Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!
Chương 34: Chị chủ quán!
-Ch... chuyện này là sao? - Nó khẽ ns. Liếc nhìn hắn.
-Bà ra đây! Đứng đó nguy hiểm lắm! - Hắn ns to, m.n xung quanh bắt đầu xì xào - Chủ quán đâu?! - Hắn hét. Một ng phụ nữ tầm hơn 20 chạy ra.
-Xin lỗi quý khách! Tôi thực sự ko biết! - Ng phụ nữ đó rối rít xin lỗi. Rất trẻ, lại mới mở cửa hàng nữa. Bỗng nó thấy tội cho chị đó.
-À ko sao đâu chị! Dù sao cũng có ai bị gì đâu! - Nó đằng sau hắn thò đầu ra cười trừ ns. Hắn dù rất tức giận nhưng nó ns thế thì đành thôi. Mà khoan! Hắn bắt đầu nghi ngờ một ng...
-------Trên đường về nhà-Dạo phố đêm
-Phù! May mà ông ko nổi khùng lên đấy! - Nó líu lo bài ca muôn thuở tự mik chế tác "Con ruồi ngoài bãi rác".
-Nổi khùng gì chứ! À, ngày mai tui có việc nên bà ko cần nấu cơm cho tui đâu! - Ns như chồng ns với vợ. Hai ng này gọi là quá giống vợ chồng son đi!
-Uh! Vĩnh biệt! - Nó mặt ngơ ngơ ns. Hắn mặt cũng ngơ ngơ theo
-Gì mà vĩnh biệt! Tui đi có khi còn chưa tới 1 ngày ấy! - Hắn nổi đóa! Hắn rất ghét vĩnh biệt nó dù ns mồm.
-Ừm ừm! - Nó gật gật rồi phóng như bay về nhà.
---Sáng hôm sau----
Hắn đã đi "làm việc" nên h chỉ còn nó và chị Nguyệt ở nhà. Mà nó thuộc dạng ko ngồi yên một chỗ nên nó nhanh chóng đến chỗ quán mà nó suýt bị chết đó.
-Xin chào Linh Anh! Chị chủ quán có đây ko? - Vừa vào đã ngắm khuôn mặt ngọc ngà son phấn của Linh Anh, nó ns.
-À, chị ấy ở bên trong đấy! - Linh Anh nghĩ ngợi gì đó rồi chỉ cho nó.
-Cảm ơn nha! - Nó nhanh chóng chạy đến chỗ chị chủ quán - Ủa? Chị làm gì vậy? - Trc mặt nó, chị chủ quán đang mặc tạp dề nấu nướng.
-À, em hôm bữa đó hả? Chị làm chủ quán kiêm đầu bếp luôn! - Chị mỉm cười - À, chị tên Trang! Em cứ gọi chị Trang chứ gọi chị chủ quán nghe kì lắm!
-Vâng! Em tên Chi! Chị Trang làm món gì ngon thế?! Cho em thử đc ko? - Nó nhìn thèm thuồng. Mùi hương ngào ngạt xông thẳng vô hai lỗ mũi đang mở cửa to của nó.
-Đây! - Chị gắp một miếng thị to, mềm thổi thổi rồi chìa trc miệng nó.
Ngoạp!
-Ngon quá! Chị nấu đúng ngon luôn! - Nó giơ ngón cả lên.
-Cảm ơn... em! - Chị Trang ns, nó bỗng ngã xuống - Ê Chi! Chi! Em bị gì vậy? M.n ơi! Lại giúp với! - Chị Trang lay lay nó hò hét.
-Đáng đời lắm! Nhưng vẫn chưa xong đâu! - Ở một góc tối, có một con ng đang tự kỉ nhếc mép khoe răng.
-Bà ra đây! Đứng đó nguy hiểm lắm! - Hắn ns to, m.n xung quanh bắt đầu xì xào - Chủ quán đâu?! - Hắn hét. Một ng phụ nữ tầm hơn 20 chạy ra.
-Xin lỗi quý khách! Tôi thực sự ko biết! - Ng phụ nữ đó rối rít xin lỗi. Rất trẻ, lại mới mở cửa hàng nữa. Bỗng nó thấy tội cho chị đó.
-À ko sao đâu chị! Dù sao cũng có ai bị gì đâu! - Nó đằng sau hắn thò đầu ra cười trừ ns. Hắn dù rất tức giận nhưng nó ns thế thì đành thôi. Mà khoan! Hắn bắt đầu nghi ngờ một ng...
-------Trên đường về nhà-Dạo phố đêm
-Phù! May mà ông ko nổi khùng lên đấy! - Nó líu lo bài ca muôn thuở tự mik chế tác "Con ruồi ngoài bãi rác".
-Nổi khùng gì chứ! À, ngày mai tui có việc nên bà ko cần nấu cơm cho tui đâu! - Ns như chồng ns với vợ. Hai ng này gọi là quá giống vợ chồng son đi!
-Uh! Vĩnh biệt! - Nó mặt ngơ ngơ ns. Hắn mặt cũng ngơ ngơ theo
-Gì mà vĩnh biệt! Tui đi có khi còn chưa tới 1 ngày ấy! - Hắn nổi đóa! Hắn rất ghét vĩnh biệt nó dù ns mồm.
-Ừm ừm! - Nó gật gật rồi phóng như bay về nhà.
---Sáng hôm sau----
Hắn đã đi "làm việc" nên h chỉ còn nó và chị Nguyệt ở nhà. Mà nó thuộc dạng ko ngồi yên một chỗ nên nó nhanh chóng đến chỗ quán mà nó suýt bị chết đó.
-Xin chào Linh Anh! Chị chủ quán có đây ko? - Vừa vào đã ngắm khuôn mặt ngọc ngà son phấn của Linh Anh, nó ns.
-À, chị ấy ở bên trong đấy! - Linh Anh nghĩ ngợi gì đó rồi chỉ cho nó.
-Cảm ơn nha! - Nó nhanh chóng chạy đến chỗ chị chủ quán - Ủa? Chị làm gì vậy? - Trc mặt nó, chị chủ quán đang mặc tạp dề nấu nướng.
-À, em hôm bữa đó hả? Chị làm chủ quán kiêm đầu bếp luôn! - Chị mỉm cười - À, chị tên Trang! Em cứ gọi chị Trang chứ gọi chị chủ quán nghe kì lắm!
-Vâng! Em tên Chi! Chị Trang làm món gì ngon thế?! Cho em thử đc ko? - Nó nhìn thèm thuồng. Mùi hương ngào ngạt xông thẳng vô hai lỗ mũi đang mở cửa to của nó.
-Đây! - Chị gắp một miếng thị to, mềm thổi thổi rồi chìa trc miệng nó.
Ngoạp!
-Ngon quá! Chị nấu đúng ngon luôn! - Nó giơ ngón cả lên.
-Cảm ơn... em! - Chị Trang ns, nó bỗng ngã xuống - Ê Chi! Chi! Em bị gì vậy? M.n ơi! Lại giúp với! - Chị Trang lay lay nó hò hét.
-Đáng đời lắm! Nhưng vẫn chưa xong đâu! - Ở một góc tối, có một con ng đang tự kỉ nhếc mép khoe răng.
Bình luận truyện