Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 44: Hoàn Cảnh Khó Khăn



- Hút thuốc không?

Hoàng Kiệt Hào lấy ra một gói thuốc Sông Hồng mềm. Đỗ Long cùng Thẩm Băng Thanh đều lắc đầu. Hoàng Kiệt Hào cười cười, vừa đưa gói thuốc cho Mạnh Hạo và Lưu Vĩnh An, vừa cười nói:

- Trước đây khi bọn Mạnh Hạo vừa mới tốt nghiệp vào đội cảnh sát cũng là không hút thuốc lá đấy, bây giờ đã thành kẻ nghiện thuốc rồi. Các cậu cứ ngữi khói thuốc trước, dần dần sẽ thành thói quen.

Mạnh Hạo đang định châm điếu thuốc, đột nhiên bỏ điếu thuốc vào túi áo, kêu lên:

- Sếp Hoàng, nghi phạm có động tĩnh rồi, gã tắt máy vi tính, đang thu dọn đồ đạc, hình như chuẩn bị đi ra ngoài.

Hoàng Kiệt Hào chấn động tinh thẩn, anh cầm bộ đàm lên nói:

- Các đơn vị chú ý, các đơn vị chú ý, nghi phạm sắp đi ra, mọi người làm theo kế hoạch chuẩn bị sẵn sàng, hành động gài bẫy bắt đầu tiến hành!

Nghi phạm Diệp Quang Điền sau khi thu dọn vài thứ liền rời khôi khách sạn, gã bỏ vào trong túi xách bao tay, khẩu trang, khăn lau mới cùng với bột tẩy trắng. Những vật này có thể khăng định người này tuyệt đối không phải đi làm chuyện đứng đắn.

Hoàng Kiệt Hào tiếp tục chi huy:

- Đã xác nhận nghi phạm rời khỏi lầu ba, Nhạc Băng Phong cô có thể vào phòng nghi phạm, các đơn vị phụ trách theo dõi chú ý hướng đi của nghi phạm. Nếu gã có dấu hiệu quay trở về phòng ngay lập tức tim cách ngăn cán và phát cảnh báo.

Mạnh Hạo đóng laptop lại, mặc áo chống đạn và đeo găng tay bảo vệ, xem ra anh ta là một trong hai người cảnh sát phụ trách việc bắt giữ.

Diệp Quáng Điền cùng không có trở về phòng, mà là đi thẳng ra khỏi khách sạn, ở trước cửa khách sạn bắt taxi, đi về hướng đông.

- Nghi phạm đã rời khói khách sạn, xe số 3 đi theo, những xe khác tiến về giao lộ phía trước chuẩn bị thế chỗ theo dõi...

Trong bộ đàm vang lên âm thanh của Trần Hùng Bác.

- Chúng ta không theo sau sao?

Đỗ Long thấy xe taxi từ từ đi xa, có chút lo lắng nói.

Lưu Vĩnh An khới động xe, lộ vẻ cười nói:

- Chúng ta đang đợi tin tức từ người đẹp băng giá, hiện giờ cô ấy cần phải phá giải bản ghi chép nói chuyện trên QQ của nghi phạm, một khi lấy được địa chi cụ thể, là chúng ta có thể đuổi đến trước. Nghi phạm ngồi xe taxi đảm bảo dọc đường sẽ liên tiếp gặp đèn đó hoặc là kẹt xe do chúng ta cố tinh gây ra, gã đi không nhanh bằng chúng ta đâu.

Mạnh Hạo lại mỏ laptop ra, thấy trong màn hình theo dõi một cô gái trẻ tuổi mặc trang phục nhân viên khách sạn Kim Mã, cô đem laptop đặt ở trên tủ đầu giường để lên giường, cắm một cái usb đặc biệt vào, đang phá giải bản ghi chép nói chuvện của nghi phạm. 

Camera chất lượng hình ảnh không cao lắm, không thấy rõ mật cô gái kia, nhưng thân hình của cô ta quả thật không tệ, Đỗ Long kinh ngạc hỏi:

- Cô ta chính là người đẹp băng giá à, cô ta không phải đang làm trong phòng Phá giải truyền số liệu sao? Tại sao còn phải mạo hiểm vào phòng phá giải bản ghi chép nói chuyện trong laptop của nghi phạm.

Mạnh Hạo khoe khoang nói:

- Bản ghi chép nói chuyện trong quá trình truyền đi đã được mã hóa ở cấp độ cao, để phá giải rất phiền phức. Tuy là bản ghi chép nói chuyện ở tại máy cũng được mã hóa, nhưng việc phá giải tương đối đơn giản hơn. Vì thời gian đang gấp, cô ấy phải trực tiếp phá giãi bản ghi chép nói chuyện trong laptop.

Mọi người cùng lo lắng đợi, qua vài phút ngắn ngùi, mọi người thấy giống như đợi cực kỳ lâu, Mạnh Hạo bỗng nhiên nói:

- Hình như thành công rồi!

Chi thấy trong camera Nhạc Băng Phong đứng lên, lấy bộ đàm ra nói:

- Báo cáo chi huy hiện trường, vị trí mục tiêu đã kiểm tra xong, quận Ngọc Long, khu tập thể Giáo viên học viện kỹ thuật chuyên nghiệp Thiên Nam, tòa nhà mười lăm, đơn nguyên một, phòng số ba lẻ hai.

- Tốt lắm, đem hiện trường trở lại như cũ sau đó cô có thể rút lui.

Hoàng Kiệt Hào sau khi nói xong quay sang báo cho Lưu Vĩnh An biết, lấy bộ đàm nói:

- Đã tra ra mục tiêu, quận Ngọc Long, khu tập thể Giáo viên học viện kỹ thuật chuyên nghiệp Thiên Nam, tòa nhà mười lăm, đơn nguyên một, hành động!

Lưu Vĩnh An lái xe đi về hướng khác, Hoàng Kiệt Hào lấy ra một đèn báo hiệu đặt ở trần xe, đèn báo hiệu lóe sáng phát ra tiếng rít lao vùn vụt về phía trước. Hoàng Kiệt Hào không ngừng phát ra tín hiệu, xe của bọn họ liên tiếp gặp đèn xanh, sau khi rẽ vào một khúc ngoặt cùng nghi phạm cách nhau một con phố, đều giống nhau chạy về hướng khu Ngọc Long.

Chiếc xe bám sát nghi phạm liên tục báo cáo tình hình bên kia, bên kia quả nhiên là dọc đường bị ngăn trở, đi với tốc độ rất chậm, mà xe của bọn Đỗ Long lại thẳng một đường chạy như bay về phía trước. Khi bọn họ tới đích, đối phương ít nhất còn mười phút chạy xe.

Đi tới dưới lầu mục tiêu, Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đụng đầu nhau, sau đó Lưu Vĩnh An bọn họ chạy xe đến nơi khác giấu kỹ. Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng chia ra dẫn theo Mạnh Hạo, Lưu Thiếu Kiệt và cảnh sát hình sự đi lên trên lầu. Thấy Lưu Thiếu Kiệt và Mạnh Hào trang bị đặc biệt, Đỗ Long liền biết hai trung đội hình sự đều phái ra hai tinh binh mãnh tướng cùa minh để thực hiện nhiệm vụ cuối cùng bắt giữ mục tiêu.

Lầu ba, Hoàns Kiệt Hào gõ cửa nhà mục tiêu, đến bây giờ tất cả mọi người còn không biết tài liệu cụ thể về mục tiêu, chỉ biết tên của cô là Lưu Thủy Anh, là một giáo viên.

- Đến đây...

Bên trong cánh cửa truyền tới một giọng nữ trầm thấp, theo tiếng bước chân đến gần, cửa phòna BA~ một tiếng mở ra. Xuất hiện trước mặt mọi người, là một phụ nữ mặc bộ đồ thể thao màu tím nhạt, dáng người cô cao gầy, nhìn qua có lẽ không dưới lm75, một mái tóc ngắn cùng với hai gò má hơi cao thoạt nhìn cô có điểm giống con trai. Đây là một nữ giáo viên có cá tính.

- Xin chào, chúng tôi là cảnh sát.

Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đều đưa ra huy hiệu cảnh sát của mình, Lưu Thủy Anh ngạc nhiên hỏi:

- Có chuyện gì không?

Hoàng Kiệt Hào nói:

- Cô là Lưu Thủy Anh sao? Chúng tôi biết nick name QQ của cô là Thủy Y Nhân, cô vừa mới hẹn gặp mặt một người bạn trên mạng tên là Huyết Sắc Thương Thiên đúng không? Chúng tôi hoài nghi người này là nghi phạm hai vụ hung án, hiện giờ cô rất nguy hiểm...

Hoàna Hào Kiệt còn chưa nói xong, Lưu Thủv Anh mặt lạnh lùng, nói:

- Rất xin lỗi, các người tìm nhầm người.

Lưu Thủy Anh sau khi nói xong ngay lập tức định đóng cửa lại, Trần Bác Hùng giơ tay chống ở cửa rồi nói:

- Lưu Thủy Anh, mục tiêu là một kè giết người vô cùng độc ác, mời cô suy nghĩ kỹ một chút, phối họp hành động với cảnh sát chúng tôi, đem hung thù giết hại hai người phụ nữ bắt về quy án!

Lưu Thủy Anh do dự, Hoàng Kiệt Hào nhân cơ hội khuyên:

- Cô yên tâm, chuyện rất đơn giản, hơn nữa rất an toàn, cô chỉ cần bắt chuyện cùng đối phương giống như binh thường, chờ lúc nghi phạm ra tay với cô, cảnh sát chúng tôi ẩn nấp sẵn trong nhà sẽ lập tức chế ngự gã!

Sắc mặt Lưu Thủy Anh có chút tái nhợt, cô lắc đầu nói:

- Xin lỗi, tôi không làm được, anh ta đã giết hai người rồi, các người vì sao không trực tiếp bắt anh ta lại? Tôi... tôi thật sự làm không được...

Nhìn thấy bộ dạng Lưu Thủy Anh, Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đều cảm thấy vô cùng nan giải, cô bây giờ đã sợ hãi thành bộ dạng này, chờ đến khi hung thủ xuất hiện trước mặt cô, cô còn không có trăm ngàn chỗ sơ hở mới là lạ. Mọi người trăm tính ngàn tính, làm sao lại không tính đến điểm này chứ? Sớm biết như vậy thi chọn mấy nữ cánh sát phù hợp... Nhưng mà không biết trước khuôn mặt của mục tiêu, chọn nữ cánh sát bộ dạng không giống cùng không lừa được hung thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện