Cầu Ma

Chương 1255: Ngũ nhan đến



Trong mắt Thiên Linh lão nhân sâu thẳm, lão nhìn Tô Minh, không đi cứu ngay. Nếu Tô Minh không lựa chọn tự mình độ kiếp thì dĩ nhiên lão sẽ trợ giúp nhưng trong lòng đoán thành tựu của hắn sẽ dừng bước tại đây. Một người không dám đối diện linh tiên kiếp của mình thì cuộc đời không thể nào có thành tựu lớn, cuối cùng chỉ rơi vào chúng sinh, chẳng những tu vi không tăng tiến mà còn tán loạn.

Bởi vậy Thiên Linh lão nhân nhìn chuyện Tô Minh yêu cầu tự mình độ kiếp, thấy ra hắn có đảm đương, người như vậy làm lão tò mò có thể độ qua kiếp thứ mấy.

“Kiếp của hắn bởi vì ta tồn tại nên khác với người ngoài, chỉ là kiếp thứ nhất đã vượt qua điều ta hiểu. Nếu không phải chỗ này là vòng xoáy âm tử thì uy lực của kiếp nạn sẽ càng khủng bố hơn.” Thiên Linh lão nhân nhíu mày, nhìn tia chớp đỏ nhanh chóng lao tới gần Tô Minh.

Mắt Tô Minh lóe tia sáng, đối diện linh tiên kiếp cường đại, thuật Di Sơn của hắn rất khó đối kháng, lúc trước hắn đã đoán ra rồi, cho nên bây giờ núi to do mười vạn ngọn núi chồng chất tan vỡ, không chờ tia chớp đỏ tới bên cạnh thì hai tay hắn ấn pháp quyết, vỗ hướng ngực mình. Cú vỗ này làm Tô Minh lùi mấy bước, há mồm bắn ra tia sáng tím, Tuyệt Ý kiếm rít gào bay ra. ánh sáng tím tỏa rực rỡ, bao phủ xung quanh Tô Minh, hình thành vệt sáng chói mắt. Từ xa nhìn lại Tô Minh giống như thanh kiếm màu tím to lớn ở trong vòng xoáy âm tử.

“Tuyệt ý, Di Sơn!” Mắt Tô Minh chớp lóe nhiều tơ máu.

Đó là Tô Minh điên cuồng vận chuyển tu vi trong người, thúc đẩy Tuyệt Ý kiếm, dùng lực lượng của thanh kiếm này lay động khung trời, liên tiếp mấy chân giới, dẫn động ngàn vạn ngọn núi triển khai thuật Di Sơn mạnh nhất.

Kiếm, hình núi, lúc xa xưa có chỗ giống nhau, ở trong tay người lá cây hay nhánh cây, kim ngân thiết vũ khí đều trở thành kiếm được, thiên thủ, đại địa thiên sơn, cự mộc, thương dều có thể thành kiếm.

Cho nên lấy kiếm dẫn động Di Sơn, đây là cách Tô Minh nghĩ ra, khiến thần thông Di Sơn của hắn càng mạnh hơn. Bây giờ Tô Minh lập tức thi triển ra, ý linh tiên lan tràn khỏi vòng xoáy âm tử, tràn ngập trong Đạo Thần chân giới tam hoang đại giới tĩnh lặng.

Theo ý chí của Tô Minh lan tràn, trong Đạo Thần chân giới tu chân tinh từng có, bây giờ vẫn đang tồn tại, tàn phá, đếm hoài không hết, những đại lục, ngọn núi vỡ nát bềnh bồng trong một giây kêu vù vù, như là bị hút đi linh hồn. Hồn núi toàn Đạo Thần chân giới bị Tô Minh rút đi, những sơn hồn trong thời gian ngắn xuất hiện ở vòng xoáy âm tử, xung quanh hắn. Mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn, mãi đến khi trăm triệu. Nếu không phải chúng nó vòng quanh thì sợ là chỗ này không chứa nổi.

Những sơn hồn này chồng chất lên nhau, lấy Tô Minh làm trung tâm, mũi kiếm Tuyệt Ý kiếm trước mặt làm đỉnh núi, nhanh chóng biển áo, chồng chất, chớp mắt đã là ba trăm triệu ngọn núi. Ba trăm triệu ngọn núi dung hợp, chồng lên nhau, ẩn chứa phong vô thượng của Tuyệt Ý kiếm, ngưng tụ ra sơn hồn Đạo Thần hùng hồn, không thểp há hủy, vòng quanh Tô Minh, biến thành một ngọn núi cao màu tím.

Phía không xa, Thiên Linh lão nhân thấy tình cảnh đó thì con ngươi co rút. Lần đầu tiên Thiên Linh lão nhân phát hiện kỳ tích trên người Tô Minh, dù là năm xưa tại thế giới Chúng Linh điện, hay đi ra ngoài, hoặc là bây giờ đối kháng linh tiên kiếp, hàng loạt hình ảnh hiện ra trong đầu của Thiên Linh lão nhân.

“Tiểu tử này giỏi che giấu thuật pháp của bản thân, ví dụ như thần thông trước mắt, nếu trước kia hắn thi triển thì sẽ cường đại rất nhiều, có thể nói là không động thì thôi, nếu động là kinh người."

Thiên Linh lão nhân nhìn Tô Minh hóa thân ngọn núi tím, thở dài. Thiên Linh lão nhân biết không phải Tô Minh lỗ mãng nói là muốn cảm nhận linh tiên kiếp, hắn sớm có chuẩn bị hết rồi.

“Đáng tiếc, nếu như hắn là tộc nhân của ta thì... ” Thiên Linh lão nhân lắc đầu, trong mắt ẩn chứa sự hâm mộ Đại Man bộ lạc.

Khi Thiên Linh lão nhân lắc đầu thì Tô Minh biến thành ngọn núi như mũi kiếm trong Tuyệt Ý kiếm, nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh. Khi tia chớp đỏ tới gần, nó giáng xuống ngọn núi tím.

Tiếng nổ điếc tai văng vẳng không dứt, tia chớp tím, kiếp thứ nhất trong linh tiên kiếp, cũng là yếu nhất trong sáu kiếp khác, bị áp chế trong vòng xoáy âm tử, lại bị thuật Di Sơn đầu tiên của Tô Minh làm yếu bớt, giờ đánh vào Tuyệt Ý Di Sơn mà hắn đã chuẩn bị kỹ càng.

Tiếng gầm rú kịch liệt, Tô Minh biến thành ngọn núi tím rung rắc dữ dội, tiếng két két vang lên, từng khe nứt xuất hiện. Từng luồng sáng đỏ dọc theo khe nứt nhanh chóng lan tràn, ánh sáng đỏ kia chính là lực lượng tia chớp đỏ, lực lượng phân tán, trút xuống, đối kháng với núi của Tô Minh, bị khe nứt suy yếu.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, ngọn núi tím do Tô Minh biến thành chợt vỡ thành nhiều mảnh. Ngọn núi do ba trăm triệu sơn hồn ngưng tụ hoàn toàn tan vỡ, bên trong lóe tia sáng tím, đó là sát khí mà Tuyệt Ý kiếm bí mật ngưng tụ lâu rồi xông hướng tia chớp đỏ giáng xuống, giờ đã cực kỳ ảm đạm.

Tiếng ma sát chói tai vạng vọng, đó là thanh âm Tuyệt Ý kiếm đụng chạm cùng tia chớp đỏ. Thanh âm chỉ kéo dài hai giây, mắt Tô Minh lóe tia sáng, vọt ra ngoài, lao hướng tia chớp đỏ. Đây là thần thông liên hoàn của Tô Minh, đầu tiên là Di Sơn, thứ hai là Tuyệt Ý Di Sơn, thứ ba là sát khí Tuyệt Ý kiếm xuất hiện, dùng cách này liên tục suy yếu. Sau đó Tô Minh ra tay.

Tô Minh dùng cách đơn giản nhất, nắm đấm đơn giản, khi Tuyệt Ý kiếm thụt lùi thì một cú đấm đập vào tia chớp đỏ đã vô cùng ảm đạm.

Tiếng nổ truyền khắp bát phương, người Tô Minh rung động mạnh nhưng hắn không hề lùi, mà ngẩng đầu toát ra khí thế ngạo nghễ thiên hạ. Khí thế càng lúc càng mạnh, tia chớp đỏ trước mặt hắn, kiếp thứ nhất linh tiên vỡ nát, khí thế của Tô Minh đạt tới mức độ mạnh nhất.

Thiên Linh lão nhân đứng không xa nhìn thấy tình cảnh này thì mắt lộ tia khen ngợi. Mặc kệ Tô Minh dùng cách gì, hắn thật sự tự mình đối kháng với linh tiên kiếp. Có lẽ chuyện này không tăng tu vi nhưng trong lòng, trong ý chí cho Tô Minh tăng vọt, sải bước dài.

“Linh tiên có bảy kiếp, dù kiếp của ngươi do lão phu dẫn đạo đến, nhưng lão phu đoán tối đa chỉ có ba kiếp. Dù sao ngươi chỉ là thăng tiên một lần, lão phu có thể giúp ngươi vượt qua hết ba kiếp, nếu ngươi muốn tự mình độ kiếp thì lão phu sẽ đúng lúc ra tay, dù sao ta muốn kiểm chứng một suy đoán. Vậy bây giờ kiếp thứ hai sắp đến, ngươi muốn làm sao?” Thiên Linh lão nhân nhìn Tô Minh, từ từ hỏi.

“Kiếp thứ hai vẫn để vãn bối tự qua.” Tô Minh im lặng mấy giây sau chắp tay hướng Thiên Linh lão nhân.

Khí thế trong người Tô Minh đang hùng hồn, bởi vậy dù kiếp thứ hai có mạnh đến đầu thì hắn phải vượt qua. Quan trọng nhất là Tô Minh cảm giác khí thế không ngừng ngưng tụ, có cảm giác đột phá, là đột phá đẳng cấp sinh mệnh, là ý linh tiên trong người.

Năm đó Tô Minh ở trong thế giới Chúng Linh điện thi triển một lần thăng tiên không phải vì hắn không biết con số lần thăng tiên thứ hai mà vì Tô Minh có cảm giác năng lực không đủ, nếu cưỡng ép thăng tiên thì dù con số đúng nhưng chưa chắc thành công. Tựa như người bình thường có thể giơ lên một khối đá to cỡ một mét, nhìn hướng tảng đá mười mét thì đành bất lực.

Nhưng bây giờ Tô Minh độ qua kiếp thứ nhất, có cảm giác mãnh liệt là chỉ cần hắn lại đột phá lần nữa thì sẽ có thể tiến hành lần thăng tiên thứ hai.

“Chín lần thăng tiên... ” Tim Tô Minh đập nhanh nhưng không lộ ra ngoài mặt.

Tô Minh ngẩng đầu nhìn vòng xoáy ở bên trên, mắt lóe tia chiến ý, và mong chờ ẩn sâu bên trong chỉ mình hắn biết.

“Cũng tốt, theo lão phu được biết thì kiếp thứ hai là ngũ lôi kiếp, kiếp nạn này... ” Thiên Linh lão nhân gật đầu, mở miệng nói.

Bỗng bên trên vòng xoáy âm tử có tiếng sấm sét, thanh âm xuất hiện, Thiên Linh lão nhân lập tức thấy trong vòng xoáy như có năm màu sắc lấp lánh. Tình cảnh này khiến Thiên Linh lão nhân rung động tinh thần, mắt lóe tia sáng, tập trung nhìn.

“Cái này... ” Thiên Linh lão nhân nhìn rõ ràng ánh sangs năm sắc xong biến sắc mặt, lộ vẻ rung động.

Cùng lúc đó, bên ngoài Tang Tương, trong tam hoang đại giới tĩnh lặng, bốn hướng đông nam tây bắc chợt có bốn tia chớp ngưng tụ lại, hóa thành cầu vồng lao huướng vòng xoáy âm tử. Không có tu sĩ nào đuổi kịp tốc độ của nó, chúng xuyên qua một giới chỉ trong khoảnh khắc. Bốn vệt ánh sáng không ngừng giao nhau, đổi màu, có đen, trắng, đỏ, hồng, biến đổi lẫn nhau, chúng nó chớp mắt đến gần vòng xoáy âm tử.

Khi chúng nó đến thì trời sao bên ngoài vòng xoáy âm tử xuất hiện vệt sáng thứ năm, là màu vàng. Uy nghiêm đại biểu vô thượng, màu vàng cực kỳ tôn quý. Tựa như hoàng quyền trong thế tục, ánh sáng phủ lên bát phương, bốn màu khác vòng quanh nhưng không bao vây mà sắp hàng lao hướng vòng xoáy âm tử.

Tiếng nổ ầm vang, năm vệt sáng xông vào vòng xoáy âm tử, trong phút chốc xuất hiện ở trước mắt Tô Minh. Bên tai Tô Minh nghe Thiên Linh lão nhân đứng gần đó lầm bầm khó tin.

“Ngũ Nhan Lôi, không ngờ là Ngũ Nhan Lôi... "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện