Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1432



CHƯƠNG 1432

Cô ta đang hỏi câu hỏi mà Bạch Dĩnh muốn hỏi nhất.

Chủ đề cũng có thể tiếp tục.

Còn Vương Nhất thì bị bọn họ phớt lờ.

Lý Tuyết Nhi thản nhiên nói: “Cũng không có gì, đang làm việc ở tập đoàn Cự Phong.”

“Tôi và Tuyết Nhi cùng một bộ phận.” Tô Thắm bổ sung thêm.

Bùm.

Vừa mới dứt lời, tất cả mọi người đều biến sắc.

Bạch Dĩnh lại càng không thể tưởng tượng nổi mà mở to mắt nhìn cô ta, hoài nghi hỏi: “Cô, cô lại làm việc ở tập đoàn Cự Phong, sao có thể được chứ?”

Châu Phong nheo mắt, lực chú ý vẫn đặt trên người Vương Nhất.

“Dĩnh, bọn họ là bạn học của em có đúng không?”

Bao Tiến dùng ánh mắt nóng bỏng đánh giá Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm, ông ta hỏi Bạch Dĩnh.

“À,… có thể xem là vậy.”

Sắc mặt của Bạch Dĩnh rất khó coi.

Nếu như Lý Tuyết Nhi làm việc ở tập đoàn Cự Phong, vậy thì chẳng phải những lời khoe khoang lúc nãy của cô ta trở thành trò cười rồi à?

Bao Tiến lập tức vươn tay ra với Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm: “Tôi là chồng của Dĩnh, tên Bao Tiến, hai cô gái xinh đẹp làm việc ở tập đoàn Cự Phong, có thể xúc tiến quan hệ được không?”

“Chồng à…”

Bạch Dĩnh muốn kêu Bao Tiến đừng nói nữa, không ngờ lại bị Bao Tiến đẩy ra: “Tránh qua một bên đi, đừng làm trì hoãn anh nói chuyện kinh doanh.”

Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm lắc đầu: “Ông hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ là nhân viên bình thường ở tập đoàn Cự Phong mà thôi, cũng không phải là lãnh đạo.”

Ánh mắt Bao Tiến trở nên thất vọng: “Chỉ là nhân viên bình thường thôi à…

Bạch Dĩnh thở phào một hơi, sau đó lại cười nói: “Em đã nói rồi mà ông xã, sao bọn họ lại có thể là lãnh đạo ở tập đoàn Cự Phong được chứ, hỏi cũng như không hỏi.”

Reng reng.

Nhưng ngay lúc đó, điện thoại của Tô Thắm lại vang lên.

Là của giám đốc nhân sự trong công ty gọi tới.

“Là Tô Thắm đúng không, bắt đầu từ ngày mai, cô chính là trợ lý tổng giám đốc.”

Tút tút tút.

Nói xong liền cúp điện thoại, có thể nhìn ra được giám đốc bộ phận nhân sự đang bận nhiều việc.

Tô Thắm ngơ ngác, không hiểu có chuyện gì xảy ra.

Nhân viên bộ phận nhân sự nói chuyện rất lớn tiếng, tất cả mọi người đều có thể nghe được.

Bọn họ liền trợn mắt há hốc mồm.

Bạch Dĩnh ngệch ra cả buổi trời, biểu cảm không còn bình thường nữa, nhưng vẫn cười haha: “Chỉ là trợ lý giám đốc nho nhỏ mà thôi, chẳng là cái gì hết.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện