Chân Tiên
Bàn tay Cổ Thần vừa nhấc, một dòng xoáy hỗn độn xuất hiện trong lòng bàn tay, chậm rãi du động, nhìn qua không lúc nào không biến hóa, nhưng nhìn kỹ lại tựa hồ không nhúc nhích, khiến kẻ khác kinh ngạc.
Dòng xoáy hỗn độn này chính là do Bàn Cổ vũ trụ biến hóa thành, lực lượng ẩn chứa bên trong kinh khủng tuyệt luân, không thể đo lường, ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ đại đạo… Tất cả lực lượng đều dung hợp trong đó.
Tuy rằng dòng xoáy hỗn độn này chưa lớn, nhưng đã là một mô hình vũ trụ, là mô hình của vũ trụ định trước kiên cố hơn vũ trụ bản nguyên, lực lượng đã không chỉ dùng quy tắc vũ trụ để hình dùng, mà là lực lượng của cả vũ trụ.
Ánh mắt Cổ Thần đảo qua, rơi vào tim sen chính giữa ba nghìn phiến lá sen, bàn tay vừa vỗ, một dòng xoáy hỗn độn đột nhiên thoáng hiện, oanh kích vào tim sen.
Công kích ẩn chứa lực lượng vũ trụ.
Oanh…
Cổ Thần cảm giác được, cho dù là thần liên khổng lồ dưới chân cũng rung động mãnh liệt, ba nghìn lá sen, toàn bộ run run, có thể thấy được lực lượng trong một kích này của Cổ Thần to lớn cỡ nào.
Tim sen hơi có chút giật mình, nhưng vẫn không hề xuất hiện ấn ký, có thể thấy được tim sen kiên cố tới mức nào, đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá, thần liên này vô cùng có khả năng chính là hiện thân của thời không hợp nhất, thậm chí là do Chân Tiên đạt tới cảnh giới Thuần Dương Chân Tiên lưu lại, tuy rằng Cổ Thần hiện tại cũng đã bước chân vào cảnh giới thời không hợp nhất, thế nhưng còn kém một chút so với Thuần Dương Chân Tiên.
Cảnh giới tu vi của hắn vẫn chỉ là Nhị sinh Tam, mô hình Bàn Cổ vũ trụ còn chưa chân chính hóa thành thiên địa vạn vật, vì vậy tu vi còn chưa đạt tới cảnh giới tam sinnh vạn vật.
Quy tắc thời gian chính là nhược điểm của Cổ Thần, tuy rằng hắn đã sở hữu lực lượng thời không hợp nhất, thế nhưng làm sao từ trong Bàn Cổ đại đạo chỉ có lực lượng quy tắc, không còn thứ gì khác, có thể sáng tạo ra thiên địa vạn vật, sinh linh ức tộc, đây là một nan đề.
Điều này cần sáng tạo sinh mệnh, hiển nhiên, vũ trụ mới do Cổ Thần sáng tạo ra mới chỉ là mô hình, hiện tại chưa thể sáng tạo ra sinh mệnh mới.
Làm cách nào mới có thể sáng tạo ra thiên địa vạn vật? Chuyển hóa một mô hình vũ trụ trở thành một vũ trụ chân chính?
Đây là con đường phải đi phía sau của Cổ Thần.
Cổ Thần bấm tay tính toán, hắn tinh thông quy tắc thời gian, tuy rằng ở trong vũ trụ chi tâm không có ban ngày đêm tối, thời thời khắc khắc đều chỉ là một thế giới hỗn độn xám trắng, thế nhưng thời gian đã trôi qua bao lâu, trong lòng Cổ Thần vừa tính là biết được.
Tính toán một chút, tiến vào vũ trụ chi tâm đã hơn hai nghìn năm, hơn nữa làm bạn với người thân hơn ba trăm năm, cách lần hẹn ước chiến đấu với Hồng đã trôi qua hai nghìn bảy tám trăm năm rồi.
Thời điểm ước hẹn đã tới rất gần, cũng là thời điểm nên rời khỏi vũ trụ chi tâm.
Cổ Thần lúc này khuếch tán lực lượng mạnh mẽ, đã không giới hạn trong phạm vi lực cảm ứng, hoặc là thần thực, Chiến Thần Bất Diệt Thể cảnh giới đại thành đã sớm trở thành hạn chế đối với Cổ Thần, nguyên thân của hắn tùy thời có thể phân tán tiến vào trong mười hai vạn chín nghìn sáu trăm khiếu huyệt, cũng tùy thời có thể tụ tập lại một chỗ, xuất hiện tại bất cứ vị trí nào.
Cổ Thần nắm giữ hàng nghìn hàng vạn đại đạo, ba nghìn đại đạo vô thượng, hư không hỗn độn hầu như đã dung hợp hoàn toàn với hắn, các loại lực lượng quy tắc, bản nguyên chi khí, giống như xúc tu của hắn, trong hư không hỗn độn vô cùng vô tận tại vũ trụ chi tâm, chớp mắt tiến vào vòng cảm ứng của Cổ Thần.
- Hử?
Đột nhiên ánh mắt của Cổ Thần biến đổi, nhìn về một nơi cực kỳ xa xôi trong vũ trụ chi tâm.
- Ha ha ha ha… Ha ha ha ha…
Tại một nơi nào đó trong hư không hỗn độn, một vị thiếu niên tóc đen nhìn qua chỉ chừng mười sáu mười bảy tuổi đang huýt sáo dài cười lớn.
- Ba nghìn năm, không tới ba nghìn năm, rốt cuộc Hồng ta đã hoàn toàn nắm giữ quy tắc sinh mệnh, ha ha ha ha, đây mới chân chính là vĩnh sinh, bất tử bất diệt, trường sinh bất lão, ta đã hoàn toàn dung hợp một chỗ với toàn bộ vũ trụ bản nguyên, trừ phi vũ trụ bản nguyên bị hủy diệt, bằng không trong thiên hạ không còn bất cứ kẻ nào có thể làm gì được ta, cho dù là vua cổ thần Thiên và Địa liên thủ hợp nhất ta cũng không hề để vào trong mắt, chỉ có Hồng ta mới chân chính là vua của chư thần, vũ trụ chi chủ, tuyên cổ tới nay, không người có thể so sánh, không người có thể so sánh!
Hồng một mặt huýt sáo dài, một mặt rống to hơn, hư không hỗn độn đã bị lực lượng của Hồng ảnh hưởng, thổi lên vô số cơn lốc hỗn độn mãnh liệt, đạt tới hàng ức tỉ dặm, khí tức cường đại đủ để hủy diệt tất cả sih cơ, coi như là cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn ở trong cơn lốc hỗn độn này cũng bị giết chết trong nháy mắt, thọ nguyên tròn một kỷ nguyên đều phải tiêu tan.
Bên cạnh Hồng còn có một thiếu niên bạch y đang đứng, người này để mái tóc dài, hầu như có tướng mạo giống Hồng như đúc, cơn lốc hõn độn đủ có thể hủy diệt cự đầu thiên địa vô lượng kiếp xoay xung quanh thiếu niên bạch y này, thế nhưng lại bị một cỗ khí trường vô hình che chắn bên ngoài cơ thể thiếu niên bạch y ngăn lại hoàn toàn, cơn lốc hỗn độn không thể nào gây tàn phá đối với khí trường bảo hộ của hắn.
- Quân nhi, phụ thân phải cảm tạ con, nếu như không có thân thể đại đạo của con, để ta đạt tới cảnh giới hàng vạn hàng nghìn đại đạo hợp nhất, ta không có khả năng nhanh như vậy đã nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, sinh mệnh chính là giới hóa vạn vật thiên địa, không có sinh mệnh, cho dù có thời gian dài hơn nữa, có không gian lớn hơn nữa thì cũng chỉ là một phiến tử tịch. Nguồn: https://truyenbathu.net
Hồng nhìn thiếu niên bạch y ngay bên cạnh khẽ cười nói.
Thiếu niên bạch y đáp lời:
- Có thể giúp phụ thân nắm giữ quy tắc sinh mệnh, là vinh hạnh của Quân nhi.
Hồng nói:
- Hơn năm nghìn năm trước, ta vừa mới kham phá được sát biên giới của quy tắc sinh mệnh, bị quy tắc sinh mệnh phản phệ, phải trải nghiệm đại kiếp nạn sinh mệnh, mệnh nguy sớm tối, hầu như không thể hóa giải, vì vậy ta chỉ có thể sử dụng đại na di thuật sinh mệnh tinh nguyên, chuyển toàn bộ mệnh kiếp vào người con đặt trong hư không vũ trụ vô cùng vô tận, để con thay phụ thân thừa nhận một hồi mệnh kiếp, nhờ vào Quân chi ta mới có thể tránh được một kiếp, có thể lạc đường biết quay lại, đi lên con đường chính xác.
Cho tới ngày hôm nay, rốt cuộc ta cũng có thể hoàn toàn nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, phụ thân cần phải cảm tạ con, bất quá bởi vì con mang theo mệnh kiếp, trời sinh dung hợp hàng nghìn hàng vạn đại đạo, hình thành đại đạo chi thể, đại nạn không chết hạnh phúc cuối đời cùng tới, gần năm nghìn năm cũng đã nắm giữ được hàng nghìn hàng vạn đại đạo, lực lượng quy tắc vũ trụ vô cùng, phụ thân tu luyện mười vạn năm mới có thể đạt được trình độ của con hiện tại.
Quân nói:
- Quân nhi có thể tránh được mệnh kiếp, đại nạn không chết toàn bộ dựa vào sư phụ ban tặng, bằng không Quân nhi đã sớm chết trong vũ trụ vô cùng vô tận.
Sắc mặt Hồng dừng lại, nói:
- Quân nhi, đã nói với con bao nhiêu lần? Cổ Thần cứu con không phải lòng tốt, hắn muốn lợi dụng con đối phó với ta, hắn là đại cừu nhân của ta, cũng là đại cừu nhân của con, sau này không được gọi hắn là sư phụ, ta đã nắm giữ quy tắc sinh mệnh, nắm giữ sinh tử vạn vật thế gian, ước định ba nghìn năm rất nhanh sẽ tới, đến lúc đó ta sẽ hoàn toàn diệt sát hắn, thần hình câu diệt, ngay cả một điểm vết tích cũng không lưu lại.
Quân tranh biện nói:
- Phụ thân, lúc đó sư phụ không nhận ra hài nhi, làm sao có thể biết được hài nhi là nhi tử của phụ thân? Phụ thân khẳng định nghĩ oan cho hắn rồi.
Nguyên bản Quân định nói là sư phụ, nhưng bị Hồng trừng mắt nhìn, lại phải sửa.
Hồng âm trầm cười, nói:
- Con biết cái gì? Cổ Thần vừa mới tới vũ trụ phàm gian đã gặp được Thiên Cơ lão nhân có thể suy đoán thiên cơ, có thể dự đoán được tương lai, tuy rằng ta cũng có thể thấy rõ thiên cơ, thế nhưng không cùng phương diện, không giống như Thiên Cơ lão nhân, Thiên Cơ toán thuật của hắn sáng tạo rất độc đáo, là tổ sư gia của tướng sĩ Đạo môn, Cổ Thần không biết, Thiên Cơ lão nhân vị tất không biết, nếu như không có Thiên Cơ lão nhân chỉ dẫn, trong vũ trụ vô cùng vô tận, sao có chuyện trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác Cổ Thần đụng phải con?
Quân nói:
- Thế nhưng, nếu không phải hắn, tại thời điểm hài nhi còn là anh nhi, liên tục du đãng trong vũ trụ, sớm muộn cũng phải chết, vô luận như thế nào vẫn là hắn cứu tính mạng của hài nhi, đối với hài nhi có đại ân huệ.
Hồng cả giận nói:
- Đại ân huệ cái gì, trong lòng hắn mang quỷ kế, cố ý lợi dụng con tính toán ta, hắn coi con như công cụ, chỉ có cừu hận, sao lại có ân huệ? Con nhớ kỹ cho ta, tuy rằng hắn cho con cái tên là Quân, nhưng con là nhi tử của Hồng, con họ Hồng, gọi là Hồng Quân, họ phía trước, tên phía sau, họ là phụ thân cho con, tên là người nọ lấy, con nói, con nên nghe ta hay là nghe hắn?
Quân trầm mặt không nói, thế nhưng tiếng nói của Hồng vẫn luôn vảng vẳng trong đầu "con họ Hồng, gọi là Hồng Quân, họ ở phía trước, tên ở phía sau, họ là phụ thân cho con, tên là người nọ lấy…"
Thấy Quân trầm mặt, Hồng nói:
- Phụ thân biết, từ nhỏ con đã sống bên cạnh hắn, nghĩ cho hắn, còn phải nghĩ cho phụ thân, hiện tại con đang do dự, ta không trách con, chờ ước hẹn ba nghìn năm vừa đến, ta sẽ diệt sát Cổ Thần, từ đó về sau trong thiên địa không còn Cổ Thần, con sẽ không còn do dự gì nữa rồi.
- Ha ha ha ha ha…
Tiếng nói của Hồng vừa dứt, một tiếng huýt sáo dài từ trong hư không vô cùng vô tận đột nhiên truyền đến, thân ảnh của Cổ Thần đột nhiên xuất hiện trong phạm vi nhìn của Cổ Thần, lớn tiếng nói.
- Hồng, nguyên lai ngươi đã ở trong vũ trụ chi tâm, uhm, thực lực lại có tiến bộ về chất, dĩ nhiên nắm giữ quy tắc sinh mệnh, trách không được dám mạnh miệng như vậy, cũng không sợ hỗn độn chi phong thổi dứt đầu lưỡi, muốn diệt sát ta, chỉ bằng ngươi sao? Năm nghìn năm trước ta không phải đối thủ của ngươi, bốn nghìn năm trước ta và ngươi chiến thành thế hoa, hôm nay lại trôi qua ba nghìn năm, ngươi cho là, ngươi còn có thể xứng làm đối thủ của ta sao?
Nói xong, ánh mắt của Cổ Thần chuyển lên người Quân, nói:
- Quân nhi, ngươi đã ở đây, mấy năm nay khỏe không?
- Sư phụ, đồ nhi rất tốt, phụ thân đối với đồ nhi không tồi!
Thấy Cổ Thần, Quân hưng phấn nói.
- Hồng Quân! Con đã quên mình họ gì rồi sao?
Thấy trên mặt Quân để lộ vẻ vui mừng, sắc mặt Hồng trầm xuống, quát lớn một tiếng.
Có Cổ Thần ở đây, ngữ khí của Quân đã lớn hơn rất nhiều, nói:
- Hài nhi họ Hồng, tên Hồng Quân, hài nhi tự nhiên biết, nhưng điều này không đại biểu cái gì, sinh mệnh của hài nhi là do sư phụ cứu về, từ trước tới nay sư phụ chưa từng lấy hài nhi ra để đối phó phụ thân, ai coi hài nhi giống như công cụ, trong lòng hài nhi hiểu rất rõ ràng, hiện tại hài nhi đã hơn năm nghìn tuổi rồi, trong mắt của phụ thân hài nhi vẫn chỉ là một tiểu hài tử, nên nghe theo lời phụ thân nói, nhưng trong lòng hài nhi có suy nghĩ, có con mắt nhìn của chính mình, hài nhi có thể tự phán đoán mọi việc.
Hồng đối mặt với đại kiếp nạn sinh mệnh, mệnh kiếp trực tiếp hội tụ đoạt đi tính mệnh tu sĩ, để hóa giải mệnh kiếp, Hồng liền sử dụng đại thần thông vô thượng chuyển dời tinh nguyên sinh mệnh, cùng với người khác sinh hạ hài tử, chuyển mệnh kiếp lên người nhi tử, Hồng còn sợ mệnh kiếp của Quân sẽ ảnh hưởng tới hắn, liền vứt bỏ Quân trong vũ trụ mang mang.
Nguyên bản Quân hẳn phải chết không cần nghi ngờ, nhưng đã được Cổ Thần cứu giúp, tìm đường sống trong chỗ chết, mệnh kiếp hóa giải, thân thể của hắn bởi vì mệnh kiếp mà sinh, mà sinh mệnh là đại đạo sinh tồn của vạn vật thiên địa diễn hóa, hầu như bao dung hàng nghìn hàng vạn đại đạo, vì vậy thân thể của Quân cũng theo đó bao dung hàng nghìn hàng vạn đại đạo, là đại đạo chi thể, sau khi mệnh kiếp tan đi, chỉ còn lại chỗ tốt.
Năm nghìn năm trước, Hồng rốt cuộc chân chính khám phá được con đường nối thông với quy tắc sinh mệnh, lĩnh ngộ đối với pháp tắc sinh mệnh coi như đạt tới điểm cực hạn, bởi vì đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế xuất hiện, Thiên đế gặp nạn, trực tiếp từ vũ trụ chi tâm phá quan ra ngoài, đẩy lùi đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, bắt giữ Chiến thần Hình và Long tổ, sau đó thông qua tính toán thiên cơ, biết được nhi tử của mình không chết, liền tiến vào không gian Vạn Giới, dẫn theo Quân trở về.
Đại đạo chi thể của Quân có thể dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo trong vũ trụ chi tâm, tiến vào vũ trụ chi tâm tu luyện quả thực giống như cá gặp nước, tu vi tiến triển cực nhanh, chỉ trong thời gian mấy nghìn năm tu vi đã đề cao vượt bậc, ba nghìn năm trước càng đạt tới cảnh giới thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, có thể bắt đầu dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo vô thượng trong vũ trụ chi tâm rồi.
Hồng muốn mượn đại đạo chi thể của Quân, tiến hành dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo vũ trụ chi tâm, đồng thời nắm giữ hàng nghìn hàng vạn đại đạo, quy tắc vô cùng, nhất cử đột phá điện phủ quy tắc sinh mệnh, chân chính nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, đồng thọ với thiên địa, vô luận sống bao nhiêu kỷ nguyên cũng không thành vấn đề.
Chương 1016: Ngươi tên Hồng Quân
Bàn tay Cổ Thần vừa nhấc, một dòng xoáy hỗn độn xuất hiện trong lòng bàn tay, chậm rãi du động, nhìn qua không lúc nào không biến hóa, nhưng nhìn kỹ lại tựa hồ không nhúc nhích, khiến kẻ khác kinh ngạc.
Dòng xoáy hỗn độn này chính là do Bàn Cổ vũ trụ biến hóa thành, lực lượng ẩn chứa bên trong kinh khủng tuyệt luân, không thể đo lường, ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ đại đạo… Tất cả lực lượng đều dung hợp trong đó.
Tuy rằng dòng xoáy hỗn độn này chưa lớn, nhưng đã là một mô hình vũ trụ, là mô hình của vũ trụ định trước kiên cố hơn vũ trụ bản nguyên, lực lượng đã không chỉ dùng quy tắc vũ trụ để hình dùng, mà là lực lượng của cả vũ trụ.
Ánh mắt Cổ Thần đảo qua, rơi vào tim sen chính giữa ba nghìn phiến lá sen, bàn tay vừa vỗ, một dòng xoáy hỗn độn đột nhiên thoáng hiện, oanh kích vào tim sen.
Công kích ẩn chứa lực lượng vũ trụ.
Oanh…
Cổ Thần cảm giác được, cho dù là thần liên khổng lồ dưới chân cũng rung động mãnh liệt, ba nghìn lá sen, toàn bộ run run, có thể thấy được lực lượng trong một kích này của Cổ Thần to lớn cỡ nào.
Tim sen hơi có chút giật mình, nhưng vẫn không hề xuất hiện ấn ký, có thể thấy được tim sen kiên cố tới mức nào, đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá, thần liên này vô cùng có khả năng chính là hiện thân của thời không hợp nhất, thậm chí là do Chân Tiên đạt tới cảnh giới Thuần Dương Chân Tiên lưu lại, tuy rằng Cổ Thần hiện tại cũng đã bước chân vào cảnh giới thời không hợp nhất, thế nhưng còn kém một chút so với Thuần Dương Chân Tiên.
Cảnh giới tu vi của hắn vẫn chỉ là Nhị sinh Tam, mô hình Bàn Cổ vũ trụ còn chưa chân chính hóa thành thiên địa vạn vật, vì vậy tu vi còn chưa đạt tới cảnh giới tam sinnh vạn vật.
Quy tắc thời gian chính là nhược điểm của Cổ Thần, tuy rằng hắn đã sở hữu lực lượng thời không hợp nhất, thế nhưng làm sao từ trong Bàn Cổ đại đạo chỉ có lực lượng quy tắc, không còn thứ gì khác, có thể sáng tạo ra thiên địa vạn vật, sinh linh ức tộc, đây là một nan đề.
Điều này cần sáng tạo sinh mệnh, hiển nhiên, vũ trụ mới do Cổ Thần sáng tạo ra mới chỉ là mô hình, hiện tại chưa thể sáng tạo ra sinh mệnh mới.
Làm cách nào mới có thể sáng tạo ra thiên địa vạn vật? Chuyển hóa một mô hình vũ trụ trở thành một vũ trụ chân chính?
Đây là con đường phải đi phía sau của Cổ Thần.
Cổ Thần bấm tay tính toán, hắn tinh thông quy tắc thời gian, tuy rằng ở trong vũ trụ chi tâm không có ban ngày đêm tối, thời thời khắc khắc đều chỉ là một thế giới hỗn độn xám trắng, thế nhưng thời gian đã trôi qua bao lâu, trong lòng Cổ Thần vừa tính là biết được.
Tính toán một chút, tiến vào vũ trụ chi tâm đã hơn hai nghìn năm, hơn nữa làm bạn với người thân hơn ba trăm năm, cách lần hẹn ước chiến đấu với Hồng đã trôi qua hai nghìn bảy tám trăm năm rồi.
Thời điểm ước hẹn đã tới rất gần, cũng là thời điểm nên rời khỏi vũ trụ chi tâm.
Cổ Thần lúc này khuếch tán lực lượng mạnh mẽ, đã không giới hạn trong phạm vi lực cảm ứng, hoặc là thần thực, Chiến Thần Bất Diệt Thể cảnh giới đại thành đã sớm trở thành hạn chế đối với Cổ Thần, nguyên thân của hắn tùy thời có thể phân tán tiến vào trong mười hai vạn chín nghìn sáu trăm khiếu huyệt, cũng tùy thời có thể tụ tập lại một chỗ, xuất hiện tại bất cứ vị trí nào.
Cổ Thần nắm giữ hàng nghìn hàng vạn đại đạo, ba nghìn đại đạo vô thượng, hư không hỗn độn hầu như đã dung hợp hoàn toàn với hắn, các loại lực lượng quy tắc, bản nguyên chi khí, giống như xúc tu của hắn, trong hư không hỗn độn vô cùng vô tận tại vũ trụ chi tâm, chớp mắt tiến vào vòng cảm ứng của Cổ Thần.
- Hử?
Đột nhiên ánh mắt của Cổ Thần biến đổi, nhìn về một nơi cực kỳ xa xôi trong vũ trụ chi tâm.
- Ha ha ha ha… Ha ha ha ha…
Tại một nơi nào đó trong hư không hỗn độn, một vị thiếu niên tóc đen nhìn qua chỉ chừng mười sáu mười bảy tuổi đang huýt sáo dài cười lớn.
- Ba nghìn năm, không tới ba nghìn năm, rốt cuộc Hồng ta đã hoàn toàn nắm giữ quy tắc sinh mệnh, ha ha ha ha, đây mới chân chính là vĩnh sinh, bất tử bất diệt, trường sinh bất lão, ta đã hoàn toàn dung hợp một chỗ với toàn bộ vũ trụ bản nguyên, trừ phi vũ trụ bản nguyên bị hủy diệt, bằng không trong thiên hạ không còn bất cứ kẻ nào có thể làm gì được ta, cho dù là vua cổ thần Thiên và Địa liên thủ hợp nhất ta cũng không hề để vào trong mắt, chỉ có Hồng ta mới chân chính là vua của chư thần, vũ trụ chi chủ, tuyên cổ tới nay, không người có thể so sánh, không người có thể so sánh!
Hồng một mặt huýt sáo dài, một mặt rống to hơn, hư không hỗn độn đã bị lực lượng của Hồng ảnh hưởng, thổi lên vô số cơn lốc hỗn độn mãnh liệt, đạt tới hàng ức tỉ dặm, khí tức cường đại đủ để hủy diệt tất cả sih cơ, coi như là cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn ở trong cơn lốc hỗn độn này cũng bị giết chết trong nháy mắt, thọ nguyên tròn một kỷ nguyên đều phải tiêu tan.
Bên cạnh Hồng còn có một thiếu niên bạch y đang đứng, người này để mái tóc dài, hầu như có tướng mạo giống Hồng như đúc, cơn lốc hõn độn đủ có thể hủy diệt cự đầu thiên địa vô lượng kiếp xoay xung quanh thiếu niên bạch y này, thế nhưng lại bị một cỗ khí trường vô hình che chắn bên ngoài cơ thể thiếu niên bạch y ngăn lại hoàn toàn, cơn lốc hỗn độn không thể nào gây tàn phá đối với khí trường bảo hộ của hắn.
- Quân nhi, phụ thân phải cảm tạ con, nếu như không có thân thể đại đạo của con, để ta đạt tới cảnh giới hàng vạn hàng nghìn đại đạo hợp nhất, ta không có khả năng nhanh như vậy đã nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, sinh mệnh chính là giới hóa vạn vật thiên địa, không có sinh mệnh, cho dù có thời gian dài hơn nữa, có không gian lớn hơn nữa thì cũng chỉ là một phiến tử tịch. Nguồn: https://truyenbathu.net
Hồng nhìn thiếu niên bạch y ngay bên cạnh khẽ cười nói.
Thiếu niên bạch y đáp lời:
- Có thể giúp phụ thân nắm giữ quy tắc sinh mệnh, là vinh hạnh của Quân nhi.
Hồng nói:
- Hơn năm nghìn năm trước, ta vừa mới kham phá được sát biên giới của quy tắc sinh mệnh, bị quy tắc sinh mệnh phản phệ, phải trải nghiệm đại kiếp nạn sinh mệnh, mệnh nguy sớm tối, hầu như không thể hóa giải, vì vậy ta chỉ có thể sử dụng đại na di thuật sinh mệnh tinh nguyên, chuyển toàn bộ mệnh kiếp vào người con đặt trong hư không vũ trụ vô cùng vô tận, để con thay phụ thân thừa nhận một hồi mệnh kiếp, nhờ vào Quân chi ta mới có thể tránh được một kiếp, có thể lạc đường biết quay lại, đi lên con đường chính xác.
Cho tới ngày hôm nay, rốt cuộc ta cũng có thể hoàn toàn nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, phụ thân cần phải cảm tạ con, bất quá bởi vì con mang theo mệnh kiếp, trời sinh dung hợp hàng nghìn hàng vạn đại đạo, hình thành đại đạo chi thể, đại nạn không chết hạnh phúc cuối đời cùng tới, gần năm nghìn năm cũng đã nắm giữ được hàng nghìn hàng vạn đại đạo, lực lượng quy tắc vũ trụ vô cùng, phụ thân tu luyện mười vạn năm mới có thể đạt được trình độ của con hiện tại.
Quân nói:
- Quân nhi có thể tránh được mệnh kiếp, đại nạn không chết toàn bộ dựa vào sư phụ ban tặng, bằng không Quân nhi đã sớm chết trong vũ trụ vô cùng vô tận.
Sắc mặt Hồng dừng lại, nói:
- Quân nhi, đã nói với con bao nhiêu lần? Cổ Thần cứu con không phải lòng tốt, hắn muốn lợi dụng con đối phó với ta, hắn là đại cừu nhân của ta, cũng là đại cừu nhân của con, sau này không được gọi hắn là sư phụ, ta đã nắm giữ quy tắc sinh mệnh, nắm giữ sinh tử vạn vật thế gian, ước định ba nghìn năm rất nhanh sẽ tới, đến lúc đó ta sẽ hoàn toàn diệt sát hắn, thần hình câu diệt, ngay cả một điểm vết tích cũng không lưu lại.
Quân tranh biện nói:
- Phụ thân, lúc đó sư phụ không nhận ra hài nhi, làm sao có thể biết được hài nhi là nhi tử của phụ thân? Phụ thân khẳng định nghĩ oan cho hắn rồi.
Nguyên bản Quân định nói là sư phụ, nhưng bị Hồng trừng mắt nhìn, lại phải sửa.
Hồng âm trầm cười, nói:
- Con biết cái gì? Cổ Thần vừa mới tới vũ trụ phàm gian đã gặp được Thiên Cơ lão nhân có thể suy đoán thiên cơ, có thể dự đoán được tương lai, tuy rằng ta cũng có thể thấy rõ thiên cơ, thế nhưng không cùng phương diện, không giống như Thiên Cơ lão nhân, Thiên Cơ toán thuật của hắn sáng tạo rất độc đáo, là tổ sư gia của tướng sĩ Đạo môn, Cổ Thần không biết, Thiên Cơ lão nhân vị tất không biết, nếu như không có Thiên Cơ lão nhân chỉ dẫn, trong vũ trụ vô cùng vô tận, sao có chuyện trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác Cổ Thần đụng phải con?
Quân nói:
- Thế nhưng, nếu không phải hắn, tại thời điểm hài nhi còn là anh nhi, liên tục du đãng trong vũ trụ, sớm muộn cũng phải chết, vô luận như thế nào vẫn là hắn cứu tính mạng của hài nhi, đối với hài nhi có đại ân huệ.
Hồng cả giận nói:
- Đại ân huệ cái gì, trong lòng hắn mang quỷ kế, cố ý lợi dụng con tính toán ta, hắn coi con như công cụ, chỉ có cừu hận, sao lại có ân huệ? Con nhớ kỹ cho ta, tuy rằng hắn cho con cái tên là Quân, nhưng con là nhi tử của Hồng, con họ Hồng, gọi là Hồng Quân, họ phía trước, tên phía sau, họ là phụ thân cho con, tên là người nọ lấy, con nói, con nên nghe ta hay là nghe hắn?
Quân trầm mặt không nói, thế nhưng tiếng nói của Hồng vẫn luôn vảng vẳng trong đầu "con họ Hồng, gọi là Hồng Quân, họ ở phía trước, tên ở phía sau, họ là phụ thân cho con, tên là người nọ lấy…"
Thấy Quân trầm mặt, Hồng nói:
- Phụ thân biết, từ nhỏ con đã sống bên cạnh hắn, nghĩ cho hắn, còn phải nghĩ cho phụ thân, hiện tại con đang do dự, ta không trách con, chờ ước hẹn ba nghìn năm vừa đến, ta sẽ diệt sát Cổ Thần, từ đó về sau trong thiên địa không còn Cổ Thần, con sẽ không còn do dự gì nữa rồi.
- Ha ha ha ha ha…
Tiếng nói của Hồng vừa dứt, một tiếng huýt sáo dài từ trong hư không vô cùng vô tận đột nhiên truyền đến, thân ảnh của Cổ Thần đột nhiên xuất hiện trong phạm vi nhìn của Cổ Thần, lớn tiếng nói.
- Hồng, nguyên lai ngươi đã ở trong vũ trụ chi tâm, uhm, thực lực lại có tiến bộ về chất, dĩ nhiên nắm giữ quy tắc sinh mệnh, trách không được dám mạnh miệng như vậy, cũng không sợ hỗn độn chi phong thổi dứt đầu lưỡi, muốn diệt sát ta, chỉ bằng ngươi sao? Năm nghìn năm trước ta không phải đối thủ của ngươi, bốn nghìn năm trước ta và ngươi chiến thành thế hoa, hôm nay lại trôi qua ba nghìn năm, ngươi cho là, ngươi còn có thể xứng làm đối thủ của ta sao?
Nói xong, ánh mắt của Cổ Thần chuyển lên người Quân, nói:
- Quân nhi, ngươi đã ở đây, mấy năm nay khỏe không?
- Sư phụ, đồ nhi rất tốt, phụ thân đối với đồ nhi không tồi!
Thấy Cổ Thần, Quân hưng phấn nói.
- Hồng Quân! Con đã quên mình họ gì rồi sao?
Thấy trên mặt Quân để lộ vẻ vui mừng, sắc mặt Hồng trầm xuống, quát lớn một tiếng.
Có Cổ Thần ở đây, ngữ khí của Quân đã lớn hơn rất nhiều, nói:
- Hài nhi họ Hồng, tên Hồng Quân, hài nhi tự nhiên biết, nhưng điều này không đại biểu cái gì, sinh mệnh của hài nhi là do sư phụ cứu về, từ trước tới nay sư phụ chưa từng lấy hài nhi ra để đối phó phụ thân, ai coi hài nhi giống như công cụ, trong lòng hài nhi hiểu rất rõ ràng, hiện tại hài nhi đã hơn năm nghìn tuổi rồi, trong mắt của phụ thân hài nhi vẫn chỉ là một tiểu hài tử, nên nghe theo lời phụ thân nói, nhưng trong lòng hài nhi có suy nghĩ, có con mắt nhìn của chính mình, hài nhi có thể tự phán đoán mọi việc.
Hồng đối mặt với đại kiếp nạn sinh mệnh, mệnh kiếp trực tiếp hội tụ đoạt đi tính mệnh tu sĩ, để hóa giải mệnh kiếp, Hồng liền sử dụng đại thần thông vô thượng chuyển dời tinh nguyên sinh mệnh, cùng với người khác sinh hạ hài tử, chuyển mệnh kiếp lên người nhi tử, Hồng còn sợ mệnh kiếp của Quân sẽ ảnh hưởng tới hắn, liền vứt bỏ Quân trong vũ trụ mang mang.
Nguyên bản Quân hẳn phải chết không cần nghi ngờ, nhưng đã được Cổ Thần cứu giúp, tìm đường sống trong chỗ chết, mệnh kiếp hóa giải, thân thể của hắn bởi vì mệnh kiếp mà sinh, mà sinh mệnh là đại đạo sinh tồn của vạn vật thiên địa diễn hóa, hầu như bao dung hàng nghìn hàng vạn đại đạo, vì vậy thân thể của Quân cũng theo đó bao dung hàng nghìn hàng vạn đại đạo, là đại đạo chi thể, sau khi mệnh kiếp tan đi, chỉ còn lại chỗ tốt.
Năm nghìn năm trước, Hồng rốt cuộc chân chính khám phá được con đường nối thông với quy tắc sinh mệnh, lĩnh ngộ đối với pháp tắc sinh mệnh coi như đạt tới điểm cực hạn, bởi vì đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế xuất hiện, Thiên đế gặp nạn, trực tiếp từ vũ trụ chi tâm phá quan ra ngoài, đẩy lùi đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, bắt giữ Chiến thần Hình và Long tổ, sau đó thông qua tính toán thiên cơ, biết được nhi tử của mình không chết, liền tiến vào không gian Vạn Giới, dẫn theo Quân trở về.
Đại đạo chi thể của Quân có thể dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo trong vũ trụ chi tâm, tiến vào vũ trụ chi tâm tu luyện quả thực giống như cá gặp nước, tu vi tiến triển cực nhanh, chỉ trong thời gian mấy nghìn năm tu vi đã đề cao vượt bậc, ba nghìn năm trước càng đạt tới cảnh giới thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, có thể bắt đầu dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo vô thượng trong vũ trụ chi tâm rồi.
Hồng muốn mượn đại đạo chi thể của Quân, tiến hành dung hợp với hàng nghìn hàng vạn đại đạo vũ trụ chi tâm, đồng thời nắm giữ hàng nghìn hàng vạn đại đạo, quy tắc vô cùng, nhất cử đột phá điện phủ quy tắc sinh mệnh, chân chính nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, đồng thọ với thiên địa, vô luận sống bao nhiêu kỷ nguyên cũng không thành vấn đề.
Bình luận truyện