn theo bóng lưng con trai nhanh nhẹn chạy lên lầu, huých tay đẩy Vương Tuấn Khải ở bên cạnh - hiện đang chăm chú nhìn màn hình máy tính: "Hai đứa nó là hai đầu cực nam châm, để chúng gần nhau như vậy có nguy hiểm không nhỉ?"

"Giờ em có nói cũng muộn rồi."

Vương Nguyên bất đắc dĩ nhìn anh một cái: "Đang xem gì thế?"

"Lệnh truy nã X+." Vương Tuấn Khải mặt không đổi sắc, ánh mắt lại lạnh hơn cả băng: "Phủ rộng trên toàn ngân hà."

...

"Roy!!"

Karry đẩy cửa vào, bên trong phòng không có ai. Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh, mùi vị ngòn ngọt của Omega vẫn còn lưu lại trong phòng, người hắn muốn tìm lại không thấy đâu. Karry nhướng mày, xoay người về phía chiếc tủ quần áo, khóe môi nghịch ngợm nở nụ cười ranh mãnh. Càng đi về hướng này vị đạo càng rõ rệt, cộng thêm thói quen đã thân thuộc từ bé, hắn tủm tỉm mở phanh cánh cửa ra, cười nói: "Bắt được em rồi...Ô!!!"

Thiếu niên từ trong tủ thình lình nhảy ra, hai cánh tay mảnh dẻ trơn mịn ôm chặt cổ hắn hung hăng hôn lên môi hắn, đầu lưỡi mềm oặt không xương luồn lách khiêu gợi nóng bỏng trong khoang miệng, cổ áo trượt xuống bày ra cảnh đẹp ý vui, toàn thân tản ra một loài tiết tố khiến Karry tê dại, kìm lòng không đặng vội vàng ôm lấy cậu, mạnh mẽ đáp trả.

Nước bọt giao triền pha lẫn vào nhau, Roy không kịp nuốt xuống chảy theo khóe môi xuống cằm, Karry nhanh chóng liếʍ ɭáρ nước bọt, một đường trượt xuống chiếc cổ trắng trẻo mút mát, không bao lâu sao liền tạo ra dấu hôn đỏ thẫm. Thiếu niên dễ dàng cởi cúc áo sơ mi mỏng manh, cầm lấy đầṳ ѵú vốn đã bị cậu xoa nắn trướng lên dâng vào miệng hắn, đôi mắt phiếm hồng long lanh đầy nước, phiến môi vì hôn mà nổi lên sắc đỏ kiêu kỳ khẽ thốt ra âm thanh nhỏ nhẹ mê mẩn như móng vuốt mèo cào ngứa tâm can:

"Ca, mau mút sữa cho em, ưʍ...ca..."

Karry thuận thế hấp duyện tiểu đầṳ ѵú, nhìn thiếu niên bị mút đến phát lãng, biểu tình say đắm lung lạc như rơi vào ma võng, trên gương mặt xinh đẹp hồng hào hiện lên nụ cười thỏa mãn, vô cùng câu nhân. Hắn vô thức cắn nhẹ núʍ ѵú, cậu liền "a" một tiếng, ý cười càng sâu: "Ca...thực thoải mái, mút mạnh một chút, tiểu đầṳ ѵú rất thích anh mút nó, a...chính là như vậy,...ưm, ưʍ...ca, sưng lên rồi, anh thật hư..."

"Là ai hư hả?" Karry buông cậu ra, ôm mỹ nhân trên đùi, dùng ngón tay nâng cằm cậu lên: "Anh mới về em đã bày trò quyến rũ anh như vậy, còn dám nói."

"Em là vì anh thôi." Roy cười khúc khích, cọ cọ vào người hắn, cắn cắn môi ủy khuất: "Bởi vì không thể cùng anh đi tập huấn nên đành phục vụ anh ở đây thôi."

Karry hơi đỏ mặt, sờ sờ mũi muốn ôm tiểu Omega đứng dậy, nào ngờ chẳng chờ hắn hành động, cậu đã tự mình thoát ra, đi đến bên bàn xoay người lại. Từ góc độ của Karry có thể nhìn thấy cặp chân thon dài nõn nà đi tới đi lui, gót chân tinh tế gợi cảm vừa trắng vừa tròn, thắt lưng nhỏ nhắn uyển chuyển, phía trên còn có dấu răng ngày hôm qua hắn lưu lại, tuy đã mờ nhạt khá nhiều nhưng vẫn còn chút dấu tích sâu xa, ừm, giữa chân và eo đương nhiên là cái mông nhỏ đầy đặn co dãn giấu sau lớp vải qυầи ɭóŧ màu trắng, một mảng tối màu ngay chính giữa đang dần có xu thế lan ra xung quanh khiến hắn hơi rục rịch, tiểu phúc dưới đũng quần không biết xấu hổ bắt đầu có phản ứng...Khụ khụ khụ!

Chủ nhân của mỹ cảnh câu nhân dừng lại bên chiếc bàn, quay đầu hé môi cười nhẹ, mị nhãn như tơ liếc nhìn hắn một cái. Một ánh mắt này cũng đủ làm Karry bị rút đi toàn bộ thần trí, nghệch ra thất thần trong giây lát, sau đó máu huyết toàn thân rùng rùng sôi trào như bị tiêm dopamin, toàn thân tê rần xao động dữ dội.

Roy chậm rãi kéo qυầи ɭóŧ xuống, đặt một chân lên bàn, mười ngón tay xinh xắn đặt lên cái mông phía sau, tách nó sang hai bên phơi bày tiểu huyệt đỏ au đang ngậm chặt một vật hình trụ, bởi vì kích thước quá nhỏ nên qυầи ɭóŧ vừa bị lột, vật nọ cũng theo quán tính trọng lực rơi xuống đất.

Là một que kẹo đường nâu.

Karry nghe thấy tiếng chính mình nuốt nước bọt một cái, ánh mắt không tự chủ dừng lên que kẹo, sau đó chuyển đến cúc huyệt mấp máy co rút e thẹn. Roy banh cánh mông sang hai bên, cố tình hé ra rụt vào mị thịt rỉ nước, khiến xuân thủy bên trong tí tách trượt theo đùi trong nhỏ lên bàn, giống như bị bỏ rơi, đáng thương nói: "Ca, anh còn không đến,..."

"Em..."

"Ca, tiểu Omega hiện tại thật đói thật đói, anh sao không cho em ăn no..."

Karry tiến tới ôm cậu, vừa bất đắc dĩ vừa mê luyến không dừng được, nhéo nhéo hông cậu vài cái rồi cùng cậu hôn lưỡi.

"Hôm qua không phải vừa mới làm sao?"

Roy chu chu môi nhăn mặt: "Hôm qua khác... Ca,...tao huyệt rất ngứa, anh mau gãi cho em..."

Karry không thể khống chế hô hấp dần trầm trọng, nặng nề hỏi: "Như thế nào?"

"Dùng nơi kia của anh đâm vào bên trong tao huyệt, nghiền nát nó,...nó sẽ không ngứa nữa..."

"Ưm~" Alpha vật đột ngột tiến vào khiến Roy cong thắt lưng rên lên một tiếng ngọt nị, vặn vẹo hạ thân điều khiển tiểu huyệt ma sát tràng thịt với cự vật, cảm giác vật bên trong càng ngạnh to hơn càng cứng hơn liền hưng phấn gia tăng tần suất, cái eo nhỏ điên cuồng lắc lư làm mông cánh hoa cũng đong đưa theo. Cậu giơ chân còn lại đặt nốt lên bàn, hai tay vòng ra phía sau ôm Karry, ngọc trụ phía trước theo động tác lộ ra không khí - vươn cao thẳng tắp còn phun phun ra dâʍ ɖịƈɦ trong suốt.

Karry bị Roy dấy lên dục hỏa, dần dần thô bạo cướp đoạt hô hấp của cậu, thân dưới không ngừng đỉnh lộng đem cự vật đẩy đưa đâm chọc vào trong, cảm giác nóng bỏng cùng ấm áp chặt chẽ khiến hắn suýt chút quăng mất lí trí, chỉ muốn hung hãn cuồng loạn cọ xát Roy, thẳng thừng tiến công dồn dập để em ấy không thể quyến rũ mình được nữa. Nhưng là càng làm càng sai, giống như rượu nhấp môi liền nghiện, uống nhiều liền say, Karry bị vùi giữa kɦoáı ƈảʍ run rẩy sảng khoái đến mức không thể dứt ra, còn theo bản năng mạnh bạo vuốt ve thân thể ngọc ngà mềm nhuyễn của tiểu Omega, ngốc lăng hưởng thụ "phục vụ" cậu tặng cho mình. Roy bị hắn sờ soạng đến hưng phấn run run, vị trí mẫn cảm trên người đều được chạm qua làm cậu suиɠ sướиɠ không chịu được, đặc biệt là thứ thô to cường đại còn đang đâm ra rút vào thỏa mãn dâm huyệt đói khát của cậu, cậu làm sao có thể không thoải mái, càng ra sức kẹp chặt dị vật, vặn eo lắc mông như thể đang nhảy một điệu múa kíƈɦ ŧìиɦ.

"Ah! Ưm, ah! Ca, không được, vú của tiểu Omega lại trướng...ưm, mau hấp nó..." Cậu đưa tay đè lên núm tròn, dùng sức ngắt nhéo bóp nắn nó vừa đau vừa thích. Karry xoay người cậu lại đè lên bàn, vội vã hôn cắn tiểu đầṳ ѵú phát tao, bên dưới đâm sâu vào cúc huyệt ướŧ áŧ sắp tan thành vũng nước, hai quả cầu đánh "ba ba" vào mông cậu, khiến cho Roy thích muốn chết, liên tục lắc đầu nức nở:

"Ca, em muốn sâu một chút, một chút nữa..."

"Chính là nơi này?"

"Ôh...đừng mà..." Roy uốn éo người, miệng nói không nhưng lại dang chân quấn lên người hắn, tính khí phía trước vì thoải mái mà phồng lên, chọc chọc vào bụng Karry. Tuyến tiền liệt được côn ŧɦịŧ cần mẫn châm sóc, liên tục đè ép liên tục xoáy sâu làm chân cậu nhũn cả ra, phân bố Omega dịch ngày càng nhiều, miệng kêu càng lớn, nếu không phải phòng hắn cách âm còn sợ bị người khác nghe đâu. Karry cúi đầu ngậm cái miệng hư hỏng của cậu lại, ngón tay nhấn mạnh lên đầṳ ѵú, côn ŧɦịŧ xuyên xỏ vào nơi sâu nhất, quả nhiên tiểu Omega bị tấn công toàn bộ chỉ có thể "ưm, ưm" phản kháng, nằm trên bàn vặn vẹo co giật bắn tinh.

Roy hưởng thụ dư vị cao trào, híp mắt thở dài một hơi hài lòng, tiếp tục quấn lấy Karry làm nũng: "Bắn bên trong cho em..."

"Không được." Karry hôn cậu, chậm rãi đưa đẩy thắt lưng vài cái: "Anh không biết Omega sản đạo của em có mở ra chưa, không thể ở bên trong..."

"Nhưng em muốn ngậm tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh ngủ cả đêm..."

Karry dở khóc dở cười: "Em sẽ bị bệnh đó, sáng mai dậy lại khó chịu." Nói xong nhanh chóng rút ra ngoài, ôm người cậu hừ nhẹ một tiếng tiết ra.

Roy thừa lúc hắn sơ ý, trèo lên người hắn đỡ lấy côn ŧɦịŧ mới vừa phát tiết xong một lần nhét vào hoa cúc, hùng hồn nói: "Dám cãi lời em, tiểu Omega hôm nay sẽ bá vương ngạnh thượng cung Alpha anh, cường bạo anh tới tinh tẫn nhân vong!" Sau đó cười mị một cái, bắt đầu động tình.

Xế chiều, đồng chí Alpha vừa bị "cường bạo" hưng trí bừng bừng, thần thanh khí sảng cõng người "cường bạo" mình về nhà cậu, suốt dọc đường bị cậu không an phận cọ tới cọ lui suýt không giữ được tiết tháo, phải kiềm chế lắm mới không đè cậu ra giữa đường mà trừng phạt. Roy thích chí siết chặt vòng tay thít cổ hắn lại, vẻ mặt gian ác giống như địa chủ nhà giàu mới nổi, cắn lên cổ hắn một cái: "Về sau cái gì cũng phải chiều em có biết không? Anh đã là người của em rồi!"

"Được được, đều nghe em." Karry sủng nịch đáp.

"Vậy em muốn..."

"Không được đề cập đến việc kia!"

Roy bĩu môi, ai mới vừa hứa hẹn đầy nhiệt huyết thế hả?

Sau khi hộ tống được mỹ nhân - chúng tinh phủng nguyệt, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ vỡ - của mình về dinh thự an toàn, Karry lập tức bị bậc phụ huynh nhìn như thú quý hiếm, chột dạ ngay tức khắc. Lẽ nào papa và daddy biết mình đã cùng Roy xảy ra chuyện kia? Không thể nào, tuy rằng làm rất nhiều lần nhưng đâu có bị phát hiện? Lúc nãy cũng dọn dẹp rất kỹ càng rồi mà? Xem ánh mắt daddy hình như có chút không bình thường, người ta nói đôi mắt Omega thường tinh tường hơn Alpha quả nhiên là thật sao?

"Daddy? Papa?"

"Không có gì, con đi tắm rồi xuống ăn cơm."

"Vâng..." Bạn nhỏ nào đó vừa sờ mũi vừa khó hiểu lượn mất.

Vương Tuấn Khải trông bộ dạng Vương Nguyên muốn nói lại thôi: "Sao thế?"

"Anh không thấy sao, trên cổ bé Alpha nhà chúng ta kìa..." Biểu tình Vương Nguyên đột nhiên nghiêm trọng: "Chẳng lẽ Alpha và Omega có thể đổi vị trí cho nhau?"

"Em nói vị trí nào?"

"...Không có...A! Anh làm gì, có con chúng ta ở nhà..!!"

"Để nó học hỏi."

"Này.. Không được động dục vào lúc này!! Ăn cơm, đi ăn cơm! Em đói!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện