Cao Thủ Tu Chân

Chương 2958



Chương 2958

Theo lý mà nói, tác dụng từ một giọt nước chẳng qua cũng chỉ rất nhỏ bé, nhưng trong thần phủ Thi Mạc, một giọt nước xanh thẳm này lại giống như tác dụng của phản ứng hóa học vậy, lập tức phá vỡ ma khí đục ngầu.

Những nơi đi qua, ma khí đều bị đẩy lùi, bị ánh sáng xanh lam chuyển đổi đồng hóa, khiến Thi Mạc vốn đã chìm trong thần phủ u ám, đột nhiên lại sáng bừng trở lại, ý thức ông ta bị khóa chặt

trong bóng tối cũng dần dần thức tỉnh, con ngươi vốn trống rỗng vô hồn cũng lóe lên ánh sáng, dần dần khôi phục.

“Xem ra, ý thức của ông vẫn không yếu đến vậy!”

Cảm nhận được Thi Mạc có chút thay đổi, cuối cùng vẻ mặt Diệp Thiên cũng nhẹ nhõm hơn, dù sao nếu cách này không hiệu quả, thì cậu phải đích thân giết chết Thi Mạc.

“0?

Thiên Luân ở phía sau, lúc này cũng cảm nhận được gì đó, chợt nhíu chặt mày, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

“Cậu lại có thể phá vỡ ma hóa của tôi?”

Gã nhìn Thi Mạc chằm chằm, gã có thể cảm nhận, ma khí trong cơ thể Thi Mạc càng lúc càng yếu, giống như nước thoát đi vậu, Thi Mạc lúc này hoàn toàn làm ngơ với mệnh lệnh của gã, đã dần thoát khỏi sự kiểm soát của gã.

“Khốn nạn!”

Gương mặt Thiên Luân lần đầu tiên đế lộ vẻ tức giận, gã lập tức hừ lạnh, thân hình mở ra tựa như đại bàng giang cánh mang theo ma khí dày đặc lao về phía Thi Mạc, bàn tay được bao phủ bởi ma khí chuẩn bị đánh vào sau lưng Thi Mạc, định đưa thêm ma khí vào bên trong cơ thể Thi Mạc.

“Bịch!”

Ngay lúc ấy, một bàn tay thon dài lao ra từ bên cạnh Thi Mạc, không nghiêng không lệch, đánh thẳng vào đòn tấn công của Diệp Thiên, hai chưởng

giao nhau, sức mạnh va chạm vang vọng khắp trời bổng chốc lan rộng, trên bầu trời Lư Thành, hai màu xanh và đen đứng hai bên trái phải, làn sóng dao động mạnh mẽ, khiến những tầng cao các tòa cao ốc đều vỡ vụn.

“Bây giờ ông ta đang ở thời khắc tự mình chuyến đổi quan trọng nhất, ông không có cơ hội ngăn cản đâu!”

Ngăn chặn lại Thiên Luân chính là Diệp Thiên, cậu nhìn chằm chằm Thiên Luân, ánh mắt sôi sục oán giận, ánh sáng xanh trên người tuôn trào, bao phủ Thi Mạc ở phía sau, nhẹ nhàng đẩy xuống dưới đất.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là họa lớn trong lòng của tôi!”

Con ngươi Thiên Luân khẽ co lại, giọng điệu vô cùng nặng nề.

Lúc trước Diệp Thiên đã kinh ngạc vì thực lực Thiên Luân tăng nhanh chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, ngược lại, sao Thiên Luân lại không cảm thấy bất ngờ với thực lực mà Diệp Thiên vận dụng lúc này chứ?

Lúc trước ở trong tiểu thế giới, lần đầu tiên Diệp Thiên giao đấu với gã đã bị một đòn nhẹ nhàng của gã đè ép dưới đỉnh núi tuyết Băng Linh Sơn nặng nề, căn bản không có sức đánh trả, mà sau này gã chỉ thị Vân Thiên Điện, phát động chiến tranh khắp nơi tiểu thế giới, thậm chí còn đánh Diệp Thiên rơi vào trạng thái sắp chết trước cả Tứ Tượng Tông.

Có thể nói, lúc đó gã và Diệp Thiên giao đấu, vẫn luôn kết thúc với chiến thắng toàn diện của gã, nếu không phải cuối cùng Diệp Thiên lại thức tỉnh Phệ Thiên Chi Lực, cùng với sức mạnh tinh thần, sức mạnh thể xác cộng lại, lại thêm sát chiêu vô song Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, căn bản không thể làm cậu bị thương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện