Cao Thủ Tu Chân

Chương 50: Tiếu Văn Nguyệt





Đỗ Giai Giai nhíu mày, trầm giọng nói: “Tôi là lớp trưởng, có quyền sắp xếp công việc!”.

Diệp Thiên nghe thấy, cười nhẹ lắc đầu với vẻ coi thường.

“Lớp trưởng thì giỏi rồi sao? Cho cậu làm lớp trưởng là để cậu phục vụ toàn thể lớp, chứ không phải để cậu ra oai!”.

“Thiết bị của tổ tuyên truyền, tôi không có nghĩa vụ, càng không có trách nhiệm phải đi khiêng, người khác thích đi là chuyện của họ, tôi không đi, cậu không có tư cách ép tôi!”.


Vốn dĩ tính cách của Diệp Thiên căn bản không thích so đo với kiểu phụ nữ này, càng không muốn nói nhiều với cô ta, nhưng Đỗ Giai Giai cứ gây sự với cậu hết lần này đến lần khác, bây giờ thậm chí còn muốn cậu đi làm cu li miễn phí, cậu đương nhiên không thể nhịn mãi được.

Đỗ Giai Giai bị Diệp Thiên nói cho không nói nổi lời nào, mặt cô ta sa sầm lại.

Cô ta tức tối, ngực thở hổn hển, khó khăn lắm mới cố nén cơn giận xuống, gằn giọng nói: “Diệp Thiên, cậu như vậy là có ý gì, cậu nói tôi lạm dụng chức quyền sao?”.

“Tổ tuyên truyền là chung cho cả trường chúng ta, việc của tổ tuyên truyền cũng chính là việc của cả trường ta, thế mà cậu nói không liên quan đến cậu?”.

“Những lời này của cậu có dám nói thẳng với tổ trưởng tổ tuyên truyền là Tiếu Văn Nguyệt không?”.

Nghe thấy câu nói của Đỗ Giai Giai, các bạn trong lớp mới ngớ người ra, tổ tuyên truyền được coi là một trong những tổ được mọi người yêu thích, vì có hoa khôi Tiếu Văn Nguyệt ở đó, cô ta còn là tổ trưởng tổ tuyên truyền nữa.

Diệp Thiên nói việc của tổ tuyên truyền không liên quan gì đến cậu, không chỉ đắc tội với Đỗ Giai Giai, mà hình như còn không nể mặt luôn cả cô hoa khôi trường Tiếu Văn Nguyệt nữa.


Bành Lượng ở bên cạnh nháy mắt ám hiệu với Diệp Thiên, nếu đắc tội với Đỗ Giai Giai, lại đắc tội thêm với cả Tiếu Văn Nguyệt nữa, vậy thì Diệp Thiên ở trong trường Tam Trung này sẽ trở thành đối tượng bị mọi người đả kích, đi đến đâu cũng khó mà yên được.

“Tiếu Văn Nguyệt? Thế thì đã sao?”.

Diệp Thiên lại tỏ vẻ không có chút tỉnh ngộ nào, cậu dửng dưng nói: “Cho dù Tiếu Văn Nguyệt có đứng trước mặt tôi, thì tôi cũng vẫn nói như vậy!”.

Cả lớp 12A4 đều ồ lên, gần như mọi người đều cảm thấy thái độ của Diệp Thiên quá thể hống hách.

Không đi khiêng thiết bị, điều này vốn không có gì sai, nhưng Diệp Thiên lại không hề coi trọng hai người đẹp là Đỗ Giai Giai và Tiếu Văn Nguyệt thì đúng là có hơi tự cao tự đại rồi.

Đúng lúc này, phía cửa lớp vọng đến những tiếng ồn ào lớn.

Mọi người trong lớp không kìm được ngoái đầu ra xem, Bành Lượng cũng quay đầu ra, không khỏi sững sờ.

Chỉ thấy trước cửa lớp có một cô gái trẻ trung xinh đẹp, dáng người cao ráo, mái tóc đen xõa ngang vai, tuyệt đối xếp vào hạng hoa khôi của trường.


Các bạn nam trong lớp ai nấy đều trố mắt ra nhìn, trong con mắt đầy vẻ ái mộ, các bạn gái thì ngưỡng mộ xuýt xoa, chỉ muốn được đổi gương mặt với cô gái đó.

“Là Tiếu Văn Nguyệt!”.

Sau đó là những tiếng thốt lên, cô gái đứng trước cửa lớp chính là Tiếu Văn Nguyệt.

Không ít người đều dùng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác để nhìn Diệp Thiên, vừa rồi Diệp Thiên còn nói kể cả Tiếu Văn Nguyệt đứng trước mặt cậu thì cậu vẫn sẽ với thái độ như vậy, bây giờ Tiếu Văn Nguyệt đến đây rồi, bọn họ đều muốn xem xem nếu đối diện với Tiếu Văn Nguyệt, Diệp Thiên liệu có còn thái độ ngạo mạn như vừa rồi nữa không.

“Nguyệt Nguyệt!”.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện