Chàng Rể Phế Vật

Chương 1218



CHƯƠNG 1218


Người thanh niên cầm trong tay cây thương dài lạnh lẽo, sát khí khủng bố trên không trung đột nhiên tăng vọt, mỗi chiêu đều đủ để phá huỷ thiên địa.


“Pằng!” Một viên đạn bắn tới, bay thẳng về phía đầu mày của Tô Loan Loan, đây là một cuộc chiến bắn tỉa toàn diện.


Tô Loan Loan bị bao vây tứ phía, xung quanh toà nhà Lê thị, mười hai hướng, hai mươi tư tay súng bắn tỉa, tất cả đều nhắm thẳng về phía Tô Loan Loan.


Phía trước, cây thương dài trong tay người thanh niên tấn công dữ dội, chắc chắn anh ta không phải người thường, lực từ mỗi lần đâm tới đều rất dữ dội, dù là Tô Loan Loan cũng hơi khó chống đỡ. Đây là đối thủ mạnh nhất mà cô từng gặp!


Lê Kim Huyên được bảo vệ phía sau mấy người vệ sĩ, trốn ở góc khuất xa xa, cẩn thận đề phòng tránh bị thương.


Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hoàn toàn trắng bệch, nhìn cảnh tượng giết chóc kinh thiên động địa này, hy vọng trong lòng cô cũng càng lúc càng nhỏ, hôm nay cô khó mà tránh được kiếp nạn này!


Người thanh niên càng hung tợn hơn, anh ta không muốn kéo dài thời gian nữa, người phụ nữ trước mặt quá khó đối phó, đây là kẻ thù mạnh nhất mà anh ta gặp kể từ khi bước chân vào giang hồ. Hôm nay nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh!


“Ya!” Anh ta hét lên một tiếng, người bay lên không trung, cây thương dài như con trường long, đột nhiên vung lên.


“Keng!” Cây thương rít lên như ngân long tức giận gầm thét, chém thẳng về phía Tô Loan Loan một cách nhanh chóng, trường thường hoá điện, dư ảnh chớp loé.


Không trung rung lên kịch liệt rồi biến dạng vì uy lực của cây thương, trường hương hoá rồng, vô cùng đáng sợ.


“Keng keng keng!”


Tô Loan Loan cầm con dao găm, người thanh niên cầm trường thương, hai người điên cuồng đâm về phía đối phương, Tô Loan Loan liên tục lùi về phía sau, khó có thể chống đỡ.


“Pằng!”


Sức mạnh của người thanh niên quá đáng sợ, dù Tô Loan Loan đã dùng hết sức lực toàn thân cũng không chống đỡ được!


Không bao lâu, tiếng động lớn vang lên, Tô Loan Loan bay ngược ra như diều đứt dây, nặng nề ngã xuống đất.


“Phụt!”


Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu, dáng vẻ cực kỳ chật vật.


“Một con kiến mà cũng dám ngăn cản tôi.” Người thanh niên chậm rãi đi về phía Tô Loan Loan, vẻ mặt lạnh như băng, anh ta nhìn Tô Loan Loan với vẻ lãnh đạm giống như nhìn một con kiến tầm thường.


Tô Loan Loan gắng gượng đứng dậy, ánh mắt cô nhìn người thanh niên lúc này chỉ còn lại sự kinh ngạc rõ rệt.


Đương nhiên cô không thể ngờ rằng thực lực của người này lạnh mạnh đến vậy, vượt xa sự tưởng tượng của cô.


Trên thực tế, với thực lực của Tô Loan Loan, ở nước ngoài đã có thể coi là cao thủ, nhưng lúc này dù thế nào cô cũng không thể ngờ thực lực của người thanh niên này lại siêu nhiên đến thế, dù mạnh như cô, trong lòng cũng không ngừng run rẩy.


“Trước khi chết có lời nào muốn nói không?” Anh ta cầm trường thương, nhẹ nhàng nâng cằm Tô Loan Loan lên, nhìn cô từ trên xuống dưới một cách trịch thượng như đang nhìn con kiến tầm thường.


Trên mặt anh ta hiện lên vẻ bình tĩnh, Tô Loan Loan nhìn mũi thương, đột nhiên ánh mắt ngưng lại.


Cô chợt nhận thấy dường như trên đầu thương của anh ta có chất lỏng màu tím mờ nhạt.


Đó là thuốc độc, Tô Loan Loan chợt phản ứng lại, không phải vì cô quá yếu mà vì trên vũ khí của anh ta có độc, chất độc theo vết thương đi vào cơ thể cô, khiến thực lực của cô liên tục suy giảm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện