Chương 1947
Chương 1947
Diệp Kình Hiên ở bên cạnh anh.
Anh ta là một trong số rất ít người biết Vương Nhất che giấu thân phận.
Đúng lúc này có một người đàn ông cao như cột điện chậm rãi đi về phía Vương Nhất.
“Cậu chính là người dùng “Ẩn chủ” làm danh xưng đó à?”
Người đàn ông cao như cột điện này chính là Hồng Giác Lâm, em của Hồng Giác Hải.
Ông ta nhe răng cười cười mà nhìn Vương Nhất.
“Ông muốn cái gì?”
Sắc mặt của Diệp Kình Hiên âm trâm, bước một bước ngăn giữa Vương Nhất và Hồng Giác Lâm.
“Kình Hiên, đừng đến đây.”
Vương Nhất bổng nhiên lên tiếng.
Diệp Kình Hiên do dự, cuối cùng vẫn lui sang một bên.
“Có chuyện gì?”
Vương Nhất phản ứng rất thờ ơ.
Dưới cái mặt nạ bằng sắt chỉ có một đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hồng Giác Lâm.
“Không có chuyện gì.”
Hồng Giác Lâm huênh hoang cười nói: “Tôi chỉ muốn biết một vấn đề thôi, cậu dám lấy cái tên ‘Ẩn chủ” này, rốt cuộc thì cậu có thực lực ngang hàng với Ẩn chủ không?”
Vụt.
Một giây sau, ông ta lại ngang nhiên ra quyền, nâng tay về phía Vương Nhất.
““Dừng tay!”
Thấy cảnh này, Diệp Kình Hiên hét to một tiếng, sắc mặt liền thay đổi.
Khoảng cách gần như thế, cộng thêm nắm đấm của Hồng Giác Lâm cuồng bạo, làm sao có thể tránh thoát được?
Mà động tĩnh nơi đây đã thu với sự chú ý của tuyển thủ có mặt ở hội trường, sắc mặt của bọn họ cũng thay đổi theo.
“Đây không phải là Hồng Giác Lâm – cao thủ xếp thứ hai trong hiệp hội võ đạo Giang Thành à?”
“Bây giờ trận đấu còn chưa bắt đầu mà ông ta lại muốn ra tay ở đây, không sợ sẽ bị hủy bỏ tư cách hả?”
mm Đám người nghị luận âm ï, ai cũng kinh ngạc.
Bọn họ đều đồng cảm nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ sắc, không ai có thể tránh được một quyền đó với khoảng cách gần như thế này.
Âm.
Ngay sau đó, một tiếng vang thật lớn liền truyền đến.
Vách tường sau lưng Vương Nhất ầm một tiếng rồi sụp đổ.
Nhưng đầu của Vương Nhất vẫn hoàn hảo không hề bị tổn hại.
Bởi vì nắm đấm của Hồng Giác Lâm không hề đánh vào đầu Vương Nhất, mà là đánh vào vách tường ở bên cạnh đầu của Vương Nhất.
Mà Vương Nhất không hề tránh né, từ đầu đến cuối anh đều nhìn Hồng Giác Lâm bằng vẻ mặt bình tĩnh.
Người đứng xung quanh kinh ngạc trợn mắt.
Bình luận truyện