Chương 1936
Chương 1936
Đừng nói là đại hội Bắc cảnh sắp bắt đầu, cho dù không có đại hội Bắc cảnh thì ông †a cũng chưa chắc có thể làm gì được Vương Nhất.
Lúc này, sau lưng Vương Nhất là nhà họ Lương, nhà họ Kim, nhà họ Hạ, cùng gia tộc hào môn từ Thiên An và Giang Thành, còn có hiệp hội võ đạo Thiên An, Lạc thị, cùng với nhóm cường giả Thiết Diện, Khương Nhã My, Hồng Phật.
Đương nhiên, người có thể diện nhất vấn là Võ Sỉ.
Tung hoành trong giới võ đạo ở nước H, chưa từng thất bại một lần.
Là người sáng lập ra chiến thần, làm rạng danh chiến thần chỉ uy.
Cho dù là Mục Lang thì cũng cảm thấy áp lực to lớn.
“Còn một phút nữa.”
Ngón tay Vương Nhất nhẹ nhàng gõ gõ vào đồng hồ, thờ ơ nói.
Mục Lang không còn do dự nữa, ông ta hét †o một tiếng: “Chúng ta đi.”
Nói xong liền quay người rời đi.
“Ông Mục.”
Tần Vũ ở phía sau lên tiếng gọi, trên mặt là vẻ không cam lòng.
0V UI) Tần Vĩnh Nghiêm cũng kêu một tiếng.
Trên gương mặt già nua của ông ta mang theo vẻ nghiêm túc từ trước nay chưa từng có, nhìn Tần Vũ rồi nói: “Hấp tấp chỉ làm bại sự, cháu quá nóng vội rồi.”
Sắc mặt của Tần Vũ cứng đờ, sau đó gật gật đầu: “Cháu biết rồi ông nội.”
“Vũ, ông vân luôn nhắc nhở cháu rằng nước H rất lớn, có rất nhiều thiên tài vẫn luôn ẩn mình ở nước H.”
“Yên Kinh cũng chỉ là một góc nhỏ của nước H mà thôi, thậm chí có khi thân phận vương tộc Yên Đô còn có thể hại cháu, khiến cháu không coi ai ra gì, kêu căng phách lối.”
Tân Vĩnh Nghiêm nghiêm khắc nhắc nhở: “Cậu ta là một viên đá được mài giũa rất tốt, là đá làm gấy kiếm hay là kiếm đâm vào đá, vậy thì phải xem bản lĩnh của cháu rồi.
“Hồng Long, cháu cũng như thế”
Tần Vĩnh Nghiêm nhìn về phía Tân Hồng Long từ đầu đến cuối không nói tiếng nào.
“Vâng, ông nội.”
Tần Hồng Long vội vàng đáp lời.
Lúc nói chuyện, trong mắt của anh ta vẫn mang theo vẻ hoảng sợ khó tin.
Anh ta không ngờ rằng khách mà Võ Si tiếp đón vào tối hôm đó lại là Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.
Lý Khinh Hồng thì không thể nào, bởi vì thân phận của cô là trưởng công chúa Lý thị.
Trong mắt của những nhân vật có tiếng †ăm như Võ Sỉ và Mục Lang, cô không đáng để được nhắc tới.
Vậy thì cũng chỉ có thể là Vương Nhất.
Lúc này, Tân Hồng Long liền cảm nhận được ánh mắt của Tần Vũ sau lưng mình.
Trong ánh mắt đó còn mang theo sát ý.
Tân Hồng Long biết rõ sát ý sinh ra từ đâu.
Bởi vì địa vị gia chủ.
Ông nội vẫn còn chưa bỏ mặc anh ta, bỏ mặc đứa cháu trai đã bị gấy hai chân.
Đây chính là chỗ mà Tần Vũ không đồng ý.
Bình luận truyện