Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

Chương 14



Ngọt thật, mang theo một chút ẩm ướt, đưa vào miệng dần dần tan ra, chậm rãi truyện đạt đến tứ chi …

“Đây là cái gì?” Ta dùng sức nhai nuốt lấy viên KẸO trong miệng, nghĩ mãi mà không rõ hắn là từ đâu biến ra.

“Ăn ngon sao?”

“Ăn ngon.” Đoạt lấy túi đường trên tay hắn nhét vào túi mình, ta không dám lại nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn.

Thật sự là phiền muộn, ta vừa rồi lại suy nghĩ cái gì? Đã không chỉ một lần rồi, vậy mà lại đối với cha mình có dục vọng. Chẳng lẽ là bởi vì ta đang tuổi thanh xuân, ta chưa thỏa mãn dục vọng? Nhưng mà nếu coi như là như vậy, đối tượng là nữ hài tử xinh đẹp còn có thể hiểu đi, vấn đề là người kia là nam nhân, người nam nhân chết tiệt này còn là cha ruột của ta! Tuy rằng ta lớn lên không giống hắn…

“Ta… Ta trở lại đi ngủ.” Cấp cấp từ trên đùi hắn nhảy xuống, ta hiện tại hận không thể đem đầu của mình xé ra để xem bên trong chứa thứ đồ bỏ đi gì!

Chưa chạy được hai bước đột nhiên nhớ ra chuyện chủ nhiệm nói với ta hôm nay, nhưng là nghĩ rằng có nói hắn cũng không đi, hỏi cũng như không hỏi, không bằng không hỏi.3

“Kỳ Kỳ.”

“Tại sao?” Quay đầu, chứng kiến hắn ngồi ở mép giường ôn nhu mà cười, lập tức cảm giác cả người đều ôn hòa.

“Ngủ ngon.”

“Muộn… An.”

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ??????

“Ách? Kỳ Kỳ ngươi làm sao vậy?”

Thanh âm mát lạnh ôn nhu, ngẩng đầu, quả nhiên thấy a Hun đang ngồi ở phía trước ta.

“Các ngươi không ở trong lớp?”

“Giống như lớp các ngươi, tự do hoạt động.”

“Thật tốt, tại đây nói chuyện không tiện, đi theo ta.”

Trường học của chúng ta có đồng cỏ rất lớn, tầm mắt chỉ thấy một mảnh xanh mơn mởn, giờ phút này tại thao trường nam sinh đi đá bong rất nhiều, tiếng động lớn náo không thôi.

Ta cùng a Hun hai người sóng vai ngồi bên cạnh thao trường, cuối mùa thu gió thổi tới, không khỏi có chút làm cho người ta rét run, ta liền ngay lập tức rụt người lại.

“Ngươi muốn gặp bác sĩ tâm lý?” A Hun nhìn qua bãi tập thấy một thân ảnh, ánh mắt càng phát ra lạnh, nhưng ta đang đắm chìm trong buồn rầu suy nghĩ nên không hề phát giác: “Đúng vậy a, có biết ai không giới thiệu cho ta?”

“Không có. Ngươi xem bác sĩ tâm lý làm gì?”

“Xem bệnh.”

“… … …”

“Này, a Hun, ngươi đừng đi ah, hãy nghe ta nói hết sao!…(!!!), kỳ thật… Là vì ta phát hiện mình luyến phụ tình tiết càng ngày càng nghiêm trọng.”

“Nghiêm trọng đến mức nào?” Hắn đi đến một thanh sắc song song, nhẹ nhàng nhảy lên, liền cả người đều ngồi lên.

“Sẽ muốn cùng hắn làm tình.” Ta nhìn hắn nằm trên ống thép, không khỏi làm ta liên tưởng tới tiểu long nữ ngủ trên dây thừng. Vì để nói chuyện thuận tiện, ta cũng bò lên một cái ống khác, học hắn nằm xuống… U-a..aaa… Lưng có đau một chút.

“Vậy thì làm ah.”

“À??????” câu nói của hắn làm ta mới nằm xuống lại giật bắn cả lên, mất thăng bằng, thiếu chút nữa té xuống. Ta thông minh như vậy nếu ngã đến đần làm sao bây giờ ah, thiệt là, “Hắn là cha ta a!” Ta vạch sự thật.

“Một hồi nói muốn làm, một hồi nói không thể làm, ngươi đến cùng muốn thế nào?”

“… … Chẳng lẽ ngươi không biết là ta là biến thái sao?” Thật muốn đá hắn một cước.

“Biến thái so ngươi lợi hại nhiều hơn.”

“… …” =_=|||

“Thời kỳ trưởng thành nam sinh cần phải tính toán là bình thường a. Bên cạnh ngươi cũng không có ai so với ba ba ngươi xuất sắc hơn, ngươi tự nhiên cũng sẽ bị hắn hấp dẫn, cũng không có gì không đúng… ……(!!!), ngươi đi kết giao một người bạn gái thử xem a.”

Bạn gái? Nghĩ đều không có nghĩ qua.

Ta cau mày suy tư.

“Kết giao bạn trai được không?”

“Ta đi nha.”

“Ah ah ah!!! Chờ một chút á! Ta nói giỡn Ta nói giỡn!” Ta cấp cấp giữ chặt thân ảnh của hắn dùng ánh mắt thành khẩn, “Hiện tại chỉ có ngươi có thể giúp được ta, a Hun.”

“Như thế nào đây?”

“Không được tốt lắm.”

“…”

“Đừng trừng ta! Ách… Còn, cũng không tệ lắm.”.

“Cái kia, chính là nàng rồi.”

“Tại sao là nàng?” Còn có, vì cái gì ta lại giống trên trộm ngồi xổng trước của lớp người khác. Nếu người ta phát hiện thì hình tượng đệ tử tốt của ta chẳng phải là toàn bộ bị hủy sao?

“Bởi vì nàng là hoa hậu giảng đường, muốn tìm phải chọn tốt nhất.”

Hoa hậu giảng đường?! Sao nàng như vậy?”Hoa hậu giảng đường không phải bé Heo sao?”

“Bé Heo có thể xem như là người trong trường học sao?”

“Ở chỗ này đọc sách đương nhiên là được rồi.”

“Ý của ngươi là ngươi muốn tán tỉnh bé Heo sao?” Sắp chết rồi, thật là ánh mắt khủng khiếp!

“Ách… Không… Không dám không dám! Hắc hắc.” nói giỡn, ta cũng không phải không muốn sống a.

Hàn Mỹ Tang, cao 165cm, thể trọng 45 kg, sinh nhật tháng 12 10 ngày, chòm sao xạ thủ nhóm máu O yêu thích: vũ đạo, ca hát hiện giữ hội trưởng hội văn nghệ…

“Kỳ Kỳ, ngươi đang nhìn cái gì?”

“Ách… Một chút tư liệu.” Ta vội vàng đem mail của a Hun gửi cho ta tắt đi, quay đầu đối với hắn ngây ngốc cười cười.

“Ah?” Hắn nhíu lông mày, vẻ mặt hứng thú nhìn ta, “Có đồ vật gì đó, ta là ba ba không thể xem sao?”

“Ách… Không có… Không có.”

“Ha ha, con của ta cũng có bí mật à.” Bỏ ly rượu ra, hắn cúi người xuống đoạt lấy con chuột trong tay ta, “Kỳ Kỳ, ngươi là nhi tử bảo bối của ba ba, ba ba không hi vọng ngươi có việc gạt ta.”

“Cha… Đợi… Chờ một chút luôn.” Nhưng mà làm nhi tử cũng có bí mật có được không. Ta đoạt ta đoạt ta đoạt đoạt đoạt!

Bất đắc dĩ là khí lực của ta so ra kém hắn, cuối cùng một kết quả…

“Đây là cái gì?” Vẫn còn bị hắn thấy được.

“Không có gì, không có gì, hắc hắc.”

“Hạ tiền tiêu vặt phân nửa.”

“Ah! Không nên không nên!” Hay nói giỡn, giảm ta tiền tiêu vặt, vạn nhất ngày nào đó ta thật sự rời nhà đi ra ngoài không có tiền sao được ah.

“Ân?”

“Chỉ là tư liệu của nữ nhân a, có cái gì kỳ quái a….(!!!), phụ thân, tuần lễ này ngươi có rảnh không? Ngươi dẫn ta đi ăn thịt dê nấu lẩu được không a? Ta đều đã lâu không ăn thèm chết a.” Chuyển dời chú ý, chuyển dời chú ý, chuyển dời chú ý…

“Ngươi ưa thích nữ nhân này?” Oa ah, thanh âm của hắn thật hay, không… Không đúng, sắc mặt của hắn như thế nào biến thành khó coi như vậy. Nói như vậy, học sinh cấp 3 nói yêu thương không có mấy người cha mẹ không đồng ý, không người nào là lén lút  (ngoại trừ a Hun và bé Heo) bị người lớn biết kết quả là sẽ bức hai người chia tay. Ta nghĩ tới ta cũng sẽ không ngoại lệ.

“Còn… Còn không có…”

Thật là ánh mắt sắc bén, bên trong lại lóe ra nhàn nhạt ưu thương, ta nhìn thấy kinh hãi không thôi. Liếc cái, ta không dám nhìn ánh mắt của hắn.

Đã qua một hồi lâu, khí tức nóng rực đi qua, ly rượu trên bàn lại vào tay chủ nhân, không còn cảm giác áp bách vừa rồi, ta mới không khỏi vụng trộm thở dốc một hơi.

“Vừa rồi ta nhận được một cú điện thoại.”

Hắn nghe điện thoại thì liên quan tới ta ah.

“Là chủ nhiệm của ngươi gọi tới.”

Ồ?

“Nói các ngươi có cuộc họp phụ huynh.”

À??

“Cho nên ngày đó, không thể không đi.”

Không… Không thể nào?

Tranh thủ thời gian quay đầu, chứng kiến hắn đang cau mày mặt mũi tràn đầy sát khí, trong nội tâm đột nhiên phun lên một cổ dự cảm bất hảo.

“Hắc hắc ~~~~” vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười dời dời khóe miệng, ta run rẩy mở miệng hỏi, “Cha… Ngươi… Ngươi không thật sự muốn đi a? Nhanh chóng phủ nhận, cần phải nhanh chóng phủ nhận ~~~~

“Ta nhất định sẽ đi đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện