Chương 1504
CHƯƠNG 1504
Bọn họ cố ý làm khó Văn Bội Cầm, cố ý nâng cao tiền thuê nhà tới 150 triệu một tháng.
“150 triệu một tháng, các người sao không đi ăn cướp?”
Lý Mộng Đình nổi giận tại chỗ, tức giận nhìn Tiết Lan và Tiết Nguyên.
Nếu là 15 triệu một tháng thì cô ta trả thay cho Văn Bội Cầm.
Nhưng 150 triệu thì có hơi quá đáng.
Mạnh Khôi cũng đứng dậy, lạnh lùng nhìn Lý Mộng Đình: “Nếu cô không phải đối tượng xem mắt mà dì hai sắp xếp cho tôi, ở đây không có lượt cô nói chuyện, im mồm cho tôi!”
“Anh nói cái gì? Có tin tôi không khách sáo với anh không?”
Thẩm Mộng Đình có dáng vẻ muốn động thủ, Vương Nhất vội vàng ngăn cô ta lại.
Anh không ra mặt trả số tiền này thay cho Văn Bội Cầm, mà nhìn sang Văn Đào vẫn ngồi đó uống canh.
“Đào, con về phòng trước đi.”
Văn Bội Cầm bỗng nói với Văn Đào.
Văn Đào thật sự đi vào phòng mà không ngoảnh đầu.
Điều này khiến Vương Nhất càng lưu tâm hơn.
“150 triệu, một đồng cũng không thể thiếu.”
Tiết Cẩm Tiên nhìn Văn Bội Cầm nói.
Văn Bội Cầm mặt mày khó coi: “Nhưng em thật sự không lấy ra được 150 triệu.”
“Vậy nhà các người ra ngoài đường ngủ.”
Tiết Nguyên trực tiếp gọi điện thoại.
Lập tức có mấy người đàn ông cao to bắt đầu chuyển đồ trong nhà đi.
Trên quần áo của bọn họ viết bốn chữ “đồ cần chuyển đi.”
Không cần nghi ngờ gì nữa, đám người Tiết Nguyên trực tiếp gọi công ty chuyển nhà tới.
“Các người làm cái gì? Dừng tay!”
Sắc mặt của Lý Mộng Đình thay đổi, lập tức đi tới ngăn cản.
Nhưng một cô gái như cô ta, sức đâu có lớn, rất nhanh đã bị đẩy ngã ra đất.
Cô ta bò dậy muốn tiếp tục ngăn cản, Mạnh Khôi cười ha hả nói: “Cô tên Lý Mộng Đình đúng chứ, tôi thấy cô nhận dì hai là mẹ nuôi, cũng là tới vì di sản của nhà họ Văn đúng không?”
“Di sản của nhà họ Văn?”
Lý Mộng Đình chợt sững người.
Mắt của Vương Nhất cũng hơi nheo lại.
Anh không ngăn cản là vì căn nhà ở đây trở thành tòa nhà sắp sụp đổ, anh hoàn toàn có thể sắp xếp một căn chung cư ở trung tâm thành phố cho Văn Bội Cầm.
Nhưng không ngờ lại moi ra được một manh mối lớn như này.
“Mẹ kiếp đừng diễn với tôi, tiện nhân thấy tiền sáng mắt như cô tôi thấy nhiều rồi.”
Bình luận truyện